1
Tôi tên Vô Hoa, là đệ tử thân cận của Tiêu Nguyên đại tiên, chuyên tu thuật điều khiển con rối, gọi là Khôi Lỗi Thuật.
Gần đây thấy các sư huynh đệ kiếm bộn tiền nhờ livestream bắt ma, xem phong thủy, bói bài nên tôi ghen tị đến mức bật khóc.
Vì vậy tôi quyết định phát huy chuyên môn của mình, chế tác ra những con rối để bán lấy tiền!
Nói làm là làm, tôi bắt đầu buổi livestream đầu tiên với những con rối mà tôi đã mất mấy ngày không ngủ, không nghỉ để làm ra.
“Các loại rối từ thấp đến cao có giá từ 999! Chỉ với 999, bạn có thể có được một con rối cấp thấp! Nó có thể làm mọi việc từ trông nhà đến làm việc nhà!”
“Chỉ cần tiết kiệm hai bữa ăn là có thể sở hữu! Rất đáng đồng tiền! Đừng đợi người khác mua hết sạch rồi bạn mới tìm tôi, khi đó thì không còn đâu!”
“Không cần nhiều lời, hãy bỏ vào giỏ hàng!”
Tuy nhiên, tình trạng bán hết hàng đã không xảy ra. Mọi người đều rất kinh ngạc.
[999 cũng khá đắt đấy nhỉ? Chính là con rối đen phía sau anh ấy à? Nó trông khá cũ!]
Tôi phủ nhận: “Sao có thể? Phía sau tôi là con rối hạng trung, giá 2999!”
Tôi rút từ trong túi vải ra hai con rối bị gãy một tay: “Con 999 đây này!”
Lúc này mọi người bình luận như muốn nổ tung.
[Tham tiền đến rồi à? Loại giẻ rách vứt vào thùng rác chả ai cần như vậy mà bán với giá 999?]
[Mọi người đừng cho gã này lưu lượng truy cập. Toàn nói dối! Chúng ta hãy cùng nhau báo cáo đi!]
Thấy tình thế vượt quá tầm kiểm soát, tôi nghĩ đến kinh nghiệm của các sư huynh.
Trước tiên cho mọi người dùng thử miễn phí, nếu hiệu quả tốt thì việc kinh doanh sẽ tự nhiên đến!
Tôi vỗ trán chỉ vào người mắng tôi hung dữ nhất: “Dì đang lo lắng.”
Tôi nói: “Dì à, là dì đó, hôm nay cháu sẽ cho dì dùng thử miễn phí! Dì đang lo lắng chuyện gì hãy nói ra! Con rối của cháu sẽ giúp dì giải quyết!”
Theo yêu cầu của tôi, “Người dì đang lo lắng” đã mở một kết nối video với tôi: “Cháu trai của tôi không thích học. Ngày nào nó cũng không làm bài tập về nhà, đánh mắng thì không nỡ, cậu có cách gì không?”
Tôi vỗ ngực nói: “Dì để cháu giải quyết!”
Bà dì nghĩ dù sao cũng không tốn tiền, nên gật đầu: “Con rối khi nào mới được đưa đến dùng thử?”
Tôi cười: “Nó đang làm việc ở nhà dì rồi.”
2
Đúng vậy, khi nghe yêu cầu của “Người dì đang lo lắng”, tôi lập tức đưa đến một con rối hạng trung.
Trong chớp mắt, nó đã dịch chuyển tức thời đến nhà bà dì.
Bà dì tuy không tin nhưng vì có liên quan đến đứa cháu trai vàng ngọc nên bà ấy rất thận trọng.
Bà ấy vội vã đi đến phòng cháu trai.
Vừa bước tới cửa, đã nghe thấy tiếng đọc sách từ bên trong truyền đến.
“Xuân miên bất giác hiểu.
