“Sau đó thì sao?”
“Hết rồi.”
“. . .”
Quân Thường Tiếu trầm mặc.
Hắn vốn cho rằng còn có những chuyện rối rắm trong đó nữa, kết quả. . . Thôn Thiên Ma Tổ lại bị Thất Huyền Thánh Tôn giải quyết đơn giản như vậy thôi.
“Đúng.”
Kiếm Quy Khư nhớ tới điều gì đó, nói: “Nghe nói ma đầu kia lưu lại một bản bí tịch tà pháp, người thừa kế có thể nhất thống thượng tầng vũ trụ, thậm chí lĩnh ngộ được sự huyền bí của trường sinh bất tử.”
“Bí tịch gì?”
Quân Thường Tiếu nổi lên hứng thú.
“Không rõ nữa.”
Kiếm Quy Khư nói: “Cổ thư không có ghi chép lại.”
“Tại sao Tiền bối lại biết Thiên Ma Hoàng là hậu duệ của Thôn Thiên Ma Tổ?”
“Sau khi Thất Huyền tiền bối tiêu diệt ma đầu, từng để lại một câu nói, nói là trong tương lai con cháu đời sau của hắn sẽ nổi dậy, đến lúc đó sẽ máu nhuộm chín tầng trời, làm hại thương sinh.” Kiếm Quy Khư nói.
Quân Thường Tiếu im lặng nói: “Đã biết được sau này con cháu của Thôn Thiên Ma Tổ sẽ gây họa cho vũ trụ, vì sao không diệt cỏ tận gốc?”
“Quân tông chủ.”
Kiếm Quy Khư nói: “Tương lai cũng sẽ có những định số không thay đổi, cũng sẽ tồn tại những biến số, dù là có tài năng như Thất Huyền tiền bối thì cũng không thể nào chu toàn hết tất cả mọi thứ được.”
“Cũng đúng.”
Quân Thường Tiếu nhất thời hiểu rõ.
“Quân tông chủ.”
Kiếm Quy Khư bưng rượu lên, nghiêm túc nói: “Trước đây Thất Huyền tiền bối đã tiêu diệt ma đầu ở Vô Tận Thâm Uyên, lão phu hi vọng hôm nay ngươi có thể diệt trừ tai họa vũ trụ là Thiên Ma Hoàng.”
Trong khoảng thời gian tiếp xúc chung với nhau, những hành động trong khoảng thời gian này, khiến hắn nhận rõ là nếu như thượng tầng vũ trụ được soi sáng thì nhất định là do hắn và Vạn Cổ Tông làm.
Không nói quá.
Kiếm Quy Khư đã xem Quân Thường Tiếu như là hi vọng của thượng tầng vũ trụ.
“Ta!”
“Sẽ cố gắng hết sức!”
Quân Thường Tiếu rất sùng bái Thất Huyền Thánh Tôn.
Hắn đã từng tiêu diệt một ma đầu làm hại thương sinh, còn thứ tiểu ma đầu như Thiên Ma Hoàng thì giao cho mình.
Trong nháy mắt.
Cẩu Thặng dường như tiến vào trong một cảnh giới kỳ diệu, một bóng người vĩ đại không gì sánh được chậm rãi xoay người lại, ngữ khí sâu xa nói: “Nhóc con, ta từng bảo vệ vũ trụ, hôm nay xin giao lại cho ngươi.”
Quân Thường Tiếu chắp tay, nói: “Tiền bối xin yên tâm, Quân mỗ chắc chắn sẽ cúc cung tận tụy!”
“Phẹt!”
Hệ thống nói: “Sao mà hắn lại diễn dữ vậy nè!”
. ..
Sau khi uống xong.
Quân Thường Tiếu không đi ngủ, ngồi trong thư phòng suy nghĩ đến bí tịch tà pháp mà Kiếm Quy Khư từng nhắc đến.
“Nếu như. . .”
Hắn âm thần nói: “Có thể tìm được trong khu mua sắm thì quá tốt.”
