Skip to main content

Chương 190: Huyền Cơ Giới

7:42 chiều – 26/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Chẳng lẽ nơi này là thế giới nam ti nữ tôn?

Là một người xuyên việt, Tần Giác nhớ được giới văn học mạng kiếp trước một đoạn thời gian từng lưu hành tiểu thuyết thay đổi địa vị nam nữ, hot vô cùng.

Chỉ là khi sự tình chân chính phát sinh ở trước mắt mình,nếu không tin chắc rằng đổi lại là ai cũng sẽ có chút mơ màng.

Không kịp nghĩ nhiều, Tần Giác liền vội vàng xoay người rời đi, với tâm cảnh của hắn, bị nhiều nữ nhân nhìn chằm chằm bình phẩm từ đầu đến chân như vậy, trong lúc nhất thời cũng khó có thể chống đỡ.

Xuyên qua đường, Tần Giác nhanh chóng tránh đi đám người, đi tới bên trong một ngõ hẻm.

“Theo ta lâu như vậy, cũng nên đi ra rồi.”

Tần Giác thản nhiên nói.

“A, thế mà bị phát hiện, xem ra ngươi cũng là võ giả.”

Cách đó không xa, một nữ tử vóc người cao gầy lách mình đi ra, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Tần Giác:

“Hắc hắc, tiểu nam sinh tuấn tú như vậy đã rất lâu chưa từng gặp qua, nhanh lên tới để tỷ tỷ kiểm tra thân thể.”

Tần Giác: “. . .”

Quả nhiên là thế giới rộng lớn không thiếu cái lạ.

Không ngờ rằng có lúc hắn sẽ bị một nữ nhân cướp sắc.

Hơn nữa còn là nữ nhân lưng hùm vai gấu, tựa như King Kong.Loại hình thể này, chỉ sợ có thể ngồi chết một số nam sinh yếu đuối.

Đã như vậy, Tần Giác cũng không cần thủ hạ lưu tình.

Ngay khi nữ tử cao gầy chậm rãi tới gần, chuẩn bị động thủ, Tần Giác bỗng nhiên phóng xuất ra một đạo linh lực, thi triển sưu hồn thuật.

Đáng thương cho nữ tử cao gầy còn không có kịp phản ứng, liền hai mắt trắng dã, thân thể run lên, ngã trên mặt đất.

Thực lực nữ tử cao gầy bất quá chỉ khoảng Địa Giai thôi, căn bản là không có cách tiếp nhận đau khổ do sưu hồn mang tới, cho dù tỉnh lại, cũng hơn nửa là biến thành ngớ ngẩn.

Một lát sau, trong một khách sạn, Tần Giác lấy ra linh tửu, ngồi bên giường sửa sang lại ký ức đến từ nữ tử cao gầy.

Đúng như suy đoán của Tần Giác, đây là một thế giới nam ti nữ tôn, tên là Huyền Cơ giới.

Ở thế giới này, võ giả đứng ở đỉnh phong, có thể di sơn đảo hải, hái trăng bắt sao cơ bản đều là nữ nhân, võ giả nam thông thường thì rất nhỏ yếu, căn bản là không có cách chống lại nữ nhân, chỉ có thể biến thành phụ thuộc.

Mặc kệ là thủ lĩnh tông môn, hay là gia chủ của gia tộc nào, tất cả đều là nữ nhân, bao gồm cả nhân vật trong các câu chuyện thần thoại xưa.

Mà nam nhân, bởi vì hoàn cảnh cùng thể chất, tốc độ tu luyện thấp hơn nữ nhân, đi ra ngoài nhất định phải cẩn thận từng li từng tí để bảo vệ mình, để tránh bị người cuỗm tà rơi vào nhục nhã.

Ngay cả yêu thú và chủng tộc khác cũng là lấy nữ nhân làm chủ.

Tóm lại, đây là một xã hội nữ quyền từ đầu đến đuôi, nữ nhân có thể cưới vợ nạp thiếp, có được rất nhiều nam sủng.

Nam nhân thì nhất định phải giữ mình trong sạch, bảo thủ trinh tiết, nếu không liền sẽ bị coi là đãng phu.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao nữ nhân cởi mở như thế, nam nhân ẻo lả như vậy.

Ở một thế giới dạng này, tồn tại của Tần Giác quả thực chính là tuyệt thế mỹ nữ, cũng khó trách sẽ bị người để mắt tới.

Thở dài, Tần Giác cạn lời, không nghĩ tới mình lại sẽ đến một thế giới dạng này.

Đông đông đông!

“Ai?”

Tần Giác nhíu mày.

“Khách quan, ta là tới đưa đồ ăn cho ngài.”

Bên ngoài truyền đến thanh âm ngọt ngào của nữ tử.

“Không cần.”

Tần Giác cự tuyệt, hắn hiện tại không có tâm tình ăn cái gì.

Ngoài cửa trầm mặc một lát, thất vọng nói:

“Vâng.”

Sau đó tiếng bước chân từ từ đi xa, cho đến khi biến mất.

Kỳ thật nữ tử ngoài cửa dáng dấp cũng tạm được, nếu như thay người vừa xuyên qua là nam nhân khác, có thể sẽ cao hứng lựa chọn thuận theo.

Nhưng Tần Giác lại biết, nữ nhân thế giới này cũng giống nam nhân thế giới khác,thường xuyên khắp nơi tầm hoa vấn liễu,

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Không chừng đối phương chính là kẻ yêu thích cái gọi là cực hạn vận động, Tần Giác cũng không muốn cùng người khác thăm dò xung một cái lỗ đen, làm cái gì mà người đồng đạo.

Nhưng mà từ trong trí nhớ của nữ tử cao gầy Tần Giác biết được, chỗ hiện tại của hắn là Đông vực Huyền Cơ giới, cũng là khu vực mạnh nhất ở Huyền Cơ giới, có ba cái siêu cấp thế lực, cùng chín thế lực cao nhất.

Đừng nhìn Huyền Cơ giới là xã hội nữ quyền, nhưng thực lực lại không kém Linh Ương giới chút nào, bởi vì bên trong ba siêu cấp thế lực, tọa trấn sáu cường giả Đại Thánh cảnh!

Còn lại chín thế lực cao nhất cũng có ba Đại Thánh cảnh cùng rất nhiều Thánh Vương, dưới tình huống loại trừ Long Trẫm cùng Tần Giác ra, thì thậm chí còn mạnh hơn Linh Ương giới.

“Không biết Linh Ương giới cách nơi này có bao xa.”

Tần Giác lâm vào trầm tư.

Mặc dù đối với nam nhân mà nói thế giới này không thua gì Thiên Đường, nhưng Tần Giác lại hoàn toàn không muốn ở lại.

Trải qua một phen suy tư, Tần Giác quyết định ngày mai đi dạo một vòng ba cái kia cái gọi là siêu cấp thế lực kia, nhìn xem có biện pháp tìm ra Linh Ương giới hay không.

Mặc dù xác suất cực kỳ bé nhỏ, nhưng cũng hơn việc hắn tìm kiếm vô định không có

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày hôm sau, Tần Giác yếu ớt tỉnh lại, mở hai mắt ra, lặng yên không một tiếng động rời khỏi nhà trọ, đi ra khỏi thành.

Tia nắng ban mai xuyên qua vạn lý ở trên người hắn, giờ phút này, Tần Giác tựa như trích tiên hạ phàm, không nhiễm một tia khói lửa nhân gian, khí chất xuất trần thoát tục, tuấn mỹ vô cùng.

Nếu như bị nhìn thấy, không biết sẽ có bao nhiêu nữ nhân điên cuồng.

“Đứng lại!”

Đột nhiên, trong bụi cỏ phía trước đi tới một nữ tử, tay cầm vũ khí, trên mặt có vết sẹo, dữ tợn đáng sợ, ngăn đường đi của Tần Giác lại.

Tần Giác: “. . .”

Không thể nào, lại gặp phải cướp sắc?

Lúc này, trong bụi cỏ bên cạnh lần lượt nhảy ra hơn mười thân ảnh, tất cả đều là võ giả nữ, từng người hung thần ác sát, vây quanh Tần Giác.

“Có chuyện gì không?”

Tần Giác chắp tay ra sau, thần sắc lạnh nhạt.

“A, giết chết người của Ngư Long bang ta còn muốn đi, các hạ cũng ngây thơ quá đi.”

Nữ tử mặt sẹo cầm đầu cười lạnh nói.

Nghe vậy, Tần Giác ngạc nhiên, hắn ngay cả nghe còn chưa nghe qua Ngư Long bang, khi nào giết chết người của Ngư Long bang rồi?

Nhưng mà rất nhanh Tần Giác liền hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy nữ tử mặt sẹo vung tay lên, một thi thể lập tức xuất hiện trước mặt Tần Giác, chính là nữ tử cao gầy ngày hôm qua bị Tần Giác sưu hồn.

Không nghĩ tới đối phương thế mà không chịu nổi mà chết rồi.

“Bang chủ, hôm qua ta tận mắt thấy Dương đường chủ đi theo hắn cùng tiến vào hẻm, lúc ta đi tới, Dương đường chủ đã chết rồi.”

Một nữ tử mày rậm mắt to chỉ vào Tần Giác nói, ánh mắt nóng rực vô cùng, bộ dáng kia, giống như hận không thể ăn sạch Tần Giác.

“Nghe thấy chưa?”

Nử tử mặt sẹo nhìn về phía Tần Giác.

“Quả thật là ta giết.”

Tần Giác không che giấu chút nào.

“Ngươi cũng biết đắc tội với Ngư Long bang ta thì sẽ kết cục gì không.”

Nữ tử mặt sẹo sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói.

“Không biết.”

Tần Giác lắc đầu:

“Nhưng mà ta biết, các ngươi chẳng mấy chốc nữa sẽ chết.”

“Ha ha, già mồm, nếu như ngươi hiện tại chịu ngoan ngoãn quỳ xuống đến dập đầu xin lỗi, đồng thời bồi ta một tháng, có lẽ ta có thể cân nhắc bỏ qua cho ngươi.”

Nữ tử mặt sẹo liếm môi một cái, điềm nhiên nói.

“. . .”

Tần Giác xạm mặt lại, nói nhiều như vậy, cuối cùng còn không phải là vì thèm muốn thân thể của hắn.

Thấp hèn!

“Dừng tay, ban ngày ban mặt, giữa trời sáng như vầy, các ngươi đang làm gì đó!”

Đúng lúc này, nơi xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng gầm thét, trùng trùng điệp điệp, như là sấm sét giữa trời quang, vang vọng trăm dặm, đinh tai nhức óc!

Bình luận

Để lại một bình luận