Xứ xứ văn đề điểu …”*
(*Hai câu trong bài Xuân Hiểu của Mạnh Hạo Nhiên)
Bà dì sửng sốt, giọng run run vì vui mừng: “Mọi người có nghe thấy không? Đó… đó là giọng của cháu trai tôi! Nó đang đọc sách thật đấy!”
“Ôi trời ơi, mọi ngày tôi có nói thế nào cũng vô ích…”
Đột nhiên đứa trẻ dừng lại, sau đó cậu thấp giọng xin lỗi: “Tôi xin lỗi, xin lỗi, đừng đánh tôi…”
Bà dì nghe xong liền lo lắng, nhanh chóng mở cửa bước vào.
Trước bàn học là một cậu bé khoảng tám, chín tuổi, khỏe mạnh, kháu khỉnh.
Khi máy quay hướng về phía sau bên phải của cậu bé, cư dân mạng đã đồng loạt há hốc mồm.
Đó là một gã to lớn, da ngăm đen, trông như được làm bằng sắt mịn, thân hình cực kỳ vạm vỡ, cao gần ba mét, đứng sau đứa trẻ, tay cầm giáo, ánh mắt lạnh lẽo.
Sau một thoáng sửng sốt, bà dì giận dữ hỏi tôi: “Ý cậu là sao đây? Cậu đang uy hiếp con nít à? Tôi nói cho cậu biết, nếu cháu của tôi mà bị ảnh hưởng tâm lý thì cậu không xong với tôi đâu!”
Cư dân mạng cũng không ngừng phụ họa thêm.
[Đúng vậy, nếu đứa trẻ sợ quá phát bệnh luôn thì làm sao?]
[Đừng nói trẻ con, ngay cả người lớn như tôi nhìn còn thấy sợ!]
[Đúng vậy, nhìn nó giống như đạo cụ trong một bộ phim kinh dị!]
Tiếng phản đối càng lúc càng lớn, nhưng tôi không vội, tôi ấy à, rất tự tin vào con rối của mình.
Chỉ sợ bạn không dùng, dùng rồi bạn sẽ yêu thích!
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTrong lúc mọi người đang mắng mỏ, cậu bé bất mãn trừng mắt nhìn bà dì: “Bà nội, bà đi ra ngoài đi, cháu còn chưa đọc xong mà!”
Bà dì: “Hả?”
Cậu bé lại đẩy bà dì: “Hả cái gì mà hả, đừng cản trở cháu đọc sách. Đi nhanh đi nhanh, cháu đọc xong còn muốn chơi với Iron Man nữa!”
“Iron Man nói rồi, hoàn thành bài tập về nhà mới được đi chơi! Cháu còn phải dẫn anh ấy đến cho Đại Thuận và Tiểu Nhãn cùng xem. Anh bạn của cháu ngầu hơn nhiều so với chiếc xe điều khiển từ xa của bọn họ!”
3
Dùng vũ lực để hăm dọa trẻ con thì không thể lâu dài. Trọng tâm chính là thuyết phục chúng tự nguyện học hành.
Bà dì vui vẻ bước ra khỏi phòng.
Tôi hỏi: “Dì ơi, dì có hài lòng với trải nghiệm không?”
Bà dì giơ ngón tay cái lên: “Hài lòng, hài lòng, hài lòng! Không còn gì để nói!”
Tôi nở nụ cười tiêu chuẩn: “Mọi người đều nhìn thấy rồi chứ, con rối của chúng tôi rất hữu ích, nếu muốn thì có thể chụp ngay, chỉ cần ghi chú nhu cầu của mình là được.”
“Thích hợp dùng cho cá nhân và làm quà tặng cho người khác. Chỉ có các bạn không thể nghĩ ra chứ không có chuyện chúng tôi không làm được, he he!”
Lúc này trên màn hình không ai nói chuyện, mọi người đều bận rộn đặt hàng như điên!
Tôi nhanh chóng nhắc nhở bà dì: “Nếu dì muốn giữ con rối này thì hãy chuyển khoản! Nếu không, sau khi hết thời gian dùng thử, cháu sẽ lấy lại ạ!”