“Không thành vấn đề.” Hệ thống nói: “Chỉ cần kí chủ có thể chịu chi điểm danh vọng, khẳng định thì có thể kiếm được bất kỳ loại bí tịch nào trong thiên địa.”
“Vẫn chưa say đau!”
Quân Thường Tiếu trợn trắng mắt nói: “Sao mà ta tin được?”
Đúng là như vậy, trong khu mua sắm của hệ thống chắc chắn có thể kiếm được đủ loại bí tịch, nhưng quan trọng ở chỗ, bản thân mình đã có được vận may này, nếu không thì cũng chẳng khác gì dân cờ bạc càng ngày lún càng sâu, sau cùng rơi vào kết cục táng gia bại sản.
. ..
Ngày thứ hai.
Trước tiên Quân Thường Tiếu thị sát việc xây dựng thành trì, sau đó đi vào trong bí cảnh Thời Không, mới vừa đi vào thì đột nhiên giật mình.
Nhìn thấy Thái Huyền lão nhân dẫn đầu tổ nghiên cứu cùng nhau ngồi xếp bằng dưới đất, bọn họ đều có cùng một kiểu đầu bù tóc rối, ánh mắt đỏ bừng, tròng mắt đầy tia máu, cảm giác kia giống như là bị điên.
“Sư tôn.”
Quân Thường Tiếu yếu ớt nói: “Các ngươi không sao chứ?”
Còn có mặt mũi mà hỏi sao?
Nếu như không phải hắn giao phái nhiệm vụ, thì sao mọi người lại nghiên cứu đến mất ăn mất ngủ, sao lại suy sụp tinh thần chứ?
“Chưa có tiến triển, chưa có tiến triển!”
Thái Huyền lão nhân ôm đầu, giọng nói khàn khàn.
Trận pháp bao phủ cả vị diện không chỉ là một công trình cực lớn, còn liên quan đến rất nhiều kỹ thuật quan trọng, cho nên hao tỗn nơ ron thần kinh gấp mấy chục lần.
Đối với chuyện này.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetVới tư cách là tác giả ta, ta bày tỏ sự thấu hiểu và đồng tình.
Bởi vì lao động trí óc rất mệt mỏi, nếu như gặp phải lúc mình không có linh cảm, thật chỉ có thể vò đầu bứt tai, thực sẽ lăn lộn khó ngủ, thậm chí còn có nguy cơ hói đầu.
Khoan hãy nói, đầu tóc của toàn bộ tổ nghiên cứu tróc ra từng mảng lớn, có người đang đối mặt với nguy cơ rụng sạch, hoặc là đã biến thành địa Trung Hải.
“Aiii.”
Quân Thường Tiếu không đành lòng, yên lặng lấy ra mấy bình thuốc mọc tóc.
“Sư tôn.”
Ngồi xuống, nghiêm túc nói: “Trong một thế giới có một dân tộc, vào thời khắc gian khổ nhất không trong điều khiện không có bất kỳ khoa học kỹ thuật nào tiên tiến hỗ trợ, dùng bàn phím tạo ra những vũ khí để bảo vệ quốc gia và nhân dân, khiến cho toàn bộ thế giới đều phải thấy được sự lớn mạnh của đất nước mình!”
“Thế giới nào? Dân tộc nào?” Thái Huyền lão nhân hỏi.
“Đây không phải điều quan trọng.” Quân Thường Tiếu nói: “Mà quan trọng là chuyện này nói cho chúng ta biết bất kể là phải đối mặt với khó khăn gì đi nữa, chỉ cần không ngừng kiên trì, chỉ cần đồng tâm hiệp lực, thì bất kỳ vấn đề gì đều có thể giải quyết được”
“Có lý.”
Thái Huyền lão nhân gật gật đầu, sau đó đứng dậy, chắp tay vái chào hắn nói: “Ngươi ở đấy mà kiên trì, ngươi ở đấy mà nỗ lực.”
Ta cũng biết nói những lời nhạt nhẽo đó!
Nhưng trên thực tế, rất khó để nghiên cứu ra đại trận hộ giới!
“Cố lên!”
Quân Thường Tiếu giả vờ như không biết gì, nói: “Fighting!”
Nói xong, lập tức chuồn mất.
“Đệch!”
Thái Huyền lão nhân trừng mắt, nói: “Điển hình cho thứ nói dễ hơn làm mà!”
“Thái trưởng lão, chúng ta. . .”
“Tiếp tục nghiên cứu!”
“Vâng!”
Kết quả là các thiên tài tinh anh của trận pháp đường tiếp tục nghiên cứu mỗi ngày mỗi đêm, từng trang từng trang bản vẽ trận pháp được phác hoạ ra, chất chồng lên chậm rãi xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Nghiên cứu một trận pháp bao phủ cả vị diện, thật sự quá tổn hao tế bào não, mà nguyên nhân căn bản nhất ở chỗ là khó có sự đột phái về mặt kỹ thuật, ví dụ như phải thiết kế trận tuyến và mắt trận như thế nào, thì mới có thể chống đỡ được một trận pháp siêu lớn và khủng bố đây?
Chỉ mấy vấn đề khó khăn này thôi cũng đủ khiến cho bọn họ đau đầu thật lâu, cũng chưa nói đến chuyện bắt tay vào bố trí thực tế, lượng công việc lớn đển nổi không thể nào tưởng tượng nổi!
“A a!”
Thái Huyền lão nhân ôm một đống bản vẽ, đau khổi ngao gào to: “Câu hỏi này quá khó!”
Anh già sáng tạo ra hai loại tâm pháp, nghiên cứu ra kỹ thuật Diablo, sắp bị đại trận hộ giới ép cho phát điên.
Đối với chuyện này.
Quân Thường Tiếu chỉ có thể đến trấn an nhiều lần, thậm chí sẽ đích thân bắt tay vào làm, nhưng mỗi khi thấy bản vẽ đầy bàn, nhìn thấytrận tuyến và mắt trận rắc rối phức tạp, chợt cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó che miệng chạy ra khỏi bí cảnh nôn mửa.
“Sư tôn.”
“Rất xin lỗi, ta mắc chứng sợ lỗ tròn.”
“Oẹ!”
. ..
Một tháng sau.
Tổ nghiên cứu đưa ra vô số bản vẽ, thảo luận cũng không dưới mấy trăm lần, kết quả vẫn chẳng có chút tiến triển nào cả.
“Không được rồi.”
Quân Thường Tiếu lo lắng.
Có sự trợ giúp của thời gian gia tốc mà cũng chẳng mò được ra cái gì, còn phải nghiên cứu đến ngày tháng năm nào chứ.
“Tông chủ!” Ngay tại lúc này, Thượng Quan Hâm Dao vẫn luôn vùi đầu suy tư vui vẻ nói: “Ta có cách rồi!”
“Cách gì?”
Quân Thường Tiếu mừng rỡ nói.
“Chúng ta có thể làm như thế này, có thể làm như thế này, cũng có thể làm như thế này. . .” Bởi vì liên quan đến bí mật, bởi vì phòng ngừa ta bắt chước, lời nói của Thượng Quan Hâm Dao tự động được mã hóa.
“Đúng thế!”
Thái Huyền lão nhân cũng giống như bị đánh cho một gậy bừng tỉnh, vui vẻ nói: “Sao ta lại nghĩ không ra chứ!”
Phương án mà Thượng Quan Hâm Dao đưa ra đã hình thành một hướng nghiên cứu của nhóm, sau đó bắt đầu tích cực nghiên cứu.
“Có thể thành công không?”
Quân Thường Tiếu nghi vấn.
Thượng Quan Hâm Dao nói: “Chỉ có dựa vào phương pháp này, mới có thể tạo ra một trận pháp cực lớn chống đỡ cả một vị diện.”
“. . .”
Quân Thường Tiếu cân nhắc, nói: “Được! Cứ quyết định như vậy đi, dùng bản nguyên vị diện làm mắt trận! Làm nền móng cho toàn bộ đại trận hộ giới”.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.