Thân thể còn đang lơ lửng giữa không trung đã trực tiếp chia năm xẻ bảy.
Máu màu lam nhạt sền sệt bay múa lung tung, mang theo mùi tanh hôi của cá chết, tí tách, rơi xuống mặt đất.
Mọi người đều run rẩy, hoảng sợ nhìn Giang Thạch như nhìn quái vật.
Vị Thánh Tử này rốt cuộc là ai?
àbi làm !c“hnứg hẳn giươn nòc ta bên h,ấty đã đpá có Thạch kmi nagiG ệLnh“ àl này htĩn ấn nó:i lại, ìnhb
cắs mắt trnờgư nthâ một ờcgnư mùh .énb đi cao tnrág ớln t,ới gấu, hán cặm nđe, lưng vai àob man hTyấ người ửt màu
t“ử! náhht “Vâng,
đệ phía như bné hcmi ngư Giả nôT mà,y nình .rctớư ũV nhíu tmắ sắc iôđ ủhp về phía Hnyều
nôKhg rgtno oca ềđu tập giáo tunrg. nầtg boa uâ,l cả ấtt
umà chạhT ar ognà.i nđe énm ơưgVn àib ìnbh vung gaGni lệhn đi hco thản, yta, người mtặ yh,Tụ xyao ẻv
Hắn ỏih. lạnh lùng
lão ã.ih vẻ anữ ộl hkni trưởng ar ilạ nươgV lần Thụy
hnah,n tdắ nhót .nàhth bóng vực ũV đệ dừng nTô lao unềHy hku vô ưiớD cùng ắcB lớn sự lại cùng phủ tộm dẫn ciuố to từng trước ở nờưcg nhảy của gải ảG,i
Lcú này.
lẽ hhTán“ ảT cũng phủ có ynà nvấ tử, đề?” chẳng
Liên inhM Đạ.o Tả lhnệ nhmệ ủph Liên ấyl gian phủ đều thời n,yà này, Mnih aM iphố với lôi điố luôn Tả Ma cũng ornTg acủ oạĐ hknoảg với ợhp àml ủ,ch éok
Đêm êyn khuya tĩnh.
à?” Tếh“
thánh “Ngươi là tân mh?ậ“n ửt
ngĐú“ chứng!” vyậ, ôtn làm nệlh gải, bài óc
khnổg Trong ồ.l đệ ủph
này…” áC“i
cau à.ym Tôn Hềyun iGả Vũ
trưởng mád tức ãlo lúc Vương ugnc chắp nệlh kíhn không y,ta hụyT ar hầcn nhận iptế hừ,c n.àigo pậl gnhóp nũgc àyn bên ài,b
ta gn,àn ngúđ trách uynề“H itớ“. gnơiư ải,G để là đừng các ũV ônT
một nach đưcợ gác chẽ. ệđ hpủ ặhct Trong
ưnh ứng tặm thể ivộ nvẫ chưa lão đng,ộ nưgơV Thụy h.iỏ ẻv chnấ ảhnp grntởư ịpk li,ạ nàgv
xong, Tcộ ấTth không g“Đnú rgotn nhngư của gn,ờ nằm ngươi h.c“ắc thì boa có iHả ểth nằm hniêu ãđ Tgnô quyết thành aM nếu các gì Đgôn ión không ũgcn ậyv, at gnvù Ly vùng nòc tấb gtonr giải
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netirồ áhnT“h oa?“s xong t,ử ếtqyu này cái ảgii uđề n…y.à cái
ưVơgn lão hník, nệlh ra màu Thạch. hTyụ gnuc của rưởngt ặtm sắc ađư Giang ibà nđe
úpht mười Khoảng asu.
được ơVưgn ụyhT trởgnư ihỏ. khôgn nhịn ãol
óc aĐ ngoài có átn ,iạt gniườ nằgr thỉnh htnì đtộ bàn ũncg liạ any ônkhg ành, ànb phần về nìhh orntg htể nhiên nôhkg gờn êđm hấty hhàn .gnộđ Giang gì htnảog đều hỉc caử hinệ cạhTh ,ổs mọi ai nghe ở tniếg àl
dẫn một ìnhh Tnô iGả nuHềy gnigọ ầđu Vũ nhgóp ar nói gnt,iế mrtầ o.inàg ãđ thân
bước uqtá ậlp trung ảc tập hkỏi tất lớn: ánhđ ra hpg,nò gônc,hu cao cứt nHắ ng“!ầt N,“anhh
n.phgò Tgonr
gian hờiT itrô qua.
ờch nhnì ắBc ó:ni nàhTh Tôn mắt báo ơgnVư Đi“ Huyền íkh gaGin ìnhb tgnưrở ánh ững ,ảnth ũV lpậ lão, aoc Tụyh ểđ tầng t!“a ạcThh đi tức thông tiớ ảGi, Tả ủPh ndẫ
ủđ gnơiư ngươi.” ngđô rynềut ồir của btếi. ệhnm đi i,vộ uđề ngh“Kô đưa mọi ẽs ginờư ohc rồi, Bây đi, đến at nhệl àbi hik úgnđ htì giờ lhnệ
ngưng lập ,at lệnh chóng tcứ thhná hữu trầm lệnh Vũ ta ếlic yềHun “đi! “Đúng ảGi trọng, nhnah hán ấly của nắm cộđ ndẫ tt,ố nôT mắt bài, ọigng là qu,a àib óin: gưnời tử
trong ngtor nổi tộc ở phủ Hải. ảT ptậ, hết hcủ gnĐô Bồng óc Long gia bá mấy õv ạiđ s,ư àl àyn một phủ Đan ,oca nhà,th là hủp là ònc thủ Lai là Tả Thiên grọnt coa đỉnh chủ rătm yếHut tộm hnảC võ chtự tấnh ựs gếint ưnghơp aig
tya điạ mình, đ:áp ắchp vệ gnhnư Hộ giật nhân!” vệni vẫn ghcón g,nâ“V rotgn hnanh
đóng bộ phủ mấy noTà môn lớn, rưgtờn nkí ngục. đại n,ớl àl diện ệđ miếch ngàn cớrưt rnộg rnộg qgunả mẫu, một àid tmộ oké ctíh cửa hôkng như bóng ựvc ukh niờ,gư
người ừav ưcợđ nêh,ni ếkihn iđ mtầh agGni ánh Thạch. âm vaừ iàv nnhị tnêr gôn hchTạ nôgkh hcgún nlớ ,ión kôih gáio aco Giang hình áig hnáđ tmắ thân ngạc không nlầ ít
phủ?” T“ả
ữhgnN uềđ ilạ kinh chút nvẫ ạcgn hnhan nhưng gcũn .htoe đi chóng người còn óc
i!“ảg không “Tuyệt hư
hỏi cần ấtt tohe ảc đi!” ngh“ôK at ,uniềh
tới nhauq, hỉc gcũn mình àyn loã nêb nôkgh gậti Vưngơ để ạh ởrtưng yụhT hội nhìn đi ôtn iảg obá hạ tnô tuộch cho ,gải nẫd người ảbo biết, hnôtg nhắ p“ợ.h óni, T“ộcuh
iếngt đồng lần ọnvg nốb hôKng anl ngva hủp usa, chuông atỏ đệ. hpắk angv lần lại agvn phía, idộ một âlu ênl, mtộ
chậm nhìn ãir lại, ãol h,nnha lên từ Hnuềy ầđu và hapí trưởng Nhgưn xa, quay Tnô đều bưcớ vang đó. tiếng ảiG Vũ tấr ácc tộm về chân trận
…
mặt đẹp lẽ ra i,ênnh rTệti ar ểht có gcnũ ggnêhni Tốt, nghe, ta ộtrn tai xnhi ạil nẳgCh Đmê nugCh nHồ đen, tt,ố phụ tuếhi acủ àL“ g!ionà“ ?gì nói: ẻv Một iđ nhân cuyhện ơc lắng nữ yvá àtr đi ra iàog?n ộih ra cnạg tnâ?h nắh ngioà hyaku ònc mcặ xảy
tnháh ?âuđ“ áiog ntưởgr ngươi ửt ở ãl,o Thụy nói nưVơg“ ta
àhhnt nàoT mtộ hmc.ị trì hnĩt bộ ảmhn
dẫn ắBc Gải hội â“nu?q ớti iôđ hnnì tngầ ềHuyn thhná iđ at Tả cả ủca inó nưh đgứn ogrtn nệiđ Vũ Tôn ta ửt yThụ chằm gì? hmcằ pủh đến, tất đột nhiên ó:in Vgnơư gưtnrở hnậm “Ngươi y,ậd lão, bén scắ nhàth đã nTâ giáo oac mtắ để
Huyền ảiG gngưn Ánh mắt nôT Vũ trọng.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.