6
Không phải alpha nào cũng muốn Cố Nhung phụ trợ.
Vậy có những alpha nào không có không? Không thể nào.
Vì vậy, lớp phụ trợ đã mở một khóa học tâm lý học có tên là “Giao tiếp và Bao dung”.
Thật quá đáng, bản thân họ không coi trọng mạng sống của mình, mà còn cần lớp phụ trợ quan tâm ư?
Đột nhiên nhớ về một game cũ, hồi đó chơi hỗ trợ kiểu “bố mẹ” luôn, đồng đội không nghe lời thì mắ.ng nhiếc, thậm chí là ch.ửi thề.
Du Khởi Dư và Phương Trữ đều chọn beta nam, giữ gìn A đức, rất tốt.
Bạch Linh chọn một nữ beta.
Mà Đường Mạc, anh ta tung một con xúc xắc, lăn ra số sáu, từ trái sang phải người thứ sáu chính là tôi.
Anh ta toát lên vẻ hờ hững, thiếu kiên nhẫn.
“Anh cứ yên tâm, tôi sẽ không bám theo lúc anh tập luyện đâu.”
Anh ta nhìn tôi một lượt, “Cũng biết điều, tôi là Đường Mạc.”
“Tôi là Quý Yêu,” tôi lịch sự đáp, “nhưng… nếu sau này anh cần tôi, thì sẽ là giá khác.”
“Giá khác?”
“Đúng vậy, tạm thời thế này nhé: Nếu anh cần tôi đi học cùng, hai trăm tinh tệ một tiết; nếu có thực hành ngoài trời, một nghìn tinh tệ ba tiếng, sau đó mỗi giờ tăng thêm hai trăm; nếu có thi đấu, phí xuất trường là năm nghìn, thắng thì nhân đôi, thua thì không hoàn tiền… Anh nghĩ sao?”
Đường Mạc trợn tròn mắt.
“Anh cứ về suy nghĩ cho kỹ, tôi chắc chắn bản thân sẽ là một đối tác hợp tác tốt.”
Vừa đi học vừa kiếm tiền, đúng là tôi, kế hoạch kiếm tiền đang tiến triển tốt.
Alpha không phải là kẻ thiếu tiền, tôi tự thấy đề xuất của mình không thể hoàn hảo hơn nữa, anh ta chắc chắn sẽ đồng ý.
7
Ký túc xá của Alpha và Beta rất gần nhau, còn ký túc xá của Omega thì ở trường khác.
Đây là kỷ nguyên giữa các vì sao vậy mà trường đại học vẫn còn làm cái kiểu phòng ký túc xá cho 4 người.
Hợp lý, vừa đủ 4 người.
Tôi nghi ngờ này là được tác giả thiết kế để tạo điều kiện thuận lợi cho việc “giao lưu văn hóa” trong phòng ngủ của các nhân vật chính.
Tôi và Quan Nguyệt chung phòng ký túc xá, hai người bạn cùng phòng còn lại mang đầy đủ “đặc điểm beta” – vâng vâng dạ dạ với alpha, trước mặt beta thì hung hăng đầu gấu đầu bò. Nói chung, trong quan niệm của họ, beta nhất định phải phân chia thứ bậc cao thấp.
Nhưng tinh thần lực của tôi cũng là “cấp A”, họ chỉ dám lén lút xa lánh, phần lớn thời gian tôi đều phớt lờ.
Cũng có lúc tôi không muốn nhịn, ví dụ như bây giờ.
Trong phòng tắm, tôi nhìn chiếc áo lót trên tay, bên trên có những vết bẩn rõ ràng, khoác áo choàng tắm, tôi đạp cửa bước ra, cầm quần áo lót đứng trước mặt họ.
“Đứa nào làm đây?”, tôi hỏi, nhưng không ai trả lời.
Tôi hỏi lại lần nữa: “Đứa nào làm?”.
“Hừ, đồ lót của mình mà không giặt sạch sẽ, hỏi chúng tôi làm gì?”, Lý Kiều nhún vai nói.
“Đúng vậy…”, Vương Lội định nói gì đó, nhưng nhìn vào biểu hiện của hai người, tôi đã đoán ra thủ phạm.
Tôi túm cổ Vương Lội ném cậu ta xuống đất.
“Cậu làm gì đấy? Lý Kiều hét lên.
“Ở yên đấy, tới lượt cậu sau.”
Đối mặt với cái nhìn của tôi, cậu ta do dự một lúc rồi chạy ra ngoài, vẻ mặt Vương Lội rất tức giận:
“Cậu ta cũng có phần, cớ gì mà cứ nhằm vào tôi?”
“Tôi đã nói rồi, không cần gấp.”
Tôi bắt đầu “ra tay”, vì cậu ta đ.ánh không lại cho nên cơ bản đều là tôi đ.ánh cậu ta thành cái đầu heo.
Nghĩ đến chuyện nhét quần lót vào miệng cậu ta thì bẩn quá, tôi liền cuộn một cuốn sách rồi nhét vào.
Cuốn sách dày trăm trang cuộn thành ống khiến cậu ta không ngậm được miệng, ú ớ không nói thành tiếng.
Xong việc, tôi túm cổ Vương Lỗi kéo ra ngoài ban công:
“Nhìn đi, còn phạm lỗi nữa thì cậu có thể ngủ ở đây thôi nhé:)”
Nằm chăn ấm đệm êm sướng quá hóa rồ, không biết tôi có nên phí chút thời gian trói cậu ta vào lan can cho cậu ta ngủ qua đêm không nhỉ?
Nước bọt nhễu nhại làm ướt cổ áo Vương Lỗi, tôi ghê sơ, đưa tay rút cuốn sách ra. Cậu ta hét lên, “Con kh.ốn! Đợi đã!”
“Chậc.” Mấy người này vốn từ đúng là ít đến đáng thương.
Là một người có lòng nhân hậu bác ái, tôi liền thưởng cho cậu ta một tràng những lời “đá xoáy” vô cùng cổ điển tao nhã, rồi nói:
“Khỏi cần cảm ơn.”
Nước mắt Vương Lỗi vì tức quá mà chảy ròng ròng.
8
“Này! Làm gì vậy?”
Tiếng khóc nức nở của cậu ta quá lớn đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
Tôi không quay đầu lại, cất tiếng trả lời hờ hững: “Đán.h ch.ó.”
Bên kia im lặng một lúc: “… Quý Yêu?”
Alpha nhiệt tình này hóa ra là một người quen sơ sơ, Đường Mạc.
“Nghĩ xong rồi?” Nghe đến chuyện làm ăn, tôi lập tức trở nên hăng hái.
“Cậu bắ..t nạt người ta à? Các cậu đều là beta, cậu dựa vào đâu mà b.ắt nạt cậu ấy?” Một giọng nói khác vang lên.
Là người quen, Bạch Linh, thật không ngờ, hai tòa nhà cách nhau không xa, ký túc xá của họ nằm ngay đối diện.
Qua cánh cửa kính sau lưng anh ta, tôi lờ mờ nhìn thấy hai người bạn cùng phòng khác.
Lẽ nào lúc này bọn họ vẫn chưa biết rằng bản thân “gay”?
*ý là do Bạch Linh omega nam giả alpha, 3 khứa alpha kia cũng nam nha.
Alpha tương đối độc lập, Alpha cấp S lại càng kiêu ngạo hơn, nhưng khi gặp Bạch Linh thì khác.
Tôi vẫn có thể đánh bại tên này, nhưng tôi thực sự không có đủ tự tin để chiến đấu với ba cấp S đó.
Suy nghĩ một lúc, tôi lại lên tiếng:
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Vậy bọn họ b.ắt nạt tôi thì được à?”
“C-cái gì?”
Bạch Linh cao khoảng một mét bảy, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo tinh tế, lúc này đỏ bừng, nhìn tôi cũng thấy xinh xẻo vô cùng.
Đường Mạc bỗng chen ngang:
“Tôi đồng ý, cậu mau thả người kia ra đi.”
“Được thôi.” Tôi chẳng quan tâm gì, bèn cởi trói cho cậu ta. Có lẽ là không muốn bị ai nhận ra, Vương Lội cũng chẳng nói lời nào cay nghiệt, cúi người rảo bước đi.
“Có cần gì thì liên hệ với tôi. Trả tiền trước rồi phục vụ.” Tôi vẫy tay với Đường Mạc.
“Cậu! Cậu! Dơ bẩn!” Bạch Linh dậm chân trở về ký túc xá như thể bị ô uế.
9
Thế giới ABO đầy hỗn loạn về mặt xu hướng tính dục.
Có 36 kiểu kết hợp có thể xảy ra.
Và theo như tiểu thuyết mô tả rõ ràng, Phương Trữ, Du Khởi Du cùng Đường Mạc đều là người dị tính.
Không chỉ dị A mà còn dị nam nữa.
Cuối cùng, tất cả đều bị Bạch Linh bẻ cong, gọi cậu ta là “cỗ máy bẻ cong đàn ông” cũng không quá đáng.
Cha của Bạch Linh là một bác sĩ nổi tiếng, vì vậy sẽ dễ dàng có được một số chất làm giả pheromone cùng chất ức chế.
Vấn đề pheromone thì không cần lo lắng, nhưng cớ làm sao Bạch Linh chói mắt như vậy mà chưa từng có ai nghi ngờ giới tính thật sự của cậu ta thế?
Vẻ ngoài và khí chất quyến rũ, nhút nhát, thanh tú như vậy không liên quan gì đến alpha.
Lúc này cậu ta trợn mắt to nhìn chằm chằm tôi, phía sau là Lý Kiều cùng Vương Lỗi.
Chỉ trích sự công bằng, còn can thiệp vào chuyện của người khác.
Tôi chân thành hỏi: “Cậu không sao chứ? Nhà cậu gần biển* à?”
*住海边: ám chỉ những người chiều chuyện.
“Cậu!” Bạch Linh cũng không khách sáo, ra tay t.ấn cô.ng tôi.
Đến khi thực sự giao chiến, tôi mới nhận ra Bạch Linh không hề yếu.
Alpha có tố chất cơ thể mạnh nhất, tiếp theo là beta, cuối cùng là omega.
Bạch Linh nhỏ hơn tôi về sức mạnh, nhưng có thể nói cậu ta đã tận dụng tối đa cơ thể mềm mại của omega.
“Alpha đang b.ắt nạt Beta!” Quan Nguyệt từ xa chạy tới, liên tục hét lên.
Người xem càng ngày càng nhiều, Bạch Linh tức giận dừng lại: “Không phải b.ắt nạt cậu ta!”
Tôi trợn mắt: “Chứ không lẽ tôi b.ắt nạt cậu?”
Bạch Linh rời đi, những người khác nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ:
“Beta này đã đán.h bại một alpha đó!”
Trong mắt người khác, tôi là beta tuyệt vời, nhưng tôi cảm thấy mình đang bắt nạt omega, thật khó giải thích.
“Tới đây.” Tôi vẫy tay với Lý Kiều.
Lý Kiều cùng Vương Lôi đồng loạt quay đầu bỏ chạy.
Dù sao cũng không trốn được cả đời. Tôi không vội đ.ánh người, tay tôi cũng cần phải nghỉ ngơi chứ.
“Gần đây cậu tốt nhất nên cẩn thận. Alpha rất ghét bị người khác thách thức quyền lực của mình.” Quan Nguyệt thản nhiên nói.
Tôi xua tay: “Không sao đâu.”
10
Lớp học thực hành cơ giáp là lớp học mà hai lớp học cùng nhau.
Lần đầu tiên Đường Mạc trả tiền mua dịch vụ.
Tôi quyết định mang đến cho anh ta một trải nghiệm tuyệt vời.
Nhìn thấy Đường Mạc nhanh chóng nhảy vào khoang cơ giáp, tôi nhiệt tình chào hỏi:
“Miếng đệm xì hơi cà rốt mới, độ đàn hồi tuyệt vời, giúp anh lái cơ giáp cả ngày mà không bị đau lưng.”
Đường Mạc mấp máy môi: “… Cô đến sớm nhỉ.”
“Có hơi buồn ngủ không? Đây là cà phê. Đã ăn sáng chưa? Trứng luộc một quả nhé?”
“Cô đi dã ngoại à?”
Nhìn vẻ mặt không mấy sáng sủa của anh, tôi vội cất hai túi đồ dùng xuống, rút tấm đệm lót dưới mông anh ra.
“Ôi, nhìn tôi này, không hỏi trước sở thích của anh. Giờ tôi đã biết rồi, anh là kiểu người gia.n khổ, tiết kiệm, không thích xa hoa, lãng phí.”
“……” Đường Mạc nhếch mép, coi như chấp nhận số phận.
“Được rồi, bắt đầu học – kết nối với cơ giáp. Bài học hôm nay sử dụng cơ giáp hình người có độ khó điều khiển thấp nhất, phi công chính và phụ lái cần phối hợp hoàn thành một trăm động tác theo sơ đồ, sẽ có điểm thưởng thêm dựa trên tiến độ, trình độ, người đầu tiên đạt được một trăm điểm có thể kết thúc học sớm.”
Đường Mạc lờ đờ bỗng chốc tỉnh táo.
“Anh chắc không cần tôi cổ vũ đâu nhỉ?” Nhớ ra tôi còn đặc biệt mua hai bông hoa cổ vũ đội.
“Cô định cổ vũ cho tôi à? Chẳng phải cô thích Du Khởi Du sao?” Đường Mạc liếc xéo tôi một cái.
Nhớ lại cảnh tượng náo nhiệt hôm đó, tôi rùng mình, vội vàng nói: “Tôi là kiểu yêu thương mọi người, thích tất cả mọi người.”
“Ồ. Vậy cô là người sùng bái thực lực à?”
Sùng bái thực lực đúng như tên gọi, dạo này còn có một từ mới lưu hành là sùng bái giới tính, có người vì vậy mà không tiếc thay đổi giới tính.
“Gần giống vậy, gần giống vậy.” Tôi sùng bái bản thân mình nhất.
Đường Mạc điều khiển cỗ máy cơ giáp như ý, động tác mượt mà như nước chảy mây trôi, nhìn vào cách anh ta di chuyển có một cảm giác nhịp điệu độc đáo, đoán chừng là có bí kíp gì đó đặc biệt.
Tôi lè lưỡi, đúng là con cháu nhà quyền quý, ưu tú hơn người thường.
“Cô muốn thử không?”
“Aiza? Sao lại dám làm phiền anh chứ.” Tôi xoa xoa tay, kết nối với cỗ máy cơ giáp rồi nhìn anh ta đầy háo hức.
Đường Mạc nhìn tôi một cách khó tả, tôi mặt dày nên chẳng quan tâm, có người chủ động muốn dạy thì đương nhiên phải học.
“Chỉ là một vài kỹ thuật nhỏ, đối với người khác hơi khó nắm bắt chút thôi.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.