Chương 1859. Ngụy Quân buộc phải chết (11)
Ngụy Quân buộc phải chết (11)
Vương Hải trầm giọng nói: “Chân linh của sư phụ ta, muốn trấn áp thậm chí cải tạo, không dễ dàng đúng chứ?”
“Không sai, nếu không bổn Hậu cũng không cần phải đàm phán điều kiện với ngươi.” Thần Hậu thản nhiên nói: “Nguyên nhân vì cho tới bây giờ, bổn Hậu vẫn chưa triệt để hoàn thành cải tạo đối với chân linh của thánh nhân Nho gia, cho nên mới cần sự giúp đỡ của Nho gia các ngươi. Nếu không, có thánh nhân Nho gia ở đây, bổn Hậu cũng không thèm để mắt đến đồ thừa như các ngươi.”
Cái này rất chân thật.
Nho gia thánh nhân quá mạnh, tuy rằng là một chút chấp niệm chân linh bất diệt, nhưng mà Thần Hậu cũng cần hao phí thời gian và tinh lực đi cải tạo.
Nếu tiếp tục cho nàng thời gian, nàng sẽ giống như trước đây, căn bản lười quan tâm Nho gia.
Toàn bộ Nho gia ở trong cảm nhận của nàng, đều không có người có tiền đồ hơn thánh nhân Nho gia.
Đáng tiếc, cuộc chiến Phong Thần vố cùng cấp bách.
Thần Hậu đã không còn thời gian nữa.
Cho nên, nàng chỉ có thể lựa chọn từ bỏ đầu tư cho lâu dài, lập tức bắt đầu chiến lực trước mắt.
Tuy rằng trong mắt nàng Nho gia không tính là tài giỏi, nhưng mà hiện tại Vương Hải cũng đã thăng cấp đến cảnh giới thánh nhân.
Trong cuộc đại chiến Phong Thần sắp xảy ra, cảnh giới của thánh nhân Nho gia, đã đủ để làm nghiêng một phần sự cân bằng, ảnh hưởng đến chiến cuộc sau cùng.
Cho nên, Thần Hậu đã chủ động liên hệ Vương Hải.
Lấy tính mạng thánh nhân Nho gia để uy hiếp.
Vương Hải… đã nhận lời.
Bởi vì Thần Hậu đã thực hiện một phần lời hứa từ trước.
Giao chân linh cuối cùng còn sót lại của thánh nhân Nho gia cho hắn.
Chỉ là Thần Hậu đã thêm một tầng phong ấn, là thứ hắn không thể phá vỡ.
Ý tứ của Thần Hậu rất rõ ràng, ngươi làm việc cho ta, xong chuyện ta sẽ thực hiện toàn bộ lời hứa.
Nếu không, thì khiến cho một chút chân linh cuối cùng của thánh nhân Nho gia vĩnh viễn trở thành “người thực vật ” .
Đây là dương mưu.
“Nương nương cần ta làm gì?”
Thần Hậu nói thẳng: “Giám sát Trần Già, nếu hắn có dấu hiệu phản bội, trực tiếp giết chết hắn.”
Vương Hải có chút khiếp sợ.
“Nương nương, thân phận thật sự của tên Trần Già này, ngay cả ta cũng không biết được. Hắn mở rộng cửa lòng đối với nương nương, thế mà ngươi lại không tin hắn?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetThần Hậu nở nụ cười: “Đại chiến Phong Thần sắp khai hỏa, bổn Hậu không có thời gian cũng không có tinh lực đi nghiệm chứng từng lời mà Trần Già nói. Trước đây hắn có thể gạt bổn Hậu, sau này cũng có thể gạt bổn Hậu giống như vậy, bổn Hậu đương nhiên không tin được hắn. Cho nên, Nho gia các ngươi thay ta giám sát Trần Già. Nếu hắn có điểm không bình thường, lập tức bóp chết hắn từ trong mầm mống, không thể để cho hắn thật sự thành Vũ Khúc Tinh Thần.”
Vương Hải gật đầu nói: “Không thành vấn đề.”
“Còn có, thời khắc mấu chốt, Nho gia đứng cùng một phía với Hoàng tộc, gây ra một kích trầm trọng đối với những Ngụy đảng này của Đại Càn.” Thần Hậu dặn dò nói: “Nếu như có khả năng, không, không có nếu như, Ngụy Quân bắt buộc phải chết. Vương Hải, ngươi phải đích thân ra tay.”
Vương Hải nhíu mày nói: “Ta không hiểu, Ngụy Quân quan trọng như vậy sao?”
“Ngươi không cần hiểu, chỉ cần làm theo là được rồi. Lấy mạng của Ngụy Quân đổi tính mạng của thánh nhân, ta tin tưởng ngươi biết lựa chọn như thế nào.”
Thần Hậu vốn không lo lắng Vương Hải sẽ chọn sai.
Bởi vì đối với người của Nho gia mà nói, lựa chọn này thật ra là đề bài một lựa chọn.
Sau khi tin tức thánh nhân còn có hy vọng sống lại bị Nho gia biết được, Thần Hậu chính là chưa từng hoài nghi Nho gia sẽ lựa chọn lập trường khác.
Nhưng mà lần này, Thần Hậu có khả năng sẽ thất vọng.
Sau khi Thần Hậu đi khỏi nơi đó,
Vương Thượng thư hỏi gia gia mình trước tiên: “Gia gia, làm sao bây giờ? Chúng ta chọn như thế nào?”
Thần Hậu cho rằng đáp án của lựa chọn sẽ không có gì hồi hộp theo dõi.
Trên thực tế quả thật cũng không có.
Câu trả lời của Vương Hải, gần như không có chút do dự.
“Sư phụ dạy ta, làm một quân tử đầu đội trời chân đạp đất, chứ không phải người nhu nhược tham sống sợ chết.” Vương Hải thản nhiên nói: “Năm đó vì một cái bé gái mồ côi, sư phụ không ngại đối địch với Thần Quân Thần Hậu. Lúc còn sống, sư phụ không tiếc thân này. Sau khi chết, tất nhiên ta cũng phải vâng theo ý chí của sư phụ.”
Nói tới đây, Vương Hải cười lạnh nói: “Thần Hậu mưu tính thiên hạ, nhưng lại không hiểu Nho gia, không hiểu như thế nào là quân tử chân chính. Có lẽ Nho gia chúng ta che đậy xấu xa, nhưng thi thư chưa bao giờ phụ lòng người.”
Điều hắn học được từ chỗ của thánh nhân, là để cho hắn làm một quân tử Hạo Nhiên Chính Khí.
Minh lễ, thủ tiết, đảm đương, trách nhiệm, hy sinh, dũng cảm.
Hắn chưa từng học qua vì cứu người cùng phe, phải đi làm hại người khác, còn đi hại chết người khác.
Đó không phải là đạo của Nho gia.
Lại càng không là thánh đạo của hắn.
“Nếu sư phụ còn sống, nhất định cũng sẽ ủng hộ lựa chọn của ta.”
Dù sao Vương Hải đã thăng cấp đến cảnh giới thánh nhân Nho gia, đạo tâm của hắn là không thể phá vỡ, Hạo Nhiên Chính Khí lấp lánh đến mức làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
So sánh với nhau, Vương Thượng thư liền kém cỏi hơn rất nhiều.
Tuy rằng Vương Thượng thư cũng không muốn làm hại đến Ngụy Quân, nhưng mà làm thánh nhân Nho gia sống lại, là điều hắn muốn.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.