Chương 1855. Ngụy Quân buộc phải chết (7)
Ngụy Quân buộc phải chết (7)
Ngụy Quân đã xem hiểu ánh mắt nghi hoặc của Trần Già, khẽ cười nói: “Những điều này đều là ta học được từ chỗ sư phụ.”
So với sư phụ ta, Thần Quân Thần Hậu gì đó, chẳng qua đều là phiên bản cũ chất lượng thất.
Bọn họ không học điểm tốt của sư phụ, điểm xấu thì học cái nào chuẩn cái nấy.
Nhất là Thần Hậu.
Ai bảo nàng chính là một trong những quân cờ nhàn rỗi do sư phụ bày ra chứ.
Ngụy Quân gần như có thể khẳng định, Thần Hậu nhất định sẽ noi theo cách làm của sư phụ hờ.
Sự thật cũng không khác biệt với suy đoán của Ngụy Quân lắm.
Thần Hậu không có xuất quan sớm hơn.
Nhưng mà Trần Già thỉnh cầu bái phỏng Thần Hậu, đã nhận được sự đồng ý của Thần Hậu.
Vì thế, Trần Già gặp được Thần Hậu đang “bế quan”.
Sau đó, Trần Già nói thật hết tất cả.
Phải nói là, Thần Hậu bị dọa giật mình.
Trước đây nàng chỉ là phát hiện Trần Già có chút không bình thường, không quá tin tưởng Trần Già, nhưng mà thật sự không biết Trần Già thế mà lại có nhiều thân phận như vậy.
“Tây Đại Lục hứa hẹn sâu nặng đối với ngươi?”
Trần Già dùng sức gật đầu, nói: “Hải Hậu và Will đều mười phần tin tưởng ta, cho nên Tây Đại Lục cũng mười phần tin tưởng đối với ta.”
“Đại Càn cũng đang lôi kéo ngươi?”
Trần Già tiếp tục dùng sức gật đầu nói: “Không dối gạt Thần Hậu, ta vốn là nội gián mà tiền Thái tử Đại Càn sắp xếp vào Trường Sinh tông. Chỉ là sau khi tiền Thái tử chết, ta liền cắt đứt liên hệ cùng với Đại Càn. Sau đó, đủ loại hành vi nghịch đạo của Càn đế, làm cho ta mười phần thất vọng, hương hỏa đối với Đại Càn cũng liền càng ngày càng ít. Cho đến sau này khi Ngụy Quân đột nhiên xuất hiện, khiến cho ta một lần nữa có cảm giác tán đồng đối với Đại Càn. Chỉ là, gương vỡ chung quy khó có thể lành lại. Hơn nữa, dù sao Ngụy Quân cũng không phải là chủ sự giả thực sự của Đại Càn.”
Lời nói dối cao minh nhất, chính là chín phần giả một phần thực.
Toàn bộ lời nói của Trần Già đều có thể được xác minh, trừ phi Thần Hậu có kiểu năng lực nghe được tiếng lòng như Trì Dao, nếu không nàng không có khả năng biết Trần Già đang lừa nàng.
Nhiều nhất chỉ là nghi ngờ Trần Già.
Nhưng sự thẳng thắn của Trần Già, khiến cho Thần Hậu căn bản không có đạo lý nghi ngờ.
Thần Hậu chỉ là kinh hoàng.
Điều khiến Thần Hậu kinh hoàng nhất, cũng không phải là Trần Già là nội gián mà Đại Càn cài vào trong Trường Sinh tông.
“Ngươi còn là ám kỳ của lão Đinh?”
Trần Già thản nhiên nói: “Nguyên Minh Chủ nhận ta làm nghĩa tử, hơn nữa trước khi chết, đã đặt hy vọng trên người ta, hy vọng ta có thể kế thừa di chí của hắn, đưa ngài đi gặp hắn.”
Thần Hậu nở nụ cười: “Thú vị, thật sự là thú vị. Tây Đại Lục và Đại Càn đều đang lôi kéo ngươi, điều này không kỳ lạ. Ngươi có thể móc nối quan hệ với lão Đinh, cũng nằm trong dự đoán của bổn Hậu. Dù sao ngươi được hắn nhận làm nghĩa tử, điều này vốn dĩ không phải là bí mật gì.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNghe thấy Thần Hậu nói như vậy, trong lòng Trần Già thở phào nhẹ nhõm một hơi, trên người cũng toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Quả nhiên, Thần Hậu không phải là kẻ ngu xuẩn, nàng sớm đã có suy đoán.
May mắn mình đã thẳng thắn.
Nếu không, nói không chừng không biết khi nào thì mình sẽ đầu lìa khỏi xác.
Thời khắc quyết chiến, không chấp nhận được dù chỉ một chút may mắn.
Thần Hậu khẳng định cũng không ngại thanh trừ một vài nhân tố không ổn định trong nội bộ trước, vì vậy mà giết nhầm một hai trung thần thật sự, đối với loại kiêu hùng như Thần Hậu mà nói cũng không có gì to tát.
Hiện tại xem ra, điều Thần Hậu thực sự quan tâm vẫn là sự lôi kéo của Thần Quân.
Quả nhiên.
Thần Hậu nheo mắt lại.
“Thần Quân cho rằng ngươi rất có giá trị bồi dưỡng? Vì sao?”
Trần Già đã ý thức được đối tượng chú ý trọng điểm của Thần Hậu.
Cũng đã biết chuyện mình nên làm sau đó.
“Nương nương minh giám, Phụng Tiên cũng không biết thật giả. Nhưng mà Đổng Đại tướng quân từng nói qua, ta có tố chất của Vũ Khúc Tinh Thần.”
Thần Hậu phút chốc lay động.
“Vũ Khúc Tinh Thần? Ngươi không gạt ta?”
“Không dám lừa gạt nương nương.”
Thần Hậu nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Trần Già, bắt đầu sờ cốt Trần Già.
Một lát sau, trong mắt Thần Hậu lóe ra thần quang.
“Thì ra là thế, thì ra là thế. Ngược lại là bổn Hậu đã xem thường ngươi, không ngờ ngươi còn có căn cốt như thế.” Thần Hậu tán thưởng nói: “Ở phương diện này, quả thật vẫn là Thần Quân lợi hại hơn. Hắn tinh thông Vọng Khí Chi Thuật, nhìn một cái liền xem thấu tiềm lực của ngươi, cho nên từ rất lâu trước đây, liền đã đầu tư cho ngươi. Thần Quân không có lừa ngươi, ngươi quả thật có tố chất Vũ Khúc Tinh Thần. Tiến thêm một bước, đó là Võ thần.”
“Võ thần?”
Trần Già đã thể hiện sự vô tri của mình.
Là cố ý.
Dù sao hắn vốn dĩ là không biết.
Hơn nữa để cho người bề trên cho rằng ngươi rất vô tri, đây không phải là một chuyện xấu.
Thần Hậu tâm trạng rất tốt, cho nên kiên nhẫn giải thích cho Trần Già một chút.
“Võ thần, không phải là chân thần tầm thường. Nếu như ngươi có thể trở thành Võ thần, chẳng khác nào phá vỡ một quy tắc thép mà đại thần thông giả đã đặt ra. Đến lúc đó một thân thực lực của ngươi, có hi vọng trực tiếp sánh vai cùng bổn Hậu bao gồm cả Thần Quân.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.