Chương 1848. Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (10)
Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (10)
Về loại phương thức hành vi này của Ngụy quân, các cấp cao của Ngụy đảng Đại Càn, toàn bộ đều tỏ vẻ tán đồng.
Thần Quân, Thần Hậu, Đại Càn, Tây Đại Lục, yêu đình… Không ai có thể ngờ rằng Đại Càn nhìn từ thực lực trên mặt giấy trông có vẻ yếu nhất, lại chủ động khai chiến, hơn nữa, trực tiếp vén mở cao trào của cuộc chiến Phong Thần.
Thần Hậu kéo mở màn.
Vốn muốn từng bước lùi về phía sau, từ từ lên kế hoạch.
Đáng tiếc, Đại Càn đã trực tiếp bỏ qua màn dạo đầu.
Tấn công trực tiếp.
…
Một ngày sau.
Đỉnh núi Thần Sơn.
Thần Quân giơ tay bóp nát một luồng ánh sáng, trên mặt xuất hiện nụ cười vui vẻ yên tâm.
“Nhóm nhân kiệt này của Đại Càn không khiến bổn quân thất vọng.”
Đại tổng quản đứng phía sau Thần Quân, lên tiếng nhắc nhở: “Quân thượng, bọn họ trực tiếp tìm đến Thiên Khôi Tinh thần để liên lạc với ngài, xem ra đã đoán được ngài chính là người thao túng phía sau của kế hoạch tinh thiếu nữ rồi.”
“Cũng không có gì lạ, đã lâu như vậy rồi, bọn họ đoán không ra thì mới là kỳ lạ.” Thần Quân thản nhiên nói: “Trọng điểm là mặc dù bọn họ đoán ra được rồi nhưng vẫn chấp nhận sự quy hàng của các tinh thiếu nữ, điều này đã thể hiện thái độ của bọn họ rồi.”
Đại tổng quản trầm giọng nói: “Nhưng nếu quân thượng ngài thả đám người Cơ Trường Sinh về, các Tinh thần sẽ không có không giam đều lên vị.”
Thần Quân cười lớn: “Lão Lý, ông cho rằng ta thả đám người Cơ Trường Sinh về, bọn họ sẽ có thể sống sót đến cuối cùng sao? Cuộc chiến Phong Thần, cuốn sạch thiên hạ, vạn linh đều đang độ kiếp, đám người Cơ Trường Sinh làm sao có thể đủ may mắn mà thoát khỏi nạn? Hơn nữa, đối phó với tiện tỳ kia, Đại Càn không có chút thương vong, ông cho rằng có thể sao? Đến lúc đó vị trí trống ra, toàn bộ đều là là dành cho những Tinh thần.”
Đại tổng quản đồng ý với lời nói của Thần Quân.
Nhưng ông ta vẫn cẩn thận nhắc nhở: “Quân thượng, đối mặt với loại đại kiếp nạn như cuộc chiến Phong Thần, đối mặt với loại đại địch như Thần Hậu nương nương này, cho dù là các Tinh thần cũng rất khó toàn toàn có thể giữ được tính mạng, bọn họ cũng có khả năng sẽ ngã xuống.”
“Lão Lý, ông đừng quên, tâm phúc chân chính của bổn quân sẽ không chết dễ như vậy.” Thần Quân thản nhiên nói: “Tâm phúc của bổn quân có thể sống lại, những người khác thì không được. Cái này mất cái kia sinh, bổn quân đâu thể không thắng chứ? Nếu bổn quân cho thuộc hạ nhiều cơ hội như vậy mà bọn họ vẫn không nắm được, vậy bổn quân cũng nên thua.”
Thần Quân không nghĩ rằng thuộc hạ của mình có thể phế vật như vậy.
Đại tổng quản cũng không cho rằng như vậy.
Nhưng xét cho cùng, đại tổng quản không có đại khí của Thần Quân.
Ông ta đưa ra một kiến nghị.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Quân thượng, đề phòng ngộ nhỡ, ta cho rằng nên chuẩn bị một chút Thần Tiên Lệ cho đám người Cơ Trường Sinh.”
Thần Tiên Lệ là thần vật đặc biệt được tạo ra trên trời.
Nói một cách chính xác, nó là thần vật được tạo ra trên xác chết của thần tiên.
Thần Tiên Lệ chính là có ý nghĩa trên mặt chữ, là nước mắt mà thần tiên để lại trước khi chết.
Bởi vì chứa đựng sát ý nồng đậm, vì vậy Thần Tiên Lệ có lực sát thương cực mạnh, thậm chí đối với bản thân thần tiên cũng sẽ có tác dụng rõ rệt.
Mà nếu nó được sử dụng với người phàm, chỉ cần khống chế chính xác lượng sử dụng Thần Tiên Lệ, hoàn toàn có thể tiêu diệt kẻ địch một cách không hề hay biết.
Thậm chí có thể trì hoãn tiêu diệt kẻ thù.
Thần Quân hiểu ý của Đại tổng quản, như vậy càng ổn thỏa hơn.
Đối với việc tra lậu bổ khuyết** của Đại tổng quản, Thần Quân không có ý kiến.
(**) Nghĩa là tìm lỗ hổng để lấp đầy khoảng trống, tìm chỗ thiếu sót để bổ sung vào.
Hắn ta chỉ thuận miệng nói: “Đối phó với một đám người phàm còn dùng loại thủ đoạn này, có chút quá xấu hổ rồi. Hơn nữa thứ chúng ta mang xuống cũng không phải là đa phần bị phá hủy trong Đại Tam Giác Ma Quỷ rồi sao?”
Bọn họ từ trên trời hạ giới xuống rất khó khăn.
Mang theo vật phẩm qua ‘hải quan’ cũng rất khó khăn.
Cho nên Thần Quân mặc dù rất mạnh, nhưng trên tay thật sự không có bảo bối gì có thể dùng.
Nếu không, Thần Quân cũng sẽ không xem trọng Tây Đại Lục và Đại Càn như vậy.
Thần Tiên Lệ đương nhiên hữu ích.
Nhưng Thần Quân nhớ rằng bất kể là hắn ta hay là Đại tổng quản, trên tay đã không còn nữa mới đúng.
Đại tổng quản đã xác nhận chuyện này.
“Quân thượng không nhớ lầm, Thần Tiên Lệ mà lão thần mang tới quả thực đã bị hủy ở Đại Tam Giác Ma Quỷ rồi. Có điều hiện tại, mặc dù là đang ở nhân gian nhưng chúng ta vẫn có thể luyện chế. Chỉ là hiệu quả kém một chút, nhưng chúng ta cũng không dùng nó để giết thần. Đối phó với đám người phàm Cơ Trường Sinh bọn họ, vừa vặn đạt được hiệu quả.” Đại tổng quản nói.
Thần Quân hiểu ý của Đại tổng quản.
“Ý của ông là dùng những tinh thiếu nữ đã chết ở nhân gian kia làm nguyên liệu để luyện chế Thần Tiên Lệ?” Thần Quân hỏi.
Đại Tổng quản gật gật đầu, nói: “Vừa vặn lợi dụng phế vật một chút, cũng khiến cho bọn họ sau khi chết có thể tiếp tục cống hiến cho quân thượng ngài.”
“Chuyện này khả thi, nhưng những tinh thiếu nữ đã chết kia đại đa số đều ngã xuống trong lãnh thổ Đại Càn, chúng ta không thể đích thân đi thu thập.” Thần Quân lắc đầu nói: “Nếu bổn quân hiện tại hiện thân ở Đại Càn, rời khỏi Tây Đại Lục thì lập trường của Tây Đại Lục sẽ lập tức lung lay không vững. Hơn nữa, tiện tỳ kia e rằng cũng sẽ thừa dịp mà tiến vào.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.