Quân Thường Tiếu đã ra tay.
Lấy thực lực bá đạo của bản thân trực tiếp ấn Lư Đinh Dực ở trên mặt đất.
Loại đối thoại không đến hai câu đã trực tiếp mở ra tu vi, thực sự dễ dàng để cho người ta suy nghĩ lại tới nhiệm vụ chi nhánh.
Nhưng là, không có.
Quân Thường Tiếu đánh Lư Đinh Dực cũng không phải là vì bản thân bị nhục nhã, mà vì, đối phương ỷ vào thân phận Thiếu thành chủ của mình mà làm nên mấy chuyện bẩn thỉu, khiến cho hắn cảm thấy ghê tởm.
Đã làm thủ đoạn xấu xa lại đạt được mục tiêu mà mọi người vẫn luôn mơ ước, loại chuyện này Cẩu Thặng hắn cũng thường xuyên thực hiện, nhất là gặp phải rắc rối lớn thì sẽ trực tiếp bật hack để hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng là loại giao đấu trực tiếp trên võ đài như vậy, từ trước đến giờ vẫn cần đến sự trung thực, chưa từng sử dụng bất cứ một thủ đoạn nào cả.
Điểm này có thể hiểu rõ từ Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ. Bọn hắn đã thông qua các loại thi đấu, nhất định phải chiến thắng bằng thực lực chân chính của bản thân mình, tất nhiên cũng chưa từng đi cửa sau, cũng khinh thường loại chuyện giở trò dơ bẩn để có được chiến thắng.
Chân truyền kỳ, chính là dựa vào đánh nhau mà có, phải dùng thực lực chân chính!
Nhưng Lư Đinh Dực lại khác biệt, không chỉ mua được trọng tài, hơn nữa còn lấy tuổi mười bảy tuổi tham gia kỳ khảo hạch này!
Mặc dù phương diện võ đường cũng không có quy định chính thức về độ tuổi tham gia khảo hạch nhưng hầu như tất cả mọi người đều biết được, học sinh của các học đường sau khi tốt nghiệp đến tham gia khảo hạch, tuổi tác bình thường đều rơi vào khoảng mười hai mười ba tuổi.
Nói cách khác.
Tên Thiếu thành chủ của Lận Uyên thành này không chỉ có gian lận mà còn lấy lớn ăn hiếp nhỏ.
Cho nên, Quân Thường Tiếu nhịn không được, trực tiếp ấn hắn trên mặt đất ma sát, cho đệ tử Tôn Mục Thành của hắn một cái trả thù nho nhỏ đi.
“Thật là như vậy sao?” Hệ thống hỏi.
Có phải đây không phải là chuyện đáng nhắc tới lúc này, chuyện quan trọng hơn chính là, Cẩu Thặng lại ở trước mặt nhiều người như vậy, ấn Thiếu thành chủ của Lận Uyên thành trên mặt đất, vấn đề này hình như có chút nghiêm trọng hơn, phải không?
“Xảy ra chuyện lớn rồi!”
Lư thành chủ cũng chỉ có mỗi một đứa con trai bảo bối này mà thôi, nâng trong tay cũng sợ vỡ, tên tiểu tử này lại đánh Lư Đinh Dực ngã trên mặt đất, chắc chắn là cũng đừng nghĩ sống sót mà rời đi cái thành trì này.
“Có chuyện hay rồi!”
Mấy võ giả đang xem náo nhiệt này còn không chê chuyện chưa đủ lớn, nhao nhao to nhỏ bàn luận lên.
Hoa Mân Côi cũng từ trong miệng bọn họ ý thức được thân phận của tên công tử kia, thế là vội vàng truyền âm nói: “Ngươi vừa nói với ta là phải khiêm tốn, tại sao bây giờ ngươi lại động thủ rồi hả?”
Nhóm gia đinh của Lư Đinh Dực rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, lập tức bộc phát tu vi lao lên, kết quả là không cẩn thận bị khí tức cường đại của Quân Thường Tiếu làm bắn ra ngoài. Chờ đến lúc tất cả bọn hắn đều rơi xuống nằm la liệt trên mặt đất, liền đồng loạt kinh ngạc kêu lên nói: “Đây là Chuyển cảnh đan!”
Quân Thường Tiếu hắn đang tức mình nên không có sử dụng thuật ẩn tu, nhất thời bộc phát hết toàn bộ khí tràng của Chuyển cảnh đan ra ngoài.
Thời điểm bùng nổ như này nếu như không có quần chúng vây xem thì thật là thất bại. Cũng may là hiện tại trên đường tập trung không ít người qua đường, sau khi biết được cảnh giới của Cẩu Thặng thì đều trợn to mắt vô cùng phối hợp cho trường hợp này.
Một người trẻ tuổi trông yếu đuối như vậy mà lại có được loại cảnh giới này, đây thực sự là một chuyện rất bất ngờ, khó trách lại có thể dễ dàng áp chế được Lư Đinh Dực!
Nhưng là.
Đây chính là Thiếu thành chủ a, tuyệt đối là đại nhân vật của công chúng, bây giờ đánh hắn ngã, kết quả khẳng định là ngươi xong đời rồi!
“Bành!”
Quân Thường Tiếu cũng mặc kệ đối phương có thân phận gì, đứng dậy hung hăng đạp tới cái mặt có giá trị ít nhất năm ngàn kia của Lư Đinh Dực, vì thế hắn thật đảm đương không nổi cái chân này của Quân Thường Tiếu. Cho nên lúc này đang nằm tại chỗ máu tươi chảy ròng ròng, đầu choáng váng mắt trướng vô cùng.
Bọn gia đinh bị đánh bay ra ngoài đương nhiên cũng không ngốc đến mức chỉ đứng đấy xem, điều duy nhất mà bọn hắn có thể làm được bây giờ chính là… Gọi điện trợ giúp cho người thân cứu người a.
…..
“Xoát!”
“Xoát!”
Mấy phút sau, từ các phương hướng khác nhau bay đến năm tên cường giả chuyển cảnh đan với tốc độ cực nhanh.
Lận Uyên thành tại thượng giới mặc dù rất phổ thông, luận địa vị cũng so ra kém một cái tông môn cấp huyền, nhưng tương tự cũng có cường giả chuyển đan cảnh ở đây tọa trấn, chỉ là thực lực cao nhất cũng chỉ có Chuyển cảnh đan mà thôi.
“Tiểu tử ngươi đừng có ngông cuồng như thế!”
Một lão giả tóc đỏ bay tới hiện trường đầu tiên mở miệng nói. Nhìn thấy Thiếu thành chủ bị ngược đến nhìn không ra hình dạng gì, liền hội tụ chưởng phong trong lòng bàn tay đánh tới.
“Hô hô hô!”
Kình phong càn quét, lộng hành quấy rối quanh mình.
Những người đi đường và mấy võ giả biết điều đều đã nhanh chân né tránh đi trước, an tâm làm một đám quần chúng ăn dưa an toàn đúng cách, tiếp tục quan sát trận chiến nảy lửa của mấy người chuyển cảnh đan này.
Thật sự không có để bọn hắn thất vọng!
Quân Thường Tiếu khi cảm nhận được có sức mạnh vượt đến từ phía trên, đột nhiên quay người huy động tay phải, trong hư không điên cuồng khuếch tán, cũng cấp tốc hội tụ ra chưởng ấn.
Trên màn hình phanh phanh đánh ra bốn chữ lớn: ‘Độ thiên chưởng ấn’
“Không tốt!”
Sắc mặt của lão giả tóc đỏ đột nhiên biến đổi.
“Oanh!”
Nhìn như hiệu quả không cao, uy lực không mạnh nhưng khi ‘độ thiên chưởng ấn’ trực tiếp áp xuống cùng lực lượng của mấy người kia va chạm vào nhau, không chỉ sinh ra tiếng phá hủy điếc tai, mà còn chấn động đến phòng ốc xung quanh khiến chúng hơi run rẩy.
“Xoát! Xoát!”
Nhưng vào lúc này, bốn tên Chuyển cảnh đan còn lại cũng từ những hướng khác nhau xông tới. Bọn hắn giả bộ công kích nhưng mục đích thực sự lại là cướp Thiếu thành chủ về.
Quân Thường Tiếu tất nhiên là biết ý định của bọn hắn, vì thế không nói hai lời liền xách Lư Đinh Dực lên, sau đó nhấc ngang người hắn lên, hét lớn một tiếng nói: “Các ngươi cứ tới đây đi!”
“Oanh!”
