Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2

9:53 chiều – 15/11/2024

4.

Lúc Giang Tân Bạch đến tìm tôi, tôi vừa tắm xong, đang nằm trên giường tận hưởng gió mát lạnh đến từ điều hòa.

Khi nhìn thấy anh, trái tim tôi xiết chặt.

Không phải là đến tìm tôi tính sổ đấy chứ?

Tôi theo bản năng muốn đóng cửa lại, nhưng không ngờ anh lại anh tay chặn cửa, chân dài duỗi ra bước thẳng vào phòng.

Tôi: “…”

Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng để mình giữ tỉnh táo: “Cậu đến đây làm gì?”

Giang Tân Bạch lười biếng dựa vào cửa, ánh mắt lười nhác nhìn qua điều hòa: “Ngồi ké gió điều hòa mà cũng không được sao?”

Tôi vô thức nhìn anh.

Có lẽ do hơi nóng nên anh chỉ mặc một bộ đồ đơn giản, đường cong cơ bắp lấp ló sau lớp vải mỏng.

Nhìn xuống một chút là đôi chân dài miên man.

Tôi không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Hu hu hu, đột nhiên có suy nghĩ muốn đánh đu trên cơ bắp của anh quá.

Sau khi Giang Tân Bạch phát hiện được ánh mắt của tôi, cũng không biết là vô ý hay cố tình, anh cố tình vén áo lên để lộ vòng eo rắn chắc và đường cong cơ bắp.

Một giây này tôi đã nghĩ xong một trăm tư thế đánh đu trên cơ bắp anh.

Mười phút sau, tôi thấy Giang Tân Bạch không có ý định đi về thì không nhịn được mà nói: “Tôi muốn đi ngủ, có phải cậu nên đi rồi không?”

Một câu nói bình thường thôi không hiểu sao cũng chọc anh tức giận.

Sắc mặt anh lập tức trầm xuống, u ám nhìn tôi.

Một giây sau, anh duỗi tay chống lên cửa, trầm giọng nói: “Người hôm nay cậu gọi điện thoại là ai?”

Tôi chột dạ quay đầu sang phía khác, cũng không thể nói là bố anh được!

Dựa vào sự hận thù của tên nhóc này với tôi, nếu biết chắc chắn sẽ đi báo cáo tôi.

Tôi chân thành lấy bừa một cái cớ: “Bạn trai cũ!”

Sắc mặt Giang Tân Bạch trầm xuống, anh nghiến răng phun ra mấy chữ: “Gọi tôi là chồng còn dám tìm bạn trai cũ?”

Tôi: “…”

Đầu tôi đúng là bị lừa đá nên mới nói là bạn trai cũ.

Tôi muốn giảo biện: “Là bạn thân của tôi!”

Sắc mặt anh càng tệ hơn: “Trước khi đến đây tôi đã hỏi bạn thân cậu rồi, cô ấy nói cô ấy đi du lịch, không nhận điện thoại của cậu.”

Im lặng.

Im lặng là Khang Kiều đêm nay.

Giờ phút này, tôi rất muốn đặt tay lên trái tim mình mà hỏi vì sao bạn thân nhà người khác thì đáng tin còn bạn thân nhà tôi lại chỉ biết ăn uống và đi du lịch vậy?

Mẹ ơi con muốn khóc quá!

Thấy bị vạch trần, tôi không còn sợ gì nữa: “À đúng đúng đúng, tôi gọi cho bạn trai cũ tôi đấy, thì làm sao? Cậu ở chương trình này tôi cố tình gây sự với cậu là được rồi!”

Giang Tân Bạch bị tôi chọc tức đến đỏ mặt.

Lồng ngực do tức giận mà không ngừng lên xuống, anh cách tôi rất gần, mùi sữa tắm lập tức vây lấy tôi.

Một giây sau, anh cắn mạnh môi tôi.

Tôi tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Đau… Giang Tân Bạch, cậu cmn có bệnh đúng không?”

Giang Tân Bạch khàn giọng: “Tại sao không gọi chồng nữa?”

Tôi nghẹn giọng.