Làm sao có thể để Iron Man của cháu trai cưng biến mất?
Bà dì nhanh chóng bấm vào giỏ hàng: “999 phải không? Tôi sẽ chuyển khoản ngay!”
Tôi liền nói lại: “Con rối hiện tại dì đang dùng thử là một con rối hạng trung trị giá 2999. Con 999 ở đây, con bị mất tay, chân hoặc đầu, nhưng nó không ảnh hưởng gì đến việc sử dụng của dì!”
“Nếu dì muốn rẻ hơn thì hãy mua con rối giá 999, ngày mai cháu sẽ đổi cho dì!”
2999 tương đương với nửa tháng lương của bà dì, nhưng vì cháu nội, bà dì khẽ cắn môi suy nghĩ.
Lúc này, cháu trai vừa đọc bài thơ cổ xong đi ra vẫy tay chào mọi người, còn nói lời xin lỗi với bà của mình, bảo rằng Iron Man nói biết kính trọng người lớn mới là đứa trẻ ngoan!
So với việc mời một gia sư thì tốt hơn nhiều, phải không? Nghĩ như vậy, 2999 vẫn rẻ!
Bà dì vui vẻ chuyển khoản.
4
Chỉ trong vòng một phút, những con rối tầm trung giá thấp nhất đã được bán hết.
Tôi thêm đá năng lượng vào chúng, chúng bước đi một cách cứng nhắc đến ngôi nhà mới.
Nhiều fan chậm tay, chụp ảnh không được đã nhờ tôi gửi thêm link con rối hạng trung.
Thật sự không thể làm được, việc chế tác cần rất nhiều thời gian.
Trong phần bình luận thậm chí có rất nhiều người nóng lòng muốn chuyển nhượng con rối hạng trung với giá cao.
Điều khiến tôi băn khoăn là vốn dĩ tôi muốn thu hút khách hàng bằng những con rối cấp thấp với mức giá 999, nhưng một con cũng chưa bán được.
Không nên nha!
Lúc này, một cư dân mạng tên “Đứng Trong Góc” xin kết nối với tôi, lý do là: [Tôi muốn được tư vấn về con rối cấp thấp.]
Tôi nhanh chóng đồng ý.
Một cậu bé gầy gò với vết bầm quanh mắt nhanh chóng xuất hiện trước màn hình.
Cậu bé cúi đầu chỉnh áo, qua rất lâu vẫn không nói một lời.
Tôi nói với giọng nhẹ nhàng hơn bao giờ hết: “Bạn nhỏ, em bị sao vậy? Em muốn gì thì cứ hỏi! Con rối của anh có thể làm được mọi việc!”
Cậu bé đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt sáng long lanh: “Thật sao? Có thể giết hết những chú kia, còn cả Tintin, Tiểu Lực và Xe Tăng không?”
Tôi: “!!!”
Tôi gần như không thể thở được và ho dữ dội.
Màn hình tràn ngập những bình luận.
[Trời ơi, đứa trẻ này chưa đầy mười tuổi đã muốn giết người?]
[Hãy nhìn mặt của nó! Khi không lại nói muốn giết người! Một số người sinh ra đã là ác quỷ và họ không đáng được sống!]
[Người trên nói đúng. Tôi đã đọc vài cuốn sách. Đây là loại phản xã hội đó, siêu anh hùng, là trời sinh!]
Cậu bé chợt mỉm cười khi nhìn thấy những bình luận chế nhạo, nụ cười như từ địa ngục bò ra khiến người ta rùng mình: “Bỏ đi, em biết không ai có thể giúp. Sau này em sẽ tự giải quyết! ”
Vừa nói xong, cậu bé định ngắt kết nối.
Tôi vội ngăn lại: “Đợi đã! Anh có thể giúp em!”
Trên màn hình lần nữa tràn ngập những bình luận.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.