“Oanh!”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetBốn chưởng kia thật lạnh lùng đánh ra thực lực chân chính, khiến cho kiến trúc xung quanh cùng phòng ốc có quy mô sụp đổ một khoảng lớn.
Quân Thường Tiếu đứng trong bụi đất mù mịt, mà Hoa Mân Côi đứng đằng sau hắn cũng bình yên vô sự, dù sao trong tay bọn họ cũng có con tin Lư Đinh Dực này, đối phương tất nhiên cũng sẽ không ngu đến mức trực tiếp đánh tới!
“Đạp!”
“Đạp!”
Chỉ thấy năm tên Chuyển cảnh đan của Lận Uyên thành đều đồng loạt rơi xuống, cầm đầu là tên lão giả đầu đỏ kia tức giận nói: “Tên tiểu tử này, nếu như ngươi không muốn chết thì mau chóng thả Thiếu thành chủ ra!”
“Dám ở trên đường đùa giỡn nữ nhân của ta, lão tử không chơi chết hắn đã là nhân từ lắm rồi!” Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói.
Đừng nhìn bên ngoài mà bị bộ dáng ôn tồn lễ độ của tên Lư Đinh Dực này lừa gạt, từ lúc bắt đầu gặp hắn ta đã hiện lên ánh mắt dơ bẩn không thể hiểu nổi, Cẩu Thặng liền biết trong lòng hắn ta đang suy nghĩ cái đồ chơi gì.
Đương nhiên Quân Thường Tiếu nói những lời này đơn giản cũng là tìm lý do.
Nhưng lúc này Hoa Mân Côi không suy nghĩ được nhiều như vậy, nàng chỉ nghe thấy mấy chữ ‘Nữ nhân của ta’, trong lòng phút chốc liền tràn đầy mật ngọt.
Hắn vì nàng mà nguyện ý cùng cả tòa thành này đối địch, nàng còn có thể có gì không vừa lòng được nữa đây!
Nghĩ đến tận đây, nàng hướng về phía trước bước một bước, kề sát ngay sau lưng Quân Thường Tiếu , mái tóc đen trước trán nhẹ nhàng lay động, nói: “Phu quân, chúng ta kề vai chiến đấu!”
“….”
Hệ thống im lặng nói: “Vừa mới nói là phải cùng nhau điệu thấp, thế mà bây giờ lại cùng nhau đi gây rối. Thật là!”
“Tránh ra.”
Quân Thường Tiếu nhìn về phía mấy người lão giả tóc đỏ kia, nói: “Ta muốn một mình đánh lại cả năm người bọn họ.”
Câu này nói ra rất nhiệt huyết và thiện chiến, nhưng là … lão ca à, có thể đem con hàng Lư Đinh Dực kia đặt xuống trước được không hả! Cứ như vậy nâng người lên tạo điểm yếu cho năm tên kia sao!?
“Xoát!”
Cẩu Thặng tiến lên một bước lớn, giống như trước xách tên Lư Đinh Dực này vung vẩy. Quân Thường Tiếu hắn không chỉ muốn tên này làm lá chắn mà còn muốn lấy hắn làm vũ khí nữa cơ.
Tựa như một pha quay chậm mà mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng, Lư Đinh Dực bị xoay tròn từ chậm rãi đến quay cuồng thì đã trợn trắng mắt hôn mê, đến khi tỉnh lại thì lại tiếp tục được hưởng thụ sự cuồng nhiệt này, lại tiếp tục ngất đi. Cứ như thế vòng đi vòng lại, cảm giác giống như đang chơi trò chơi cảm giác mạnh trên không trung của mấy công viên trò chơi vậy.
“Đến nha!”
“Tới nha!”
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Quân Thường Tiếu điên cuồng quay tên Thiếu thành chủ này,kèm theo chính là thỉnh thoảng lại hô lên một câu, nhìn qua quả thực rất giống một người bị bệnh thần kinh!
Bởi vì trong tay Quân Thường Tiếu còn có con tin, để cho bọn hắn sợ ném chuột vỡ bình, cho nên năm tên chuyển đan cảnh bắt buộc chỉ có thể từng bước lui lạị về phía sau.
“Vị bằng hữu này!”
