Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 4

10:05 chiều – 14/11/2024

16.

Tôi đi đến nơi cảm thấy bất ổn nhất trong làng. Tại đây, tôi nhặt được cuốn sổ.

Tôi cầm trên tay, thổi lớp bụi trên quyển sổ và lật trang đầu tiên.

[Ngày 1 tháng 7 năm 2023, hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến làng làm giáo viên tình nguyện. Người dân rất nhiệt tình, trong làng có rất ít trẻ con, chỉ có 8 bé gái.

Ngày 7 tháng 7 năm 2023, đã dạy học được một tuần, các em đều rất ngoan. Nhưng có vẻ ngoan quá, cảm giác như các em không có sức sống. Tuy nhiên, cô bé tên Hạ Hoa lại rất năng động.

Ngày 14 tháng 7 năm 2023, Hạ Hoa dạy tôi cách bện bướm, tôi tặng cô bé một cái kẹp tóc nhỏ. Khi quay về, tôi thấy một người dân đang rạch tay của Lý Nha để thu thập máu của cô bé, Lý Nha không phản đối gì cả.

Tôi muốn ngăn lại, nhưng Hạ Hoa kéo tôi và nói: “Cô ơi, mỗi ngày chúng em đều bị rạch tay.” Cách nói bình thản của Hạ Hoa làm tôi sợ.

Ngày 1 tháng 8 năm 2023, cả 8 cô bé đều có vết rạch trên tay, sắc mặt tôi rất khó coi, nhưng Hạ Hoa nói với tôi rằng họ sắp không phải bị rạch tay nữa. Tôi hỏi thời gian, cô bé nói là ngày rằm tháng bảy, tức là lễ Trung Nguyên, tôi có một linh cảm xấu.

Ngày 12 tháng 8 năm 2023, tôi đến thăm nhà từng em và phát hiện trong sân nhà nào cũng đặt một chiếc quan tài. Bên cạnh quan tài đều có cúng máu…

Ngày 30 tháng 8 năm 2023, vào ngày rằm tháng bảy âm lịch, tôi nhặt được chiếc kẹp tóc nhỏ của Hạ Hoa và phát hiện cô bé đã bị hút cạn máu, tất cả các cô bé đều như vậy! Tôi muốn báo cảnh sát, tội nghiệp các cô bé. Không, họ đã đến rồi, tôi không thể thoát được nữa.]

Nhật ký dừng lại ở đây, không biết chuyện gì đã xảy ra sau đó.

Nhưng rất có khả năng nữ giáo viên tình nguyện này đã gặp nguy hiểm, dựa theo những gì cô ấy viết, có lẽ “họ” ở đây là chỉ những người dân trong làng.

Những người dân trông có vẻ chất phác này rất có thể đã mang trên lưng nhiều mạng người.

Cái gì cần máu của người thân để nuôi dưỡng?

Chỉ có một đáp án, đó là luyện thi.

Tôi cất cuốn sổ tay vào trong người. Dự định tối nay sẽ đến nhà dân để kiểm chứng.

Vì thế, tôi nhắn tin cho Cố Dục Nhiên: [Tối nay các anh có thể kéo dài thời gian giữ chân dân làng không? Tôi cần xác minh một số việc.]

Cố Dục Nhiên nhanh chóng trả lời: [Được.]

17.

Không biết Cố Dục Nhiên dùng cách gì, nhưng người dân trong làng quả thật đã không quay về.

Tôi nhân lúc trời tối, lẻn vào nhà của trưởng thôn.

Trong sân quả nhiên có đặt một chiếc quan tài, nhưng nhỏ hơn tôi tưởng.

Xung quanh quan tài hiện lên sắc đỏ, rõ ràng đã hút khá nhiều máu.

Vừa bước vào sân, tôi cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình, hóa ra là người quen cũ.

Là cô bé từng tìm tôi.

Tôi thử gọi cô bé: “Hạ Hoa?”

Cô bé khựng lại một chút rồi gật đầu.

“Trong này là ai?”

Hạ Hoa dường như không muốn trả lời.

Tôi chỉ có thể từ từ dẫn dắt cô bé: “Em biết rằng việc này là sai, đúng không? Người dân trong làng đã giết rất nhiều người, bao gồm cả cô giáo yêu thương em nhất. Cô ấy đến lúc chết vẫn còn nghĩ cách cứu các em.”

Có vẻ như lời nói đã chạm vào cô bé, Hạ Hoa lên tiếng: “Là anh trai.”

“Anh trai?” Tôi khá ngạc nhiên.

“Ông nội nói rằng nếu rút hết máu của em thì có thể cứu được anh trai, nhưng anh trai vẫn không tỉnh dậy. Thế là ông nội bảo em dẫn người sống về, ông nội sẽ giết họ và đưa mệnh của họ cho anh trai.”

“Anh trai cùng những người khác đều chết trong một tai nạn, ông nội đã tìm được một phương thuốc cổ xưa, nói rằng dùng mạng của một đứa trẻ khác có thể hồi sinh đứa trẻ đã chết.”

“Em và Lý Nha đều là con gái nên gia đình không tiếc, còn những nhà sinh con trai thì không muốn nghĩ đến việc hồi sinh nữa.”

Sau khi Hạ Hoa nói xong, Cố Dục Nhiên gửi tin nhắn cho tôi: [Có chuyện rồi.]

18.

Tôi mở buổi phát sóng trực tiếp, những chuyện kỳ quái bắt đầu xảy ra.

Nhân viên và các khách mời đều ở trong một căn phòng.

Trên trần nhà xuất hiện từng đứa bé trai.

Chúng bò trên đó, nhìn chằm chằm vào những người dưới đất với ánh mắt thèm khát.

Vị trưởng thôn vốn hiền hòa bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn: “Cháu yêu quý của ông, ăn xong bọn họ, cháu sẽ sống lại.”

Tôi mở nắp quan tài ra, quả nhiên, người bên trong đã biến mất.

Tất cả mọi người đều bị tình huống này làm cho sửng sốt.

Mễ Lộ Lộ không còn quan tâm đến buổi phát sóng, hét lên với trưởng thôn: “Tôi đã mang bao nhiêu người đến cho ông, sao ông có thể đối xử với tôi như thế!”

Bình luận trực tuyến bắt đầu nổ tung:

[Vậy là, ngôi làng này thực sự có vấn đề!]

[Rốt cuộc đây có phải là kịch bản không? Nếu không, tôi sẽ báo cảnh sát!]

[Ý của Mễ Lộ Lộ là gì? Vậy Kiều Âm nói Mễ Lộ Lộ hại người là thật à?]

[Hình như là luyện thi, nếu đúng như vậy thì cả đoàn làm phim sẽ không ai thoát được.]

Ngay lúc này, tín hiệu mạng biến mất, phát sóng trực tiếp cũng bị ngắt.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Đúng lúc nguy hiểm, không biết có sức mạnh nào đã ngăn những đứa bé trai lại.

Những người khác không thấy, nhưng tôi thấy.

Đó là cô giáo tình nguyện.

Cô ấy không có ác ý, nhưng sức mạnh của cô rất yếu, chỉ có thể ngăn lại trong chốc lát.

Tôi cố gửi tin nhắn cho Cố Dục Nhiên nhưng phát hiện không còn tín hiệu.

Tôi lấy điện thoại cũ ra và gọi cho Cố Dục Nhiên.

Chiếc điện thoại không có tín hiệu của Cố Dục Nhiên bỗng vang lên.

Anh ta nhấc máy, ngạc nhiên hỏi: “Sao cô gọi được?”

Tôi không nhiều lời, chỉ nói với anh ta: “Đi đến phòng tôi.”

Cố Dục Nhiên liền hô lớn: “Đến phòng của Kiều Âm.”

Những người khác còn chần chừ, nhưng vị Ảnh đế lúc nào cũng lạnh lùng hiếm khi nói: “Không đi thì chỉ có nước chết.”

Đạo diễn Diêu lúc này mới tỉnh táo lại: “Đúng rồi, Kiều Âm rất có bản lĩnh.”

Trước khi rời đi, tôi dán một bức tượng thần bên cạnh giường.

Tượng thần hướng về phía cửa, ít nhất có thể ngăn cản trong một thời gian.

19.

Tôi đã báo cảnh sát.

Nhưng tôi không nói đến những điều huyền bí này, chỉ nói rằng nghi ngờ đây là một vụ giết người.

Khi cảnh sát đến, dân làng đều tụ tập ở bên ngoài.

Bọn họ hung dữ, trưởng thôn nhíu mày: “Cô vẫn còn sống sao?”

“Tôi còn sống, nhưng chưa chắc các ông còn sống được.”

Tôi lấy ra chiếc khăn, gọi “chị gái”: “Chị ơi, giúp em ngăn mấy người dân làng này một lát.”

Trưởng thôn nheo mắt lại: “Hóa ra cô cũng có chút bản lĩnh.”

Có thể nghĩ ra cách độc ác như vậy, trưởng thôn quả không dễ đối phó.

Tôi phải nhanh chóng giải quyết để tránh chị gái bị thiệt.

Tôi lấy bút lông ra, mời tổ tiên nhập xác.

Các khách mời thấy tôi đều mừng rỡ.

Mấy đứa bé trai kia giờ đã thành thi thể sống, chúng hút máu người sống, ăn thịt người sống, không còn chút ý thức nào của bản thân.

Mấy con quỷ nhỏ dễ xử lý, nhưng xác chết thì phải dùng đến vũ lực.
May mắn thay, lão tổ tông của tôi là một cao thủ võ thuật.

Vài ba chiêu phối hợp với bùa lửa đã thiêu cháy sạch những xác chết luyện thi.

Trưởng thôn không thể làm gì kịp.

Tín hiệu mạng đã phục hồi trở lại.

Buổi phát sóng trực tiếp cũng được nối lại, không thể giấu được chuyện tôi biết đánh nhau.

Cảnh sát nhanh chóng đến nơi và tìm thấy không ít xác chết, bao gồm của cô giáo tình nguyện và của các nhân viên.

Kiểm tra phát hiện trên đó có dấu vân tay của dân làng.

Còn có 8 thi thể của các bé gái đã chết do mất máu quá nhiều.

Mễ Lộ Lộ vì có liên quan đến việc giúp đỡ nên cũng bị đưa đến đồn cảnh sát.

Tôi đã kể chi tiết mọi chuyện cho cảnh sát nghe và nộp nhật ký của cô giáo.

Cuối cùng vụ việc này đã bị đè xuống.

Tôi đăng bài lên mạng: “Mỗi đứa trẻ đều là thiên thần, xin đừng trọng nam khinh nữ.”

20.

Cố Dục Nhiên là người đầu tiên nhấn “thích” bài viết của tôi.

Những ngôi sao mà tôi từng nói là có ấn đường đen cũng gửi tin nhắn riêng cho tôi.

Có tiền ai mà không muốn kiếm.

Thế là danh tiếng của tôi thay đổi trong chớp mắt.

Tôi đã được tẩy trắng, thậm chí còn có fan lớn nói rằng từ khi theo dõi tôi, cuộc sống của họ đã tốt hơn rất nhiều.

Còn có cả lời mời đóng phim, nói rằng vai nữ chính rất giỏi võ, không ai khác ngoài tôi có thể đảm nhận.

Nam chính hóa ra lại là Cố ảnh đế.

Thôi, chuẩn bị gia nhập đoàn phim thôi.

Nhưng sao đoàn phim này cũng có ma vậy?

-HẾT-

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận