“Giới chủ, có chuyện gì mà ưu sầu thế?”
Trong cung điện trong một vị diện nào đó, một lão giả khó hiểu nói.
Thiên Ma Hoàng đã bị diệt, thượng tầng vũ trụ nghênh đón thái bình, chuyện này vốn là chuyện vui lớn khắp chốn mừng vui mới đúng, nhưng hai ngày gần đây Giới chủ vẫn luôn sầu mi khổ kiểm.
“Ai.”
“Bổn tọa chẳng biết tại sao, trong lòng vẫn luôn có chút lo lắng.”
Giới chủ cau mày nói.
Là cảnh giới cấp Thiên Cơ cảnh, giác quan thứ sáu vô cùng chuẩn xác.
Lão giả cả kinh nói: “Chẳng lẽ còn có nguy cơ?”
“Bổn tọa cũng không nói rõ được.”
“Báo!”
Thủ hạ vội vàng chạy vào, quỳ xuống đất, giơ một vật lên, nói: “Tông chủ Vạn Cổ Tông Quân Thường Tiếu đưa thiệp mời tới!”
Giới chủ sững sờ một chút.
Hắn cũng từng nghe nói về nam nhân diệt Thiên Ma Hoàng, có công với thượng tầng vũ trụ này, nhưng chưa từng gặp mặt, sao lại vô duyên vô cơ đưa thiệp mời tới?
Không khó để nhìn ra, Quân Thường Tiếu đang cố gắng dời các vị diện đến Vạn Cổ Giới, hình thành hệ sinh thái hoàn toàn mới, nhưng chưa hoàn toàn hoàn thành, ít nhất giới này còn chưa bị chiêu hàng.
Hết cách rồi.
Thượng tầng vũ trụ quá lớn, các tinh hệ vị diện cũng đều phân tán lung tung, muốn chỉnh hợp bọn nó lại thì chắc chắn phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Quân Thường Tiếu cũng biết vậy, cho nên lập ra kế hoạch trăm năm, tranh thủ để Vạn Cổ Vực triệt để thành hình trong vòng trăm năm, để cho vũ trụ tán loạn cùng đoàn kết lại hướng tới phồn vinh.
Công tác di chuyển thì khó nhưng đưa thiệp mời lại dễ dàng.
Hơn nữa đây còn là hôn lễ bổ sung của tông chủ, đây là chuyện vô cùng lớn, cho nên các thành viên của Tế Vũ Đường ở trong các tinh hệ các vị diện lập tức hành động, hiệu suất nhanh chóng khiến người ta nhìn mà than thở.
Nếu như tốc độ chỉnh hợp vị diện cũng được như thế này thì sợ là không dùng đến một trăm năm.
“Thiệp mời gì đó?”
Giới chủ đó cầm lên, mở ra xem xét, nhất thời run tay.
Nội dung thiệp mời.
Kính mời XXX đến vào mùng một tháng sáu.
Quân Thường Tiếu tiên sinh và Hoa Mân Côi nữ sĩ cử hành đại hôn, mở tiệc mừng.
Kính mời XXX đến tham dự.
Giờ lành: Dậu.
Đất lành: Chủ phong của Vạn Cổ Tông ở Vạn Cổ Giới.
Quân Thường Tiếu, Hoa Mân Côi kính mời.
Nhìn cái thiệp mời này, chuyên nghiệp cỡ nào!
Nhưng khiến tay Giới chủ run không phải là vì thiệp mời rất quái lạ mà là ghi chú ở dưới, nội dung là —— nếu người không rảnh thì có thể gửi hậu lễ tới.
Câu chót này, giống như là vẽ rồng điểm mắt!
Nhất là chữ ‘hậu’ còn viết rất lớn, sợ mắt người đọc không tốt.
Không khó để nhìn ra được Quân Thường Tiếu để ý chi tiết cỡ nào, quan tâm tỉ mỉ cỡ nào, các anh em, xin để cảm động và nước mắt đánh lên công bình.
“Cái này. . .”
Khóe miệng Giới chủ co giật.
Sau khi xem nội dung thiệp mời, lo lắng trong lòng càng mãnh liệt hơn, như vậy cũng chứng minh được dự cảm của mình là chuyện này!
“Giới chủ.”
Cao Trắc nhìn rồi nói: “Không phải chỉ là thiệp cưới sao, có gì phải lo lắng?”
“Cái này mặt ngoài là thiệp mời đại hôn.”
Giới chủ sắc mặt cực kỳ ngưng trọng nói: “Thực ra là đang đòi tiền!”
Lão giang hồ.
Liếc một chút là hiểu.
Những tinh vực vị diện khác cũng lần lượt nhận được thiệp cưới, cũng đều nhận ra được dụng ý của Quân Thường Tiếu, cho nên đều suy tính xem có nên đi hay không.
Không đi, dù sao người ta cũng cứu vớt thượng tầng vũ trụ, đại hôn cũng được tính là chuyện lớn, không đi không được.
Nhưng đi thì phải đem bao nhiêu hậu lễ?
Ngay lúc mọi người rơi vào tiến thoái lưỡng nan thì lại nhận được tin tức rất nhiều vị diện lần lượt dời đến Vạn Cổ Giới, còn biết thái độ của Quân Thường Tiếu vô cùng cứng rắn thì lập tức chọn, đi! Phải đi!
Có thể giải quyết Thiên Ma Hoàng.
Thực lực của Vạn Cổ Tông đã không còn phải nghi ngờ gì nữa.
Bây giờ Quân Thường Tiếu đại hôn, nếu chọn không đi thì với thủ đoạn mạnh mẽ di chuyển các vị diện của hắn, một khi mạnh tay thì chắc chắn mình và vị diện của mình sẽ xui xẻo!
Bức bách bởi dâm uy.
Các đại vị diện nhận được thiệp mời đồng loạt chuẩn bị hậu lễ.
Còn hai ba tháng nữa mới tổ chức hôn lễ, thời gian cấp bách, nhất định phải nhanh chóng chạy tới Vạn Cổ Giới.
“Hưu!”
“Hưu!”
Trong lúc nhất thời, từ ống kính vĩ mô, có thể nhìn thấy các trong tinh hệ các vị diện đều có chiến hạm bay ra, đều chạy tới Vạn Cổ Giới.
Cảnh tượng rầm rộ, trước nay chưa từng có.
Về sau học giả xưng đại hôn của Quân Thường Tiếu là một hôn lễ thế kỷ, rúng động cả vũ trụ.
. ..
Tin tức Quân Thường Tiếu và Hoa Mân Côi đại hôn nhanh chóng lan truyền khắp cả tầng vũ trụ, cấp bậc Giới chủ chắc chắn sẽ tham gia, rất nhiều thế lực và gia tộc có chút danh tiếng cũng nhận được thiệp mời.
Thường xuyên có thể nhìn thấy, thành viên của Tế Vũ Đường chia ra tám hướng trong vị diện nào đó, từng người đều cầm theo mấy chục tấm thiệp mời.
Phát rồ, đều khó mà hình dung được!
Ai.
Chết một Thiên Ma Hoàng, lại có Quân Thường Tiếu tới.
Thượng tầng vũ trụ nhìn có vẻ như khôi phục thái bình, thực tế thì đã rơi vào trong một cái vực sâu khác.
Như vậy.
Ai có thể giúp bọn họ?
Có!
Người này là Lăng Lệ!
Lúc này hắn đang đi trong vũ trụ, quanh người bị Ma khí đen nhánh bao phủ, trong thức hải không ngừng thôi diễn Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp.
Người này không chỉ giết chết Thiên Ma Hoàng mà còn luyện hóa thân thể của hắn, tuy nhiên không có kế thừa một thân tu vi nhưng lại kế thừa tâm pháp tà ác mà Thôn Thiên Ma Tổ để lại.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNói trắng ra là.
Tuy Thiên Ma Hoàng chết nhưng lại có người thừa kế.
Thậm chí toàn bộ lý giải của hắn với Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp cũng vì bị luyện hóa mà thành toàn cho Lăng Lệ.
Hắn muốn có tu vi vô địch, muốn đi vào vùng đất vĩnh sinh, phục sinh người mà hắn yêu thương thì phải làm như Thiên Ma Hoàng, nuốt các vị diện!
Ai.
Rốt cuộc thiếu niên đồ mà cũng trở thành ma đầu.
Hơn nữa.
Quân Thường Tiếu sẽ không suy tính xem rốt cuộc là Thiên Ma Hoàng bị ai giết?
Đương nhiên là có, thậm chí hắn còn nghĩ tới mấy người con nuôi như Lăng Lệ, nhưng hoàn toàn không có để ở trong lòng.
Nguyên nhân là đại ma đầu chết, đám sói con còn lại không có thành tựu, cho dù sau đó tìm mình báo thù thì cũng có thể đánh lại bọn.
Thực ra thì Quân Thường Tiếu không ngờ, Lăng Lệ sẽ kế thừa Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp, trở thành Thiên Ma Hoàng thứ hai.
“Nghĩa phụ.”
“Ngươi quá càn rỡ.”
“Mà ta thì không giống như ngài.”
Trên đường, Lăng Lệ lạnh lẽo âm u nói: “Ta muốn mạnh lên mà thần không biết quỷ không hay, ta muốn nắm giữ thực lực vô địch tuyệt đối rồi mới đi chỉnh hợp thượng tầng vũ trụ!”
“Hưu.”
Hắc quang xuyên qua vũ trụ, đáp xuống một cái vị diện hoang phế.
Nơi này đã từng huy hoàng nhưng không có phồn hoa nào vĩnh hằng, sau đó bởi vì đủ loại nguyên nhân mà xuống dốc không phanh, cho đến khi biến thành phế tích không người hỏi thăm.
“Xoát!”
Lăng Lệ ngồi xuống, mười ngón cắm vào.
“Vù vù!” Cách thức giống hệt như Thiên Ma Hoàng, cũng hoàn toàn thôn phệ trong thời gian rất ngắn.
Loại vị diện chim không thèm ị này rất khó cung cấp nguồn năng lượng dồi dào, nhưng Lăng Lệ rất thỏa mãn, bởi vì không dễ bị phát hiện, chỉ cần kiên trì bền bỉ thì một ngày nào đó sẽ mạnh mẽ đến vô địch!
Phương pháp cẩu như thế để Hà Vô Địch cũng phải hô một tiếng người trong nghề.
Nói thật thì Thiên Ma Hoàng đúng là chết vì càn rỡ.
Nếu như hắn chọn điệu thấp giống Lăng Lệ, lén lút nuốt vị diện thì chưa hẳn sẽ bị Quân Thường Tiếu bắt được.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, với thực lực lúc trước của Thiên Ma Hoàng, lại nắm trong tay mấy cái vị diện đỉnh phong, hoàn toàn có thể chỉnh hợp thượng tầng vũ trụ, làm việc phách lối cũng có thể hiểu được, muốn trách thì trách hắn đụng phải cái tên bật hack đó.
Lăng Lệ thì sao?
Có thể cực độ bỉ ổi, cực độ cẩu thả ăn gà mà phát triển lớn mạnh, cũng trong lúc kết cục sắp xảy ra, bị Quân Thường Tiếu nhất kích trí mệnh, kết thúc một đời vừa truyền kỳ vừa tội ác hay không?
Chuyện này nói sau đi.
Bây giờ nói Vạn Cổ Giới.
Chỉ còn mười ngày nữa là tới ngày tổ chức hôn lễ, toàn bộ tông môn bị trang điểm xanh xanh đỏ đỏ, hồng hồng hỏa hỏa, ngay cả loa ma cải cũng phát BGM vui tươi.
“Ngụy lão.”
Trong đình nhỏ trong dược điền, Quân Thường Tiếu hai chân không ngừng run run, nói: “Ta có chút hồi hộp.”
Càng sắp đến ngày tổ chức hôn lễ thì càng tâm thần bất định và bối rối, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn chủ động tổ chức đại hôn, hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào.
“. . .”
Ngụy lão lắc đầu.
Trong lòng thì gào thét: “Ta còn chưa kết hôn, ngươi tới hỏi ta làm cái gì!”
“Tông chủ.”
Tuy Ngụy lão chưa từng kết hôn nhưng không ngại đề nghị, nói: “Tặng ngươi ba chữ, tâm bình tĩnh.”
“. . .”
Quân Thường Tiếu trợn mắt khinh thường.
Một ngày.
Hai ngày.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ còn ba ngày nữa là tới ngày thành hôn.
Trong lòng Quân Thường Tiếu càng thêm hồi hộp, thậm chí mỗi lần nghĩ tới sau khi đại hôn thì còn đêm động phòng hoa chúc, mặt và cổ đỏ hồng lên.
“Tâm bình tĩnh! Tâm bình tĩnh!”
Cẩu Thặng cưỡng chế không suy nghĩ lung tung nữa, sau đó nói thầm trong lòng: “Nếu không. . . thì đào hôn?”
“Nếu là người khác thì tuyệt đối không thể.”
Hệ thống chửi bậy một tiếng: “Nếu như là kí chủ ngu ngốc thì ta tin ngươi sẽ làm.”
. ..
Trước giờ tổ chức hôn lễ.
Quân Thường Tiếu do dự đi đi lại lại trong thư phòng, tần suất tim đập tăng tốc, hai tay hai tay không biết để ở đâu, dáng vẻ thất kinh rất đáng yêu, miễn cưỡng có thể nói như vậy!
Trong phòng ngủ đối diện.
Hoa Mân Côi ngồi trước bàn trang điểm, bên cạnh để phượng quan hà bí.
Ngày mai sẽ bổ sung hôn lễ với phu quân, không biết có bao nhiêu người tham gia, sẽ có cảnh tượng như thế nào, tuy có chút tâm thần bất định nhưng vẫn rất vui vẻ.
“Hưu.”
Đột nhiên, tiếng xé gió vang lên.
Hoa Mân Côi xỏa tóc từ trong phòng ngủ chạy ra, ngửa mặt lên trời hô: “Quân Thường Tiếu, ngươi đi đâu!”
“Ta có chuyện quan trọng phải xử lý, tông môn giao cho ngươi!”
“Ngươi!”
Hoa Mân Côi nghe vậy thì tức giận đến dậm chân.
Quân Thường Tiếu đột nhiên rời đi, nhất thời kinh động đến cao tầng và đệ tử, bọn họ động loạt đi tới, nhìn tàn ảnh sắp tan biến trong tinh không, kinh hoảng nói: “Tông chủ đào hôn?”
“Không.”
Lê Lạc Thu nói: “Đi làm chính sự.”
“Có ý gì?” Mọi người ngạc nhiên không thôi.
Lê Lạc Thu vẻ mặt ngưng trọng nói: “Căn cứ tình báo mà thành viên di chuyển vừa đưa tới, Thanh Linh Giới đột nhiên biến mất rất ly kỳ.”
“Biến mất?”
Kiếm Quy Khư biến sắc, giật mình nói: “Thiên Ma Hoàng còn sống? !”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.