Đêm đó.
Những thành viên nghiên cứu hạch tâm của trận pháp đường vốn là đã nghỉ ngơi, bị Thái Huyền lão nhân gọi đến đại điện.
“Thái trưởng lão, đã muộn rồi, có chuyện gì quan trọng sao?” Thượng Quan Hâm Dao dụi mắt, vẫn còn đang buồn ngũ.
“Ừ.”
Thái Huyền lão nhân mặt đầy nghiêm nghị nói: “Chuyện rất quan trọng.”
Lời vừa nói ra, cơn buồn ngủ của tất cả mọi người đã hoàn toàn biến mất.
Là thành viên của tổ nghiên cứu thuộc trận pháp đường, trong khoảng thời gian này đã có quá nhiều chuyên quan trọng, ví dụ ngày đêm không ngừng nghiên cứu trận pháp dùng cho cơ giáp, ví dụ như các loại hệ thống bảo về vv.
Nói tóm lại.
Trên con đường của những kẻ làm công, bọn họ chưa từng dừng lại.
Quân Thường Tiếu vô cùng tự hào về bọn họ.
Một đời người quá ngắn ngủi, dùng tinh lực hữu hạn của mình dồn vào trong công việc vô hạn là vô cùng có ý nghĩa.
“Bốp!”
Hai tay của Thái Huyền lão nhân đập lên mặt bàn có sa bàn của Vạn Cổ Giới, tỏ ra nghiêm túc nói: “Vừa nhaanhj được mệnh lệnh của tông chủ, chúng ta cần tạo ra một đại trận hộ giới bao phủ Vạn Cổ Giới trong thời gian ngắn nhấ.”
“Vấn đề không lớn. . .”
Một thành viên đột nhiên dừng lại, giật mình nói: “Một đại trận hộ giới bao phủ Vạn Cổ Giới ?”
Ban đầu hắn lại nghe nhầm thành đại trận hộ tông.
“Thái trưởng lão!”
Có người suy yếu nói: “Sao mà làm được!”
Nếu như là hộ thành đại trận, thì bọn họ có lòng tin nghiên cứu được, còn đại trận để bảo vệ toàn bộ Vạn Cổ Giới thì thật đúng là. ..
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nhìn về phía diện tích đo đạt của vị diện vừa mới được kéo giãn ra trên bàn cát, trong lòng dâng lên cảm giác cực kỳ bất lực.
“Thái trưởng lão.”
Có người khổ sở nói: “Trước kia Vạn Cổ Giới vốn đã không nhỏ, bây giờ lại mở rộng ra mấy chục lần, nếu như muốn bố trí trận pháp bao phủ cả vị diện, chi ít cũng phải bỏ ra công sức của mấy chục đời người đấy?
“Không.”
Thái Huyền lão nhân nghiêm túc nói: “Phải hoàn thành nó trong cuộc đời của chúng ta mà thôi.”
“. . .”
Trên mặt mọi người xuất hiện vẻ tuyệt vọng.
Bọn họ đã bắt đầu tưởng tượng, cuộc sống sau này hầu như đều dùng để nghiên cứu trận pháp, mãi cho đến khi già đi, mãi cho đến trước khi lâm chung, nắm lấy tay con cháu, yếu ớt nói: “Ngày trận pháp của vị diện hoàn thành, đừng quên nhắc tên ông trong ngày giỗ.”
Không không!
Đầu óc đều dùng hết vào chuyện nghiên cứu trận pháp, làm gì mà có thời gian sinh đẻ đời sau cơ chứ.
“Rất thú vị.”
Thượng Quan Hâm Dao cười rộ lên.
Đối với người bình thường mà nói, việc nghiên cứu đại trận hộ giới bao phủ Vạn Cổ Giới không khác nào nằm mơ giữa ban ngày, nhưng lại gây cho nàng sự hứng thú vô tận.
Đương nhiên.
Đây là một chuyện rất khó khăn.
Nhưng càng khó khăn, thì càng phải chinh phục.
“Thái trưởng lão.”
Thượng Quan Hâm Dao không kịp chờ đợi nói: “Khi nào thì chúng ta bắt đầu?”
“Bây giờ.”
“Được.”
“. . .”
Những người khác sụp đổ.
Nhưng nếu là mệnh lệnh của tông chủ thì phải hoàn thành cho dù là phải liều mạng, cho nên bọn họ sốc lại tinh thần, trên lưng vát theo các loại công cụ, tiến vào bí cảnh Thời Không.
Khối lượng công việc lớn như vậy, nếu như không dựa vào gia tốc thời gian, nếu như muốn hoàn thành trong khi mình còn sống thì chỉ là chuyện trong tưởng tượng mà thôi.
“Chư vị.”
Quân Thường Tiếu ngồi trên cây hòe to, chân thành nói: “Nhờ vào mọi người.”
Xem đệ tử như người làm công, thực sự thì trong lòng hắn cũng rất đau khổ, nhưng nhất định phải chịu đựng, bởi vì một tương lai tốt đẹp thì được đổi bằng việc không ngừng nỗ lực phấn đấu của ngày hôm nay.
“Đinh! Chúc mừng kí chủ thống nhất Hằng Viễn giới, khớp với nhiệm vụ chính của phạm trù chế bá, tiến độ hoàn thành 35%!” Những sinh linh được dời đến nơi này đã cảm nhận được cảm giác của quê nhà, cũng dần dần thích ứng được, đã hoàn thành điều kiện của chế bá.
“Quả nhiên.”
Quân Thường Tiếu nói: “Lại tăng thêm 15%.”
“Dù sao thì Hằng Viễn giới cũng là vị diện cấp đỉnh phong của thượng tầng vũ trụ.” Hệ thống giải thích.
“Nếu mà cứ tính như vậy.”
Ánh mắt Quân Thường Tiếu nóng bỏng nói: “Ta chỉ cần chế ngự thêm được năm vị diện có cùng đẳng cấp thượng lư, thì đã có thể hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến!”
Trước kia cứu vớt Xích Ngục giới chỉ cho 1% mức độ hoàn thành, đã khiến cho Cẩu Thặng tuyệt vọng, bây giờ thì có thể tạm chấp nhận được.
“Mặc dù cho nhiều.”
Hệ thống nói: “Nhưng độ khó cũng tương đương.”
“Khó sao?”
Quân Thường Tiếu nói: “Sao mà ta lại không cảm thấy như vậy nhỉ?”
“. . .”
Hệ thống nói: “Ngươi phê rồi mà.”
Thực ra thì qua quá trình thống nhất Hằng Viễn giới thì có thể nhìn ra được là không quá khó khăn.
Chủ yếu là ở chỗ mặc dù Phương Sơn Nhai bán linh hồn cho Thiên Ma Hoàng, nhưng bản chất của hắn cũng không phải là kẻ ác.
Nếu như đổi lại là Tinh Linh giới, Quân Thường Tiếu muốn đạt được yêu cầu thống nhất, thì khẳng định phải sử dụng toàn bộ lực lượng của Vạn Cổ Tông để đánh hạ.
. ..
“Ầm ầm!”
“Ầm ầm!”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTrên vùng đất đã được mở rộng, Bội Kỳ chạy đi chạy lại như máy xúc đất, những mảng đất lớn liên tục bị chuyển dời.
Lý Thanh Dương ngồi trong lều vải, nghiêm túc phân tích bản vẽ.
Vị diện càng lớn.
Càng phải quy hoạch rõ ràng.
Quân Thường Tiếu thỉnh thoảng sẽ tới thị sát thăm hỏi, cũng rất công nhận những nỗ lực của bọn họ.
“Chủ nhân. . .”
Bội Kỳ cảm động nước mắt rơi như mưa, buổi trưa cơm cũng chưa ăn, đầu trần đội ánh mặt trời gay gắt tiếp tục bận rộn lu bù, trong người như bị bơm chất kích thích.
Điên cuồng làm việc, đổi lấy sự thay đổi thần tốc.
Từng mảng tường thành được xây nên, từng tòa kiến trúc mọc lên.
Trên mảnh đất mà Vạn Cổ Giới mới mở rộng, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều có sự thay đổi lớn lao.
Vị diện mạnh.
Thì tông môn mạnh.
Cho nên, Quân Thường Tiếu rất mong đợi, dưới nổ lực của bản thân hắn và đệ tử thì vị diện này thì cuối cùng sẽ xuất hiện trong thượng tầng vũ trụ với hình thái như thế nào đây?
“Mạnh nhất!”
“Mạnh nhất trong vạn cổ !”
. ..
“Vù —- “
Trong vũ trụ, Vạn Cổ Hào bay xẹt qua hư không, tiến đến vị diện tiếp theo.
Sách lược trước mắt của Quân Thường Tiếu là, trước tiên là âm thầm lén lúc phát triển Vạn Cổ Giới, lặng lẽ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, sau đó lại quyết chiến với trùm phản diện!
Nhưng mà.
Thiên Ma Hoàng sẽ tiếp tục thờ ơ khi liên tục tổn thất bốn tên đại tướng sao?
Đáp án là, không thể nào.
Phát giác được Hằng Viễn giới đã thoát khỏi sự khống chế, biết được bốn tên Bát Bộ Thiên Long mất liên lạc, lúc này Thiên Ma Hoàng ý thức được đã xảy ra vấn đề, kẻ cầm đầu tất cả mọi chuyện khẳng định là Quân Thường Tiếu!
Trong khoảng thời gian này có rất nhiều thế lực đối đầu với hắn, nhưng chỉ là đám người ô hợp, duy chỉ có tông chủ của Vạn Cổ Tông nhiều lần mang đến phiền phức cho hắn, cho nên, chỉ cần là có chuyện kỳ lạ thì hắn đã đoán chính xác!
Phải trả một cái giá quá đắt để đổi lấy một bài học kinh nghiệm quý báu a.
“Tiểu tử!”
Thiên Ma Hoàng đứng trong mật thất tối tăm, lạnh giọng nói: “Chờ bản Hoàng lĩnh ngộ được chiêu thức chí cao, sẽ tóm ngươi ra khỏi bóng tối.”
Quân Thường Tiếu bởi vì có Vạn Cổ Giới bí ẩn, lại thích chiêu trò đánh xong là chuồn mất, cho nên trơn như con cá chạch, khiến hắn vô cùng khó chịu.
Có điều.
Vấn đề không lớn.
Trước tiên cứ để cho nó bay nhảy đi.
Đợi đến khi lĩnh ngộ được bảo vật trước mắt này, thì tất cả sinh linh của thượng tầng vũ trụ kể cả hắn sẽ trởthành tế phẩm đển mình bước vào con đường trường sinh bất tử!
Nghĩ đến đây, Thiên Ma Hoàng lấy ra một quyền bí tịch.
Đây là là một quyển sách rất dày rất dày, trang bìa hơi có vẻ ố vàng, co lẽ là đã có từ rất lâu rồi, trên gáy sách có sáu chữ —— Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp.
. ..
Muốn đến vị diện tiếp theo, cần một quãng thời gian.
Trong lúc rảnh rỗi Quân Thường Tiếu thường tìm Kiếm Quy Khư uống rượu nói chuyện phiếm.
“Tiền bối.”
Qua ba lần rượu, hắn mở miệng hỏi: “Rốt cuộc thì tên Thiên Ma Hoàng này ra sao?”
Một kẻ trùm phản diện, cũng không phải tự nhiên mà sinh ra, tất nhiên là phải trải qua một quá trình bi thảm đến nổi khiến tính cách của hắn trở nên vặn vẹo, tất nhiên là mình cần phải tìm hiểu rõ ràng cụ thể.
“Tên ma đầu này. . .”
Kiếm Quy Khư hơi trầm mặc, nói: “Ta cũng không hiểu cho lắm.”
“Có điều.”
Hắn dừng lại một chút, nói: “Có nghe đồn là Thiên Ma Hoàng có thể là hậu duệ của Thôn Thiên Ma Tổ.”
“Thôn Thiên Ma Tổ?”
Quân Thường Tiếu chỉ nghe nói đến Ma Tổ, người ma bây giờ đang giúp mình quản lý Avengers.
“Đây là một ma đầu còn đáng sợ hơn cả Thiên Ma Hoàng, đã từng nút vị diện và sinh linh để làm mình mạnh lên.” Kiếm Quy Khư nói.
“. . .”
Quân Thường Tiếu im lặng.
Có phải mỗi một đại ma đầu trùm phản diện đều phải dùng cái tên có chữ ‘Tổ’ không, mới ra vẻ mình siêu phàm trên tất cả, mới có thể toát ra được vẻ lợi hại của chính mình hay sao?
Nếu như là vậy.
Thì sau này hãy gọi ta là Quân tổ!
Kiếm Quy Khư nói: “Thôn Thiên Ma Tổ cũng đúng là xui xẻo, đang ở đỉnh cao của đời người thì gặp phải võ đạo thần thoại là Thất Huyền tiền bối, sau đó bị giết chết trong Vô Tận Thâm Uyên bên trong.”
“Thực sự đúng như vậy.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Rất thảm.”
Tuy chưa từng được gặp Thất Huyền Thánh Tôn, nhưng theo những gì lưu lại thì cũng có thể biết được một hai điều, đây tuyệt đối là siêu cấp đại lão, nhân vật phản diện sông cùng thời với hắn, vậy thì thật là quá xui xẻo.
Hệ thống nói: “Nhân vật phản diện sống cùng thời với kí chủ cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp.”
“Đồng ý!”
“Tán thành!”
Mọi người tỏ thái độ.
“Cho nên. . .” Quân Thường Tiếu hất cằm lên nói: “Ta có lẽ thật sự là Thái Huyền Thánh Tôn, dùng một thân phận khác để trải nghiệm cuộc sống của hạ giới, hoặc là tu bổ những khiến khuyết phát sinh trong khi tu luyện, từ đó theo đuổi cảnh giới võ đạo cao hơn.”
“A a a!”
Hệ thống gào thét lớn gầm thét nói: “Nước tiểu vàng, nhiễm trùng đường tiểu, nước tiểu gần như không còn trong nữa rồi!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.