Cùng lúc đó.
Ba người đang chú ý Thư sơn cũng lắp bắp kinh hãi.
Minh Châu Công chúa kinh ngạc nói:
“Ngụy Quân lại có thể đi ra?”
Nàng đã thất bại ở lần đầu tiên, Ngụy Quân một bộ dáng trầm mê ảo cảnh trước đó, nàng nghĩ Ngụy Quân cũng sẽ thất bại.
Không nghĩ tới Ngụy Quân lại có thể thông quan.
Nhị hoàng tử cũng không ngờ:
“Theo ta được biết, Ngụy Quân hình như vẫn còn là một con gà đồng tử, vậy càng không có kinh nghiệm, càng dễ dàng trầm mê ở sắc đẹp. Ngụy Quân lại có thể giãy ra, thuyết minh hắn cũng không phải là một người dễ bị sắc đẹp dụ hoặc.”
Đối với Ngụy Quân có thể đi ra nhanh như vậy, Chu Tế Tửu vừa có chút vui mừng, lại có chút thất vọng.
Vui mừng là vui mừng cho Ngụy Quân bản tính vẫn tốt, cũng không trầm mê sắc đẹp.
Thất vọng là vì Ngụy Quân lại có thể dám không trầm mê sắc đẹp của lão nương, đây là có ý gì?
Sát sư chứng đạo?
Nhưng nàng dù sao không phải người bình thường, rất nhanh đã bình phục tâm cảnh của mình, thản nhiên nói:
“Thư sơn đường lên cao, càng đi càng gian nan. Nếu không có không hề cúi lưng, phẩm cách cao thượng, quyết tâm bất khuất, cùng với dũng khí vào chỗ chết để tìm đường sống, chung quy là không đi được xa. Ngụy Quân đường còn rất dài, cứ nhìn xem.”
“Chu tỷ tỷ nói là, ảo cảnh Thư sơn đều rất chân thật. Có thể dò phá sắc đẹp, vị tất có thể dò phá ảo cảnh khác.”
Minh Châu Công chúa nói.
Nhị hoàng tử liếc mắt nhìn Minh Châu Công chúa một cái, giống như vô tình hỏi:
“Hoàng tỷ lần đầu tiên lên Thư sơn thất bại, là gặp ảo cảnh gì?”
Minh Châu Công chúa khóe miệng nhếch lên, ôn nhu trả lời:
“Ta gặp được Nhị thúc ở trong ảo cảnh, Tử Thần xác định muốn tiếp tục nghe à?”
Nhị hoàng tử nâng tay cho mình một cái tát.
Gọi ngươi miệng tiện.
Nhị thúc Minh Châu Công chúa, tự nhiên là Càn đế.
Sau khi Tiên đế chết, Càn đế kế vị, tiền Thái tử mất tích.
Làm công chúa tiên đế sủng ái nhất, Minh Châu Công chúa đương nhiên không có khả năng xem như là không có chuyện tình phát sinh.
Cái này đã trở thành chấp niệm, thậm chí là tâm ma của nàng.
Chẳng qua có một số việc, là không thể nói rõ ra bên ngoài.
Nhị hoàng tử cứng ngắc rời đi đề tài:
“Không biết ảo cảnh thứ hai của Ngụy Quân khảo nghiệm là cái gì?”
Ngụy Quân nếu có thể nghe được câu hỏi của nhị hoàng tử, sẽ nói cho nhị hoàng tử, ta là cha ngươi.
Không có ý mắng người.
Ngụy Quân ở trong ảo cảnh thứ hai, quả thật làm Hoàng đế.
Chẳng qua Ngụy Quân ý thức còn đó.
Cáo này cũng quá tác tệ, bởi vì những người khác sau khi tiến vào Thư sơn, ký ức sẽ bị phong ấn, xem ảo cảnh trở thành thế giới chân thật.
Chỉ có khám phá ảo cảnh, cự tuyệt dụ hoặc của ảo cảnh, ký ức mới có thể khôi phục, sau đó đi ra ảo cảnh.
Nhưng mà ký ức của Ngụy Quân rất khó bị phong ấn.
Cho dù là Nho gia Thánh nhân lúc trước đánh toàn thế giới kia, cách cấp bậc Thiên đế vẫn rất xa.
Muốn động tay chân ở trong linh hồn Ngụy Quân, quá khó khăn.
Cho nên đã để cho Ngụy Quân ngay từ đầu đã nhìn thấu.
Đương nhiên, nhìn thấu thì nhìn thấu, nhưng ảo cảnh là thật.
Không phá đi ảo cảnh, hắn cũng không thể tiến vào bậc thang kế tiếp.
Nếu mình phán đoán không có sai lầm mà nói, vậy chỉ cần chết ở trong ảo cảnh, là có thể phá đi ảo cảnh.
Nghe thì sai sai nhưng thật ra cũng hợp lý, ảo cảnh ảo cảnh, đương nhiên là không thể trầm mê tiến vào.
Người chết, tất cả đều thành không, sẽ không thể trầm mê ảo cảnh, tự nhiên tính là quá quan.
Ở trong ảo cảnh, có thể có được mỹ nhân tuyệt sắc, có thể trở thành cửu ngũ chí tôn, chuyện có thể nghĩ tới đều thành, lại không có bè lũ xu nịnh như trong thực tế.
Dưới loại tình huống này, vẫn nguyện ý đi tìm chết, đủ để thuyết minh là một mầm móng đại nho tâm trí kiên nghị.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetCho nên, phán đoán này hẳn không sai.
Ngụy Quân càng nghĩ lại càng cảm thấy mình không đoán sai, vậy vừa lúc lấy ảo cảnh này thí nghiệm một chút.
Trong thực tế không dám chủ động muốn chết, nhưng mà ở trong ảo cảnh muốn chết lại rất dễ dàng.
Cho dù thân phận của hắn hiện tại là một Hoàng đế, nhưng chỉ cần một lòng muốn chết, vẫn thực dễ dàng.
Ngụy Quân trực tiếp ban bố một mệnh lệnh: Chinh thuế đối với môn phái Tu Chân Giới!
Lúc ấy đã dọa cho Đại Tổng quản thái giám bên người dọa xuống.
Cùng lúc đó.
Trong hiện thực, Chu Phân Phương cũng trực tiếp phun ra.
Ngụy Quân sau khi đi ra từ ảo cảnh sắc đẹp, nàng lại kết nối với cửa sau của mình.
Sau đó thu vào đáy mắt biểu hiện của Ngụy Quân.
“Chu tỷ tỷ, sao vậy?”
Minh Châu công chúa có chút tò mò Chu Phân Phương vì sao lại thất thố như vậy.
Chu Phân Phương vẻ mặt thực phức tạp:
“Ngụy Quân… quá có ý tưởng, quá có thiên phú tìm chết.”
“Ngụy Quân? Hắn đã làm chuyện gì ngoài dự đoán mọi người ở trong ảo cảnh à?”
Nhị hoàng tử thuận miệng hỏi.
Chu Phân Phương ăn ngay nói thật:
“Hắn hiện tại trải qua là khảo nghiệm quyền lực, quyền nắm trong tay thiên hạ. Làm Hoàng đế một quốc gia, mệnh lệnh đầu tiên hắn ban bố là chinh thuế đối với đại phái Tu Chân Giới.”
“Phốc…”
“Phốc…”
Minh Châu công chúa cùng nhị hoàng tử cùng nhau phun ra.
Thao tác này của Ngụy Quân, lóe mù ánh mắt bọn họ.
Nhóm tu sĩ Tu Chân Giới luôn luôn tự xưng là người tu chân, thậm chí là tiên nhân, độc lập ở trên phàm nhân.
Giao thuế?
Đây là chuyện hoàn toàn sẽ không suy xét.
Không chỉ không giao thuế, môn phái tu chân luôn luôn là chinh thuế.
Nhất là hiện tại, Càn đế một lòng tu đạo trường sinh, cung phụng đối với môn phái tu chân đạt tới bước trước nay không sánh bằng.
Chinh thuế đối với Tu Chân Giới? Cái này tuyệt đối là chọc vào tổ ong vò vẽ.
Nhưng Minh Châu công chúa cùng nhị hoàng tử sau khi phản ứng lại, lập tức làm ra phản ứng giống nhau.
“Tế tửu đại nhân, chuyện này xin đừng có truyền ra.”
Nhị hoàng tử chân thật nói.
Hắn không thân chẳng quen với Ngụy Quân.
Nhưng Ngụy Quân làm như vậy rõ ràng là muốn chấn hưng cả quốc gia.
Hắn là hoàng tử Đại Càn, vui buồn cùng Đại Càn.
Bất cứ người nào có chí giúp đỡ Đại Càn, hắn đều nguyện ý ủng hộ.
Chẳng sợ vốn không quen biết.
Đây là vận mệnh một hoàng tử nên có.
Minh Châu công chúa phản ứng càng kịch liệt so với nhị hoàng tử:
“Chu tỷ tỷ, Ngụy Quân này ta muốn.”
Chu Phân Phương sắc mặt càng thêm quỷ dị:
“Người này, ngươi sợ là không muốn nổi.”
“Chu tỷ tỷ cho là ta không cho được lợi thế hắn muốn?”
Minh Châu công chúa hiểu lầm ý tứ của Chu Phân Phương, tự tin nói:
“Ngụy Quân muốn giúp đỡ thiên hạ, ta sẽ toàn lực ủng hộ hắn. Tiền tài, quyền lực, mỹ nhân, chỉ cần hắn có đủ năng lực, bản công chúa tuyệt đối vui lòng trả giá.”
Kế thừa di sản tiên đế, lại thêm hơn nửa phụ nữ kiệt xuất thiên hạ ủng hộ, Minh Châu công chúa luận thân gia, ở toàn bộ Đại Càn đều có thể xếp vào năm thậm chí là ba hạng đầu.
Bao nuôi một Ngụy Quân, Minh Châu công chúa cảm thấy vấn đề không lớn.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.