1
Tôi đột nhiên bị trói buộc với một hệ thống rất đáng sợ.
Cuộc sống còn khó khăn khổ sở hơn cả 996.
Nếu không nỗ lực đủ 15 giờ mỗi ngày, sẽ phải chịu đựng hình phạt kích điện của hệ thống.
Vì vậy, một khi tôi ngừng nỗ lực, tôi sẽ chết.
Vốn tưởng rằng có hệ thống thúc giục, tôi sẽ sớm leo lên đỉnh cao cuộc đời.
Nhưng tôi dần dần phát hiện, người leo lên đỉnh cao cuộc đời không phải là tôi.
Mà là đứa em gái tiểu hoa lưu lượng cả ngày không làm mà cũng có ăn.
Bởi vì vẻ ngoài không giống nhau, cho nên trong giới rất ít người biết Đường Tinh Tinh là em gái ruột của tôi.
Nó ra mắt muộn hơn tôi một năm, bây giờ đã trở thành tiểu hoa lưu lượng đang nổi tiếng.
Mà tôi lại là đóa phù dung sớm nở tối tàn, cứ mãi giãy dụa ở tuyến mười tám.
Bị trói buộc với hệ thống là khởi đầu cho sự bất hạnh của tôi, cũng là khởi đầu cho thiết lập cá koi may mắn của nó.
Tuy rằng vị trí trong giới giải trí khác nhau, nhưng tiến độ của chúng tôi lại thống nhất một cách đáng ngạc nhiên.
Tuần trước, chúng tôi đều quay một cảnh cưỡi ngựa.
Tôi khổ luyện cưỡi ngựa một tháng, nhưng ở phim trường vẫn NG mấy chục lần, mãi mà không thể hiện được tốt ở trường đua.
Vậy mà khi nó quay cảnh cưỡi ngựa có độ khó cao, chỉ quay một lần là qua.
Đạo diễn khen nó là tiểu thiên tài.
Nó xấu hổ cười với ống kính: “Tôi chỉ là có vận may tốt mà thôi.”
Không có gì ngạc nhiên, thiết lập cá koi may mắn của nó lại leo lên hot search.
Tôi gặm táo, nhìn hot search, không nhịn được nhíu mày.
Nếu không nhớ nhầm thì nó chưa từng nghiêm túc học qua một lớp cưỡi ngựa nào.
Lần trước tôi nhìn thấy nó ở trường đua ngựa, hình như ngay cả lưng ngựa nó cũng không bò lên được.
Màn hình điện thoại lại chuyển đến cuộc phỏng vấn trực tiếp mới nhất của nó.
Nó đang bưng chiếc bánh kem bơ trước mặt lên, ăn từng miếng rất to.
Người dẫn chương trình hơi khiếp sợ: “Tinh Tinh, gần đây không phải cô đăng weibo nói muốn giữ dáng để vào đoàn sao? Nhưng cô đã ăn ba miếng bánh kem rồi.”
Đường Tinh Tinh liếm bơ ở khóe miệng, nghiêng đầu cười: “Bánh kem ăn ngon quá, không kiềm chế được.”
Trên bão bình luận bay qua một loạt bình luận khen nó ăn cái gì đáng yêu.
Nó cong mắt tiếp tục nói: “Chắc là tôi ăn không béo.”
Bão bình luận lúc này:
[Tinh Tinh mang cơ địa ăn mãi không béo, hâm mộ quá đi.]
[Nữ thần cá koi may mắn, phù hộ cho tôi gầy sọp đi 10kg nha.]
Đường Tinh Tinh biến thành cơ địa dễ gầy từ khi nào vậy?
Tôi cụp mắt nhìn quả táo trong tay đã bị cắn hai miếng, phát hiện hai năm nay hình như mình uống nước thôi cũng béo.
Mỗi ngày nếu như không chạy cho xong 10km, lại thêm khống chế ăn uống thì căn bản không có cách nào duy trì cân nặng.
Tôi trước kia, rõ ràng không phải như vậy mà…
Người dẫn chương trình tiếp tục hỏi: “Tinh Tinh, nghe nói trong phim mới của cô có rất nhiều đoạn múa, cô có biết múa không?”
“Tôi đang chuẩn bị bắt đầu học.” Nó hất tóc ở bên mặt ra sau tai: “Nhưng tôi sẽ biểu diễn vũ đạo trong nghi thức khởi quay phim mới, mọi người có thể chờ xem.”
“Hả?” Người dẫn chương trình có chút khiếp sợ: “Vậy không phải chỉ còn lại có hai tuần thôi sao?”
Đường Tinh Tinh tự tin cong môi: “Hai tuần, đủ rồi.”
[Người dẫn chương trình cần phải khiếp sợ như vậy sao? Cô chưa từng thấy thực lực của chị Tinh chúng tôi.]
[Chị Tinh tùy ý học đại một chút, nói không chừng còn múa tốt hơn diễn viên múa chuyên nghiệp.]
[Chờ mong biểu diễn của Tinh Tinh trong nghi thức khởi quay.]
Không đúng, Đường Tinh Tinh không thông minh, cũng không đủ cố gắng.
Từ khi nào mà lại có thiên phú như vậy chứ?
Tất cả những điều này, thật sự có thể dùng vận may tốt để giải thích sao?
Từ nhỏ đến lớn, nó thường xuyên bị ngó lơ.
Nhưng không biết bắt đầu từ khi nào, tất cả vận may đều rơi xuống trên người nó.
Nó bắt đầu trở nên chói mắt.
2
Đột nhiên, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu:
[Nhắc nhở kí chủ, thời gian dùng cơm kết thúc, bây giờ cô còn có 2 phút để chuẩn bị.]
Tôi bị giọng nói của hệ thống dọa cho giật mình một cái, hai miếng đã gặm xong quả táo, vội vàng mở video luyện tập múa cổ điển ra.
Hai tuần sau tôi cần casting một vai diễn, yêu cầu có sở trường múa cổ điển.
Đầu ngón tay tôi dừng lại.
Hai tuần sau, múa cổ điển…
Sao lại trùng hợp như vậy chứ?
Hệ thống thấy tôi sững sờ, dùng giọng nói máy móc cảnh cáo:
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net[Nhắc nhở kí chủ lập tức bắt đầu luyện tập vũ đạo, nếu không trừng phạt sẽ lập tức được đưa ra.]
Nghe thấy hai chữ “trừng phạt”, tay tôi run lên, lướt qua video vũ đạo tiếp theo.
Màn hình TV lớn trong phòng khách chiếu một cô gái xinh đẹp ăn vận nóng bỏng gợi cảm.
Đang vặn vẹo hông… Lau kính…
Thời gian gấp gáp, tôi vội vàng lao vào học.
Hệ thống hiển nhiên không kịp phản ứng: [Cô đây là đang múa á?]
Tôi ra sức xoay thành bánh quai chèo, quỳ rạp trên mặt đất, lại đứng thẳng dậy.
Vẻ mặt vô tội hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ không phải sao?”
Hệ thống sửng sốt: [Đúng… Đúng rồi…]
Cũng may là luyện tập ở nhà, nhưng hễ có người nhìn thấy tôi nhảy kiểu vũ đạo nóng bỏng cần làm mờ đi này.
Tôi sẽ tìm một cái khe để chui vào.
Cứ như vậy, tôi đã luyện tập nhảy sexydance trong hai tuần.
Ngày đêm không ngừng nghỉ, động tác nhảy dường như đã in hằn vào từng thớ thịt.
Bởi vì không có sở trường múa cổ điển, buổi casting vào hai tuần sau đương nhiên cũng không có.
Tuy nhiên, tôi đã quen cả rồi.
Giai đoạn đầu cho dù có cố gắng bao nhiêu, đến hiện trường sẽ luôn phát huy thất thường.
Hoàn toàn ngược lại với Đường Tinh Tinh lúc nào cũng phát huy vượt xa người thường.
Sau buổi casting, tôi đi thẳng đến phòng gym.
Đi trên máy chạy bộ vừa chạy vừa bấm vào video trực tiếp của Đường Tinh Tinh.
Sân khấu dựng xung quanh thành cổ, có vô số fan vây quanh.
Đường Tinh Tinh mặc áo tay thụng cổ trang, giữa trán điểm xuyết hoa điền, tinh xảo như mỹ nhân cổ đại bước ra từ trong tranh.
Trong video trực tiếp, Đường Tinh Tinh nhắm mắt lại, như đang nhớ lại động tác vũ đạo.
Tôi chạy có hơi khát nước, cầm lấy bình nước vận động trong tay uống một ngụm nước.
Một giây sau, Đường Tinh Tinh ở dưới ống kính trực tiếp bắt đầu xoay hông, quỳ xuống đất, điên cuồng nhảy sexydance.
Nhảy còn tốt hơn bình thường tôi luyện tập, động tác lẳng lơ nhanh tràn ra khỏi màn hình.
Tôi trợn tròn mắt, phun ra một ngụm nước.
Mặc dù tất cả chuyện này rất nhảm nhí, nhưng tôi có thể chắc chắn.
Hai năm nay những kết quả nỗ lực của tôi dưới sự tra tấn của hệ thống đều bị Đường Tinh Tinh cướp đi rồi.
Chẳng trách, cho dù tôi cố gắng bao nhiêu, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Tôi giơ tay lau vết nước trên khóe môi, lạnh lùng nhìn những bình luận [Đậu má, kinh ngạc rớt hàm] trên màn hình.
Sau đó màn hình nhanh chóng đen lại.
3
Chuyện này rất nhanh đã bị công ty của Đường Tinh Tinh đè xuống.
Rất nhanh đã không còn tìm thấy được những nội dung liên quan đến sự cố phát sóng trực tiếp này trên mạng nữa.
Lúc tôi xuống khỏi máy chạy bộ, điện thoại của Đường Tinh Tinh rất nhanh đã gọi tới.
Tôi điều chỉnh lại hơi thở, nhấn nút nghe.
Nó cắn răng hỏi: “Đường Vũ, gần đây chị đang làm gì vậy?”
“Không làm gì, chỉ casting vài vai diễn gì đó…”
“Em nghe đạo diễn tuyển chọn diễn viên của bộ phim chị casting nói, hôm nay chị căn bản không biểu diễn vũ đạo, chị không học hành tử tế sao?”
“Gần đây tôi đang nghĩ có thể tôi không thích hợp làm diễn viên, cho nên tôi muốn… chuyển hình tượng sang làm blogger vũ đạo.” Tôi cong khóe môi: “Học một chút vũ đạo khác.”
“Cái gì?” Ở đâầu dây bên kia, hơ thở của Đường Tinh Tinh đã sắp hổn hển rồi.
Sau đoạn tạm dừng ngắn ngủi, nó điều chỉnh giọng điệu lại một lần nữa.
“Làm diễn viên không phải là ước mơ của chị sao? Chị đừng từ bỏ chứ.” Giọng điệu của nó dường như rất gấp gáp: “Em giới thiệu cho chị một giáo viên diễn xuất rất nổi tiếng trong giới, chị đi học diễn xuất cho tốt.”
Tôi cười một tiếng, hỏi ngược lại: “Sao cứ có cảm giác cô còn quan tâm đến ước mơ của tôi hơn cả tôi nhỉ?”
“Em… chỉ là bây giờ trong tay có một ít tài nguyên, cho nên muốn giúp chị, ai bảo chúng ta là chị em ruột chứ?”
Từ chị em ruột này, bây giờ nghe vô cùng châm chọc.
Tôi hít sâu một hơi, cười nói: “Nghe nói gần đây cô nhận được lời mời đóng phim của một vị đạo diễn lớn, chúc mừng cô sắp được thăng hạng nhé.”
Trong giọng nói của Đường Tinh Tinh không che giấu được đắc ý: “Vị đạo diễn kia có yêu cầu rất cao đối với tố chất của diễn viên, nếu như chị nâng cao diễn xuất cho tốt, nói không chừng em có thể đề cử chị vào đoàn làm phim.”
Nó và hệ thống đều dùng một loại thủ đoạn đối với tôi.
Cho tôi một mục tiêu nhìn như có thể với tới, sau khi liều mạng cố gắng, mới phát hiện tất cả đều xa vời không thể với tới.
Không phải cố gắng không có thành quả, chỉ là thành quả đều bị người ta cướp đi.
Tôi khẽ nhếch khóe môi, gằn từng chữ: “Cho dù là vì cô, tôi sẽ cố gắng.”
Chỉ là không biết, cố gắng của tôi, cô còn chịu nổi hay không…
Cúp máy, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu, nhắc nhở tôi bắt đầu hành trình tiếp theo.
Đáy lòng tôi dấy lên lửa giận.
Thật sự sắp phát điên rồi.
Đường Tinh Tinh, cùng nhau chết chung đi! Nhanh lên!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.