Fan hâm mộ của anh có biết dáng vẻ này của anh không?

Ảnh đế lạnh lùng đã nói đâu?

5.

Nhiệm vụ đầu tiên của chương trình làm nông là bắt bồ câu.

Chủ nhân của nơi chúng tôi ở có một trang trại nuôi bồ câu lớn, khoảng mấy trăm con.

Hôm nay chúng tôi cần bắt ba mươi con bồ câu, bắt để chủ ngôi nhà mang đi bán.

Có lẽ Mạc Nhu vì muốn trả thù chuyện tôi không đổi phòng với cô ta, vừa nhìn thấy đôi môi sưng đỏ của tôi đã cố ý nói lớn: “Trời ạ, Lâm Chi, miệng cô sao giống như bị ai hôn sưng lên vậy?”

Ha ha… Có cần phải cố ý nhấn mạnh mấy chữ “bị hôn sưng lên” như vậy không?

Nhưng không quan trọng, tôi ấy hả, tôi hay phát điên.

Tôi mỉm cười: “Tối qua mộng du chạy ra chuồng heo hôn heo, ngày hôm sau đã thành thế này rồi.”

Mạc Nhu, Giang Tân Bạch: “…”

Bình luận cười như được mùa: [Sao trước đó tôi không phát hiện Lâm Chi lại hài hước thế này nhỉ? Nửa đêm mộng du ra chuồng heo hôn heo, sau đó hôn sưng cả miệng, cười muốn phất lên luôn!]

Nhìn vẻ mặt không thoải mái của Mạc Nhu và Giang Tân Bạch, tâm trạng tôi vô cùng tốt.

Làm nhiệm vụ cũng có sức hơn.

Không lâu sau đã bắt được mấy chú bồ câu.

Lúc tôi đang hoàn thành nhiệm vụ bồ câu của mình một cách hoàn hảo, một con bồ câu nghịch ngợm bay ra khỏi chuồng, tôi ở phía sau đuổi không ngừng.

Khó khăn lắm mới chạy theo kịp, tay tôi nhanh hơn mắt mà nắm lấy.

Hay lắm, bồ câu chưa bắt được đã bắt được một con chim.

Trái tim tôi co lại.

Ngẩng đầu lên nhìn, Giang Tân Bạch âm trầm nhìn tôi, giọng nói u ám: “Cậu đang bắt cái gì vậy?”

Cùng lúc đó, bình luận sôi trào: [Mẹ nó? Tôi không nhìn nhầm đấy chứ?]

[Cứu mạng! Lâm Chi nắm vào đâu vậy!]

[Hu hu hu, sự trong sạch của ảnh đế chúng ta đã bị phá hủy!]

[Lúc này tôi muốn xuyên vào người Lâm Chu, hu hu hu, tôi muốn thử xúc cảm!]

[Không hổ là Lâm Chi, tôi nhớ trong chương trình lần trước Lâm Chi đã phải hứng nước trà của ảnh đế, lần này thì hay rồi, nắm hẳn…]

[Tôi biết ngay, nơi nào có Lâm Chi và ảnh đế, nơi đó có trò cười!]

[Ha ha ha, tôi nghĩ ảnh đế của chúng ta có nằm mơ cũng không ngờ một ngày sẽ bị người khác xem như trò cười!]

Tôi vô thức thả lỏng tay, căng thẳng nói không thành lời: “Hiểu lầm, hiểu lầm!”

Một khúc nhạc đêm nho nhỏ như vậy lại bị cư dân mạng cut ra làm video đăng lên mạng.

Chưa đến một tiếng, hotsearch bùng nổ.

Toàn mạng đều biết tôi bắt được bồ câu của ảnh đế…

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Cư dân mạng càng không bình tĩnh nổi, ngay cả fan cp của Mạc Nhu và Giang Tân Bạch cũng không gặm, ngược lại còn đặt tên cho tôi và Giang Tân Bạch là cp một mất một còn.

Chỉ một lần như vậy đã giúp tôi nổi tiếng.

Chỉ một tiếng ngắn ngủi, Weibo của tôi tăng thêm mấy chục vạn.

Cư dân mạng nói: [Lâm Chi, cô nắm được bí quyết để hot rồi đó!]

Bạn thân vốn đang đi du lịch đột nhiên gửi cho tôi một tin nhắn: [Cảm xúc thế nào?]

Tôi lập tức trả lời: [Gạo kê đậu nành thôi… Cái đầu cũng đâu có trúng!]

Bạn thân tôi: [Bây giờ cậu thu hồi chắc vẫn kịp đấy…]

Tôi: [?]

6.

Tôi nhanh chóng hiểu lời của cô ấy.

Vì tôi thấy chương trình của cô ấy, hơn nữa lại còn là hotsearch đứng đầu.

Bạn thân Hứa Nhan cũng giống như tôi, đều là người trong giới, quan hệ của tôi và cô ấy rất tốt, đây là chuyện ai cũng biết.

Hơn nữa lần này cô ấy căn bản không phải ra ngoài du lịch mà là đi tham gia chương trình mạo hiểm.

Cho nên tin nhắn ban nãy tôi gửi đã lập tức lên sóng trực tiếp.

Khu bình luận càng nổ tung hơn: [Tôi còn cố ý đi tìm hiểu ý của câu này, chẳng lẽ kết luận cây to quả nhỏ là thật?]

Hủy diệt đi!

Bạn thân hay đào hố chôn bạn như thế này ai lấy thì lấy đi!

Tôi nhìn fan hâm mộ điên cuồng gửi tin nhắn cho mình, mục tin nhắn đã lên đến 99+, suy nghĩ tự tử cũng có.

Tùy tiện mở tin nhắn nào ra cũng là đang hỏi: [Câu nói kia là thật sao?]

Tôi ngất, lần đầu tiên tôi không muốn hot như vậy.

7.

Sáng sớm hôm sau, tôi nhìn hai quầng mắt đen xanh của Giang Tân Bạch giống y chang mình.

Tôi xấu hổ cười một tiếng: “Khéo thật, hôm qua cậu cũng không ngủ được sao?”

Anh ngoài cười nhưng trong không cười: “Nhờ phúc của ngài đấy!”

Tôi: “…”

So với tôi và Giang Tân Bạch đều mệt mỏi, đạo diễn lại tràn đầy sức sống bắt đầu ngày quay thứ hai.

Cũng đúng, chương trình của ông ta bây giờ đang hot, ông ta không bừng bừng sức sống mới là lạ!

Ngay cả giọng cũng trở nên õng ẹo hơn: “Chuẩn bị ngày quay thứu hai, các khách mời cố lên nha!”

Tôi nghe xong mà muốn nôn cả cơm tối qua!

Cư dân mạng cũng chướng khí không kém: [Chương trình của ông hot rồi, ông có õng ẹo thế nào tôi cũng không chê!]

[Nể tình ông quay được chương trình đỉnh cấp pro thế này, tôi sẽ nhắm mắt cho qua sự dầu mỡ này của ông!]

Cũng may nhiệm vụ ngày hai không phải là bắt bồ câu, bắt chim, bắt vịt gì đó, nếu không tôi sẽ sụp đổ mất.

Nhưng lúc nghe được cuốc đất, nụ cười trên mặt tôi vẫn không nhịn được mà cứng lại.

Bây giờ mới là chương trình làm nông thật này, đúng không?

Hay lắm, tổ chương trình thắng.

Tôi khiêng chiếc cuốc nặng hơn mình dưới ánh mặt trời chói chang, thở hổn hển cuốc đất.

Lúc này trong đầu không nhịn được mà chạy bài hát: “Rau xanh nha, trong đất vàng nha…”

Lại còn tiện miệng hát một câu, hát đến đâu thê thảm đến đấy.

Mạc Nhu thấy vậy thì cảm thấy bản thân có cơ hội để thể hiện.

Cô ta dịu dàng cười với tôi, nhẹ nhàng an ủi: “Chi Chi, thật ra không mệt như vậy mà, cô đừng khiến nó trở nên thê thảm như thế chứ!”

Tôi hiểu rồi, cô ta muốn chơi hình tượng hoa sen trắng chứ gì? Muốn kéo bà đây xong giẫm xuống chứ gì?

Giúp người khác hoàn thành ước muốn là phẩm chất tốt của người dân Trung Quốc.

Tôi lập tức phụ họa: “Ừ đúng đúng đúng, cô đẹp người đẹp nết! Vậy cô có thể làm luôn phần của tôi không?”

Mạc Nhu không nghĩ đến tôi sẽ có thái độ như vậy, ý cười cứ như vậy cứng đơ.

Một lúc lâu sau, cô ta bị tôi chọc tức không nói nên lời.

Fan của Mạc Nhu thấy cảnh này tức đến nổ tung: [Lâm Chi, cô đi tham gia chương trình thực tế không mang theo mặt mũi à? Không biết xấu hổ như vậy sao?]

Tôi dựa vào chuyện bắt chim bồ câu cũng hấp dẫn không ít fan hâm mộ, họ thay tôi phản bác: [Lướt mạng có dùng não không? Ruột thẳng đến mấy cũng không thể vừa há miệng ra là thối như thế được đâu ấy?]

[Lâm Chi đúng là nói thay lời tôi muốn nói trên mạng, từ hôm nay tôi từ người qua đường chuyển thành fan của cô ấy!]

Tại nơi quay.

Sau khi nhận được ánh mắt ác độc của Mạc Nhu vì không diễn được hết vai hoa sen trắng, tôi không nhịn được mà nổi da gà.

Hơi run tay một cái, cuốc trong tay đã đâm thẳng về phía trước.

Thật đúng lúc, đâm thẳng vào mông Giang Tân Bạch, hơn nữa còn chính giữa.

Cảnh tượng vô cùng thê thảm.

Tôi không nhịn được mà liên tưởng đến cảnh nào đó… Thật là quá phóng đãng!

Cư dân mạng xem trực tiếp không còn kiểm soát được bản thân: [Cười muốn phát tài, Lâm Chi, cô đúng là người thông minh nhất giới này!]

[Ha ha ha, vẻ mặt của ảnh đế thật cmn uất ức!]

[Tôi đang ăn bún ốc, vừa xem đến đây đã cười phun hết bún. Bà tôi nói đứa nhỏ này đang ăn sao lại đột nhiên cười rồi phun bún ra thế, có phải bị ngốc rồi không!]

[Lầu trên, tôi khó khăn lắm mới nín cười được, đọc bình luận của bạn xong lại không nhịn được cười, nghiệp chướng! Tôi lén xem trực tiếp ở chỗ làm đã đủ vất vả rồi đó! Cười một tiếng, sếp tôi lập tức trừ 200 tệ! Hôm nay tôi mới biết cái gì gọi là vui buồn đan xen!]

[Hai vị lần trên, Ngọa Long Phượng Sồ (1) là nói hai vị sao?]

(1) có nghĩa là cả hai người đều là những nhà chiến lược và chiến lược quân sự nổi tiếng vào cuối thời nhà Hán và thời Tam Quốc. Sau này, nó dùng để chỉ một người có kiến thức và khả năng cao hơn, bị ẩn giấu nhưng không được tiết lộ

Khu bình luận cười muốn nở hoa, tôi lại muốn dùng nước mắt rửa mặt.

Giang Tân Bạch hít một hơi thật sâu, sau khi ổn định tâm trạng thì đưa tay rút cán cuốc ra.

Miệng tôi lại được dịp nhanh hơn não: “Mông cậu vẫn ổn chứ?”

Tâm trạng đã ổn định của Giang Tân Bạch lại trở nên bất ổn.

Cộng với ánh mặt trời chói chang, anh ngất xỉu.

Mọi người lập tức hoảng loạn, chương trình gì như cục shit vậy, bà đây không tham gia nữa!

Vì tình huống đột phát, chương trình làm nông bắt buộc phải dừng quay.

Điều này khiến người xem lo lắng, tổ chương trình lại vui vẻ.

Ở nơi tôi không chú ý đến, fan hâm mộ trên Weibo của tôi lại tăng tiếp rồi.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận