01
Xử lý xong mọi chuyện, phụ huynh nói thích điểm binh trên chiến trường hơn, bèn giao thiên hạ cho ta.
Khi họ lên đường đến biên quan, ta đã tự tay làm cho họ những chiếc túi bình an.
Huynh trưởng cười nói: “Muội muội từ khi nào lại khéo tay như vậy?”
Từ khi nào ư?
Đột nhiên mắt ta hơi ươn ướt.
Mơ hồ nhớ lại kiếp trước, ta bị kim đâm thủng ngón tay vô số lần nhưng trong lòng lại vui vẻ.
Ta từng chút một học nữ công, tự tay làm cho đứa trẻ rất nhiều quần áo nhỏ giày nhỏ nhưng không có cái nào được dùng đến…
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net02
Ta trở thành nữ đế khai quốc của đế quốc Đông Đường.
Ta sống nhiều hơn người khác một kiếp, càng biết rõ trung gian thiện ác của bách quan, cũng càng có thể thấu hiểu nỗi thống khổ của con người.
Ta trọng dụng hiền lương, trừng phạt kẻ gian ác.
Đế quốc Đông Đường, biên cương yên ổn, bách tính an cư.
Quốc gia giàu mạnh, bốn biển thái bình.
Trăm năm Trường Ninh thịnh thế, từ đây mở ra.
Hết.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.