6
“Mọi người ra ngoài cùng xem kịch hay đi!”
Vừa dứt lời, những món đồ trang trí ma quái trong ba lô nối đuôi nhau xuất hiện, vừa đáp xuống mặt đất liền lần lượt biến thành thực thể.
Tất cả bọn họ đều có khuôn mặt hung tợn và tứ chi bị đứt gãy khiến người ta dựng tóc gáy.
Đầu trâu cao gần hai mét cầm đinh ba vung móng vuốt xé toạc không gian.
Một khung hình khổng lồ xuất hiện trước mặt ta.
Trong ký túc xá, Chu Tình đang ngồi trước bàn máy tính cào phím cành cạch.
Một lúc sau, cô ta bấm Enter để gửi rồi tựa lưng vào ghế, kiêu ngạo nói: “Kéo cô đi kiếm tiền chung cô còn không biết ơn, vậy đừng trách tôi nha!”
Do góc nhìn nên ta không thấy được màn hình máy tính.
Nhưng không cần mở miệng thì Đầu trâu đã thay đổi góc nhìn 360 độ, nhanh chóng chuyển tầm nhìn đến đối diện màn hình máy tính.
Đó là bình luận vừa đăng của Chu Tình trong bài viết đang hot trên trang web trường.
[Tôi là hàng xóm của Điền Ty Ty, tôi có thể chứng minh rằng cô gái này từ nhỏ đã học hành không giỏi, hút thuốc và uống rượu gì cũng có, còn thường xuyên giao du với những kẻ không ra gì!]
[Đời sống riêng tư thật là một mớ hỗn độn, chậc chậc chậc…]
“Điền Ty Ty không có thù oán gì với cậu, cậu làm vậy có quá đáng lắm không?” Lưu Lệ Na ở bên cạnh nhịn không được bèn lên tiếng.
Chu Tình trợn mắt nhìn cô ấy: “Chỉ có cậu là tốt bụng thôi! Lần trước Điền Ty Ty biết chúng ta rủ nó đi làm, nó không chịu đi chung thì thôi lỡ nó tiết lộ ra ngoài thì phải làm sao? Bây giờ đã có người chú ý tới chúng ta rồi đấy!”
Hà Lệ Lệ tiếp lời: “Đúng đấy, có lẽ thông tin rò rỉ cũng từ nó mà ra! Tớ cũng sẽ đăng ký tài khoản để nói thêm vài ba câu khiến lực chú ý của mọi người đổ dồn vào nó, lúc ấy sẽ không ai nghi ngờ chúng ta nữa!”
Lưu Lệ Na bắt đầu tranh luận với họ: “Chúng ta có thể làm rõ điều này! Chúng ta nhận kèo đều có quy tắc thì các cậu có gì phải sợ? Sao lại kéo Điền Ty Ty vào làm gì?”
Lúc này ta mới ngộ ra, cách đây không lâu ta đã bắt gặp họ đứng cặp với mấy thanh niên trẻ tuổi ở hồ nước trong công viên, chắc đó là những người mà họ gọi là đi chung để làm thêm.
Sau đó, Chu Tình và Hà Lệ Lệ cố gắng chiêu mộ ta vào nhóm của họ để giữ bí mật, nhưng ta từ chối.
Vừa hay có người vô tình tung tin nóng trên diễn đàn trường, nhóm Chu Tình muốn chuyển hoạ này đi hướng khác liền tạt nước bẩn lên người ta!
Thật đáng ghét!
Đèn trong ký túc xá đột nhiên lóe lên vài lần, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ máy tính của Chu Tình.
“Đều là con gái với nhau, chỉ vì lợi ích ích kỷ của mình mà tung tin đồn vu khống những cô gái vô tội. Chúng mày là nỗi ô nhục của phụ nữ!”
Sau đó trên màn hình máy tính xuất hiện những bông tuyết, một cánh tay gầy gò nhợt nhạt duỗi ra.
Đó là chị Sadako, cô ấy sắp xuất chiêu rồi!
Sau một hồi im lặng, những tiếng la hét vang vọng khắp căn phòng.
“A… ma…”
7
Nghĩ rằng họ đang ở trong trường nên việc la hét chắc chắn sẽ làm phiền các học sinh khác, Đầu Trâu Mặt Ngựa liền chu đáo nén tấm rèm cách âm ra, nên giờ đây bà chị Sadako có thể quẩy hết mình.
Ánh đèn trong ký túc xá tiếp tục nhấp nháy, cái đầu bù xù từ từ nhô ra khỏi màn hình máy tính.
Áo trắng kèm tóc dài, đã vậy còn bò ra từ màn hình máy tính, làm Chu Tình nhanh chóng nhận ra thân phận của Sadako.
Chu Tình quả nhiên là trụ cột của nhóm, vào thời khắc mấu chốt cô ấy đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh lại và hét lên: “Đó là Sadako! Tớ có cách trị nó!”
Vừa nói, cô ấy vừa nghiến răng nghiến lợi lao về phía trước, xoay màn hình máy tính vào tường và ép mạnh: “Cô ta dùng màn hình làm phương tiện để hãm hại người khác, chỉ cần làm cho cô ta không thể thoát ra là được!”
Vào lúc này không khí như đông cứng lại, chị Sadako ngừng bò còn Hà Lệ Lệ và Lưu Lệ Na cũng quên khóc.
Ngay cả ta và những hồn ma đang xem “truyền hình trực tiếp” cũng sững sờ tại chỗ.
Chu Tình đắc ý: “Phương pháp được giới thiệu trên Baidu quả nhiên có tác dụng…”
Tuy nhiên, giây tiếp theo Sakado đã hét lên chói tai và duỗi ra móng vuốt sắc nhọn: “Làm đứt ba sợi tóc dài và một cái móng tay của ta! Ta sẽ giết ngươi!”
Trong phút chốc, toàn thân Sadako tràn ngập khói đen dày đặc, nỗi oán hận trong lòng tăng lên mạnh mẽ!
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetSadako trân trọng nhất là móng tay và mái tóc của mình. Lại có người sắp phải gánh tội rồi!
Quả nhiên là giận đến điên máu, Sadako nhảy “vèo” một tiếng ra bên ngoài, Chu Tình tội nghiệp còn chưa kịp hét đã bị tát bay ra ngoài.
Những móng vuốt sắc bén lập tức để lại năm vết xước sâu trên khuôn má trái trắng trẻo và mịn màng của Chu Tình.
Chị Sadako oán hận nói: “Lần này ta đánh ngươi vì cũng là nữ sinh mà lại đi tung tin đồn về nữ sinh. Ngươi có biết cuộc sống của con gái khó khăn đến nhường nào không?”
Vừa nói chị ấy vừa kéo Chu Tình đến rồi tát thêm một cái, lần này khiến má phải bị thương: “Cái này là đánh ngươi vì dám hãm hại Tiểu Nương nương nhà ta. Ta coi ngài ấy như bảo bối mà ngươi dám cả gan vấy bẩn ư.”
Lại một tát: “Đây là vì ngươi làm gãy tóc của ta. Ta vừa mới chăm sóc nó xong!”
“Ta đánh ngươi vì làm móng tay của ta bị thương! Ngươi có biết móng tay mà ta giữ gìn suốt ba trăm năm nay đã bị ngươi làm gãy rồi không? Ngươi! Đáng! Chết!”
8
Lúc này Chu Tình đã ngất xỉu.
Sadako theo ta nhiều năm nên rất tuân thủ theo lời dạy của ta.
Có thể dạy cho một bài học nhưng không được tổn thương mạng sống của bất cứ ai.
Sadako thả Chu Tình xuống, chậm rãi bò về phía Hà Lệ Lệ rồi nở một nụ cười ảm đạm: “Đến lượt ngươi!”
Hà Lệ Lệ tranh thủ lúc hỗn loạn đã lẻn ra cửa nhưng bây giờ lại bị một cánh tay dài bốn năm mét tóm trở về.
Hà Lệ Lệ thấy khóc lóc cũng không có tác dụng, sợ đến mức lớn tiếng chửi rủa: “Cứu… Phòng bên cạnh ơi! Quản lý ký túc xá nữa! Các người chết hết rồi à? Chúng tôi hét lớn vậy mà cũng không nghe được sao?”
Sadako tát vào miệng cô ta: “Ồn ào! Con gái con lứa mồm mép bẩn thỉu, đánh!”
Cứ như vậy mà Hà Lệ Lệ bị tát còn nhiều hơn Chu Tình vài cái!
Sadako lại ném Hà Lệ Lệ đang ngất xỉu sang một bên và bò về phía Lưu Lệ Na.
“Thượng Đế, Chúa Giêsu, xin phù hộ…”
“Đây không phải là sự thật, chỉ là ảo giác! Mở mắt ra, mọi thứ sẽ biến mất!”
Lưu Lệ Na đang ôm đầu trốn dưới gầm bàn đột nhiên mở mắt ra liền thấy Sadako tiến lại gần mình, một phần khuôn mặt nhợt nhạt lộ ra giữa mái tóc rối bù, đôi mắt đầy tơ máu lồi ra nhìn chằm chằm vào cô ấy.
“A…” Lại một tiếng hét thất thanh vang lên, Lưu Lệ Na vừa mở mắt đã phải ngất đi.
Thấy chị Sadako định ra tay ta vội xé toạc không gian, lao tới ngăn cản: “Chị ơi, không cần đâu! Lưu Lệ Na không làm chuyện xấu, đừng đánh cô ấy!”
Bà chị Sadako này dường như còn chưa vui đủ nên trưng ra vẻ mặt bất đắc dĩ rồi lui về phía ta.
Ta hắng giọng nói với nhóm Chu Tình đang nằm trên mặt đất: “Tôi sẽ không làm hại mạng sống của các cô nhưng có vài chuyện tôi muốn đòi lại công đạo.”
Chu Tình và Hà Lệ Lệ bất động nhưng cặp lông mi run rẩy đã phản bội họ.
“Còn giả vờ à?” Ta nháy mắt, Quỷ công công phía sau lập tức cầm roi bước tới.
Ông ta cúi đầu chào ta và nói: “Tiểu Nương nương, hay giao mấy tên không biết điều này cho nô tài, đảm bảo sẽ trị cho bọn họ tâm phục khẩu phục!”
“Nô tài có trăm ngàn biện pháp cho chúng sống không bằng chết!”
Ông ta cười nham hiểm, giơ chiếc roi lên và đi về phía Chu Tình. Lúc này ta mới nhìn rõ rằng mặt trước của chiếc roi làm bằng lông động vật thật ra có vô số lưỡi dao nhỏ cực kỳ sắc bén trên đó, rõ ràng là dùng làm dụng cụ tra tấn.
Nếu quất roi này vào chắc người ta không chịu nổi mất!
Ta có lòng nhắc nhở: “Còn không nhúc nhích? Nếu không nhúc nhích nữa thì mấy cô sẽ bị tra tấn đấy!”
Tuyến phòng ngự tâm lý của nhóm Chu Tình hoàn toàn sụp đổ, bọn họ đứng dậy khóc lóc cầu xin sự tha thứ.
Tiếp đó, lũ ma đằng sau ta lũ lượt kéo đến đặt ra quy định cho đến khi họ xóa bài để làm sáng tỏ tin đồn và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa.
Về phần Lưu Lệ Na, ta cũng chân thành đề nghị cô ấy ngừng làm thêm mấy công việc như đi chơi cùng người khác như vậy. Chính cô ấy cũng bị nhóm Chu Tình ép buộc phải làm.
Mặc dù việc đi chơi là hợp pháp, nhưng công việc chính của sinh viên chúng là học tập, hơn nữa làm thêm những công việc như vậy trong thời điểm này là lẫn lộn đầu đuôi. Ngoài ra nhóm khách hàng đi chung tương đối phức tạp nên những nguy hiểm gặp phải không phải là điều mà một cô gái ngây thơ có thể tự giải quyết được.
Lời hay ý đẹp ta đã nói hết rồi, sự việc cũng được giải quyết nên ta cầm chúng quỷ trên tay rồi rời khỏi ký túc xá.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.