Chương 1845. Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (7)
Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (7)
Không dễ hạ thủ ở kinh thành Đại Càn nhưng ra khỏi kinh thành rồi, với thực lực của Thần Hậu, muốn giết chết Nữ thần Trí Tuệ, đó chỉ là vấn đề trong vài phút.
Thế là, Ngụy Quân đã mời ra Châu Phân Phương.
“Châu thánh nhân sẽ đích thân hộ tống bà về.”
Nữ thần Trí Tuệ và Châu Phân Phương nhìn nhau một cái, sau đó lông mày nhíu chặt.
“Nếu là Yêu hoàng hoặc là Ma Quân hộ tống, bổn thần tuyệt đối không cự tuyệt. Châu thánh nhân… bổn thần không phải là khinh thường nàng ta, được rồi, bổn thần chính là khinh thường nàng ta.”
Nữ thần Trí Tuệ ngả bài rồi: “Cho dù bổn thần và Châu thánh nhân cộng lại, e rằng cũng không phải là đối thủ của Thần Hậu, như vậy đi đến Tây Đại Lục chính là đi tìm đường chết.”
Châu Phân Phương “hừ” một tiếng, nói: “Ta đây tính tình nóng nảy, vậy mà lại kinh thường bổn thánh nhân. Tiểu thần của Tây Đại Lục, bà mở to mắt ra mà nhìn là được.”
Châu Phân Phương vẫn giữ nguyên bản sắc trước sau như một, miệng phun hương thơm*.
(*): Chửi thề khiến người nghe cảm thấy bị sỉ nhục hoặc xúc phạm.
Nhưng biểu hiện của Châu Phân Phương trong khoảnh khắc tiếp theo thực sự khiến Nữ thần Trí Tuệ kinh ngạc.
“Đây là… Dĩ Giả Loạn Chân của Nho gia?”
“Tất nhiên.”
“Ma Quân” ngạo nghễ gật đầu.
Đương nhiên, “Ma Quân” này là do Chu Phân Phương sắm vai.
Thánh nhân Nho gia, Dĩ Giả Loạn Chân.
Nữ thần Trí Tuệ rất nghiêm túc cảm nhận khí tức của Ma Quân giả này, nhưng thứ bà ta cảm nhận được là sự cường đại thâm sâu khôn lường.
“Cái này… Dị Giả Loạn Chân của Nho gia thật sự lợi hại như vậy?” Nữ thần Trí Tuệ kinh ngạc.
Bà ta cảm thấy như chính là đang giáp mặt với Ma Quân.
Ngụy Quân giải thích: “Đầu tiên, bản thân Châu thánh nhân đã là thánh nhân chi tôn của Nho gia, thực lực đã rất mạnh rồi. Tiếp theo đó, Ma Quân sẽ giao cho Châu thánh nhân một chút khí tức thuộc về mình, che giấu Thần Hậu có lẽ không vấn đề gì lớn. Chỉ cần Thần Hậu cảm nhận được khí tức của Ma Quân, muốn tới cũng sẽ không mạo hiểm làm khó Nữ thần.”
Nữ thần Trí Tuệ yên lặng gật đầu.
Bằng cách này, Thần Hậu quả thực sẽ không mạo hiểm đối địch với Ma Quân đến giết bà ta.
Huống hồ, ở trong mắt Thần Hậu, bà ta cũng chưa chắc đã là người nhất định phải giết.
Chỉ là…
“Không thể để cho Ma Quân đích thân hộ tống bổn thần sao?” Nữ thần Trí Tuệ có chút được voi đòi tiên.
Ngụy Quân nhún vai nói: “Nữ thần cho rằng Đại Càn bọn ta có thể tùy ý sai khiến Ma Quân sao?”
Nữ thần Trí Tuệ: “…”
Không thể phản bác.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNhưng thật ra là có thể.
Có điều là sủng vật của mình, Ngụy Quân vẫn là rất yêu thương Ma Quân.