Nhưng vào lúc này, một nam nhân trong độ tuổi trung niên khoảng tầm bốn, năm mưới tuổi lại mang theo một đám võ giả chạy tới. Khi nhìn thấy Lư Đinh Dực bị Quân Thường Tiếu buộc bằng dây thừng vung vẩy qua lại liền đau lòng mà vội vàng mở miệng: “Có chuyện gì chúng ta có thể từ từ nói mà!”
“Là thành chủ đại nhân!”
Mấy người qua đường đang núp ở phía xa xem náo nhiệt thấp giọng nói.
Quân Thường Tiếu nghe thấy tiếng liền dừng lại, đem tên Lư Đinh Dực sắc mặt đã tái nhợt, miệng cũng đang sùi bọt mép đứng ở trước người, nói: “Ngươi chính là cha hắn sao?”
“Không sai, không sai nha!”
Lư thành chủ là thật sự lo lắng, sợ con trai hắn sẽ bị thương liền vội vàng chắp tay nói: “Con trai ta có chỗ nào ngu ngốc đắc tội đến ngươi thì Lư mỗ ta sẽ thay hắn bồi thường chút chuyện không phải này.”
Đưa tay không đánh người đang cười, thấy đối phương cũng đã nói ra những lời như vậy rồi thì Quân Thường Tiếu tất nhiên là sẽ nể tình, nói: “Hai vợ chồng bọn ta đến Lận Uyên thành này để làm chút chuyện buôn bán. Con trai của ngươi nhìn thấy thê tử ta lại nổi lên ý xấu, vì vậy tiến lên đùa giỡn nàng. Việc này Lư thành chủ định giải quyết như thế nào?”
“Ta…… Ta không có……”
Lư Đinh Dực đúng lúc này đã tỉnh lại, giọng điệu yếu ớt nói.
Hắn mặc dù là có chút chơi bời, nhưng cái việc đùa giỡn trên đường phố này là thật không làm được, dù sao cũng có thân phận là Thiếu thành chủ, nhưng lại dám cản đường của người ta, trong đầu khẳng định là cũng có cái suy nghĩ này. Chỉ là sự việc cũng không có theo trình tự bình thường mà xảy ra a.
Ai?
Ai bảo người anh em này lại đụng phải tên Cẩu Thặng không những chưa từng gây chuyện mà còn chưa từng làm lớn chuyện này chứ!
“Vị bằng hữu à.”
Lư thành chủ chắp tay nói: “Chỉ cần có thể thả con ta, ngươi nói muốn làm như thế nào cũng được.”
“Tình cảm mà Lư thành chủ dành cho con trai, quả thật là làm cho người khác cảm động!” Quân Thường Tiếu cân nhắc qua loa nói: “Như vậy đi. Bọn ta có trồng chút dược đến đây buôn bán, bây giờ lại bị con ngươi đến đây làm trễ nải thời gian, vậy thì ngươi liền mua hết đi. Thế nào?”
“Không có vấn đề!”
“Giá cả có khả năng là có chút cao đấy!”
“Không có vấn đề!”
Trong mắt Lư thành chủ, có đắt đỏ thế nào cũng không quý bằng con trai bảo bối của hắn, thậm chí hắn còn vì con trai mà không tiếc vận dụng quyền lợi để hắn có thể tiến vào võ đường.
“Đương nhiên, ta cũng sẽ không cố ý đe doạ Lư thành chủ.” Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi trước tiên có thể để chuyên gia dược liệu ở trong thành này đến đây, để bọn hắn bình phẩm chất của dược liệu, sau đó chúng ta mới bàn bạc về giá cả, như vậy có được không?”
“Tốt! Bây giờ ta liền cho người đi mời chuyên gia tới.”
Quân Thường Tiếu nhìn Lư thành chủ đối với hắn cái gì cũng nghe, Quân Thường Tiếu quay đầu nhìn Lư Đinh Dực đang sùi bọt mép, lắc đầu nói: “Chính là hắn ngày thường quá nuông chiều con hắn cho nên mới nuôi ra một tên nông cạn như vậy. Nếu như về sau ta cũng có con cái, khẳng định …”
“Mời ký chủ thu lại những ý nghĩ không thực tế này!” Hệ thống kịp thời đánh gãy suy nghĩ của Quân Thường Tiếu, hơn nữa còn sắc bén đáp trả: “Bởi vì thiết lập của ngươi là một đại thái giám, muốn có con, trừ phi nhận con nuôi mà thôi!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.