“Ha ha ha”
Bạch Mi Tôn giả bật cười lớn, râu tóc tung bay, tức giận quát:: “Muốn nhúng tay vào vị trí Giáo chủ, trước tiên phải bước qua xác của lão phu!”
Ba vị công tử nheo mắt, hàn quang đồng thời lóe lên.
“Đã như vậy, đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình!”
ng,ừm ớưbc hnik ửt vừa ềv ogLn tniế viu vừa nagGi hapí vàng Nhị viộ Ứng ngcô ra, hhạ.Tc gnạc
Giáo ,Tử cắ“H Lniê rít ươing ênl ưniơ.g áThhn ồngi vị chủ?” mdá
Tức mọi ềuđ lòng ờigưn đáy .cựv hìt, mchì gxuốn
ồcnu úlc ữhngn ngay cười lần na,ữ từ ỏ.at gờưin cạnh lna ộtm nàogi xông nhanh nhiên n,ucộ cờưi ngi,ết ưiờng hgnnư inếgt ngằ nhẹ lnê ênl này, đột định gnóch bên gavn íkh ệnđi, ộmt ntrê táS
h!tật nhanh nếĐ
mau phản ấyl !hịghnc“ Thánh lũ “ắHc mau bắt T,ử iênL
ạil rồi.” H“cắ trở ,Tử iLnê ãđ Thánh ơưing
ũgcn đối câu, ộtm nhắ nàB, hgknô ủca ưidớ iớig ncảh có không Nói hiảp àl ia cơ.ih thủ ión Niết
Hắc Liên Tử? náhTh
phải đã a?so onạig coa hẳCng nhắ hhTcạ đi iảh cử nbọ thủ gnnă Giang ảnc
ủng cái vyậ tthoá yan hắn ưnh Lỡ htể Giang hnlgô ia,k người ôhm !.hcết hộ iỏkh ìht Thạch ba
người àg giác áhny Ngay hãi đuề trong ủac lên ừt nguy thích đều thấy nờgiư vừa n
ê.l nói gitnế ikếnh n,glò sống tộm cùng ,gcnứ mãnh liạ, chạy lập pbắ yág, nênih cảm xương iớm ot, hikn thẳng nggừn da nitgế liệt mắt hắn hiểm notrg rống nổi ênl cơ cảm vô nọb trên căng ộtđ nhnữg kích c,tứ
tThậ ot gan!
phục. kníh, naiGg ợ,hnt áit ỉhC iđ ặmt nur hâtn gờnưi cạnh bên ịb thấy ạchhT gkhôn yr,ẩ cgnu cúi hênin teoh hình hạcTh, đầu, mdá đã từng nđhá u,đầ Giang ngẩng csắ hiển
hộ ióN biết. gianG kgônh hắn ờgi ,onà ẫvn giờ byâ hạThc eph t,thậ ànto oành bây gnủ
hắn ắhn vào chủ, nuốm aty chẳng pếti ênl ịv nhúng giờ tír ?ủch tír Gáio lẽ cũng Bây ctựr ồnig iáGo vị
hnồ Nịh thấy mảc tâm tán. như ă,gnb Ứng chháp ảc Ngay cngũ lnhạ hpi Long công ửt
Tạ.hhc bọn bên hiả hắn cạnh nhnữg gniGa htủ yấht oac ạgino nhìn ngNhư chóng hhann
v,ỗ màu ọat tưlợ liạ hík ikôh gạrn nẹh ỡ,r ưcớb trường oáig ặmt nđế bảo nbà ácc ya,b ênn thật ắhn tòa ar kai, ớnl ở piết iagữ, rctự ôkngh ngươi tọa nhàng trên ntêr cũng ờưci nhkôu iờưc Nụ ngô ộmt quá! tnâh yat àob ủch nàlh phách, ạ!“tođ nugt ưcớb ịđnh Tihnê sự lạnh: Btấ“ ccự ênihn aM Cho đến dù trở gioá ìhhn đen nớl, hchín bảo to đã đột chết, kỳ enđ nigồ đi
chTạh ắmt mki hùng ưs ợ.s náhl miệng, ấlp g,quan ágđn nGiga một mở hưn iah
ánh ứtc lường. ườngi mắt uđề iỗM thâm lạhn âs,u cựht gnù,l hók khí lcự
tứ ậhTp nùgl “aty! lên, tya aR“ gôcn ó,ni vung nói: tử lhạn
htya đổi Mọi nữa oc trú id.ộ một điện dữ lần cắs tim gnờưi notrg ạil ,tặm nca
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netờgi ồign, viớ bây inưgơ vậy ịv khgnô any óin ômh ôkghn gxnứ tốt, yquết cụh,p ta ta có phải lên trực htể trí ấtR nyà? đy.â“ ai hấtn “cCá itếp
gan, dám phản?!” ưum “ậTht to
điện ọMi ,csắ vàng ờưnig uềđ quay ạ.il ivộ torng uđầ ibnế
xgố“nu! túC“
nôT cảm nàcg hãi, sợ Bạch iGgna Trong Mi hcựt à,ny cgàn htyấ clự chỉ nói gani lần ắnh giả của kgnôh về ehng đã tin. mtộ hkó thời khoảng hegn ,hạchT
muốn Hắn ả?hnp ạot
ư!g““iơN
lắc gơniư hỗn hề ánhđ nôT đại ềv chưa yvậ, ón:i nào? đi l,ạ ccậh tnhàh về âlu iGagn áGio“ mới đến cớưb để giáo nưh đi? ngưiơ ờngưi ácc ghônk ahíp đã vừa vừa Tạhch nrộg đuầ loạn hcết các vừa trong ,đi ềuđ ccậh đợcư chủ Mi hnẳgC lẽ ủhc hBcạ ưtởng đniệ ra kỳ hết ừva bao ,ảgi nhìn sao??” ưhớng mà ãđ niđệ, phía Bây ý riồ igờ ãi,r đám
vàng Tnô pnuh ệmign Mi hô Bạhc o.t ivộ gải um,á
ửt Cửu nngó gôcn ovà tay hntha urn kêu Thạch. nGagi ln,ê chỉ ấhtt rẩ,y
Mtộ to. êbn ảig tựrc gậni hô oãl tnê hắn ncạh dữ tếip
ốtr cộuc nTê gaGni .gì Thạch àl gnhĩ yàn
ot trên gờcnư ynà giả uátq số ớn,l Một to:, ạl đều ặmt lúc iờnưg âm tức íhk htnha nùgb .páht
ba có hỉnđ bnê coa tmêh còn ntê Ngoài ch.ák tyệtu ạhThc thủ a,r nhcạ igGan
aso ?ượđ“c thật như Đàn iơn “Đmê oná àyn náo Ma ayn vyậ, int,ệh nhiệt thếui Tổng Thiên bnả taọ làm
cắR r.iố
mau Th,hạc tậth a“Gnig còn inưgơ ,agn nkhgô to nốux!g“
không công? nhắ thnàh nbọ Chẳng số trong ẽl ai
nêrt ắngn ayng dám iaGng boả h!ủc ồnig ọta cạThh giáo
,iạl điện đầu lên, ónhcg mtộ tiếp người ưgnời ahhnn uyqa otrgn óc nộrg ,sắc ậmth r.ãi ttấ ọngiG ộvi vàng iknếh lạ,i đều ích iọm hoc gưnđờ avng lùi nhường ra nhẹ cựtr biến ocn cười cả
Thạch! agGin
“Giang mau mau cạhhT xug!ố“n
hCcậ hậcc “ chậc “
hểt acủ này người muốn Giáo cản? tựhc nắh làm tchự ,hnắ Với số uến ntgor chủ, gữnhn ăngn có ai cựl ựs
vị gồni tạo củh, nmốu tír Giáo “Đúng ngươi dám nlê ayh sao?” ậ,yv phản
liạ nhanh về Giang như !vậy trở ạhTch
idớư giườn, với ụlc nmga iườc hơi haxn tựrc hpủ xuống nhẹ, hề ốĐi gôknh rêtn ríhct tếpi n.lớ cứt nghnữ ohmk la nào, guồnl ợgưcn ậngi cnò mọi ờli ỉch ếnđ àv trung htúc lnớ angm ốit áp ianGg mặt to ộmt hote nụ bóng cThạh èhn của mgnả óc về ilạ tmộ cực mạnh, ánh hté mặt vô ấlp ,áhln người píah laử ìnhh âhtn hình cứb khí thế rớct,ư
đi iạl, biến óc ípah sắc nhiên ửna hhìn mặt tnhâ đường, Thạch. Nhưng ắhn đột trưnơg ừdgn nhìn cợưđ útch ềv đổi, nigGa ẩkhn
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.