Sủng vật sủng vật, chỉ dùng để cưng chiều, không phải lấy ra để dùng.
Trong tình huống không có cảm tình gì với Đại Càn nhưng Ma Quân đã giúp Đại Càn không ít.
Trừ khi Ma Quân chủ động bằng lòng ra tay giúp đỡ, nếu không Ngụy Quân nhất định sẽ không ép buộc Ma Quân đi làm việc.
Tự lực cánh sinh, gian khổ phấn đấu chứ không phải gửi gắm hy vọng vào người mạnh hơn, đây mới là một chế độ phát triển lành mạnh.
Hơn nữa, Châu Phân Phương đến Tây Đại Lục lần này cũng không chỉ là vì để hộ tống Nữ thần Trí tuệ.
Nàng ta còn có trọng trách khác.
Mà những chuyện kia, mặc dù Ma Quân mạnh hơn nhưng thực sự không làm được.
Sau khi tính xong chuyện này với Nữ thần Trí Tuệ, đám người Ngụy Quân lại bàn bạc với Nữ thần Trí tuệ một chút về chuyện của phía sau rồi để Nữ thần Trí Tuệ rời khỏi hội trường.
Tiếp theo chính là chuyện nội bộ của Đại Càn.
Nữ thần Trí Tuệ không thích hợp có mặt ở đây.
Nhưng sau khi Nữ thần trí tuệ rời đi, Quân Ức Thiển đã nói một điều khiến mọi người tranh luận sôi nổi.
“Xem ra Nữ thần Trí Tuệ thật sự đứng về phía chúng ta, kỳ quái, vì sao bà ta lại nhiệt tình giúp đỡ chúng ta như vậy?”
Tô Lang Gia nói: “Có thể cũng là mượn tay chúng ta để trừ bỏ đối thủ của bản thân bà ta, không chỉ là bà ta đang giúp chúng ta, thực ra chúng ta cũng đang giúp bà ta.”
Tứ Hoàng tử xen vào một câu: “Chẳng lẽ không thể là vì bị mỹ sắc của Ngụy Quân mê hoặc sao?”
Tứ Hoàng tử gần đây lập được rất nhiều chiến công, mặc dù đều là công lao của Dewey, nhưng quân công là của Dewey, huân chương là của Tứ Hoàng tử.
Tứ Hoàng tử hiện tại đã được Ngụy đảng tiếp nhận toàn diện.
Dù sao, với những việc mà Tứ Hoàng tử đã làm, nói hắn không phải là Ngụy đảng cũng không ai tin.
Lời này của hắn vừa được nói ra, những người khác…vẫn thật sự không phản bác lại.
Ngược lại, không ít người gật đầu.
Tiết Tướng quân: “Vương gia nói có lý.”
Mạnh Giai: “Mặc dù nghe có vẻ rất không hợp thói thường nhưng xảy ra ở trên người Ngụy Quân thì cũng khá hợp lý.”
Mạnh Giai hiện là Tổng bộ đầu của Lục Phiến môn, cơ bản tiếp nhận vị trí của Bạch Khuynh Tâm.
Nàng ta cũng là tâm phúc của Quân Ức Thiển, sau khi Quân Ức Thiển lên làm Thừa tướng, đương nhiên sẽ ra sức đề bạt người của mình, Mạnh Giai cũng được cân nhắc lên một cách hợp logic, cũng có tư cách tham gia vào cuộc họp hôm nay.
Hồ Vương: “Không phải trước đây Ngụy đại nhân đã đến Tây Đại Lục sao? Nói không chừng đã xảy ra chút chuyện vui tai vui mắt với Nữ thần Trí Tuệ rồi?”
Hồ Vương là do Ngụy Quân mời tới.
Mặc dù Ngụy Quân rất hiểu về trí tuệ của Hồ Vương, nhưng Ngụy Quân cảm thấy rằng trên thế giới này không có phế vật, chỉ có tài nguyên bị đặt nhầm chỗ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.