“Lư thành chủ chỉ có một nhi tử bảo bối như vậy, nâng ở trong lòng bàn tay đều sợ tan đi, nếu đánh tên gia hoả đó, chắc chắn đừng nghĩ đến việc còn sống mà rời khỏi thành trì!”
Quân Thường Tiếu nghe được người qua đường nói như vậy, quyết định bắt cóc Lư Đinh Dực, để Lư thành chủ sợ ném chuột vỡ bình, kết quả thật đúng là có thể thực hiện.
Đương nhiên, người cũng đã đánh, cũng hết giận, hắn sẽ không quên nhiệm vụ khi đến Lận Uyên Thành, sau đó hình thành quan hệ, dự định cùng đối phương hoàn thành một vụ giao dịch lớn.
Lư thành chủ rất phối hợp, lập tức xin mời dược liệu sư đến.
“Nghiệm đi.”
Quân Thường Tiếu đem dược liệu được đựng ở trong không gian giới chỉ ra, hắn cũng không lo lắng đối phương sẽ đoạt đi, dù sao nhi tử bảo bối còn đang trong tay mình, cũng tính toán, về sau nếu lại gặp được loại người này, chính mình cứ nên xài chiêu này đi.
“Đây là muốn đổi nghề bắt cóc?” Hệ thống im lặng nói.
Dược liệu sư được mời tới đang cẩn thận đi qua để nghiệm chứng, chân thành nói: “Thành chủ đại nhân, những dược liệu này mặc dù nhìn như phổ thông, nhưng trong đó năng lượng ẩn chứa cực kỳ lớn, hoàn toàn có thể phân loại làm cấp Huyền!”
Lúc nói chuyện, nội tâm của hắn cũng rất khiếp sợ.
Đã làm việc với dược liệu lâu như vậy,dạng gì chủng loại gì có năng lượng như thế nào hắn tuyệt đối rõ như lòng bàn tay, nhưng loại dược liệu này rõ ràng rất phổ thông, lại hoàn toàn có năng lượng lớn như vậy thì chưa thấy qua!
Tâm tư của Lư thành chủ cũng không đặt ở bên trên dược liệu, tất cả đều đặt ở trên người nhi tử, cho nên vội vàng nói: “Nhanh định giá đi.”
“Cái này…”
Dược liệu sư sau khi trải qua thời gian ngắn ngủi tự hỏi, nói: “Từ hiệu quả mà nói có thể so với Huyền cấp, nhưng dù sao cũng là dược liệu phổ biến phổ thông, cho nên tổng hợp mà tính, đại khái hai trăm vạn huyền thạch.”
“Chỉ hai trăm vạn?”
Cảm xúc của Quân Thường Tiếu có chút thất lạc.
Hệ thống nói: “Hạt giống mua ở tiệm tạp hóa ở trấn Tĩnh Thụy cũng mới hai mươi vạn, trồng có hơn một tháng đã lấy giá cả gấp mười bán đi, kí chủ còn có điều gì không vừa lòng?”
“Cũng đúng.”
Những dược liệu này chỉ đơn giản là nhóm đầu tiên được trồng xuống, chỉ có mấy vạn gốc, tiếp theo dược điền có thể mở rộng quy mô, từ đó lợi nhuận mang đến cũng sẽ lớn hơn!”
“Lư mỗ trả hai trăm năm mươi vạn!”
Nhìn thấy trên mặt của Cẩu Thặng có vẻ thất vọng, Lư thành chủ quyết định cho thêm một chút!
“Hai trăm năm mươi vạn ở chỗ chúng tôi là điềm xấu, cho cái giá chẵn ba trăm vạn đi.” Quân Thường Tiếu nói.
“Có thể!”
Lư thành chủ không cần cân nhắc nói luôn.
Phối hợp như vậy, sớm biết thế đã mở miệng đòi năm trăm vạn!
Quân Thường Tiếu nói: “Nơi này dù sao cũng là địa bàn của ngươi, ta lo lắng ngươi sẽ ra chiêu mờ ám, cho nên đưa tiền trước mới giao người.”
“Được!”
Lư thành chủ vội vàng quăng ra mấy cái không gian giới chỉ, sau khi lần lượt kiểm tra xác định là ba trăm vạn huyền thạch hàng thật giá thật!
Uỳnh!
Quân Thường Tiếu để Lư Đinh Dực đứng ở tại chỗ, quanh thân hiện ra lưu quang của trận pháp, nói: “Đây là một loại trận pháp mà bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ bạo tạc, nhưng mà, sau nửa canh giờ cũng sẽ tự động mở ra, Lư thành chủ hiểu ý tứ của ta chứ?”
“Hiểu rõ, hiểu rõ!”
Lư thành chủ thề son sắt nói: “Ngươi và thê tử của ngươi hiện tại có thể vô cùng an toàn rời đi, Lư mỗ tuyệt sẽ không phái người truy sát!”
“Cáo từ!”
Quân Thường Tiếu lui về phía sau một bước, tay phải khoác lên trên lưng của Hoa Mân Côi nhún người nhảy lên, bằng tốc độ nhanh nhất bay ra khỏi Lận Uyên Thành.
Lư thành chủ không có đuổi theo, vội vàng đi đến phía trước trận pháp , nhìn thấy nhi tử nằm trên mặt đất nửa chết nửa sống, trong lòng lập tức truyền đến đau đớn như dao cắt.
Uỳnh!
Sau nửa canh giờ, trận pháp tự động tiêu tán.
Sau khi xác định Lư Đinh Dực đã an toàn, Lư thành chủ lúc này ôm hắn ta vào trong ngực, phẫn nộ nhìn về phía phương hướng Quân Thường Tiếu rời đi, trừng muốn rách cả mí mắt nói: “Ngay lập tức đi điều tra, gia hỏa này có lai lịch gì!”
Nhi tử bị đánh, tiền cũng bị lừa đi, cơn giận này ông ta nuốt không trôi.
Đương nhiên, Lư thành chủ có ý tứ là trước tiên phái người đi nghe ngóng, chờ sau khi xác định thân phận của đối phương rồi quyết định có báo thù hay không, bởi vì nếu như đối phương có năng lượng, chỉ có thể nhận thua ngậm bồ hòn làm ngọt.
…
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetVụt!
Ở giữa bầu trời, Quân Thường Tiếu dùng tốc độ cực nhanh mà đi, trong lòng có thể nói là rất đắc ý.
Chi phí hạt giống là hai mươi vạn huyền thạch, hơn một tháng liền tăng giá 10 lần, cái này nếu như mở rộng quy mô, đầu tư nhiều hơn, sau này mình sẽ còn thiếu tiền sao?
Hoa Mân Côi cũng rất vui vẻ, bởi vì phu quân không chỉ có thừa nhận mình là nữ nhân của hắn, còn chủ động ôm lấy mình bay đi.
Hạnh phúc đến quá đột ngột.
Nhưng mà, khi nàng dần dần tỉnh táo lại, nói: “Phu quân cứ như vậy đắc tội thành chủ Lận Uyên Thành, về sau còn làm ăn như thế nào?”
“Vấn đề này không lớn.”
Quân Thường Tiếu nói: “Nơi này chung quy là thành trì nhỏ, chỉ cần dược liệu tốt, đi bất kỳ địa phương nào đều không lo không bán được.”
Sau khi trải qua sự giám định của dược luyện sư ở thượng giới, hắn đối với việc Tư Dưỡng Chi Thổ bồi dưỡng dược liệu đã có lòng tin, cho nên gan cũng biến thành lớn hơn, tuyệt đối phải đi thành trì càng lớn hơn để tìm kiếm việc làm ăn.
Kỳ thật lấy góc độ ở hạ giới mà nói, Lận Uyên Thành nhiều lắm là cũng chỉ bằng cấp bậc với thành Thanh Dương, muốn kiếm đồng tiền lớn, phát tài lớn, chắc chắn phải đi thành trì lớn số một số hai.
Xoạt!
Sau khi bay một khoảng cách, Quân Thường Tiếu rơi vào trong sơn dã, buông Hoa Mân Côi xuống, nói: “Tự mình đi đi.
Sau khi bước vào cảnh giới chuyển đan cảnh tuy có năng lực phi hành, nhưng nhận sự hạn chế của thiên địa và hạn chế của cảnh giới, tiêu hao năng lượng cực nhanh, không cách nào có thể bay liên tục bền bỉ cả.
…
Về phần Lận Uyên Thành, Lư thành chủ điều động số lượng lớn võ giả và thám tử, triển khai lùng bắt quy mô lớn, thề phải tra rõ ràng thân phận người đe doạ mình.
Nhưng mà.
Ngay khi trong thành đang thần hồn nát thần tính, một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu đen viền vàng đi từ bên ngoài đi tới.
Hắn nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, lẩm bẩm: “Ta cảm nhận được một loại khí tức đặc thù của dược liệu.”
Người này ăn mặc rất có phong cách, khí chất cũng rất tốt.
Nhưng là, còn chưa có tiến vào đường phố chính của thành nội, liền bị binh sĩ bao quanh vây, nguyên nhân áo choàng của Hoa Mân Côi và áo bào đen của người này khá giống nhau.
“Có ý gì?”
Người đàn ông trung niên khẽ nhíu mày nói.
Một tên tướng quân đi tới, quan sát tỉ mỉ áo bào đen trên người hắn, âm thanh lạnh lùng nói: “Áp đi!”
Bởi vì Lư Đinh Dực bị đánh lại bị bắt cóc, nội thành đã tiến vào tình trạng cảnh giới cao độ, lúc này đột nhiên xuất hiện người mặc áo giống, chắc chắn không cần hỏi nguyên do, tạm giam trước rồi nói sau!
“Chờ một chút!”
Người đàn ông trung niên chậm rãi lấy một vật từ không gian giới chỉ ra, sau đó treo ở trước ngực, thản nhiên nói: “Nhìn cho rõ ràng, đây là cái gì.”
Tướng quân híp mắt nhìn lại, phát hiện kia đồ vật kia khá giống huân chương, xung quanh có điêu khắc phức tạp, ở giữa viết hai chữ kim sắc “Đan đường” nhỏ, kết quả là, cơ bắp trên mặt trong nháy mắt liền trở nên cứng ngắc.
“Huân chương của Đan đường!”
“Đây là người của Đan đường!”
Thượng giới có rất nhiều tổ chức trung lập không thuộc về thế lực nào cả, Nổi danh nhất chính là giới đường, bởi vì thuộc về loại hình giữ gìn hòa bình thế giới, trừ cái đó ra còn có võ đường, điện đường, trận đường, đan đường.
Đan đường tên như ý nghĩa, một tổ chức có quan hệ với đan dược, về phần danh tiếng thì gần với giới đường, dù sao đan dược ở thế giới võ đạo cũng có tác dụng cực kỳ quan trọng.
Nhưng trước ngực của người đàn ông trung niên này đeo chính là huân chương của Đan đường, có tư cách thu được huân chương, đều là các đại sư luyện đan đã trải qua sự công nhận của Đan đường.
“Còn không mau buông ra!”
Tướng quân vội vàng hạ lệnh binh sĩ bỏ các loại vũ khí xuống, sau đó run run cười nói: “Nguyên lai là đại sư của Đan đường, vừa rồi đã mạo phạm, xin hãy tha lỗi!”
Đại sư.
Thân phận cực kỳ lớn.
Người đàn ông trung niên sửa sang lại quần áo một chút, gác tay ngạo nghễ nói: “Dẫn ta đi gặp thành chủ của các ngươi.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.