Chương 1831. Chúng ta đều có tương lai xán lạn (3)
Chúng ta đều có tương lai xán lạn (3)
“Lúc đó, trước mặt của huynh có hai con đường, nếu như huynh không chọn con đường hiện tại này, như vậy thành tự của huynh hôm nay có thể còn cao hơn nữa. Trần huynh, nếu như Đại Càn không có ta, huynh có thể chính là một trong những hy vọng lớn nhất của Đại Càn.”
Nếu không có hắn, trước đây Ngụy Quân chỉ xác nhận rằng Lục Nguyên Hạo chắc chắn sẽ là một trong những đứa con của kiếp vận.
Châu Phân Phương cũng được xem là 50/50, nhưng Châu Phân Phương dường như đã đi trước thời hạn, thực lực đã được nâng cao trong đại kiếp nạn Chiến Tranh Vệ Quốc, vận khí rất khó tiếp tục bảo vệ nàng ta nữa.
Có điều hiện tại cùng với sự tiến bộ về thực lực, Ngụy quân cũng thay đổi cách nhìn đối với Trần Già.
Trần Già… Thuộc loại đi sai đường.
Hắn ta đi về phía ngã rẽ của vận mệnh.
Vận mệnh ban đầu của hắn ta có thể còn tương sáng hơn hiện tại.
Trần Già đã sững sờ khi nghe thấy vậy.
Những lời của Ngụy Quân vốn nghe rất giống như thiên phương dạ đàm**, nhưng Trần Già đột nhiên nhớ tới một chuyện.
(**) Chỉ những chuyện lạ lùng, chuyện không có thật, hoặc chuyện không thể xảy ra, không thể thành công.
“Đổng Đại tướng quân hình như cũng đã từng nói, ta đã đi sai đường rồi, thiên chất của ta về võ đạo, cả đời của ông ta rất hiếm gặp, để lôi kéo ta, ông ta thậm chí nói ra một số bí mật của Thần Quân.” Trần Già nói.
Ngụy Quân nói: “Nếu không có gì bất ngờ, Đổng Đại tướng quân chính là một trong những phân thân của Thần Quân. Thần Quân quản lý đám thần trên trời, thiên phú võ đạo có thể được ông ta khen ngợi như vậy…”
Ngụy Quân lại liếc nhìn Trần Già một cái, nói: “Trần huynh, huynh có lẽ có tư cách phong thành Vũ Khúc Tinh thần. Thiên hạ tuy lớn nhưng e rằng người có tư cách tranh hùng với huynh trên con đường võ đạo là rất, thậm chí căn bản không có.”
Trần Già: “…Lời này, Đổng Đại tướng quân hình như cũng từng nói như vậy.”
“Vậy thì không sai rồi.” Ngụy Quân nói.
Trần Già có chút hoảng hốt.
Nhưng sau đó hắn ta liền lắc đầu cười nói: “Ngụy huynh, ta cảm thấy hiện tại cũng khá tốt rồi. Quân phương Đại Càn không có ta cũng có thể chống đỡ dược, ngược lại sau khi ta thâm nhập vào quân địch, phát huy được hiệu quả không thua kém gì một Đại tướng quân thậm chí là Đại nguyên soái.”
Ngụy Quân thầm nghĩ đó là vì huynh gặp được ta.
Nếu không, sợ rằng huynh sớm đã chết giữa chừng rồi.
Nếu không có gì bất ngờ, Trần Già có lẽ là nhân vật tiêu biểu điển hình của việc đi nhầm đường.
Nhưng Ngụy Quân đã đến.
Giúp Trần Già cũng đi ra một con đường thông thiên đại đạo trên ngã ba đường này.
Như vậy quả thật cũng rất tốt.
Ngụy Quân lại nghĩ tới một chuyện.
“Nếu như huynh động thủ với yêu đình, phía bên Thần Hậu sẽ nghĩ như thế nào?”
Trần Già nói: “Đây vốn là một trong những yêu cầu của Thần Hậu, Thần Hậu nói với ta, lần này nàng ta hạ giới, việc đầu tiên làm có hai việc. Một là thu phục tu tiên giả trong thiên hạ, hai là nhập chủ yêu đình. Thần Hậu vốn chính là lão tổ tông của Liên minh người tu chân, cũng là lão tổ tông của yêu đình. Hai nơi này trong mắt Thần Hậu vốn chính là nơi thuộc về nàng ta, nàng ta chỉ là đến để thu lại đồ vật của mình mà thôi.”
Ngụy Quân cười: “Vậy Yêu hoàng thì sao?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTrần Già nhún nhún vai nói: “Thần Hậu nói nếu Yêu hoàng bằng lòng thần phục nàng ta, vậy thì đương nhiên là tốt nhất.”
Ngụy Quân: “… Xem ra Thần Hậu chưa từng gặp Yêu hoàng.”
Trần Già: “Đương nhiên là chưa từng gặp, thời điểm Thần Hậu lên trời, e rằng Yêu Hoàng còn chưa ra đời.”
Chức vị Yêu hoàng này cũng không phải là vô hạn, đã đổi vài lần rồi.
Hơn nữa cũng không thừa kế.
Ai mạnh thì lên ngôi.
Yêu hoàng thay phiên nhau ngồi, hiện tại Thần Hậu hiển nhiên là muốn chuyển đến nhà của nàng ta rồi.
Vẻ mặt của Ngụy Quân thay đổi có chút vi diệu.
“Sợ rằng Thần Hậu sắp xui xẻo rồi.”
Trần Già: “Sao lại nói như vậy? Ngụy huynh, chẳng lẽ huynh cho rằng Thần Hậu không phải đối thủ của Yêu hoàng?”
Ngụy Quân lắc đầu nói: “Đương nhiên không phải, ngay cả Hồ Vương mà Yêu hoàng còn có thể tin, rõ ràng sẽ không thành đại sự, không thể là đối thủ của Thần Hậu.”
Trần Già: “Vậy thì…”
Ngụy Quân: “Tuy rằng có một số người thực lực không ổn, nhưng cũng không thể đắc tội, chuyện này liên quan đến vấn đề vận khí, xem ra Thần Hậu không hiểu lắm.”
Trên thực tế, điều mà Ngụy Quân không biết là Thần Hậu quả thực không hiểu điều này cho lắm.
Người hiểu điều này là Thần Quân.
Nhưng điều đó cũng không quan trọng.
Có một số năng lực trông thì rất mạnh nhưng không nhất định là chuyện tốt.
Thần Hậu không hiểu vọng khí, vì vậy nằng ta không sợ hãi gì, một lòng chỉ muốn cường đại bản thân.
Thần Quân hiểu rõ vọng khí, cũng chính bởi vì hắn ta hiểu rõ nên hắn ta mới cho Thần Hậu có vận khí hùng hậu một cơ hội quật khởi, chứ không phải là trước khi Thần Hậu quật khởi liền đánh chết nàng ta.
Ông lão vùng biên giới mất ngựa, ai mà biết được đó là chuyện tốt hay xấu.
Hiện tại, Thần Hậu đối đầu với Yêu hoàng người có vận khí hùng hậu.
Kết quả này…
Quên đi, Ngụy Quân bắt đầu trực tiếp cầu nguyện cho Yêu hoàng.
Hắn không nghĩ rằng Yêu hoàng có chút cơ hội nào.
Thực tế cũng như Ngụy Quân dự liệu.
Sau khi Trần Già chỉnh hợp thế lực của tu hành giả, phát động tấn công bất ngờ với yêu đình, yêu đình tan tác ngàn dặm.
Và vào lúc này, Yêu hoàng… đang ngủ say.
Tư thế ngủ vô cùng dễ thương.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.