“Đi thôi Giang Thạch, chúng ta đi gặp môn chủ.”
Lạc Hoa Tôn Giả cười nói.
Bọn họ bước đi, tiến vào cổ điện trước mặt.
Qua cổ điện, ánh sáng trước mắt hơi mờ, nhưng nhanh chóng trở lại như cũ.
tức cuộn ỉmm tự ngang nmằ ,aty lấy cười, ra đại đen hào to, giấy inđệ. đne tộm gaữi Lý gấiy lên, ngồH lpậ hấpt phóng đầy chữ, hiTên lóe gnộđ quang uộcn
tmộ đêm Đệ ntgro c,tứ ủth iếKp ra, xảy ngotr Môn, och Đông inhêT lc.ự ib,ộ nêhni bốn hành động giử pảnh đột Nhị ôMn gần, lêni của nit càng điạ nnh,êi tếh nbếi bán đtộ oac Bộ ủac nêhiT ịd đgnứ nmih hngưPơ gnày Kih
Cgnẳh ệĐ tđạ Tma Bộ? pắs lẽ nếđ
u.ầđ nhìn người đuề ,uahn Mọi gtậ
“chủ! qua mnô ồgnH ặ“Gp
ự,d giấy đường ra miọ nắr hgimnê ốs ộnuc nệhi lnê nith uộnc mặt, pậl tặm tén, húct ậlp huyt,ế điện bề ưgờni ậdy, như Scắ ar vô cyạ,h gôhnk giấy trong rơi tức ạđi do ưhn bức gsnố ắpkh ydà agngn ,đcặ ứct mặt trọng, trước cọd .niơ
ãđ ợ.s nếđ ướbc ainGg này, đáng đạt thật cnò trẻ cạThh
uấtx pngợhư liên, nhân a!” nugrt “Quả gnol là thiếu hna hùng
được! năm cảnh có igiớ Đây đạt hữngn gốns imớ tvậ âlu chỉ mà uáiq là
“.iồr ạiđ úlc nloạ một đại đã đất, thế iờrt ữig lực từ hcnúg ếđn ephn ta, phải “Đúng ắmn pá bcứ nốb luâ y,vậ đã
gniườ uđề trong gật ọiM đầu. điện
vậy, ểht một có ảuq như “r!tận “Đã nháđ tậht
ìnnh ncgù lớn, hCỉ sớm trong óngb nkhi đầy rộng ôv mắt Thạch, cổ điện pahí vẻ igưnờ, ạncg. êbn về ứngđ ừgnt thấy đều niaGg đã ánh ầđy
chưa oh,et ó.c đãi nnậh hnngữ Giang sự oTnrg ếtip được gộn gừnt nàgy ạhhcT
người cung ya.t ạlot Miọ gồđn
mà êntr hkí lão ọat rcớ,ưt hók vị rít ũgcn cnàg tNhấ ắnh hut.ấ nìhn ứct là có iảg apíh hcủ ginồ
.Mnô nhêiT Tchạh đó ptếi ở ctrự ếiKp ạli trong uaS giGna
đợi mất :ión tí ihTnê notrg tự ,uná yếu là ắHn ba phong nx,go mtộ tághn ườic, ấn Ma ỉhc chúng hnnâ mười đợt n,ấth nàgy nữa vciệ nẩ à,yn aM sẽ ỹ,k ănm nẩ at itến ênThi plậ s,au ấtt ờưgđn ửna yđâ ânnh từ at ngày đến thủ, còn ánu iđ huềin tức trăm cũng ầln năm hnhàt chia ầgn ínht T“a Động hânt cả àng,y ãđ động nghát nế.“đ ửan riêng tủh mỉm ,nĐgộ ềv đến cgnhú ntấh điều
aqu. ãđ oThngá itôr tám chốc ngày
ưght.ờn Tênih tầm ôgnhk Môn quả tậth Kiếp
pẫnh Thiên ầđy ngcạ lòng nMô lập dậy, hểt hkin đc.ợư ,nộ đứng không và ýL tức Hnồg ủhc tin
“Được!”
ánh iồr về ưcờ,i ,ệđin bóng nìhn ,tya ccá Giang hẹn Lý thể ón:i áCc“ ognrt bây nyà ?àon htpấ cười vị ứ?“hc ákch có đại mmỉ tiểu ynê đã mtâ người tmắ gncũ tếh Thiên gời nữngh vị ngHồ nhàng nLầ hữu, htyấ
Thạch ungc Giang tay.
ôrit iang .qua Thời
Bộ Một vị ó.in Thần ihLn hNị Đệ
iường gin,ậ tức thành uám nặhc ếtgi Cao ná,u đầy ậlp đnế in.ơ Thiên gần ậrtn niThê chấn nổi Ma iagn ngốt, ẩn đất, ủca khắp lpậ thời ápph nữghn xác ãđ truyền tức ôngs, ộgnđ hủt ắnng nộĐg, Môn ycảh tcấh tmộ sử dụng
Lnih Nịh Tnhầ Bộ! Đệ
ghôkn ừaV ilnề vào, .yàm inGga ạThch khỏi nhíu
ậv!“y úĐn“g
hiện ãđ ợs. umấ việc lnầ ộgĐn này, đủ tại óin chốt là mà nắh iigả tu ophgn híkn ưaCh caủ ihnTê hắn Ma người vi ểđ ếnđ miọ
cả rTogn là ộB. điện iư,nờg mười giả nhất có gnbó ưcngờ ít tất ệĐ ờmiư đuề hNị iạđ ảyb ámt
gknôh Lý Hồng cùng ịv hôm ẽs n?oà“ at lời hìt ngyà độgn, sua các ốih linh hđịn :óni cười, àhnh nya ý hết hỉc nôghk ỉmm iênhT này hồn, thề hận, ấn ,ttố thể nầc ký có chúng kiến, “ậVy kết
nihuề Quá thủ! aoc
chủ, của i.đm“ể Phương hchní nêihT àl ht,ọ ựcl gừmn thế kih nô,M ccá yếu mnô ngày Đông họt ắhcc Hồ“ng vnạ v,ậy hkông môn Thiên suy nđế nòhgp ẽs ắcnh inó ủth của âul gộĐn như oãl ủhc nehg nếđ đó ẽs asu, cực aM
nếđ nhiTê ườngi tức ếKip oàh.ng rontg Môn uềđ M,ôn ọim Kipế nhik rnuềyt iTn Thiên
iMọ đều gnsá giờnư tắm.
nla người kết của ắkhc Một cả linê ốs ớvi lungồ torgn rùmt khoảnh ỳk nyà, nu.ah cổ i,ấyg đều ện,đi boa ệidu từ ọmi htể ậphn ắng cuộn atỏ ệh như
ưtgởnr giới Ngô ở thiệu. bên oãl
nói: mừng, a“!t ainGg ,vậy bây nói riờt xem ịNh uqả ỉmm rcớưt ủac àl Lão ưnh ạhhTc, ,ờcưi đúgn hnTầ thật nđgá đây Bộ cnhúg nhìn r,a iờg ảig Linh, ge“hN igúp tđạ nưigơ đến đã hậtt ệĐ ípah
ncầ “Không từ ế.“ht ncầ ayn ,hík kngôh khách ginườ ,nàh một sau ềuđ ưhn àl ềv
lpậ ộncu Lý vào hấtp yta, ợgưnc .nắh tay gấyi ứct đen êhiTn lại, rơi aby ngHồ
biến aob ờgnđư nté cả ulâ đều hngẳC tất mất.
iKếp môn hủc môn ồgHn h,ữu đoạ ýL âđy ồHgn ủ.“hc hêniT Thiên “Giang ônM chnúg ,at là của
teoh động.” ấn đnịh iptế là ếKh“ ước thành, hành ãđ yàng
ỉmm môn gnưhPơ Lý ônM ntấ tọh, ó:ni rút ngờ sẽ thừa vì cũng gnhcú Thiên nTêhi yàn phu gấp nlầ ủch Môn, nTêih này, gôcn ôghnk ngHồ Tênhi gnừm ia vì nthhà ta plậ ciệv Đnôg lão Pnhgươ cơ nộĐ!“g Đôgn Ma olã Cíhn“h àl cười,
đạt tìh còn ếnđ sẽ nGiag“ àyn đã ộ,B ăhkn Nhị Đệ gì ữhu khó ạođ không ivcệ n“aữ!
mặt đôi àv bạc tcó trước, ncgũ nộr,g uâs đều ưi,cờ hhT.cạ ngồi nụ ặcm pahí uâr vị gương Giang ìnnh ,tmẳh tộm iva rít tọa mtắ gnừs mang hcủ ãlo choàng rnTê sững đang oá đen, gải trắng,
thanh gđồn ngiờư iMọ nói.
àlm nghe ệcvi toeh “Mọi ômn đuề “ủ!hc hủc Hgồn
tôn .aoc inhệ ốmun uềđ nMô thờ Với ắnh hTêin ânth ảc ạti Kếpi ,hnắ ậhpn nlê ủca
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.