1
Tôi đột nhiên nghe thấy tiếng “ầm” vang lên từ cửa chính, tôi từ trên mình giật mình bật dậy!
Cảm giác đau đớn như bị lửa đốt khiến tôi thở dốc không ngừng, tim đập thình thịch liên hồi.
Tôi vội hít thở sâu vài lần để bình tĩnh lại, nhìn xung quanh, thì mới phát hiện tôi đã sống lại rồi.
Đây là phòng khách nhỏ ở nhà mẹ đẻ, lúc này tôi đang nằm nghỉ trưa.
Tôi sờ bụng, cảm nhận sự chuyển động của thai nhi, phát hiện thai nhi vẫn chuyển động bình thường!
Lúc này, tôi đã mang thai sáu tháng.
Tôi vui mừng đến mức bật khóc, cục cưng của tôi cũng đã được tái sinh cùng tôi!
Bỗng nhớ lại tiếng đóng cửa vừa rồi, đó là tiếng của cháu trai Lâm Diệu Tổ của tôi, nó đã lén lút chạy ra ngoài khi mọi người đang ngủ trưa.
Tôi đứng dậy, nhẹ nhàng đi theo phía sau thằng bé, thấy cửa chính không đóng kín, tôi lnhìn qua khe cửa thì thấy Lâm Diệu Tổ đang cầm một xô đồ chơi.
Xô đầy phân và nước tiểu của chính nó, còn cầm theo một cái xẻng đồ chơi và đang bấm thang máy.
Tôi lập tức đóng cửa lại, trở về phòng khách, giả vờ như không thấy gì.
Nằm trên giường, cảm nhận sự chuyển động của thai nhi, ký ức kiếp trước điên cuồng ùa về trong đầu tôi.
Kiếp chồng, chồng tôi là Thẩm Khâm vì muốn để tôi ở gần nhà mẹ đẻ, nên đã mua một căn nhà trong tiểu khu của cha mẹ đẻ tôi.
Căn nhà chúng tôi thuê đã hết hạn, mà nhà mới thì chỉ mới trang trí xong, tôi đang mang thai nên không tiện vào ở, anh ấy đã để tôi về nhà mẹ đẻ ở một thời gian.
Còn anh ấy thì ở tạm ở nhà bạn mình.
Khoảng thời gian ngắn ngủi khi tôi ở nhà mẹ đẻ, chị dâu tôi rất không hài lòng với tôi.
Ngay cả cha mẹ và anh trai luôn yêu chiều tôi lúc nhỏ cũng dần mất đi tình thương dành cho tôi.
Chỉ vì chị dâu sinh được một đứa cháu trai, cả gia đình coi thằng bé như bảo bối.
Chị dâu ngày càng có quyền uy trong gia đình.
Tôi nghĩ bản thân chỉ ở một thời gian, không cần quan tâm tới chị ta làm gì, cứ cố gắng không gây mâu thuẫn với chị ta là được.
Cho đến một ngày tôi thấy Lâm Diệu Tổ chuẩn bị lấy phân và nước tiểu của mình để bôi lên thang máy.
Thang máy là khu vực công cộng của cả tòa nhà, làm vậy thì thật sự rất quá đáng.
Vì vậy tôi lập tức lôi thằng bé về nhà, mà thằng bé vì thế mà tức giận đến mức khóc lóc không ngừng, ném hết đống phân dơ bẩn đó lên người tôi.
Phân và nước tiểu bắn tung tóe lên người tôi!
2
Tôi tức giận mắng ngay tại chỗ: “Lâm Diệu Tổ, cô là cô của cháu, sao cháu có thể làm vậy với cô?”
Nó vừa khóc vừa mắng lại: “Ai bảo cô ngăn tôi đi chơi chứ, tôi còn muốn đánh chết cô nữa kìa!”
Tiếng khóc thất thanh của nó đã đánh thức mọi người trong nhà, anh chị thở hộc hồng chạy ra hỏi có phải tôi đã đánh con của bọn hay không.
Hoàn toàn không nhìn thấy cả người tôi đã bị Lâm Diệu Tổ làm bẩn.
Khi tôi kể rõ đầu đuôi, tôi nghĩ họ sẽ dạy dỗ Lâm Diệu Tổ.
Nhưng không ngờ họ lại mắng tôi: “Tuổi thơ chỉ có một lần, sao em có thể ngăn cản cháu mình phát huy trí tưởng tượng thế? Phải để thằng bé điên cuồng một chút!”
Tôi kinh ngạc nói: “Nhưng làm vậy là phá hoại tài sản công cộng, ảnh hưởng tới cả tòa nhà đó!”
Chị dâu trợn mắt nói với tôi: “Ảnh hưởng gì chứ? Phân và nước tiểu của trẻ con là sạch nhất, sợ gì? Chỉ biết làm quá lên!”
Bố tôi cũng bắt đầu bênh vực Lâm Diệu Tổ: “Thằng bé còn nhỏ có biết gì đâu, chỉ là ham chơi một chút, con đừng chuyện bé xé to như thế chứ.”
“Mau đi tắm rửa sạch sẽ đi, đừng đứng đây làm bẩn sàn nhà nữa!” Mẹ tôi ghét bỏ nhìn tôi.
Vừa nói phân và nước tiểu trẻ con sạch sẽ, sao giờ lại chê tôi làm bẩn sàn nhà mình rồi?
Tôi cảm thấy đau lòng không thôi.
Không nói gì thêm, lặng lẽ đi tắm rửa.
Sau đó lại có thêm vài chuyện xảy ra, lần nào họ cũng thống nhất bênh vực Lâm Diệu Tổ.
Khi tôi nhận ra gia đình này không cứu được nữa, định don ra ra ngoài, tới khách sạn ở, nhưng còn chưa kịp làm gì thì Lâm Diệu Tổ đã ra tay với tôi.
Nó cố tình tẩm xà bông khắp nhà tắm, thấm ướt cả sàn nhà tắm.
Khi tôi đi vào, vì không chú ý nên đã trượt chân, đầu đập vào bồn rửa mặt, một xác hai mạng!
3.
Khi thấy tôi chết, Lâm Diệu Tổ còn cố ý khóc thất thanh.
Chị dâu lập tức ôm thằng bé vào lòng an ủi: “Diệu Tổ không làm gì cả, chắc chắn là do cô của con không cẩn thận nên mới bị té ngã, không phải lỗi của con đâu.”
cha mẹ tôi bật khóc nức nở, mà anh tôi lại chỉ im lặng không nói năng gì.
Cuối cùng họ sợ Lâm Diệu Tổ gặp rắc rối, vội vàng dọn sạch nhà tắm, rồi nhanh chóng đưa tôi đi hỏa táng rồi ký tên.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetKhi Thẩm Khâm biết tin, chỉ có thể nhìn thấy giấy chứng nhận hỏa táng của tôi, lập tức giận dữ đến ngất xỉu.
cha mẹ chồng ở quê không ăn uống được mấy ngày đêm, trên đường lên thành phố, vì tinh thần hoảng loạn mà bị tai nạn xe, cả hai ông bà đều chết ngay tại chỗ.
Cộng thêm đứa bé trong bụng tôi, Thẩm Khâm mất đi bốn người thân chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, tóc anh lập tức trắng xóa sau một đêm.
Sau khi lo liệu xong tang lễ cho chúng tôi, anh ấy cũng nhảy sông tự tử!
Tất cả đều do tôi nhiều lần ngăn Lâm Diệu Tổ phạm lỗi mà gây ra bi kịch này.
Kiếp này, tôi không ngăn cản nó nữa.
Nuông chiều con cái quá mức cũng giống như việc giết chết con mình vậy, hãy để tôi xem cuộc đời này của bọn họ sẽ bị Lâm Diệu Tổ phá hoại đến mức nào.
4
Mơ màng tôi ngủ thiếp đi.
Cho đến khi bị tiếng gõ cửa đánh thức, tôi lập tức đứng dậy ra khỏi phòng khách.
Vừa bước vào phòng khách thì đã thấy cha mẹ cũng vừa từ phòng ngủ bước ra, còn Lâm Diệu Tổ đang chơi một mình trong phòng khách.
Tôi liếc nó một cái, cái xô trước đó của nó đã biến mất.
Đi kiểm tra nhà vệ sinh cũng không thấy.
Lúc này mẹ tôi đã đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra, tôi nhìn thấy vài người đang nhìn vào trong nhà mình, tôi lập tức nhận ra, họ là hàng xóm cùng tầng này.
Đứng trước là ông Trương.
Nhìn thấy mẹ tôi, ông mở miệng hỏi ngay: “Có phải con nhà chị lấy phân bôi lên thang máy không? Còn đổ rất nhiều nước tiểu vào thang máy nữa?”
Mẹ tôi sững người.
Chị dâu lập tức lao ra cửa, tức giận hét vào mặt ông Trương: “Làm sao có thể? Con trai tôi đang ngoan ngoãn ở trong nhà chơi kia kìa, phân với nước tiểu gì chứ, không biết!”
Anh trai tôi cũng đi tới, lập tức phủ nhận: “Đúng vậy, chúng tôi đều đang ngủ trưa, có phải các người nhầm rồi không?”
Ông Trương lại nói: “Tôi thấy thang máy dừng ở tầng này, buổi trưa thường ít ai dùng thang máy, thêm vào đó tầng này chỉ có nhà chị có đứa trẻ lớn như vậy, nên mới đến hỏi thử.”
Mẹ tôi nổi giận: “Nhà tôi có đứa trẻ lớn như vậy thì là nó làm sao? Đừng có mà vu oan người khác!”
Bố tôi cũng tức giận: “Đúng vậy, đừng có mà oan uổng người khác! Cút, cút hết đi cho tôi!”
Nói xong, ông ấy lập tức tiến tới, không để ông Trương và mọi người kịp phản ứng, đã đẩy người ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại.
Đóng cửa xong, họ vẫn mắng chửi: “Đúng là đồ điên! Cục cưng nahf tôi làm sao có thể làm chuyện ghê tởm như vậy, toàn mấy đứa bị thần kinh!”
Chị dâu càng giận dữ: “Tức chết tôi rồi, tôi muốn ra ngoài mắng họ một trận nữa!”
Lâm Diệu Tổ có vẻ đang chơi đồ chơi, nhưng tôi nhìn thấy trên mặt cậu ta lóe lên một tia đắc ý.
Thấy ngoài cửa không còn động tĩnh, họ nghĩ đây chỉ là một sự việc nhỏ, nên đã bỏ qua.
Không ngờ một tiếng sau, những người đó lại tới, còn gõ cửa ầm ầm.
5
Chị dâu vốn muốn ra mắng họ một trận, không ngờ họ lại tìm tới lần nữa.
Lập tức rất hào hứng, hùng hổ đi tới cửa, mở miệng mắng: “Các người chưa xong hả? Con trai tôi không làm chuyện thất đức đó đâu, đừng có mà đến nữa, không thì tôi sẽ lấy dao đuổi các người. . . . . .”
“Đây là con trai chị phải không?”
Chị dâu còn chưa nói xong đã bị ông Trương nghiêm giọng ngắt lời.
Ông ấy cầm một chiếc điện thoại, trên đó là một tấm ảnh.
Chúng tôi tiến lại gần xem, là ảnh chụp từ camera giám sát!
Hóa ra bọn họ vừa đi kiểm tra camera giám sát.
Nhìn thấy tấm ảnh này, sắc mặt chị dâu lập tức biến đổi, những lời vừa định nói ra lập tức bị nghẹn lại.
Anh trai tôi nhìn thấy bức ảnh thì cũng rất sốc, mắt mở to, như thể không tin vào mắt mình.
Nhưng trong ảnh camera giám sát, rõ ràng là Lâm Diệu Tổ cầm cái xô, dùng xẻng bôi phân lên thang máy.
cha mẹ tôi nhìn thấy cũng sững sờ.
Cuối cùng, chị dâu cố gắng biện minh: “Tấm ảnh này không thấy rõ mặt, ai biết đó có phải là con tôi không! Dù cho đó là thằng bé đi chăng nữa, cũng chỉ là trẻ con không hiểu chuyện, thằng bé nghĩ đó là trò vui thôi.”
Bà Lưu đứng bên cạnh ông Trương nghe thấy lời biện minh của chị dâu, mặt lập tức đen lại.
Giọng nói đầy châm chọc: “Cô thấy đó không phải con trai cô à? Vậy cô có thể tự đi xem camera giám sát! Còn trẻ con không hiểu chuyện, tôi thấy trẻ ba tuổi còn hiểu chuyện hơn nó! Chị biết không, hành động của nó ghê tởm đến mức nào, không biết thì lại đây, vào thang máy mà ngửi thử đi!”
Bà càng nói càng tức giận, trực tiếp kéo chị dâu ra ngoài cửa rồi đẩy chị ta vào thang máy.
Chị dâu không đề phòng liền bị đẩy vào thang máy, không đứng vững ngã vào tường thang máy!
Lập tức, người chị dâu dính đầy phân!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.