Chương 1827. Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (11)
Ngọa long phụng sồ, kỳ phùng địch thủ (11)
“Không tồi, ta xem trọng ngươi.” Nữ thần Trí Tuệ nói: “Chỉ cần còn sống thì sẽ có hi vọng. Dewey, nếu như việc không thể làm, hợp tác với nước Càn để giữ lại tính mạng cũng không phải không được. Chỉ có nâng cao giá trị của mình mới có thể đóng một vai trò lớn hơn.”
“Ta hiểu, kẻ hèn nhát mới lựa chọn từ bỏ, ta muốn sống, ta muốn tồn tại, ta muốn chuộc tội với Nữ thần. Chuyện đã đến nước này, điều ta có thể làm chính là coi mình là người của nước Càn, có được sự tín nhiệm của Đại Càn, mang lại giá trị lớn hơn cho Đại Càn, lập được công lao nhiều hơn. Chỉ cần ta càng ngày càng quan trọng, vậy thì ta cầu xin cho Nữ thần, cấp cao Đại Càn có lẽ có thể nghe.”
Vẻ mặt Dewey kiên định, hắn ta trầm giọng nói: “Nữ thần, người là vì ta mới trở thành bộ dạng như hiện tại, Dewey ta cho dù phản quốc cũng nhất định khiến người bình an vô sự.”
Giờ khắc này, tín ngưỡng của Dewey vô cùng thành kính, thậm chí khiến cảnh giới của Nữ thần Trí Tuệ bị lung lay một chút.
Đến từ sự hỗ trợ của tín đồ này.
Nữ thần Trí Tuệ tâm sinh cảm khái.
Thật là một tín đồ tốt.
Bổn nữ thần suýt chút nữa cảm động rồi.
“Dewey, ngươi chính là ngươi, không cần vì ta mà sống.” Nữ thần Trí Tuệ đại khí nói: “Thần yêu thế nhân, không cần thế nhân vì thần mà hy sinh.”
Nói xong câu này, Nữ thần Trí tuệ để lại cho Dewey một hình bóng cao lớn.
Dewey càng thêm cảm động.
Nữ thần Trí Tuệ trở lại nơi mình bị bỏ tù, lập tức chuẩn bị ra tay.
Sau đó, bà ta nghe thấy một giọng nói dễ nghe:
“Nữ thần Trí Tuệ, bà tốt nhất không nên hành động, bằng không sẽ tự chuốc lấy nguy hiểm.”
Trong lòng Nữ thần Trí tuệ chùng xuống.
Người đến mạnh hơn bà ta rất nhiều.
Cho đến khi bước vào trong phòng, bà ta mới phát hiện trong phòng có người.
Hơn nữa, còn là bà ta trực tiếp nhìn thấy.
Nhưng sau khi bà ta phóng ra cảm ứng, rõ ràng lại phát hiện phía trước trống không, không có bất kỳ sự tồn tại nào.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là Hàng Duy Đả Kích.
“Ngươi là ai? Đến giết ta sao? Người của Thần Vương?”
Lam Tình khẽ mỉm cười: “Tại sao Nữ thần không đoán ta là do Đại Càn phái tới?”
Nữ thần Trí Tuệ trầm giọng nói: “Nếu như Đại Càn muốn giết ta, căn bản sẽ không giữ ta lại đến bây giờ.”
“Không sai, quả nhiên không hổ với thần danh ‘Trí Tuệ’ này, không hổ là sự tồn tại thức tỉnh ý thức bản ngã duy nhất trong số các cư thần của Tây Đại Lục.” Lam Tình tán thưởng: “So với đám thần ngu đần của Tây Đại Lục kia, bà có thể thức tỉnh là có lý do.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNội tâm của Nữ Thần Trí Tuệ càng chùng xuống.
Vậy mà ngay cả điều này đối phương cũng biết.
Chẳng lẽ là người mà Thần Vương phái tới giết bà ta?
Những chuyện này, về lý luận chỉ có Thần Vương số 1 biết được mới phải.
Lam Tình đoán được suy nghĩ của Nữ thần Trí Tuệ, nàng tiếp tục nói: “Yên tâm đi, ta không phải là do Thần Vương phái tới.”
Nữ thần Trí Tuệ không vì vậy mà buông bỏ cảnh giác, thậm chí còn không tin.
“Hơn nữa ta cũng không muốn giết bà.”
Câu nói này lại khiến Nữ Thần Trí Tuệ buông lỏng một chút cảnh giác.
Bà ta tỏ vẻ cảm tạ
“Với sự xuất quỷ nhập thần của các hạ, nếu muốn giết ta, ta chắc chắn sẽ không thể ngăn cản, vì vậy cảm tạ các hạ đã không giết ta.” Nữ thần Trí Tuệ nói.
“Không cần cảm tạ ta, bọn ta chú trọng việc quan sát, rất ít khi trực tiếp tham dự vào, càng sẽ không thúc đẩy sự phát triển của thế cục.” Lam Tình nói: “Hiện tại ta hiện thân gặp bà, từ lý luận là đã phạm vào đại cấm kỵ. Có điều, nếu ta không hiện thân sẽ bỏ lỡ mất cơ hội tốt ngàn năm có một này, cho nên ta cũng chỉ có thể vi phạm quy định tổ tiên một lần.”
Nữ thần Trí Tuệ không hiểu rõ lắm về lời nói của Lam Tình.
Bà ta hỏi điều mà mình quan tâm nhất.
“Lần này các hạ đến là muốn gì?”
Lam Tình: “Tới thăm bà một chút, thuận tiện hy vọng bà có thể làm một việc.”
“Các hạ, ngươi hình như đã quên mất hiện tại ta chỉ là tù nhân của nước Càn.”
“Yên tâm đi, rất nhanh nước Càn sẽ thả bà về Tây Đại Lục.” Lam Tình nói: “Lập trường của bà, cấp cao nước Càn đã mơ hồ nhận ra được. Chỉ cần bà không chủ động giết chết người nước Càn, nước Càn sẽ không động thủ với bà, hơn nữa sẽ đối xử vô cùng trọng hậu với bà.”
Nữ thần Trí Tuệ không nói gì.
Đây là những gì trong dự liệu của bà ta.
Bà ta đã hãm hại đồng đội của mình nhiều lần như vậy rồi, nếu cấp cao của Đại Càn không nhận thức được lấy một chút vấn đề, vậy thì bọn họ căn bản không thể có được vị trí cao như hiện tại.
Có điều, cấp cao của Đại Càn không nói thẳng ra.
Điều này cho thấy Đại Càn muốn duy trì sự hiểu ngầm với bà ta.
Điều này cũng phù hợp với lợi ích của Nữ thần Trí Tuệ.
Vì vậy, bà ta giữ im lặng và tiếp tục lắng nghe Lam Tình.
Lam Tình tiếp tục nói: “Trong tương lai nước Càn và Tây Đại Lục sẽ có một trận chiến khuynh quốc, nhưng trước đó, hai bên chắc chắn phải đàm phán, cũng sẽ trao đổi tù binh. Trước trận đại chiến luôn là khoảng yên bình cuối cùng. Có điều có người không hy vọng như vậy, nội bộ Đại Càn không phải là một khối thép chắc bền, Tây Đại Lục cũng không phải. Nếu bà chết ở nước Càn, Cơ Trường Sinh lại chết ở Tây Đại Lục, vậy thì cục diện sẽ phát triển như thế nào, bà đã từng nghĩ tới chưa?”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.