Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

6:40 sáng – 22/11/2024

1.

Ngày tôi trở về nước, bạn bè trong giới tổ chức một buổi tiệc mừng.

Qua vài vòng rượu, không khí trong phòng tràn đầy tiếng cười.

Bỗng cửa phòng bật mở, ngay lập tức bầu không khí hòa hợp trở nên ngột ngạt.

Người bước vào không ai khác chính là hôn phu cũ của tôi và bạn gái anh ta.

Tôi nghiêng đầu nhìn sang, ánh mắt va vào đôi mắt lạnh lùng quen thuộc.

Ánh mắt của Kỷ Du dừng lại trên người tôi hơi lâu, khiến sắc mặt của Ôn Mãn đứng phía sau anh ta ngày càng khó coi.

Mọi người nhìn nhau, vài người thậm chí lén quan sát biểu cảm của tôi.

Sau vài giây ngẩn ngơ, tôi bình thản giơ tay chào đón họ.

“Đến rồi à, ngồi đi.”

Như thể mọi chuyện không vui ba năm trước chưa từng xảy ra.

Kỷ Du thoáng lộ vẻ phức tạp, dường như định nói gì nhưng cuối cùng chỉ nhàn nhạt đáp lại một tiếng.

Ôn Mãn ngồi bên cạnh anh ta, cố gắng giữ nụ cười lịch sự, nhưng khó che giấu sự căng thẳng.

Ánh mắt của mọi người hàm chứa sự mỉa mai khi nhìn cô ta.

Ai cũng biết, tôi từng giúp đỡ cô ta đi học, vậy mà cô ta lại cướp mất vị hôn phu của tôi.

Một kẻ vong ân bội nghĩa như thế, có ai nhìn mà không khó chịu?

Những năm gần đây, sản nghiệp nhà tôi phát triển vượt bậc, thậm chí mơ hồ vượt qua nhà họ Kỷ.

Những người tinh ý trong phòng, dù vì muốn giúp tôi xả giận hay vì lợi ích cá nhân, đều không hẹn mà cùng cô lập Ôn Mãn.

Cô ta như người vô hình, bất lực nhìn sang Kỷ Du cầu cứu, nhưng anh ta lại khác hẳn ngày xưa, chỉ im lặng.

Một ánh nhìn dò xét thoáng qua, rơi lên người tôi, khiến Ôn Mãn căng thẳng đến trắng bệch mặt mày dù ánh đèn có mờ thế nào.

Tôi nhìn đủ rồi, chậm rãi nâng ly, giải vây cho cô ta.

“Hai người đến muộn, tự phạt ba ly nhé, không có ý kiến chứ?”

“Đừng hòng trốn, đây là quy định rồi.”

Vừa dứt lời, mọi người liếc nhau, biểu cảm khác nhau nhưng lập tức hưởng ứng.

“Đúng, hôm nay là ngày chào đón Kiều Nam về nước, đừng phá hỏng không khí!”

Kỷ Du không nói gì, gọn gàng uống liền ba ly.

Cổ tay anh ta xoay nhẹ, ly rượu úp ngược, một giọt cũng không còn.

Ánh mắt giao nhau, như thể đây là lời xin lỗi cho chuyện ba năm trước.

Tôi mỉm cười nhạt, nhìn sang Ôn Mãn.

Cô ta nâng ly rượu, khó khăn kéo môi cười, nhưng không dám đối diện với ánh mắt tôi.

Tôi định cụng ly, cô ta lại run lên như gặp quỷ, làm rơi chiếc ly xuống đất.

Mọi người không nhịn được nữa.

“Này, Kỷ thiếu, bạn gái anh làm sao thế?

“Chị Kiều không để bụng chuyện cũ, cô ta còn bày đặt thái độ, muốn làm bọn tôi mất vui à?”

Kỷ Du liếc nhìn cô ta, môi mím chặt, rõ ràng không hài lòng nhưng vẫn cố bênh vực.

“Mãn Mãn không cố ý, được rồi, đừng làm quá lên.”

Ôn Mãn cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ xin lỗi, mắt đỏ hoe như thể chịu oan ức lắm.

Một người bạn không có lợi ích liên quan đến nhà họ Kỷ định nổi nóng:

“Này, tính tôi nóng lắm đấy——”

Tôi ngăn lại, nở nụ cười dịu dàng.

“Đều là bạn bè, chuyện nhỏ nhặt này không đáng.

“Chuyện cũ đã qua rồi, đừng nhắc lại nữa.”

Tôi nhìn sang Kỷ Du và Ôn Mãn, ngửa cổ uống cạn ly rượu, ánh mắt tỏ ý hòa giải.

Sắc mặt Kỷ Du dần dịu lại, thậm chí còn thấp thoáng ý cười.

Mọi người đều hiểu, coi như hóa giải hận thù.

Không khí lại dần sôi động trở lại.

2.

Lúc đi ra ban công hóng gió, tôi cảm nhận hơi men dần tan.

Đằng sau vang lên giọng nói khàn khàn của Kỷ Du.

“Ba năm qua, em sống thế nào?”

Gió khẽ lùa tóc tôi, tạo ra một khoảnh khắc tái ngộ tựa như cả đời.

Tôi quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt anh ta lóe lên tia kinh ngạc và phức tạp.

“Uống nhiều thế mà dạ dày anh chịu nổi à?”

Tôi không trả lời câu hỏi của anh ta, mà quan tâm đến sức khỏe trước.

Kỷ Du theo phản xạ chạm tay lên bụng, thoáng ngẩn người.

Anh ta vốn bị đau dạ dày, lại rất kén ăn.

Hồi đó tôi mất cả năm để tìm hiểu khẩu vị của anh ta.

Tự tay làm thực đơn dinh dưỡng phù hợp, mỗi ngày đều ép anh ta ăn đủ bữa, trong túi lúc nào cũng có sẵn thuốc đau dạ dày và đồ ăn nhẹ lành mạnh.

Vậy mà cuối cùng vẫn thua cô gái hay dẫn anh ta đi ăn quán vỉa hè.

Kỷ Du thu lại cảm xúc trong đáy mắt, nhìn tôi với vẻ mặt khó đoán.

“Em không hận anh sao?”

Tôi lắc đầu: “Chuyện qua rồi, thật ra giữa chúng ta không có khúc mắc gì không thể tháo gỡ.

“Huống chi, không phải có câu nói, mua bán không thành, nhân nghĩa còn đó sao?”

Kỷ Du bật cười, không khí vô hình bỗng thoải mái hơn hẳn.

Anh ta trêu: “Em bây giờ rộng lượng thật.”

Tôi cũng cười: “Chúng ta không hợp làm người yêu, nhưng làm bạn thì có vấn đề gì đâu, đúng không?”

Thật ra sau khi tôi và Kỷ Du hủy hôn ba năm trước,

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Mối quan hệ hai nhà trở nên đối chọi gay gắt.

Ba năm qua càng căng thẳng hơn, từ thông gia suýt nữa thành kẻ thù thương trường, đấu đá không ngừng.

Không ít người nắm quyền trong giới đã dặn dò con cháu kỹ càng: nếu có thể tạo mối quan hệ tốt với tôi thì hãy cố gắng hết sức, còn nếu không được, cũng nhất định không được đắc tội với tôi.

Ngay khi tôi vừa về nước, không ít người bạn xa lạ từ mọi ngóc ngách bất ngờ xuất hiện, lời mời giao lưu cứ tới tấp.

Nhiều thêm một người như Kỷ Du cũng chẳng có gì lạ.

Huống hồ, giữa hai nhà thực sự không cần thiết phải căng thẳng đến mức này.

Tôi tin rằng việc Kỷ Du xuất hiện tại buổi tiệc chào đón tôi hôm nay, không thể không có sự sắp đặt từ gia đình anh ta để giảm bớt mâu thuẫn giữa hai bên.

Dù sao nhà họ Kỷ tuy to lớn nhưng cũng đã bắt đầu lộ dấu hiệu mệt mỏi, không cần thiết phải thêm một đối thủ mạnh nữa.

Nghe ra được ý tứ trong lời tôi nói, chân mày của Kỷ Du dần giãn ra.

Anh ta bước đến cạnh tôi, cả hai dựa vào lan can, một trước một sau.

Chúng tôi câu được câu không trò chuyện về những thay đổi và trải nghiệm trong ba năm qua.

Khí thế ngang bằng khiến bầu không khí giữa chúng tôi trở nên nhẹ nhàng và hòa hợp một cách đặc biệt.

Qua khóe mắt, tôi thoáng thấy một vạt váy trắng lóe lên ở góc khuất.

Khóe môi tôi khẽ cong.

Dự cảm rằng thời gian sắp tới hẳn sẽ rất thú vị.

3.

Sau buổi trò chuyện hôm đó, tần suất Kỷ Du liên lạc với tôi tăng lên không ít.

Anh ta tìm tôi xin lại thực đơn dinh dưỡng ngày trước, tôi không chỉ đưa đầy đủ mà còn tỉ mỉ nhắc nhở anh ta những chi tiết nhỏ, dặn anh ta chú ý sức khỏe.

Bề ngoài, Kỷ Du tỏ ra phiền phức, nhưng sự ấm áp trong lời nói lại không cách nào che giấu được.

Sau khi trở về nước, tôi không vội tham gia vào công ty mà tận dụng khoảng thời gian quý báu này để trở lại những nơi cũ.

Khoảnh khắc đó, bảng tin của tôi ngập tràn hình ảnh về những con người cũ, nơi chốn cũ, và những câu chuyện cũ.

Dĩ nhiên, tôi và Kỷ Du quen nhau từ khi còn rất trẻ, những câu chuyện cũ đó có bao nhiêu phần liên quan đến anh ta?

Nhiều không đếm xuể.

Tôi thậm chí nghi ngờ rằng anh ta lúc nào cũng dõi theo bảng tin của tôi, luôn là người đầu tiên thả tim hoặc bình luận.

【Thầy giám thị quả nhiên vẫn hói đầu như trước.】

【Con mèo vàng này có phải là con năm đó chúng ta cho ăn không? Thật không ngờ nó vẫn chưa “tốt nghiệp”.】

【Tôi nhớ năm xưa chúng ta còn buộc dây đỏ trên cây cổ thụ này để cầu nguyện, em nhất quyết không chịu cho tôi xem điều ước của mình.】

Những bình luận và tin nhắn như vậy, tôi chỉ chọn trả lời vài cái không đáng kể.

Còn những câu có chút mập mờ, tôi chỉ mỉm cười lướt qua.

Một lần, bạn gái mới của một nam minh tinh nọ trong buổi livestream đã ngang nhiên chê bai những bài hát kinh điển.

Trong số đó, có một bài hát tôi rất thích lại bị cô ta nhận xét là “tầm thường”.

Tối hôm đó, tôi đăng bài hát đó lên bảng tin của mình.

Chỉ vài phút sau, Kỷ Du đã gọi đến, trong giọng nói không giấu được sự tức giận.

Kỷ Du không phải người hâm mộ giới giải trí, nhưng anh ta chưa từng bỏ lỡ buổi biểu diễn nào của ca sĩ này.

Điều đó đủ cho thấy anh ta yêu thích bài hát này đến mức nào.

Tôi im lặng lắng nghe anh ta trút bầu tâm sự, thỉnh thoảng phụ họa, thỉnh thoảng trấn an.

Chẳng biết từ lúc nào, cuộc gọi đã kéo dài hơn một tiếng đồng hồ.

Cho đến khi đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Ôn Mãn.

“A Du, anh vẫn chưa xong việc sao?”

Kỷ Du thoáng khựng lại, nhưng không cúp máy, trong giọng nói còn mang theo chút khó chịu.

“Em vào đây làm gì?”

Giọng Ôn Mãn cao hơn, mang theo ý chất vấn.

“Anh lại đang gọi điện với cô ta, đúng không?”

Nghe đến đây, tôi cúp máy. Dù sao chuyện tiếp theo cũng là chuyện riêng của họ, tôi là người ngoài, không tiện can thiệp.

Tôi nhẹ nhàng ngân nga một đoạn giai điệu, ánh mắt rơi vào chiếc đồng hồ treo tường.

Ngón tay nhịp nhẹ trên mặt bàn, không nhanh không chậm.

Ba phút sau, Kỷ Du lại gọi đến.

Giọng anh ta nhuốm chút mệt mỏi:

“Xin lỗi nhé, Kiều Nam, lại liên lụy đến em rồi.”

Tôi nhẹ giọng đáp: “Không sao đâu, tôi hiểu Ôn Mãn. Cô ấy nhạy cảm, anh nên dành nhiều thời gian bên cô ấy hơn, cho cô ấy đủ cảm giác an toàn là được.”

Tôi ngừng một chút, rồi bổ sung:

“Dù sao mối quan hệ giữa chúng ta cũng có chút vi diệu, cô ấy không thích tôi cũng là điều bình thường. Sau này, chúng ta nên giữ khoảng cách thì hơn.”

Kỷ Du im lặng vài giây, nhưng sự bực bội ẩn giấu kỹ càng trong lời nói của anh ta vẫn không thoát khỏi ánh mắt tôi.

“Anh đã cho cô ấy đủ cảm giác an toàn rồi, là cô ấy không biết đủ.”

Cúp máy, tôi nhướng mày.

Những năm qua, tôi ở nước ngoài nhưng tình hình trong nước, tôi nắm rõ như lòng bàn tay.

Sau khi hủy hôn, Kỷ Du quỳ liền mấy ngày, không ăn không uống, buộc gia đình phải chấp nhận Ôn Mãn.

Còn Ôn Mãn thì đứng trước cổng biệt thự nhà họ Kỷ khóc sưng cả mắt, chỉ cầu xin được gặp Kỷ Du một lần.

Đại thiếu gia bất chấp gia đình vì tình yêu và cô gái nhỏ kiên cường, cả hai đến với nhau, phá tan mọi rào cản.

Câu chuyện tựa phim thần tượng ấy từng trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi trong giới.

Khi nhắc lại, nhiều người còn giả bộ lau khóe mắt, nghẹn ngào cảm thán:

“Đúng là tình yêu cảm động trời đất!”

“Nhanh kiểm tra xem vị hôn phu của mình có người tình đích thực ngoài kia không, rồi mau nhường đường cho họ đi!”

Nhưng sau cái kết lãng mạn của phim thần tượng, hiện thực mới thực sự bắt đầu.

Hai nhà cắt đứt hợp tác, nhà họ Kỷ không nỡ trách con trai mình, nên đương nhiên phải có người hứng chịu cơn giận.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận