Không phải Quân Thường Tiếu có ý muốn trốn tránh chuyện thành hôn mà là trong đêm đó, hắn nhận được tình báo của thành viên của Tế Vũ Đường đưa tới, một vị diện trong tinh hệ nào đó ly kỳ biến mất.
Giống như Kiếm Quy Khư đoán, có phải là Thiên Ma Hoàng hay không?
Để xác định, hắn nhất định phải dò xét tìm hiểu ngọn ngành, cho dù là trước giờ đại hôn.
“Xin lỗi.”
Trên đường, Quân Thường Tiếu cảm thấy thật hổ thẹn.
Thành hôn sắp đến mà mình lại tìm lý do rời đi, quá khốn nạn.
“Ai.”
Hệ thống nói: “Kí chủ vốn có chứng sợ kết hôn.”
Ở Vạn Cổ Tông, mới đầu Hoa Mân Côi rất tức giận, nhưng khi biết phu quân phải làm chính sự thì hết giận.
Nàng trở lại phòng ngủ, sờ phượng quan hà bí trên bàn trang điểm, nói: “Ta chờ ngươi trở lại.”
Tình huống bình thường mà nói những lời này thì e là phải âm dương lưỡng cách.
. ..
Ngày thứ hai.
Là ngày cử hành hôn lễ đã được định trước.
Các vị diện lớn, thế lực khắp cùng nhau hội tụ dưới chân núi Vạn Cổ Tông.
Bọn họ có đến sớm, ở trong thành trì gần đó, có mới đến, tuy ăn mặc khác biệt, tuy phong cách khác lạ nhưng giống nhau ở chỗ đều đem theo hậu lễ.
“Chư vị.”
Một lúc sau, Tô Tiểu Mạt xuất hiện dưới chân núi, nói: “Có thể lên núi.”
Mọi người cẩn thận đi dọc theo bậc thang, càng đến gần sơn môn của Vạn Cổ Tông thì càng cảm nhận được một cảm giác áp bách và cẩn trọng.
Nội tình của một tông môn chưa hẳn là do thành lập lâu, mà chủ yếu còn phải xem ở thực lực của chỉnh thể.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ truyền kỳ, trên dưới Vạn Cổ Tông tăng lên trên diện rộng, nửa bước Thiên Cơ cảnh và Thiên Cơ cảnh nhiều như chó, lại thường trú trong Thiết Cốt Sơn, đương nhiên cũng gia tăng không ít khí thế.
Nói không khoa trương chút nào.
Với thực lực trước mắt của Vạn Cổ Tông, tuyệt đối có thể quét ngang thượng tầng vũ trụ.
Cũng vì quá khủng bố cho nên lần này tông chủ đại hôn, các vị diện lớn và thế lực lặn lội từ xa vạn dặm mà tới.
“Thật đáng sợ!”
“Cảm giác uy áp càng ngày càng mạnh!”
Mọi người từng bước đi lên, cho đến khi ngừng trước sơn môn có treo bảng hiệu ‘Vạn Cổ Tông’, một luồng uy áp rung động tâm linh từ đối diện vọt tới!
Lần này có không ít Giới chủ có thực lực cường hãn đến đây, đừng thấy ngày thường bọn họ cao lớn uy mãnh, nhưng đứng trước sơn môn của Vạn Cổ Tông thì như trở nên vô cùng nhỏ bé trong nháy mắt.
“Mời.”
Tô Tiểu Mạt cười nói.
Mọi người nhìn nhau một cái, nén kính sợ trong lòng, đi vào.
Thế mà, vừa nhấc chân bước vào Vạn Cổ Tông, nhìn thấy đệ tử đứng ở bên trong phụ trách mở cửa thì bị rung động rất mạnh!
Dáng vẻ lười biếng, thế đứng hờ hững, tất cả đều đại biểu, người này không đơn giản!
“Xin hỏi!”
Một tên Giới chủ chắp tay nói: “Các hạ có thân phận gì ở Vạn Cổ Tông?”
“Hắn hả.”
Tô Tiểu Mạt nói: “Phụ trách mở cửa đóng cửa.”
“A!”
Mọi người nhất thời kinh hãi.
Một tồn tại có thể chiếu sáng lấp lánh trong đêm tối như thế mà chỉ là một đệ tử phụ trách mở cửa đóng cửa!
Vạn Cổ Tông, ngọa hổ tàng long!
Khó trách, dám đấu với Thiên Ma Hoàng!
“. . .”
Nhìn thấy bọn họ đều đang nhìn mình chằm chằm, trong mắt nổi lên vẻ sùng bái, Hà Vô Địch nói thầm trong lòng: ‘Ta đã cố hết sức để cho mình hóa thành tiểu trong suốt!”
Các lộ võ giả đi vào Vạn Cổ Tông, nhìn diễn võ trường rộng lớn, nhìn đại điện rộng rãi không gì sánh được, biểu hiện rất bình tĩnh.
Một đệ tử phụ trách đóng cửa cũng trâu bò như vậy, cho dù Vạn Cổ Tông có khí phái như thế nào đi nữa thì cũng đều hợp tình hợp lý.
“Hoan nghênh chư vị quang lâm Vạn Cổ Tông ta.”
Ngay lúc này, Viên công tử từ trong đại điện đi ra, ôm quyền tự giới thiệu mình: “Bỉ nhân họ Viên, Phó tông chủ.”
“Viên tông chủ!”
Các lão đại đồng loạt chắp tay.
Không có cố ý thêm một chữ ‘Phó’, có thể thấy được bọn họ đều là lão giang hồ.
“Chư vị.”
Viên công tử nói: “Hôm nay là đại hôn của tông chủ ta, các vị đã chuẩn bị tốt rồi đúng không. . .”
Có một số chuyện không thể nói thẳng, nói sơ là được.
Quả nhiên.
Tất cả mọi người đều không phải là người ngu, đồng loạt lấy quà mừng ra, do từng đệ tử của Vạn Cổ Tông phụ trách nhận lấy và ghi chép lại.
Linh thạch, khoáng thạch, dược tài, những vật này không thiếu gì cả.
“Đa tạ chư vị.” Viên công tử chắp tay nói: “Các ngươi có thể đi về rồi.”
Nghe nói như thế, mọi người theo bản năng mà quay người, nhưng khi chuẩn bị nhấc chân thì đồng loạt sững sờ tại chỗ.
Cái gì?
Trở về?
Một tên cường giả nói: “Viên tông chủ, chúng ta tới tham gia hôn lễ mà.”
“Đúng thế.”
Viên công tử nói: “Lễ vật của các ngươi, tông ta đã nhận.”
“. . .”
Mọi người suýt chút ngã quỵ.
Hóa ra, hôn lễ này ý là kết hôn tặng quà?
“Viên tông chủ.” Một lão giả cười nói: “Lão hủ từ xa mười ngàn dặm mà đến, hy vọng có thể uống một ly rượu mừng.”
Tiền cưới cũng đã đưa, nhất định phải vơ vét một chút, dù chỉ uống chén rượu ăn đồ ăn cũng được, nếu không được thì cũng quá oan rồi.
“Xin lỗi.”
Viên công tử nói: “Đại hôn của tôn chủ kéo dài thời hạn, muốn uống rượu mừng thì xin mời về, chờ thông báo.”
Hắn vừa dứt lời, các lộ võ giả nhao nhao lên.
Mẹ nó!
Kéo dài thời hạn đại hôn?
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetSao không nói sớm một tiếng!
Còn nữa, nếu không kết hôn thì sao còn nhận tiền cưới của chúng ta!
Đây là cướp bóc!
Cướp bóc trần trụi!
Bao nhiêu giận giữ đều hiện rõ trên mặt mọi người, nhưng nhìn thấy đệ tử Vạn Cổ Tông không hẹn mà cùng vây lên trước, từng người bẻ tay lắc vai, từng người hung thần ác sát thì lại nhanh chóng dằn cơn giận xuống.
“Vậy được.”
Lão giả rất thức thời nói: “Hôm khác lão hủ lại đến.”
Nói xong, loạng choạng bước đi.
Hắn vừa đi, mọi người cũng vội vàng đi theo, vừa ra khỏi sơn môn thì nghe Viên công tử nói: “Mọi người đã chờ mong hôn lễ của tông chủ tông ta như thế, chờ chọt được ngày lành tháng tốt khác thì chắc chắn sẽ gửi thiệp mời lần nữa!”
“Phù phù!”
Mọi người cùng nhau ngã xuống đất.
Mẹ nó, mình còn phải tốn tiền cưới thêm một lần nữa!
. ..
Hành động lừa bịp tiền cưới này đều do một mình Viên công tử làm, không liên quan gì với Quân Thường Tiếu, bây giờ hắn đã đi vào tinh vực mà vị diện biến mất, đang tích cực điều tra.
Thật đáng tiếc.
Đi tới hiện trường xảy ra án nhưng lại không có bất kỳ manh mối gì.
“Xác định chỗ này có vị diện?” Quân Thường Tiếu dò hỏi.
“Xác định!”
Thành viên của Tế Vũ Đường nói.
“Là vị diện nào biến mất?” Quân Thường Tiếu hỏi.
” y. . .” Thành viên của Tế Vũ Đường hơi suy tính một chút, đáp: “Căn cứ võ giả xung quanh vị diện cho biết, là Anh Nguyên Giới, đã từng vô cùng huy hoàng, sau bởi vì nội loạn mà gần như hoang phế.”
“Hoang phế?”
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên.
Giả thuyết Thiên Ma Hoàng còn sống, thực lực chắc chắn không có khôi phục, chắc chắn cần phải nuốt vị diện, nhưng chọn vị diện như thế nào thì có tác dụng không?
Hay là.
Vị diện hoang phế này tự mình giải thể?
“Vị diện giống như người, đều có sinh lão bệnh tử.” Hệ thống nói: “Có lẽ đạt đến cực hạn, hóa thành bụi bặm vũ trụ thì sao?”
“Nói như vậy.”
Quân Thường Tiếu cười khổ nói: “Là ta quá lo.”
“Đi thôi.”
Hệ thống nói: “Mau trở về kết hôn, chớ để cho các vị quan khách sốt ruột chờ.”
“. . .”
Quân Thường Tiếu chỉ có thể lên đường trở về.
Trên đường trở về, lại nhận được tình báo của Tế Vũ Đường, nói là vị diện trong tinh vực nào đó cũng biến mất y như vậy, chờ hắn chạy đến thì mới phát hiện vị diện này giống hệt như cái trước, đều là vị diện hoang phế.
“Có vấn đề!”
Quân Thường Tiếu nhíu mày, hạ lệnh cho đệ tử trong các tinh vực cẩn thận điều tra vị diện hoang phế, không tra thì thôi, tra một cái thì nhận được tin tức kinh người, ít nhất có trên trăm cái vị diện hư không tiêu thất!
“. . .”
Hệ thống trầm mặc.
Một hai cái vị diện hao hết nguồn năng lượng vỡ nát thì có thể hiểu được, trên trăm cái vị diện hoàn toàn không có, đồ ngu cũng có thể nhìn ra là có vấn đề.
“Tông chủ!”
Vào lúc này, có thành viên báo: “Mấy chục cái vị diện ở Lam Hải Hệ hoàn toàn tiêu tán mất trong một ngày!”
“Là vị diện hoang phế?”
“Bảy cái nhị đẳng, hai cái chuẩn nhất đẳng, một cái nhất đẳng!”
“Mẹ!”
Quân Thường Tiếu giận dữ nói: “Quả nhiên Thiên Ma Hoàng còn sống!”
Hắn hoàn toàn có thể khẳng định, trên trăm cái vị diện hoang phế biến mất có liên quan tới cái tên đó, bây giờ có vẻ như không định ẩn giấu nữa, trực tiếp xuống tay với mấy vị diện có sinh linh có đẳng cấp không cao!
“Hưu.”
Quân Thường Tiếu nhanh chóng bay tới Lam Hải Hệ, vừa mới chạy tới, còn không chưa có tới hiện trường gây án thì đã ngửi được Ma khí cực kỳ dày đặc!
Lúc trước đều là suy đoán.
Bây giờ, hoàn toàn có thể khẳng định!
“Tông chủ!”
Ngay lúc này, lại có thành viên của Tế Vũ Đường báo cáo: “Toàn bộ vị diện trong Thái Lăng Hệ biến mất!”
“. . .”
Quân Thường Tiếu chau mày.
Tuy Thái Lăng Hẹ và Lam Hải Hẹ liền nhau nhưng giữa hai bên cũng có một khoảng cách không ngắn, Thiên Ma Hoàng không chạy tới mà còn nuốt hết tất cả vị diện, như vậy cũng chứng mình hắn không chỉ khôi phục thương thế mà thực lực còn kinh khủng hơn trước đây!
“Trở về!”
Hệ thống nói: “Kí chủ chưa chắc là đối thủ của hắn!”
“Không thể quay về!” Quân Thường Tiếu tiếp tục bay tới Thái Lăng Hệ, hiển nhiên muốn ngăn cản Thiên Ma Hoàng tai họa thương sinh, mà không có Tam ca và Hầu ca trợ giúp, sao hắn có thể đấu được?
Vấn đề không lớn.
Còn có bom linh hồn.
Thời khắc này, Quân Thường Tiếu ôm lòng quyết tử.
Đáng thương cho Hoa Mân Côi, vẫn còn ở tông môn chờ hắn, phượng quan hà bí đặt ngay ngắn trên bàn trang điểm, còn tưởng tượng tới ngày đại hôn, sẽ để cho hắn nhìn thấy mình xinh đẹp nhất.
. ..
Vài ngày sau.
Quân Thường Tiếu đi tới một cái tinh vực hoang vu.
Tại sao phải nói là hoang vu? Bởi vì nơi này từng có vài chục cái vị diện, bây giờ toàn bộ không còn, toàn bộ tiêu tán hết.
“Đáng giận!”
Quân Thường Tiếu nắm tay, nói: “Lại tới chậm một bước!”
Nhưng mà, trong khoảng thời gian này, hắn dần tìm được quy luật biến mất của các vị diện, sau đó lấy tinh không địa đồ ra cẩn thận thôi diễn, sau cùng ra kết luận là nếu như đối phương tiếp tục hành động thì rất có thể sẽ đi tới. . . tinh vực chỗ Vạn Cổ giới!
“Hỏng rồi!”
Quân Thường Tiếu cả kinh nói: “Xảy ra chuyện lớn!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.