9
Tuy mẹ tôi bị Lý Dương xuất hiện đột ngột khiến cho giật mình, nhưng không biết lấy đâu ra dũng khí, lại nói với Lý Dương: “Nói thật cho cậu biết nhé, tôi mới là mẹ vợ của cậu, nó mới là con gái Tiểu Tiểu của tôi, tôi với nó đã hoán đổi thân thể với nhau, bây giờ tôi muốn ly hôn với cậu!”
Lúc nói, bà ta còn dùng ta chỉ tôi.
Lý Dương một mặt bối rối nhìn tôi, tôi tỏ vẻ bình tĩnh nhìn về phía anh ta, nói: “Tiểu Lý à, có phải Tiểu Tiểu không được nghỉ ngơi tốt hay không? Đều nói hươu nói vượn luôn rồi, chuyện không đầu không đuôi thế này mà cũng nói được!”
Lý Dương nghe xong bèn quay người cho mẹ tôi một bạt tai, giận mắng: “Sao nào, muốn gạt cưới à? Ăn sạch tiền sính lễ của tôi rồi, kết hôn một ngày đã muốn ly hôn? Cô nghĩ thật hay mà!”
Mẹ tôi ôm mặt, hận trừng mắt với Lý Dương, nói: “Cậu đánh tôi? Cậu dám đánh tôi!”
Tôi: ?
Hôm nay bà ta mới biết được anh ta biết đánh người ư?
Quả nhiên, Lý Dương cười: “Bây giờ cô mới biết à? Chẳng phải khuya hôm trước cô đã biết rồi hay sao?”
Nói xong cũng bước qua kéo mẹ tôi về phía cổng, vừa đi vừa mắng: “Đừng có chọc giận tôi, bằng không cô không có quả ngọt để nếm đâu! Về nhà ngoan ngoãn sinh con trai cho tôi đi!”
Mẹ tôi bị kéo đi, nhìn tôi khóc mắng: “Tiểu Tiểu, con khốn nhà mày! Mày mau đổi lại cho tao đi!”
Sau khi Lý Dương nghe thấy thì dừng lại, quay người cợt nhã với tôi một câu: “Mẹ vợ, bà cũng không có nói tinh thần con gái bà có vấn đề đấy? Tôi cũng nghi ngờ liệu có phải năm mươi vạn tệ của tôi đã đổ sông đổ biến rồi không đây?”
Tên đàn ông buồn nôn này!
“Sao lại nói như vậy? Cậu nhìn xem trong thôn còn ai xinh đẹp hơn con gái tôi nữa đâu chứ? Hơn nữa, số tiền kia tôi cũng tiêu hết rồi, không có đạo lý trả hàng đúng không, dù sao bây giờ con gái của tôi cũng đã giao cho cậu rồi, cậu muốn làm thế nào thì làm thế ấy, đương nhiên muốn làm gì cũng được.”
Nói xong, tôi quay người tiến về phòng bếp.
Mẹ tôi bị Lý Dương kéo về, về phần có bị ăn đòn hay không, cần phải xem tạo hóa của bà ta.
Còn tôi thì đang chuẩn bị đến huyện lấy tiền, sau đó chuyển đến nơi khác, không quay lại đây nữa.
Không ngờ vào giây phút này điện thoại di động của mẹ tôi lại vang lên.
Tôi cầm lên xem thử, là tin nhắn của Lý Thắng Lợi, bố của Lý Dương gửi đến.
[Thúy Thúy, bây giờ chúng ta đã trở thành thông gia rồi, dễ dàng hơn rồi. Âm hiểm.jpg]
Mặt mũi tôi đầy dấu chấm hỏi.
Cũng đáp lại ông ta một dấu chấm hỏi: [?]
Đối phương trả lời tin nhắn vô cùng nhanh chóng: [Sao thế? Bây giờ chúng ta thường xuyên qua lại cũng rất bình thường, không phải càng thuận tiện để hẹn hò hơn hay sao?]
Tôi: …
10
Đây là cái gì với cái gì vậy chứ!
Mẹ tôi ngoại tình với bố Lý Dương à?
Vậy chẳng phải tôi tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa hay sao?
Đầu óc tôi lập tức kêu loạn, trong lúc nhất thời cũng chẳng còn muốn đi nữa.
Tôi quyết định đi đến nhà Lý Dương để xem tình hình như thế nào.
Sáng sớm hôm sau tôi đã đến nhà Lý Dương, người nhà bọn họ thấy tôi đến, vốn đang dùng cơm, đều vội vàng buông bát đũa xuống.
Đặc biệt là Lý Thắng Lợi.
Trong ánh mắt ông ta nhìn tôi còn lộ ra một tia kinh hỷ.
Mẹ của Lý Dương vội vã bước vào phòng bếp lấy bát đũa ra, nhiệt tình bảo tôi ngồi xuống ăn cơm.
Lý Dương chào tôi rồi tiếp tục ăn, mẹ tôi từ đầu tới cuối đều chẳng để ý đến tôi.
Thấy bà ta lạnh lùng như vậy, Lý Thắng Lợi rất bất mãn, đá Lý Dương một cái, mở miệng nói: “Quản tốt vợ con đi, mẹ ruột của mình đến mà cũng chẳng biết chào hỏi.”
Lý Dương đột nhiên bị bố đá một cái, trong nháy mắt tức giận, xoay người vươn tay tát mẹ tôi một bạt tai.
“Có nghe thấy không? Cô câm à?”
Mẹ tôi bị đánh cho mơ hồ luôn rồi, đỏ bừng cả mặt nhìn tôi một cái, lập tức đứng lên, cũng tát Lý Dương một bạt tai, quát: “Nó tới thì tới chứ, liên quan gì đến tôi cơ chứ!”
Thấy con trai của mình bị đánh, mẹ Lý Dương lập tức nổi trận lôi đình, vội vàng chạy tới, nắm tóc mẹ tôi đánh bà ta, vừa đánh vừa chửi: “Mày dám đánh con tao à! Con trai tao chưa từng bị ai đánh cả, mày lấy mặt mũi từ đâu đấy?”
Họ chẳng hề để ý đến sự có mặt của tôi một chút nào cả.
Nói thế nào đi nữa, tôi cũng đang mang vẻ ngoài Lưu Thúy Thúy của mẹ mình.
Mẹ tôi bị đánh cho la oai oải, cũng phản kháng lại. Suy cho cùng vẫn là tuổi trẻ, nhanh chóng nắm chặt lấy tóc của mẹ Lý Dương, điên cuồng đánh bà ta một trận.
Lý Dương cũng vội vã tham gia cuộc chiến, lại kéo mẹ tôi ra đánh cho một trận kịch liệt.
Lúc này, tôi còn không ra tay thì trông có vẻ hơi vô lý, tôi không thể làm gì khác hơn là giả vờ đứng bên cạnh khuyên can: “Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa! Đừng đánh con gái của tôi mà!”
Không biết kẻ đáng chết nào lại đột nhiên đẩy tôi một cái, tôi xém chút đã ngã.
Lúc này, tôi thấy Lý Thắng Lợi cũng vội vàng chạy đến, kéo mẹ Lý Dương ra, còn thừa cơ cho bà ta một bạt tai.
Tôi: ?
Vừa rồi dường như là mẹ Lý Dương đẩy tôi.
Lý Thắng Lợi đánh xong lại vội vàng giải thích với vợ mình: “Đánh nhầm rồi! Mọi người đừng đánh nữa, đánh con gái bà thông gia trước mặt bà ấy không tốt lắm đâu.”
Tôi quả thật cạn lời rồi.
Không phải người một nhà không vào cùng một cửa, hóa ra cả nhà bọn họ đều dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.
Có ai gả vào đây mà được yên ổn được cơ chứ?
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetĐợi sau khi tỉnh táo lại, ngoại trừ tôi, bọn họ đều vô cùng chật vật.
Mẹ tôi hung tợn trừng mắt nhìn tôi, trong ánh mắt tràn đầy oán hận.
“Tiểu Tiểu, con là dâu nhà họ Lý, sao có thể đánh trưởng bối là mẹ chồng được chứ?” Nghĩ đến một cái tát kia, tôi lập tức trút giận lên người bà ta.
Mẹ Lý Dương cảm thấy đã có người làm chỗ dựa cho mình, lập tức nổi khí thế lên, bà ta chỉ vào mẹ tôi, bắt đầu mắng: “Nếu không phải nể mặt mẹ cô, tôi không cho cô bước vào cửa đâu đấy! Con khốn!”
Lý Thắng Lợi thấy vợ mình điên cuồng, ông ta cũng không hề ngăn cản, trái lại vẫn luôn nhìn tôi.
Mẹ tôi bị mắng đến mức máu chó ngập đầu, lập tức uất ức đến mức bật khóc
Sau khi nhìn Lý Dương chỉ biết đánh mình và người mẹ chồng điên cuồng chửi mình một chút, bà ta đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng với Lý Thắng Lợi: “Lão Lý! Ông cứ nhìn tôi bị bắt nạt như vậy sao? Mau bảo vợ ông ngậm miệng lại đi!”
11
Bà ta vừa dứt lời.
Không khí đột nhiên yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Mấy người ở đây mặt mũi đều tràn đầy nghi hoặc, mẹ tôi vừa mới gọi bố chồng là gì đấy?
Lão Lý?
Đây là xưng hô mà con dâu có thể dùng để gọi bố chồng sao?
Toàn thân Lý Thắng Lợi chấn động một cái, chỉ có ông ta với tôi biết đó là chuyện gì.
Tôi vội vàng lớn tiếng quát dừng: “Trương Tiểu Tiểu! Sao con lại không biết lớn biết nhỏ như thế hả! Ngay cả bố chồng của mình mà cũng không tôn trọng, con học hành riết rồi chui vào bụng chó luôn rồi à?”
Tiếp theo lại vội vàng quay người nói với Lý Thắng Lợi: “Lão Lý à, hết sức xin lỗi nhé, con gái của tôi không hiểu chuyện quá rồi, ông tuyệt đối đừng giận nhé, để Lý Dương dạy dỗ là được rồi.”
Mẹ tôi bị tôi mỉa mai, trên mặt lúc xanh lúc trắng.
Bà ta cũng không nghĩ thử xem bây giờ mình đang có thân phận gì, lại dám gọi Lý Thắng Lợi như vậy.
Tuy tôi đã làm cho xáo trộn một chút, nhưng mặt mẹ Lý Dương vẫn tràn đầy nghi hoặc.
Mẹ tôi nhìn sắc mặt mẹ chồng của mình, trong nháy mắt không nói nữa.
Bà ta cũng biết nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ chẳng ăn được quả ngon.
Tôi vội vàng tìm một cái cớ rời đi trước, tranh thủ rời khỏi chốn thị phi này.
Đợi sau khi về đến nhà, tôi bèn đến huyện thành chuyển hết số tiền sang tên mình.
Bởi vì túi và điện thoại của tôi đều ở trong tay mình, trái lại cũng thuận lợi hơn.
Sau đó tôi bèn nghe ngóng thử xem ở nơi nào đặc biệt xử lý những vụ việc kỳ quặc. Chuẩn bị cho trường hợp cần thiết.
12
Đợi sau khi xử lý những chuyện này xong, tôi liền đăng ký một tour du lịch rồi ra ngoài du lịch.
Trong khi đó, mẹ tôi lại dùng điện thoại mới điên cuồng tìm tôi.
Tôi nói với bà ta rằng đang ở bên ngoài du lịch, còn gửi ảnh cho bà ta xem nữa, khiến bà ta giận đến mức chửi ầm lên.
Nói cái gì mà bà ta đang chịu khổ, nói chỉ cần Lý Dương không cao hứng sẽ cho bà ta một bạt tai, động một chút là lại xô bà ta, còn tôi thì lại đang tiêu sái.
Tôi chỉ nói một câu: “Ban đầu là ai vì tiền mà lừa tôi về để bán hả? Bây giờ bà chỉ đang bị gậy ông đập lưng ông mà thôi.”
Bà ta liền không nói nữa.
Tôi cười mỉa, tiếp tục ngắm cảnh.
Đi Hồng Kông rồi lại đi Macao, sau đó đến Tân Cương và Nội Mông Cổ.
Cảm giác vừa có tiền vừa có thời gian thật sự không tệ nha.
Tôi chơi nửa tháng mới quay trở về.
Đợi tôi về đến nhà, mẹ tôi với Lý Thắng Lợi đều lần lượt tìm tới.
Mỗi lần mẹ tôi nhìn thấy tôi đều tức giận đùng đùng, không lần nào không phải.
Lúc bà ta đến, tôi đang ăn cơm chiều.
Thấy tôi đi chơi lâu như vậy, bà ta giật chén đũa của tôi đi, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, hỏi tôi: “Mày đã tiêu bao nhiêu tiền của tao rồi?”
“Cái gì mà tiền của bà? Đó cũng là tiền tôi đã bán mình.” Tôi nói rồi, không để ý đến bà ta, cầm bát đũa lên tiếp tục ăn cơm của tôi.
Mẹ tôi tức giận đến mức xoay quanh tại chỗ, xoay trong chốc lát lại dừng lại, đột nhiên nói: “Tao mang thai rồi, mày không cho tao tiền, tao sẽ sinh ra đấy.”
Nghe vậy, tôi cả kinh đứng lên.
“Thế mà bà lại mang thai rồi? Phá cho tôi!”
Tuy đã hoán đổi thân thể, nhưng tôi không muốn dùng thân thể của tôi sinh con cho người đàn ông bạo lực gia đình!
Mẹ tôi lập tức phản đối: “Tao không phá đấy! Tao phải sinh nó ra! Tao muốn mày phải hối hận khi đổi thân thể với tao!”
Bà ta điên rồi.
Thế này là muốn báo thù tôi đấy ư.
Tôi phải mau tỉnh táo lại, vờ bày ra dáng vẻ không quan trọng: “Bà muốn sinh? Vậy cả đời này bà đều không thể ly hôn rồi. Hơn nữa bà mang thai rồi, ly hôn cũng không tiện tái hôn, chỉ có thể một mực bị Lý Dương trói bên người đánh đập, hơn nữa cũng là bà chịu đựng cơn đau khi sinh con, tôi không thành vấn đề nhé.”
Bà ta bị thái độ của tôi khiến cho có chút mờ mịt, nhưng vẫn uy hiếp tôi một câu: “Vậy mày cứ chờ xem.”
Nói xong cũng rời đi.
Bà ta vừa đi, tôi còn chưa thở một ngụm, đột nhiên lại bị người ôm lấy từ phía sau, dọa cho tôi phải hét to một tiếng.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.