Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Truyện Hài Hước Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn Chương 1844. Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (6)

Chương 1844. Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (6)

1:22 sáng – 05/11/2024

Chương 1844. Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (6)

Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (6)

Chỉ là bây giờ, tất cả những tù bình của Tây Đại Lục đều thành người chết rồi.

Hầu hết đều là trúng độc mà chết.

Chỉ có lẻ tẻ chưa đầy một trăm người sống sót, tất cả đều nhờ vào vận khí mà sống sót.

Nữ thần Trí Tuệ thì không phải.

Bà ta là dựa vào thực lực mà sống sót.

Sau khi nhận được lời nhắc nhở từ Lam Tình, Nữ Thần Trí Tuệ đã rất chú ý đến sự an toàn của bản thân.

Hơn nữa bà ta chỉ bất động ở kinh thành, với sự cường đại của Thần Hậu, cũng không dám tự tiện xông vào kinh thành Đại Càn.

Một số ám thủ mà Thần Hậu có thể động dụng, giết chết tù binh của Tây Đại Lục không thành vấn đề, nhưng muốn động thủ với Lam Tình thì chưa đủ sức.

Vì vậy, Nữ thần Trí Tuệ đã tránh được một kiếp nạn.

Chỉ là đối mặt với loại cục diện này, Nữ thần Trí Tuệ cũng bị dọa kinh hãi.

Đúng như Càn Đế đã nói, thế cục thay đổi quá nhanh.

Chiến lực cấp bậc thần linh này của bà ta, dưới tình huống hiện tại, cũng đang ăn bữa hôm lo bữa mai, tràn ngập cảm giác không an toàn.

Ngụy Quân đích thân rót cho Nữ thần Trí Tuệ một ly nước, sau đó trấn an: “Nữ thần không cần sợ hãi, những nơi khác thì khó nói nhưng chí ít ở kinh thành, sự an toàn của bà là có thể được đảm bảo.”

Nữ Thần Trí Tuệ cố gắng hết sức để lấy lại bình tĩnh.

Bà ta hỏi một chuyện: “Có phải toàn bộ Phật môn trong lãnh thổ Đại Càn đã bị người khác tàn sát sạch trong một đêm rồi?”

Ngụy Quân trả lời một cách rất khách quan: “Không phải là tất cả đều chết sạch, nhưng phần lớn tư sản của Phật môn đều bị cho một mồi lửa, số người sống sót chưa đầy một phần mười. Trong lãnh thổ Đại Càn, Phật môn có thể nói là hoàn toàn hết hy vọng rồi, bị đoạn tuyệt căn cơ rồi.”

Nữ thần Trí Tuệ thấp giọng nói: “Thật sự tàn nhẫn.”

“Thật tàn nhẫn, nhưng chuyện này không phải bọn ta làm. Với trí thông minh của Thần Hậu có lẽ cũng có thể nhìn ra được.” Ngụy Quân nói thẳng.

Nữ thần Trí Tuệ trầm tư một lát, sau đó đưa ra đáp án: “Là do Thần Hậu làm?”

Ngụy Quân không nói gì, hắn nhìn về phía Triệu Thiết Trụ.

Triệu Thiết Trụ mở miệng nói: “Thật đáng tiếc, cho tới bây giờ, chúng ta đều đoán rằng chắc hẳn là Thần Hậu làm nhưng chúng ta vẫn chưa có được chứng cứ. Bổn quan bất tài, quả thực xin lỗi, bổn quan cũng sẵn sàng tiếp nhận bất kỳ hình phạt nào.”

Tuy rằng rất oan uổng, dù sao đẳng cấp của Thần Hậu cũng vượt qua hắn ta quá nhiều, nhưng Triệu Thiết Trụ nhận lỗi.

Hơn nữa hắn ta cũng không cảm thấy mình thực sự oan uổng cho lắm.

Dù sao ở địa vị của hắn ta, ở chức vụ của hắn ta, xảy ra loại chuyện này, hắn ta là Tư trưởng An Toàn Ti cũng phải chịu trách nhiệm.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Nho nhã vậy.

Không thể lúc có công lao thì là do hắn ta lãnh đạo tốt, xảy ra chuyện thì không liên quan gì đến hắn ta được.

Triệu Thiết Trụ không phải là người mặt dày như vậy, hắn ta cũng không phải là một nhân vật chính trị lão luyện, vì vậy hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng nhận lỗi và từ chức.

Chỉ cần Tư trưởng kế nhiệm của An Toàn Ti vẫn là người của bọn họ là được rồi.

Nhưng đối mặt với đại địch, ngay cả không phải người của Ngụy đảng cũng không có tâm tư đấu đá nội bộ.

Nữ thần Trí Tuệ cau mày, trực tiếp nói: “Không có chứng cứ thì tạo ra chứng cứ, hiện tại là thời đại nào rồi, còn nhiều trình tự như vậy? Đại Càn các ngươi rốt cuộc là làm việc thế nào vậy?”

Mọi người đều bị sốc.

Mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Nữ thần Trí Tuệ.

Sau khi Quân Ức Thiển phản ứng lại, khẽ ho một tiếng, cảm khái nói: “Không hổ là Nữ thần Trí Tuệ.”

Tô Lang Gia: “Nữ thần nói phải.”

Triệu Thiết Trụ: “Bổn quan nghe Nữ thần nói còn hơn mười năm đọc sách, ta sẽ đi sắp xếp ngay bây giờ.”

Nữ thần Trí Tuệ: “…”

Bà ta cảm thấy mình đã bị đưa vào tròng, hơn nữa bà ta có chứng cứ.

Nhưng hiện tại cũng không quan trọng lắm.

Quan trọng là Thần Hậu đã ra tay rồi, bọn họ tiếp theo phải làm thế nào?

Một câu nói của Ngụy Quân khiến Nữ thần trí tuệ một lần nữa giật mình.

“Nữ thần, nếu như ta đoán không lầm, mục tiêu tiếp theo của Thần Hậu có khả năng chính là bà.”

Nữ thần Trí Tuệ cười khổ nói: “Đúng vậy, việc ta sống là chướng ngại đối với Thần Hậu. Người ngựa của Tây Đại Lục, tốt nhất là chết sạch. Có điều, các ngươi chắc chắn sẽ bảo vệ bổn Nữ thần, đúng không? Cũng không thể để cho âm mưu của Thần Hậu thành công được.”

“Đương nhiên là bọn ta sẽ bảo vệ Nữ thần.”

Ngụy Quân đưa ra lời hứa hẹn với Nữ thần Trí Tuệ trước.

Sau đó bắt đầu nói nhưng.

“Nhưng giết người còn khó hơn nhiều so với bảo vệ người. Với trí tuệ của Nữ thần có lẽ cũng biết điều này. Vì vậy, bọn ta chuẩn bị hộ tống Nữ thần về Tây Đại Lục, hơn nữa hy vọng Nữ thần có thể giải thích rõ chuyện này cho cấp cao của Tây Đại Lục, đừng vì chuyện này mà nảy sinh hiểu lầm, trở thành con dao trong tay Thần Hậu, giống như hai kẻ ngốc liều mình đến cuối cùng hai bên cùng thiệt.”

Nữ thần Trí Tuệ trầm mặc một lát, sau đó nhìn về phía Ngụy Quân, trầm giọng nói: “Trên đường trở về Tây Đại Lục, ta làm sao có thể đề phòng Thần Hậu?”

Bà ta đã hỏi tới trọng điểm.

Nếu bà ta là Thần Hậu, nhất định sẽ trực tiếp hạ thủ với bà ta trên đường đi đến Tây Đại Lục.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận