6
Trường mời một doanh nhân thành đạt đến để mở buổi tọa đàm
Vì là đội trưởng đội lễ nghi cho nên giao nhiệm vụ đón tiếp khách
Đơn giản mà thì chính là hướng dẫn bọn họ lúc lên sân khấu
khi thấy Lục Thanh Dã nụ tiêu chuẩn của lập tức hóa đá ở mặt
“Sao thế Hình như sợ khi gặp nhỉ”
Anh nghiêng qua nụ nhẹ nhàng của Lục Thanh Dã vang lên bên tai
“Tiếp theo xin mời doanh nhân trẻ tuổi tài giỏi nhất Lục Thanh Dã”
“Giám đốc Lục đúng là tuổi trẻ tài cao khi còn học cao trung… Còn từng vinh danh…”
“Trước đây giám đốc Lục còn tập trung việc mở rộng thị trường quốc tế theo biết lúc đó ngài quyết định sẽ định cư ở châu Úc tại bây giờ nghĩ đến chuyện về nước phát triển …”
Trên sân khấu buổi phỏng vấn vẫn tiếp tục diễn
cảm thấy còn gì nữa lòng bàn tay thấm ướt mồ hôi
Bởi vì chỉ sợ sẽ chuyện lén bar và yêu sớm những thế còn nhận chính là tên “ác nhân” đội trời chung trong miệng trai từng
Trước đây khi ở nhà lúc rảnh rỗi trai nhắc đến cái tên “ác nhân” nhưng lúc đó đều để trong lòng
Bây giờ chủ trì liệt kê những chiến tích của Lục Thanh Dã mới giật những thứ chiến tích đó quen tai
Đây đều là những giải nhì mà trai đã đạt những hạng mục thất bại… hóa đối thủ của trai là
Lần thì đúng là đang lạnh thì gặp sương tuyết
Nếu dựa quan hệ giữa và trai hẳn sẽ bỏ qua cho
Khó trách khi ở quán bar hỏi chuyện yêu sớm nên tính thế nào
Thì đã sớm biết chính là Mạnh Vãn Lạc
Thế mà ở đây tự cho thông minh
Xong thật mất mặt đến tận cùng
Cho đến khi sân khấu vang lên những tràng tiếng vỗ tay như sấm mới lấy tinh thần
Trong nháy mắt khi ngẩng đầu lên ánh mắt và Lục Thanh Dã đã chạm
Vừa bước đến rìa sân khấu Lục Thanh Dã chợt dừng đó từ trong túi lấy một tấm thẻ học sinh của trường
“Khối 11 lớp 1 Mạnh Vãn Lạc Em làm rơi đồ ”
Người chủ trì lập tức khen ngợi Lục Thanh Dã là chu đáo chút chuyện nhỏ thế mà vẫn tự nhớ
Nụ của so với còn khó coi hơn
Ngày hôm đó lúc lôi lôi kéo kéo ở quán bar đã làm rớt
Hèn chi về nhà kiếm thế nào cũng tìm ngờ là trong tay
Trái tim đang treo lơ lửng của đã rơi nát
7
Phòng hiệu trưởng
Bởi vì thân phận đặc biệt của Lục Thanh Dã chủ nhiệm lớp bắt đích thân đến lời cảm ơn với ông
Tôi cách nào để từ chối chỉ thể chậm rì rì như rùa bò mà theo ông
Đôi chân dài của Lục Thanh Dã bắt chéo chiếc mũi cao là chiếc kính gọng vàng thản nhiên mỉm
“Thư sinh bại hoại giả vờ giả vịt”
Tôi liếc mắt một cái lẩm bẩm trong miệng
“Bạn học gì thế’
Khóe môi nhếch lên
Tôi vội vàng lắc đầu
Hiệu trưởng vô cùng nhiệt tình về phía Lục Thanh Dã khách sáo
“Tổng giám đốc Lục nhặt một thẻ ở trong trường ”
Hô hấp của ngừng vài giây đôi mắt lộ vẻ cầu xin
Ánh mắt mang ý của Lục Thanh Dã dừng chậm rãi : “Nhặt ở ngoài cổng trường”
Chắc chắn là cố ý
Tôi hận thể lập tức xông lên che miệng Lục Thanh Dã
“Ngoài cổng trường Tổng giám đốc Lục đúng là duyên với trường học của chúng ha ha ha ngờ nhặt thẻ học sinh của chúng ”
Tôi khẽ thở phào nhẹ nhõm may là hiệu trưởng hỏi rõ nguồn gốc chuyện
“ là duyên”
Anh thẳng về phía giống như là ý riêng
Đôi mắt thâm tình của Lục Thanh Dã nhẹ nhàng cong cong
Cũng biết vì cảm thấy cả gương mặt của nóng bừng
“ mau đây bạn học Mạnh cảm ơn giám đốc Lục thật đấy nhé”
Hiệu trưởng vẫy tay với hiệu qua đó
Tôi chỉ thể kéo một nụ miễn cưỡng cúi nhỏ giọng : “Rất vui gặp cảm ơn giám đốc Lục~”
“Tiện tay mà thôi”
Lục Thanh Dã cũng vạch trần đưa thẻ học sinh qua cho
Tôi giơ tay nhận lấy đầu ngón tay của Lục Thanh Dã như như mà đụng da thịt của
Có lẽ do thần kinh căng cứng nên cảm xúc cũng phóng đại
Một loại cảm giác tê ngứa như dòng điện chạy xẹt qua cơ thể
Tôi dừng hô hấp chút hỗn loạn
“Tốt lắm về lớp học ”
Hiệu trưởng thỏa mãn vỗ vỗ lên vai của
“Tổng giám đốc Lục lát nữa còn một cuộc họp quan trọng trong tỉnh xin thể tiếp đãi Đành nhờ thầy chủ nhiệm đưa tham quan trường nhé”
Tôi còn tưởng rằng trận dày vò cuối cùng cũng đã kết thúc nên lập tức đầu ngoài
Ai ngờ Lục Thanh Dã vẫn tha cho
Anh nhanh chậm mở miệng chỉ về phía
“Hiệu trưởng Vương thì để bạn học đưa tham quan trường nhé cũng lâu trở về trường trò chuyện với mấy bạn học trẻ thế cũng xem như tìm hiểu thêm về các ”
8
Bản chất thật bên trong của là dạng phản nghịch đã thế còn hiếu thắng
Cho nên khi Lục Thanh Dã bảng vinh danh giả vờ ngây thơ hỏi
“Hửm Thì thi chỉ nhì trường Vậy mà còn tâm tư đến bar chơi nên ở nhà ôn bài Tôi còn cho rằng nắm chắc vị trí đầu bảng ngờ tâm lý cũng mạnh đấy”
Câu đã khiến bức tường phòng thủ của phá vỡ
“Lục Thanh Dã”
Tôi nghiến răng hít sâu
“Tôi đây”
Ý mặt lan tràn giống như đang trêu chọc một con mèo con đang xù lông
“Tôi thừa nhận hôm đó trêu chọc là đúng nhưng hôm nay cũng khiến nơm nớp lo sợ cả ngày chúng dừng tay ở đây ”
“Dừng tay ”
“Ừm”
“Vậy cũng còn định chỉ điểm cho một chút nên làm thế nào để nhất trường nếu cần thì thôi ”
Lục Thanh Dã tiếc nuối thở dài một bàn tay tùy ý đút trong túi
“Anh thể dạy nhất trường thật ”
Người mạnh thường sẽ cuốn hút bởi những giỏi hơn bản thân
Mười sáu tuổi Lục Thanh Dã đã cầm huy chương vàng Olympic giải quốc tế trình độ chắc chắn hơn hẳn tất cả những giáo viên bổ túc của trường
Mà trùng hợp là thời gian đang môn Vật lý hành hạ cho gần chết
Thế là chỉ do dự một lúc cái tâm đáng hổ của đã động lòng
“Đương nhiên”
Mỗi tuần tiếp theo đó Lục Thanh Dã đều sẽ ở thư viện chờ một kèm một cho học bù đến khi kết thúc kỳ thi đại học
Đoạn thời gian ngắn xác định chúng sẽ là bạn của nếu chỉ là thời gian ngắn thì cả
thời gian đó kéo dài đến khi ở cuối con đường thì mới phát hiện trong lúc vô tình đã xâm chiếm
Ròng rã hai năm Lục Thanh Dã hề vắng mặt
Đoạn thời gian đó trai tiếp quản công ty nên cũng ít khi về nhà
Số lần gặp Lục Thanh Dã còn nhiều hơn so với trai
Sau khi biết ở một chủ động đưa ý đưa về nhà
Thỉnh thoảng còn mời cùng ăn cơm tiện thể trò chuyện về thành tích thi cử của
Mọi chuyện đều như nước chảy thành sông vô cùng hợp lý
Lục Thanh Dã tự ý giao bài tập cho đều là những bài dùng để rèn luyện tư duy
Việc học tăng thêm nên còn thời gian để ngoài “lêu lỏng” khi học xong thì mọi sinh hoạt của tựa như đều đã chiếm hết
Trong lúc bất tri bất giác đã bắt đầu cùng chia sẻ niềm vui và tiến độ thi cử mong chờ lời khen ngợi của
Những trao đổi về học tập đó đã khiến cho hiểu rõ sự xuất sắc của Lục Thanh Dã lòng ngưỡng mộ cũng dần chuyển thành rung động
Đến tận bây giờ mọi thứ của đều đã Lục Thanh Dã nắm rõ trong lòng bàn tay
Cho đến khi nhận thì đã quá muộn
9
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc thời gian đó bởi vì quá nhàn rỗi mà như kéo dài dằng dặc
Lục Thanh Dã đã còn chủ động liên lạc với nữa
Mà bắt đầu một ngày kiểm tra điện thoại tám trăm lần chờ đợi tin nhắn từ Lục Thanh Dã
Những tin nhắn trả lời của Lục Thanh Dã càng ngày càng ngắn còn chủ động quan tâm đến cuộc sống của nữa
Thậm chí còn hỏi nên điền nguyện vọng đại học ở địa phương cũng chỉ trả lời một câu khách quan
“Trường A mặc dù xem là trường nhất về bảng xếp hạng tổng thể trong cả nước nhưng ngành thích thì nguồn lực ở trường A là nhất”
Tôi xem những câu trả lời đầy quan tâm khi của cả như rơi trống rỗng
Tôi vốn còn chắc chắn Lục Thanh Dã thích
Nếu đến thân phận và địa vị của làm gì ai thể giúp học tận hai năm mà cần đền đáp như chứ
thái độ lúc gần lúc xa của khiến trong lòng cảm thấy khó chịu
Tôi hiểu càng ý hỏi
Điều đáng sợ hơn là phát hiện bản thân đã sinh sự ỷ đối với Lục Thanh Dã
Anh đột ngột rút khỏi cuộc sống của làm cho thật sự thể quen
Công việc của Lục Thanh Dã bận rộn khi giúp học hành xong thì cũng còn lý do gì để tìm
Đến mức cả kỳ nghỉ hè bản thân lúc nào cũng trong trạng thái uể oải suy sụp
Anh trai còn cho rằng vì quá lo lắng về thành tích thi cấp ba năn nỉ lôi kéo đưa đến một buổi đấu giá xem như giải sầu một chút
Anh còn quyết tâm chọn một món trang sức để làm quà nghiệp cho
tại buổi đấu giá đó bất ngờ gặp Lục Thanh Dã
Bất kể trai giá cao bao nhiêu cũng đều mặt đổi sắc mà giơ bảng giá cao hơn
Anh trai chọc tức đến nhịn nữa lập tức vọt thẳng sang phòng bên cạnh
“Lục Thanh Dã thôi hả”
Tôi sợ trai tức giận sẽ chủ động lao đánh với Lục Thanh Dã nên liền chạy lên ngăn cản
“Được Cái cũng thích lắm”
Sau đó thấy một nữ sinh nũng nịu với Lục Thanh Dã
“Anh Lục cảm ơn sợi dây chuyền của nhé”
Tôi chỉ cảm thấy trong đầu “ầm” một tiếng choáng váng chỉ biết nhanh chân chạy trốn khỏi đó
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net
6
Trường mời một doanh nhân thành đạt đến để mở buổi tọa đàm
Vì là đội trưởng đội lễ nghi cho nên giao nhiệm vụ đón tiếp khách
Đơn giản mà thì chính là hướng dẫn bọn họ lúc lên sân khấu
khi thấy Lục Thanh Dã nụ tiêu chuẩn của lập tức hóa đá ở mặt
“Sao thế Hình như sợ khi gặp nhỉ”
Anh nghiêng qua nụ nhẹ nhàng của Lục Thanh Dã vang lên bên tai
“Tiếp theo xin mời doanh nhân trẻ tuổi tài giỏi nhất Lục Thanh Dã”
“Giám đốc Lục đúng là tuổi trẻ tài cao khi còn học cao trung… Còn từng vinh danh…”
“Trước đây giám đốc Lục còn tập trung việc mở rộng thị trường quốc tế theo biết lúc đó ngài quyết định sẽ định cư ở châu Úc tại bây giờ nghĩ đến chuyện về nước phát triển …”
Trên sân khấu buổi phỏng vấn vẫn tiếp tục diễn
cảm thấy còn gì nữa lòng bàn tay thấm ướt mồ hôi
Bởi vì chỉ sợ sẽ chuyện lén bar và yêu sớm những thế còn nhận chính là tên “ác nhân” đội trời chung trong miệng trai từng
Trước đây khi ở nhà lúc rảnh rỗi trai nhắc đến cái tên “ác nhân” nhưng lúc đó đều để trong lòng
Bây giờ chủ trì liệt kê những chiến tích của Lục Thanh Dã mới giật những thứ chiến tích đó quen tai
Đây đều là những giải nhì mà trai đã đạt những hạng mục thất bại… hóa đối thủ của trai là
Lần thì đúng là đang lạnh thì gặp sương tuyết
Nếu dựa quan hệ giữa và trai hẳn sẽ bỏ qua cho
Khó trách khi ở quán bar hỏi chuyện yêu sớm nên tính thế nào
Thì đã sớm biết chính là Mạnh Vãn Lạc
Thế mà ở đây tự cho thông minh
Xong thật mất mặt đến tận cùng
Cho đến khi sân khấu vang lên những tràng tiếng vỗ tay như sấm mới lấy tinh thần
Trong nháy mắt khi ngẩng đầu lên ánh mắt và Lục Thanh Dã đã chạm
Vừa bước đến rìa sân khấu Lục Thanh Dã chợt dừng đó từ trong túi lấy một tấm thẻ học sinh của trường
“Khối 11 lớp 1 Mạnh Vãn Lạc Em làm rơi đồ ”
Người chủ trì lập tức khen ngợi Lục Thanh Dã là chu đáo chút chuyện nhỏ thế mà vẫn tự nhớ
Nụ của so với còn khó coi hơn
Ngày hôm đó lúc lôi lôi kéo kéo ở quán bar đã làm rớt
Hèn chi về nhà kiếm thế nào cũng tìm ngờ là trong tay
Trái tim đang treo lơ lửng của đã rơi nát
7
Phòng hiệu trưởng
Bởi vì thân phận đặc biệt của Lục Thanh Dã chủ nhiệm lớp bắt đích thân đến lời cảm ơn với ông
Tôi cách nào để từ chối chỉ thể chậm rì rì như rùa bò mà theo ông
Đôi chân dài của Lục Thanh Dã bắt chéo chiếc mũi cao là chiếc kính gọng vàng thản nhiên mỉm
“Thư sinh bại hoại giả vờ giả vịt”
Tôi liếc mắt một cái lẩm bẩm trong miệng
“Bạn học gì thế’
Khóe môi nhếch lên
Tôi vội vàng lắc đầu
Hiệu trưởng vô cùng nhiệt tình về phía Lục Thanh Dã khách sáo
“Tổng giám đốc Lục nhặt một thẻ ở trong trường ”
Hô hấp của ngừng vài giây đôi mắt lộ vẻ cầu xin
Ánh mắt mang ý của Lục Thanh Dã dừng chậm rãi : “Nhặt ở ngoài cổng trường”
Chắc chắn là cố ý
Tôi hận thể lập tức xông lên che miệng Lục Thanh Dã
“Ngoài cổng trường Tổng giám đốc Lục đúng là duyên với trường học của chúng ha ha ha ngờ nhặt thẻ học sinh của chúng ”
Tôi khẽ thở phào nhẹ nhõm may là hiệu trưởng hỏi rõ nguồn gốc chuyện
“ là duyên”
Anh thẳng về phía giống như là ý riêng
Đôi mắt thâm tình của Lục Thanh Dã nhẹ nhàng cong cong
Cũng biết vì cảm thấy cả gương mặt của nóng bừng
“ mau đây bạn học Mạnh cảm ơn giám đốc Lục thật đấy nhé”
Hiệu trưởng vẫy tay với hiệu qua đó
Tôi chỉ thể kéo một nụ miễn cưỡng cúi nhỏ giọng : “Rất vui gặp cảm ơn giám đốc Lục~”
“Tiện tay mà thôi”
Lục Thanh Dã cũng vạch trần đưa thẻ học sinh qua cho
Tôi giơ tay nhận lấy đầu ngón tay của Lục Thanh Dã như như mà đụng da thịt của
Có lẽ do thần kinh căng cứng nên cảm xúc cũng phóng đại
Một loại cảm giác tê ngứa như dòng điện chạy xẹt qua cơ thể
Tôi dừng hô hấp chút hỗn loạn
“Tốt lắm về lớp học ”
Hiệu trưởng thỏa mãn vỗ vỗ lên vai của
“Tổng giám đốc Lục lát nữa còn một cuộc họp quan trọng trong tỉnh xin thể tiếp đãi Đành nhờ thầy chủ nhiệm đưa tham quan trường nhé”
Tôi còn tưởng rằng trận dày vò cuối cùng cũng đã kết thúc nên lập tức đầu ngoài
Ai ngờ Lục Thanh Dã vẫn tha cho
Anh nhanh chậm mở miệng chỉ về phía
“Hiệu trưởng Vương thì để bạn học đưa tham quan trường nhé cũng lâu trở về trường trò chuyện với mấy bạn học trẻ thế cũng xem như tìm hiểu thêm về các ”
8
Bản chất thật bên trong của là dạng phản nghịch đã thế còn hiếu thắng
Cho nên khi Lục Thanh Dã bảng vinh danh giả vờ ngây thơ hỏi
“Hửm Thì thi chỉ nhì trường Vậy mà còn tâm tư đến bar chơi nên ở nhà ôn bài Tôi còn cho rằng nắm chắc vị trí đầu bảng ngờ tâm lý cũng mạnh đấy”
Câu đã khiến bức tường phòng thủ của phá vỡ
“Lục Thanh Dã”
Tôi nghiến răng hít sâu
“Tôi đây”
Ý mặt lan tràn giống như đang trêu chọc một con mèo con đang xù lông
“Tôi thừa nhận hôm đó trêu chọc là đúng nhưng hôm nay cũng khiến nơm nớp lo sợ cả ngày chúng dừng tay ở đây ”
“Dừng tay ”
“Ừm”
“Vậy cũng còn định chỉ điểm cho một chút nên làm thế nào để nhất trường nếu cần thì thôi ”
Lục Thanh Dã tiếc nuối thở dài một bàn tay tùy ý đút trong túi
“Anh thể dạy nhất trường thật ”
Người mạnh thường sẽ cuốn hút bởi những giỏi hơn bản thân
Mười sáu tuổi Lục Thanh Dã đã cầm huy chương vàng Olympic giải quốc tế trình độ chắc chắn hơn hẳn tất cả những giáo viên bổ túc của trường
Mà trùng hợp là thời gian đang môn Vật lý hành hạ cho gần chết
Thế là chỉ do dự một lúc cái tâm đáng hổ của đã động lòng
“Đương nhiên”
Mỗi tuần tiếp theo đó Lục Thanh Dã đều sẽ ở thư viện chờ một kèm một cho học bù đến khi kết thúc kỳ thi đại học
Đoạn thời gian ngắn xác định chúng sẽ là bạn của nếu chỉ là thời gian ngắn thì cả
thời gian đó kéo dài đến khi ở cuối con đường thì mới phát hiện trong lúc vô tình đã xâm chiếm
Ròng rã hai năm Lục Thanh Dã hề vắng mặt
Đoạn thời gian đó trai tiếp quản công ty nên cũng ít khi về nhà
Số lần gặp Lục Thanh Dã còn nhiều hơn so với trai
Sau khi biết ở một chủ động đưa ý đưa về nhà
Thỉnh thoảng còn mời cùng ăn cơm tiện thể trò chuyện về thành tích thi cử của
Mọi chuyện đều như nước chảy thành sông vô cùng hợp lý
Lục Thanh Dã tự ý giao bài tập cho đều là những bài dùng để rèn luyện tư duy
Việc học tăng thêm nên còn thời gian để ngoài “lêu lỏng” khi học xong thì mọi sinh hoạt của tựa như đều đã chiếm hết
Trong lúc bất tri bất giác đã bắt đầu cùng chia sẻ niềm vui và tiến độ thi cử mong chờ lời khen ngợi của
Những trao đổi về học tập đó đã khiến cho hiểu rõ sự xuất sắc của Lục Thanh Dã lòng ngưỡng mộ cũng dần chuyển thành rung động
Đến tận bây giờ mọi thứ của đều đã Lục Thanh Dã nắm rõ trong lòng bàn tay
Cho đến khi nhận thì đã quá muộn
9
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc thời gian đó bởi vì quá nhàn rỗi mà như kéo dài dằng dặc
Lục Thanh Dã đã còn chủ động liên lạc với nữa
Mà bắt đầu một ngày kiểm tra điện thoại tám trăm lần chờ đợi tin nhắn từ Lục Thanh Dã
Những tin nhắn trả lời của Lục Thanh Dã càng ngày càng ngắn còn chủ động quan tâm đến cuộc sống của nữa
Thậm chí còn hỏi nên điền nguyện vọng đại học ở địa phương cũng chỉ trả lời một câu khách quan
“Trường A mặc dù xem là trường nhất về bảng xếp hạng tổng thể trong cả nước nhưng ngành thích thì nguồn lực ở trường A là nhất”
Tôi xem những câu trả lời đầy quan tâm khi của cả như rơi trống rỗng
Tôi vốn còn chắc chắn Lục Thanh Dã thích
Nếu đến thân phận và địa vị của làm gì ai thể giúp học tận hai năm mà cần đền đáp như chứ
thái độ lúc gần lúc xa của khiến trong lòng cảm thấy khó chịu
Tôi hiểu càng ý hỏi
Điều đáng sợ hơn là phát hiện bản thân đã sinh sự ỷ đối với Lục Thanh Dã
Anh đột ngột rút khỏi cuộc sống của làm cho thật sự thể quen
Công việc của Lục Thanh Dã bận rộn khi giúp học hành xong thì cũng còn lý do gì để tìm
Đến mức cả kỳ nghỉ hè bản thân lúc nào cũng trong trạng thái uể oải suy sụp
Anh trai còn cho rằng vì quá lo lắng về thành tích thi cấp ba năn nỉ lôi kéo đưa đến một buổi đấu giá xem như giải sầu một chút
Anh còn quyết tâm chọn một món trang sức để làm quà nghiệp cho
tại buổi đấu giá đó bất ngờ gặp Lục Thanh Dã
Bất kể trai giá cao bao nhiêu cũng đều mặt đổi sắc mà giơ bảng giá cao hơn
Anh trai chọc tức đến nhịn nữa lập tức vọt thẳng sang phòng bên cạnh
“Lục Thanh Dã thôi hả”
Tôi sợ trai tức giận sẽ chủ động lao đánh với Lục Thanh Dã nên liền chạy lên ngăn cản
“Được Cái cũng thích lắm”
Sau đó thấy một nữ sinh nũng nịu với Lục Thanh Dã
“Anh Lục cảm ơn sợi dây chuyền của nhé”
Tôi chỉ cảm thấy trong đầu “ầm” một tiếng choáng váng chỉ biết nhanh chân chạy trốn khỏi đó
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.