Ngày hôm sau.
Đinh Chấn mệt mỏi rã rời, nhìn Dương Thạch nghênh ngang cưỡi ngựa rời đi, trong lòng hắn bi phẫn khôn nguôi!
“Mặt mũi cũng chẳng còn!”
“Sao trên đời lại có kẻ như vậy!”
thể hđcị, khcí hơn hành n,ơh nlớ nữa Kiếm ởtr ápht kẻ vũ ar ụph bné hkí xa. sắc ahkó lần trên nữa nên từ tiến pháp kchí ậhtut agnm ơnh, to ểđ công gpóhn óc tchặ
Dngu n,ôTg ômn ệđ nhìn m“.ầl tử nquâ T“a sư ủac tướng ềnHuy Mộ ạhhcT ạh là chớ tỷ,
ma ởs có gì, gì?” trường tốT“, iơưgn àl íhk của
qua tạo giai yu ắhn miKế Đmê tấm chế trơ nLih hnị cụl hTạch usá Thuật】. phù Dương 【Kim tráo tbắ nắ,h hpếi
“??“? Chấn: ihnĐ
nếit .lên ũV cúth Võ anựg Hàhn
cgnũ Vì n!ầc yang mũi muốn cả nxi mấy ôkngh ,phù mặt ấtm
ầnc ám một sát ộtm tay.” ,igưnờ trợ T“a đây giúp đnế để ngươi
nqgua asu lhán yqau nhđị tmộ oàv ạ,li ã.g thương glnư đầu ấlp ềk vừa kim đã ycâ Gã đầu
iạh khin rậm cThạh đại ừrgn hpgnó phù gưDơn ẻv nợlưg dụng nhiếk gã gtorn vô íkh ogrnt ăsn ợth tểh, ã.ih lục, óc cơ nvậ àniog ma ctíhh
có núi, ngửl yuhền lơ ộtM êbn ữiag têrn ônkhg nước, hạcht ồl grnut, có ưnời.g khgnổ có ốkhi
mất. quay nhìn Võ ngoài chuồn tiếp ar đuầ hàHn tcựr ũV hinĐ t,nhhà Chấn
có cnũg ịb ti,ớ khó dù ìg. ộlc lợi thể ohc chiếm mắt được ếNu là hắn thân, nảb để
ềđu gnưnh pụh trên hữnng iêut ẽs ểđ chốt íKh có ờtnhưg đấu, sát dàng Đây cực Luyện đến mấu nphóg aho lcự ỳk gtônh khắc không ghơưtn kngôh khí tonrg áphp lớn nhất hinl thích. thời dễ hppá là ,ỳK cinếh thuật tmộ lực,
kịp, oba Võ x,a ,Đồ hỉc bị hcưa ãđ Hành hắn gnhưN đợưc yạhc h.ắn Vũ gnười phía iộđ ềv ơDnưg Âm một đó cầm quân caủ iuđổ trong
àl là… “Hít khí ạiđ ~ đoạ Vừa phương nào? Ma nưgờc áphhc ấhnC Đinh cự ẽl vị riồ rynềut ntgor ưhn vậy, cghẳn ma th“t?uếy
lắm aT một nhịn yạch! Đấu ulâ gn“Đừ rồi!” ivớ ưginơ đã n!ậrt ta
còn vẫn Tông, đây “hgônK gnờ “.ođạ đnồg Huyền hchTạ tới ắsp nơi
cựl oac nhp.og am cựth gã, íkh thể Luyện nhưng gấp là Khí mấy ìnnh thường, Dgưnơ nìbh rnogt Thạch phải thoạt hẳn cơ ộđ nồng đỉnh ầnl
iệcv có Thì Tiền gướnrt uếtHy àl Phiên đến nuâ.Q Ma bối ra đây gườni ì?g“ ớidư Ồ!“
lnê am lnuồg onLg ngoài Ngọc Mtộ bốc ngút kíh Quận. bnê trời
hpnậ do là lòng Ty ãhnm võ liạ ựgn dtắ Võ hếuty ỳk nộg,đ orTng tu cực chế này!
Luật ệhLn xuất đều dnẫ áđm tu. ấnhC ânhn nthầ ắnh íhk htậut ó,ah ,tềr chnấ Đinh nàrt ànHh khắc thống – am ,ũV
hkí hTạch hiện. ást Ánh tắm ưDơng lnhạ lẽo, áhnogt
ỳk yàn nhôkg ẻk ơs Những ạil m.đấ ộmt hkí och nũgc nlyệu gcộn nắh đủ
nchíh bàn!” ậlnu hạ Ta ccá là ng!đú “Vậy ốunm mới ìtm
thuộc !iốb o?àn“ Ngờiư phương ềT“in
ra pp,há iĐnh bị yvâ sợ tu hnpậ Vạn sĩ ut Nhận !ấhCn ấđu “hc.ạy ênn am nhpậ đã pặg iồr “Tướng nuQậ nâth ta óđ asu của nềli nuẫg nhiên tế thân khí ta ạbi Vaừ ra ắ,hn ma nhắ cùng !uqnâ ỏb An ,tiếg ộl
ùgcn cũng tới.” “Cuối
Huyền tình người! kỳ thêm dẫn ĩs tiền Tông ờc n,ngă sơ ànhh tu tểh hạchT Nếu aủc Cơ hco hhạTc ta biết ôhkng Trúc hn“Pấ acủ ờnưđg một làm ấnhc Luyện híK bối.” gô,Tn điạ Ta ph?ó àiv nuyHề aso ứng ốcc nutg ểđ glòn có có
Chấn anĐ. nviê ự,cl mất Tụ tếh chế tục Luyện đã nLhi otạ nầgt auq nă phù êiln hao íKh ilhn ảhpi lục suá êmđ Đinh này chín, hai
hngòp đây bối rồi, ,Ồ“ trang at nĐúg ếnhki ấpn điều “?at ádm àl ậhpn có gyụn ,at tểh ủca tếuHy hneg là âyđ ngự, nti tcứ. làm nềti yâđ Y ở ngóng ệnih chính soa tháp ẩn ar và nâth
ờil tcợh ,này àhnH n.gời tmắ nágs náh õV những hNeg ũV
iảp,h ngươi ồri đêni “Không à?”
Chấn iồh. nĐhi một mắt đảo
sai, sĩ “Nếu nhkôg Kim đoán hạ… tu ệ“h? ccá là
đó ngựa chật ctúh ơgnưD Sau àl ốn.tr hhạTc ảhcn hycạ vật
ộtm nortg gcnũ cựgn ôghkn từ ,ạnlo ra hề nir.ệt ấhyt những hpù này ohngả ưginờ hĐni tấm Chấn lấy
Cho đnế sắc áphp iKm mxe bén hạ caủ à“no! â!đy các ộccu “Đến cmứ ốtr at
đi cơ a,x Hắn hhạcT nhnì động. chợt đã linh Dương
ồđ Ngươi là kếip! khốn khốn kiếp!” úgđn “êTn
ầ.uđ lcắ nắh hgưNn ạli
Đạo ộni này hCnẳ“g ẽl là nbê ágni Ma àtr nrột ênt cạnh !“tỷ sư iạĐ aủc
Chấn hệ iơgNư“ ìg“! inhĐ có auqn àv
hạcTh đã khí átph của aM Khí. ma kịt, ừva hkíc ặtM tná ờưmi ấChn nhắc pùh nhiĐ của ma đne cụl kniệ ab ópb Dương chắc rồi íkh nắh,
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netngừr, tu ạmt htiờ ấChn uchi ,ốtt ổđui ơưDgn ưiơng ax dnẫ hắn hyunh â.uđ máđ gải ồri dù ưgơin ớccư ngươi gôhnk kpị oàv yvậ, gôknh Đhin soa õv lực óđgn ,ệđ theo cyạh
nẹh vạn nhõm. gnlò sự nthấ trong óc ,ahnu không, ồgnĐ hắn ayh đánh phào ậhtt nnê Nếu ra yat kôh?ng htở itờh ngũc
vậy? ứgđn có ờli nĩgh tểh lại iạhot ai ưhn ắnđ bét Người ar nát
gùnv ênmi, vào uầđ một hìnn tếin hắn liên dần ầDn ónbg .lnê tối nẩggn
môn àgnb nôkgh aM Võ tả có ụnhc onc pháp nh,ạ oàv gia sĩ, iđ ònc dựa Thạch… con ồ, háhnT ơưgDn ccự pùh àv một giờ gúđn “Hai cnò Tu iạĐ Nại người Võ là ếinhc ápph trì, tiên ờnưgđ theo ụlc ,íhK thân hík lấy tu nđg.ờư ncgù đ!ạ“o
ụtc itpế gnDươ thêm ú,it hThcạ vào mtộ đi ú.lc thu
ma ki“a! tên ậV“y nhiễm ươgni tại ilạ acủ khí ấCnh Đhni oas
Tgớnư htật âqun tinh “m?Hử ng“ưtờ!
mà thể thân đơn thể hhTcạ óc ạNi ạiĐ mới à,yn kôgnh chỉ tới hTáhn rằgn pậhn ưS nTôg có giản, nêTi ơgDưn“ làm óc ơnh .“bcậ hêniT ộtm này Võ e mức
úngđ iồ“r! “Vậy thì
chnếi nâhp trận sinh chúng hạ aT“ pấ,th nên đạo, ohc tử!” chỉ sĩ oac hhínc yà,n là at tu pânh ccá biết ôhgnk
iổđu ấh,Cn theo ừnđg thoát!” để Đinh aum hạcy ắhn “Ngươi
mời nbà ta các ộtm tấ“R !“penh tố,t ạh luận cùng
.ặohc nghi ìg úgnđ trgon àm nògl ấhCn inhĐ ,ồri Cái
tỷ, nói sư Đại như nbả thân iềunh ứct ànng hnềiu ácc àl ộl nũgc ộni cho caưh năm, Ma nlé vậy, Tu lút ingá ềuđ tin ,liạ phải ar gntừ óNi tya. ncũg giết ắnh iđ ểđ làm iếtt
ihk!“n ầh“Tn
để ùmB săn nớ.l ná,t cếh,t ãGb
ù!m nổ lộ hkí bmù mà uầđ Y ủntgh thợ Huyết ma ỗl tộm êhiup
igoàn hoet Quân ẫnd ếuKih nChấ nĐih theo Hổ õV ànHh đuổi hhtàn. ra ũV
btậ. hắn đến ẽl hiếp bần ạli acủ Nghĩ q,au đêm lên những hâtn uy lời notà run Dương Thạch
ắhn at mau chhTạ n,gôT êuy cả ớit Hềuyn mau ngma có ngàn hinl “ấy!đ thể uđầ !am cượđ rtảm trừ ổiđ Lấy chhtạ g“úCnh
ha hả. cười Võ Vũ Hành
Tu có ưhn Người thể iếtg ai nhiều thường ?yậv aM
ngmắ cửih, nắh .hTchạ âtnh không hpnậ nngưh caủ Tuy nDơưg nigh nờg hề
sắc: nkôhg “aH “~ nhĐi Chấn ặmt iđổ ha
nDug giúp đngơư ậlp Mộ phải đuề anu.h thuộc nẩ Dương nhiên ắnh Yên, của Tchhạ ừT lẫn sĩ ntưrgờ đỡ môn àm i,nó àv Tử hạ
“Đâu!”
nâhn Hôm“ ta không nnê any ử,t hup tha máu, ấyht ohc ạng“.m àhn hắn mtộ àhi snhi
uihể ầml không Tớg“nư kai quân hinĐ tu ?hức Kẻ am hạcy ganđ là… !“hấnC mới
“Nhìn ấnhC qayu Đinh kìa! “iồ!r ilạ
ướbc Túcr caủ am chhTạ kiuê cHạ at nửa ícht ogntr ỳk Vũ crTú ám ầln tếgi ưtrcớ stá vây àl cốc ẽl eoth Bạch Noi của ơ“C? nềyHu Cơ “Ồ? nôgT? nqâu gẳChn thiên
miK ệh miK là thuật Đyâ nyLệu cao nâng yu ut hểt huậtT. phiên ảnb ĩs ớim thâm luyện, tu acủ óc ựlc híK iKmế mà cấp là áphp Kỳ
mxe có ?p
ơGnặh h,ảip ạhi, còn ảiph không? thứ óin tộm ihạ hại tệ ivớ lại ơưing ònc tệ kẻ nngữh ệt ảiph So iđuề kẻ gì Kn!h
ơhôgn nươgi ờil aih gpặ vừa việc
thể ết ớim từ này aậ
vhưCy? ôhgkn ứct cho kiêu hnủgk ưnh ưhn nihêP v.yậ nhiêu nồh am ợ,đưc óha ạli cụnh khí linh ộmt có hnki qua.
Nhưng ônkhg uệynl ma thêm đã có đạo am Ma igả oàn oab khí uyếht ngtừ tbiế khí nuâQ Huyết được hiến thiên hegn khi
phía người, Hành nẩhuc .Vũ của về mũi túl cyạh, lui Chấn bị ỏb đám nhọn Võ hniĐ náhrt nél usa
nlyuệ khí hôti ẫnv tầng đi ta “Ngươi đ,i ậy“v. là ớim ,ba
ynụg trang ma săn này tu nàhht Tnê thầm ợht h.gnĩ
không đi.” gônhk at cũng đ?i ưg“Niơ Vậy
Võ ớiv óđ ogia dùng lúc ảbn hkgnô sự quá ủca quá, nđế ạib sẽ yàn âu,l Vũ dây cao, hhínc lộ ngàr oạđ thì ấBt úlc bị tu pháp ma õr nâth nếu Hành pé e daư rgằn vi chiến, công nâht thtậ gncô ểth đủ gnôhk hpận.
~ ùV
đây no“gah!k khoe khống ìth ếch được có ở đừng mà “Không
inàog trời th“àhn! hctí lưu hắn ngập có liạ ma tvế hkí rT“nê gưnời
Cốc .ta“ “Hừm, tếuyH nyà nadh chúng trong Hnồ ra inổ xem ệyuhcn ấrt
ipgú híhcn hnàH thể hệ. nkhôg hchní Huyền mhễni gôtn gđừn hnắ túch gTnô, yả,b ắml hkí ohc imK được tnầg là của tử rtúc điạ ma gnầt che ủac asử tiớ Vũ luyện hík có con cơ ồir uâl hhcạT là uqa ốiT ộmt hìnn tu Võ sư bảy ùd !nhệắ
nHi khí ncỏ gônhk nhắ nhấC hắn am àl noà cũng hinĐ yâđ ùngd mình, nói nyluệ
s!aoĐã đêm, ,gấiu tới tu óc úgpi ảc không iạt ệđ tuhấ tỷ
at“. caủ Suấ là à“Bn nnâh huynh sư đạo
,iớt thống hắn àyn ãđ bị không nagđ phục đuổi ít, ựlc nthầ lực chuẩn íb cợđư cúL mìt ơin hết một thì lớn:
“Đinh truy hnĩl lhin hnấC ở kai, tích hét “à!on acủ khôi tung quân đội
vò bị yàd nlớ: ah ~ phát ah gĐún ah hạ ácc Hhnà đêni “A i“!ồr Vũ ,ậvy sắp õV cười đã ta
tình độ Thạch ừt hngNư một ócg áđnh och ơnDưg hắn mả,c rnt.ậ gcnũ mnuố
notgr lnê mcả nhảy ngứ sĩ mảnh lực náo, yuêhn mẽ thành ut s.tá tí gôknh có đuề ộtm này, nmhạ quan úLc nhà nóc
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.