Không tên không họ, mọi người gọi ta là Thất Huyền.
Tám chữ từ trong màn sáng vang lên, nghe thì bình thản nhưng lại như ẩn chứa một loại áo nghĩa đại đạo nào đó, xuyên thẳng vào trong linh hồn.
Thiên Ma Hoàng cũng trợn tròn mắt.
Thất Huyền? Chẳng lẽ là. . . võ đạo thần thoại trong lời đồn ở thượng tầng vũ trụ?
Người ngáo nhất là Quân Thường Tiếu, bởi vì người trung niên đó trừ tuổi tác lớn một chút thì đường nét trên mặt cực kỳ giống mình, nói là cùng một người cũng không sai.
Hắn từng tưởng tượng mình có phải là Thất Huyền Thánh Tôn hay không, bởi vì quá vô địch quá tịch mịch cho nên mới lựa chọn luân hồi chuyển thế, tìm lại thanh xuân đã mất?
Bây giờ mới biết.
Rất có thể là như vậy!
Ta là Thất Huyền Thánh Tôn, Thất Huyền Thánh Tôn là ta!
“. . .”
Hệ thống trầm mặc một lát, sau đó gầm lên: “Chuyện này cũng quá vô nghĩa chứ!”
Khi Quân Thường Tiếu tưởng tượng, nó hết sức chế giễu và chửi bậy, bây giờ chuyện đó lại có thể là thật, có thể nói là chiêu vả mặt mạnh nhất, tuyệt đối không có cái thứ hai!
“Ta đứng trên đỉnh phong, cô độc tịch mịch, bất đắc dĩ lựa chọn luân hồi chuyển thế, hi vọng có thể tìm được niềm vui thú từ đó, thậm chí. . .” Cẩu Thặng dừng lại một chút, ngưng trọng nói: “Còn sáng tạo ra ngươi.”
Thân phận vạch trần.
Lai lịch của hệ thống được vạch trần.
Quá tốt.
Hệ thống gầm lên: “Vội vã hoàn tất, cũng không thể gượng ép như thế chứ!”
“Thất Huyền?”
Bên trong màn sáng, Thôn Thiên Ma Tổ giật mình nói: “Ngươi chính là người được thế nhân ca tụng là võ đạo thần thoại ở thượng tầng vũ trụ?”
Người trung niên cười không nói, khiến cho người ta cảm gaisc nhưu đang đón gió xuân.
Tuy vẻ ngoài của hắn giống như Quân Thường Tiếu nhưng cũng không có khí chất tiện như Quân Thường Tiếu mà vô cùng thành thục ổn trọng, thậm chí còn có chút ý vị của thế ngoại cao nhân.
Nếu như Cẩu Thặng là Thất Huyền Thánh Tôn thật, vậy thì khó mà tưởng tượng được kiếp trước hắn sẽ chững chạc đàng hoàng như vậy.
“Vị diện sinh ra, chính là kết quả của sự thai nghén trong vô tận năm tháng bởi trật tự vũ trụ, há là thứ mà ngươi có thể tùy ý lấy ra nuốt như thế.”
“Khặc khặc khặc!”
Thôn Thiên Ma Tổ cười quái dị, nói: “Kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, khôn sống mống chết chính là định luật vĩnh hằng bất biến giữa thiên địa, bản tổ đã có năng lực ăn thì tự nhiên bọn họ chỉ có thể cam chịu làm thịt cá!”
“Nói có lý.” Người trung niên gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“. . .”
Quân Thường Tiếu im lặng, nói: “Tam quan của ta ở kiếp trước có vấn đề chứ hả?”
“Phi!”
Hệ thống bất lực chửi bậy một câu: “Chỉ có vẻ ngoài giống, kí chủ còn nghĩ mình là Thất Huyền Thánh Tôn thật sao? !”
“Nếu đồng ý với quan điểm của ta thì sao lại đến ngăn cản?” Thôn Thiên Ma Tổ thản nhiên nói.
“Bởi vì. . .”
Người trung niên hơi giơ tay, cười nói: “Là tuân thủ định luật vĩnh hằng bất biến, hôm nay để ta tới làm dao thớt, ngươi làm thịt cá.”
Vừa dứt lời, con ngươi Thôn Thiên Ma Tổ co rụt lại, cảm giác nguy cơ mãnh liệt hiện lên trong đầu.
“Ông!”
Giữa ngón tay của người trung niên hội tụ ra năng lượng bảy màu, đang không ngừng thu lấy năng lượng bốn phía mà mở rộng ra.
“Thất Huyền Hà Quang Phá?”
Trong ánh Quân Thường Tiếu lộ vẻ chấn kinh.
Từ khi nắm giữ tiên âm chi lực thì uy lực của loại vũ kỹ này cũng có tăng lên, nhưng so với người trung niên tùy ý thi triển ra đó thì đúng là tiểu vu gặp đại vu.
Nói thô tục hơn một chút là.
Xách giày cũng không xứng!
“Ngưu bức!”
Quân Thường Tiếu khó nén phấn khởi trong lòng, nói: “Kiếp trước của ta quá ngưu bức!”
“Mọi chuyện còn chưa rõ ràng, đừng có tự luyến như thế được không!” Hệ thống thật sự chịu không được nữa, nếu có thực thể thì e là nó đã gào tới thổ huyết.
“Vù vù!”
Bên trong màn sáng, người trung niên đứng giữa không trung, bảy loại thuộc tính ngưng tụ từ góc độ khác nhau, hình thành năng lượng cầu, tỏa ra khí tức ra làm người ta kinh ngạc run sợ.
Thôn Thiên Ma Tổ trán đổ mồ hôi hột, cảm giác bất an và nguy cơ càng thêm mãnh liệt hơn.
Hắn biết.
Cái tên này muốn giết mình!
Không!
Bản tổ thần công đại thành, đang trong thời kỳ sự nghiệp thăng tiến, sao lại chết ở chỗ này được!
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Đạp!”
Thôn Thiên Ma Tổ chuyển hướng hai chân, song quyền co lại bên hông, ngửa đầu hét lớn: “Dù là võ đạo thần thoại thì cũng đừng hòng làm tổn thương ta!”
Khi hắn rống lên, thuộc tính đen nhánh nhanh chóng tỏa ra quanh người, nếu không biết rõ tình hình thì còn tưởng rằng hắn là người Xayda biến thân.
Quân Thường Tiếu thấy thế thì biết hai người sắp giao thủ.
Kiếp trước vô địch của mình và ma đầu làm hại vũ trụ, trận chiến này tuyệt đối sẽ kinh hãi thế tục!
Thiên Ma Hoàng cũng cực kỳ nghiêm túc xem, hắn không chờ mong một trận chiến đấu đặc sắc tuyệt luân, hắn chỉ chờ mong mình có thể học được càng nhiều kinh nghiệm về tâm pháp trong quá trình Thôn Thiên Ma Tổ giao chiến.
“Nếu như là người làm ác thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội hối cải để làm người mới.” Người trung niên vừa tụ lực, vừa nói: “Mà đối với loại ác ma xem sinh linh như cỏ rác như ngươi thì chỉ có chết.”
Ngữ khí bình thản, ý phải giết.
“Nói khoác mà không biết ngượng!” Hai tay Thôn Thiên Ma Tổ đan xen vào nhau, ma khí đen nhánh tràn ngập quanh người càng thêm mạnh mẽ, tóc dài bay múa, hét lớn: “Xem ma uy của ta, không gì không phá!”
“Kèn kẹt!”
“Kèn kẹt!”
Ma khí tràn ngập ra hóa thành thực chất trong nháy mắt, hình thành từng cái kết giới trước người, nhanh chóng tạo thành tầng tầng phòng tuyến.
Thiên Ma Hoàng ánh mắt nóng rực.
Nhìn thấy!
Học được!
Có vẻ như hình ảnh do màn sáng phát ra đến từ quá khứ, nhưng với hắn thì nó lại tương đương với dạy học thực tế, có thể trực tiếp lĩnh hội Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp.
“Ai.”
Người trung niên lắc đầu, nói: “Chấp mê bất ngộ.”
Dứt lời, thân thể biến mất tại chỗ, kết giới màu đen ngưng tụ ở phía dưới thì toàn bộ vỡ nát trong chốc lát, hóa thành mảnh vụn bay đầy trời.
“Ta đi!”
Quân Thường Tiếu trừng to hai mắt.
Hắn nhìn thấy không chỉ là kết giới đột nhiên vỡ vụn mà còn chứng kiến kiếp trước của mình nghiêng người đứng trước mặt Thôn Thiên Ma Tổ, hai ngón tay hội tụ năng lượng bảy màu để trước trán đối phương, thản nhiên nói: “Để lại di ngôn đi.”
Mẹ nó!
Sao hắn qua được, hoàn toàn không thấy được!
Hiển nhiên Thôn Thiên Ma Tổ cũng không ngờ được, phòng tuyến của mình lại không chịu được một đòn như thế, cho nên đứng ngây ra như phỗng, cho đến khi khí tức tử vong hoàn toàn bao phủ thức hải thì hắn mới lấy lại tinh thần, cũng nói ra di ngôn lúc lâm chung: “Ta sẽ trở về!”
“Hưu.”
Thất thải quang mang vô tình xuyên qua trán.
“Bịch bịch!”
Thôn Thiên Ma Tổ trợn trừng hai mắt, ngã xuống đất không còn sức sống.
“Như vậy. . . thì chết rồi?” Biểu cảm trên mặt Quân Thường Tiếu cực kỳ đặc sắc.
Thôn Thiên Ma Tổ.
Chỉ nghe tên cũng biết là trùm phản diện đỉnh cấp!
Kết quả, chưa gì đã bị kiếm trước của mình dùng một chỉ đánh chết!
Trâu trâu trâu!
“Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo, không phải không báo mà là thời điểm chưa tới.” Người trung niên để lại câu nói này, sao đó thân thể dần dần biến mất tại chỗ.
Đến đây.
Hình ảnh trên màn sáng không còn.
“. . .” Quân Thường Tiếu im lặng, nói: “Như vậy thì xong rồi?”
Vốn hắn cho rằng, nhìn thấy kiếp trước của mình thì có thể biết được bí mật động trời, thậm chí khôi phục thực lực đỉnh phong, trở thành tồn tại chí cao vô thượng ở thượng tầng vũ trụ, kết quả chỉ nhìn thấy Thôn Thiên Ma Tổ bị giết?
“Ha ha.”
Hệ thống nói: “Xin kí chủ đừng suy nghĩ nhiều.”
“Giống ta như đúc thì phải giải thích như thế nào?” Quân Thường Tiếu hỏi.
“Chuyện này. . .”
Hệ thống trầm mặc một lát rồi nói: “Có lẽ siêu cấp đại năng như này đã nắm giữ Chúng Sinh Tướng, ai nhìn thấy cũng cảm thấy giống như mình.”
“Ngươi mới gượng ép.”
Quân Thường Tiếu trừng mắt một cái.
“Khặc khặc khặc!” Khi hai người giao lưu, Thiên Ma Hoàng đang rơi vào trong trầm tư thì đột nhiên cười quái dị, khuôn mặt tự như làm mờ cũng dần trở nên rõ ràng, cho đến khi nhìn thấy khuôn mặt và ngũ quan hoàn chỉnh thì lại giống hệt như là Thôn Thiên Ma Tổ đã bị giết!
“Mẹ nó!”
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ kiếp trước của cái tên này chính là Thôn Thiên Ma Tổ?”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.