1.
Tôi xuyên thành vương mẫu nương nương.
Vương mẫu tiền nhiệm nói đám tiểu tiên nữ không dễ dạy lắm, tâm đạo của ai nấy đều không ổn định, vì vậy bà ấy muốn đi tìm một nơi yên tĩnh chút.
Vì vậy cái đứa chỉ còn lại linh hồn vừa bị tóm được là tôi đã bị cưỡng bức bắt đi phục vụ lao động.
Rồi rồi ok.
Dù sao thì giữa chúng thần tiên trên trời, vương mẫu nương nương cũng là chức vị dưới một người trên vạn người.
Này cũng không lỗ.
Hơn nữa chẳng phải chỉ là tiểu tiên nữ tơ tưởng đến phàm gian thôi sao. Tôi từ dưới phàm lên đây, mấy chuyện dưới đây làm gì có tiên nào rõ hơn tôi.
“Thất tiên nữ đang muốn hạ phàm, ngươi đi xử lý đi.”
“Đã rõ.”
Đảm bảo sẽ khiến vương mẫu hài lòng.
2.
Vương mẫu vừa nói dứt lời thần hồn đã rời khỏi cơ thể đi mất.
Tôi có toàn quyền tiếp quản tiên thể của vương mẫu, cùng với hàng tỷ năm pháp lực.
Vừa mới sử dụng dịch chuyển tức thời, tôi lập tức đã xuất hiện trước mặt thất tiên nữ.
Biết tiên pháp phê thật đấy!
Thất tiên nữ bị dọa cho nhảy dựng, “huỵch” một cái quỳ sụp xuống trước mặt tôi.
Thanh niên thời đại mới nhưng chúng tôi, mấy trò này làm gì có hiệu quả.
Tôi nâng nàng ta dậy.
Thất tiên nữ rưng rưng nước mắt nhìn về phía tôi, giọng nói mềm mại nũng nịu: “Mẫu hậu…”
Cái dáng vẻ rưng rưng lê hoa đái vũ của tiểu tiên nữ này, xinh xắn quá đi mất!
Thôi thì nàng ta muốn làm gì tôi cũng đồng ý hết!
Tôi nhịp nhịp tay: “Hạ phàm đúng không? Không vấn đề.”
“Ta sẽ sắp xếp mọi thứ theo yêu cầu của ngươi, đảm bảo ngươi sẽ hài lòng!
3.
Tôi nắm lấy bàn tay mềm mại của Thất Tiên Nữ, dịch chuyển tức thời về Dao Trì đại điện.
Lại sai các tiên nữ trong điện mời các vị tiên nữ Nhất, Nhị, Tam, Tứ, Ngũ, Lục đến.
Mọi người đã đến đông đủ, tâm trạng của Thất Tiên Nữ cũng ổn định hơn nhiều.
Tôi hỏi nàng: “Ngươi xuống phàm để làm gì, đừng sợ, cứ nói thẳng ra.”
Thất Tiên Nữ liếc nhìn sáu vị tỷ tỷ, rồi lại nhìn ta, cuối cùng vẫn để dục vọng chiến thắng lý trí, mạnh dạn lên tiếng:
“Tiểu nữ thấy Đổng Vĩnh bán thân chôn cha, là một người con có hiếu, trong lòng yêu mến, muốn gả cho chàng, làm một đôi vợ chồng phàm trần.”
Sáu vị tỷ tỷ của Thất Tiên Nữ vô cùng kinh ngạc.
Nhưng trong sự kinh ngạc đó dường như còn ẩn chứa chút ngưỡng mộ và ganh tị.
Không trách Vương Mẫu Nương Nương nói rằng đội ngũ khó quản lý!
Thì ra những tiên nữ này đều đã có những suy nghĩ riêng rồi.
Tôi không phải là Vương Mẫu Nương Nương trước kia, có gì đáng ngăn cản đâu.
Con gái đã lớn, cuối cùng cũng phải biết chút về sự hiểm ác của xã hội.
Nhà tôi còn có ngôi vị để kế thừa, làm sao có thể cứ mãi bảo bọc được.
Nghĩ đến đây, tôi gật đầu mạnh mẽ: “Không thành vấn đề!”
“… Xin mẫu hậu thành… toàn?”
Tôi đồng ý nhanh chóng, Thất Tiên Nữ lại không dám tin.
Không sao, tôi sẽ cho nàng thấy sự chân thành của tôi!
“Chẳng phải chỉ là đi trải nghiệm cuộc sống vợ chồng phàm trần sao, chuyện nhỏ thôi.”
Tôi lộ ra nụ cười mà ta tự cho là rất thân thiện, bước xuống từ ngai vàng cao chót vót.
Dao Trì đại điện của Vương Mẫu rất là hùng vĩ tráng lệ, chỉ là quá cao sang quá, cách xa quần chúng như vậy, tôi rất không quen.
May mà bây giờ tôi pháp lực cao cường, chỉ vung tay một cái, đã biến ra một chiếc bàn hội nghị bầu dục bằng ngọc thạch, tám chiếc ghế hội nghị bằng bạch ngọc:
“Nào, chúng ta cùng ngồi xuống, bàn bạc kỹ về phương án thực hiện hoạt động xuống phàm của Thất Tiên Nữ.”
4.
Bảy vị tiên nữ xinh đẹp ngồi quanh bàn với tôi, vẻ mặt bối rối.
Do thiếu kinh nghiệm, cuộc họp chủ yếu là tôi nói còn họ lắng nghe.
“Trước hết, chúng ta phải nhận thức đầy đủ về ý nghĩa quan trọng của việc Thất Tiên Nữ hạ phàm.
Cuộc sống ở Thiên Đình cao sang, xa rời dân chúng. Các ngươi là tiên nữ ở vị trí quan trọng trong bộ phận cốt lõi của Thiên Đình, mà có thể chủ động yêu cầu xuống trần gian, trải nghiệm cuộc sống khó khăn của người dân ở tuyến đầu, giúp đỡ nhóm người nghèo nông thôn độc thân lớn tuổi, tinh thần này thật đáng được khích lệ!
Đối với lần xuống trần này, yêu cầu tổng thể chỉ có một điểm: đi sâu vào quần chúng.
Về nội dung hoạt động, đã là làm vợ chồng phàm nhân, trải nghiệm cuộc sống phàm nhân, thì hãy triệt để một chút, không thể đặc cách, phải hòa nhập vào quần chúng với thân phận người phàm.
Các ngươi không có ý kiến gì chứ?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetBảy vị tiên nữ đồng loạt lắc đầu.
“Đồng ý chứ?”
Bảy vị tiên nữ đồng loạt gật đầu.
“Tốt, vậy tiếp theo chúng ta hãy thảo luận về lịch trình và yêu cầu công việc.
Sau cuộc họp, trước tiên Đại Tiên Nữ sẽ tìm một thể xác phàm nhân phù hợp cho Thất Tiên Nữ. Cần phải là một cô gái vừa mới lìa hồn, không thân không thích, cách xa làng Đổng, khoảng mười lăm tuổi.
Sau đó, Thất Tiên Nữ có thể rời hồn nhập thể, tôi sẽ đích thân đưa nàng xuống trần.
Theo tỷ lệ thời gian một ngày trên trời bằng một năm dưới đất, và tuổi thọ trung bình bốn mươi của nông dân trong triều đại của Đổng Vĩnh, đề xuất lấy ba mươi ngày ở Thiên Đình làm kỳ hạn, sau ba mươi năm nhân gian, hoạt động này kết thúc.
Tất nhiên, nếu đến lúc đó Thất Tiên Nữ thấy cần thiết phải gia hạn hoạt động, chúng ta cũng có thể kéo dài thích hợp, nhưng không được quá năm mươi ngày.
Đồng ý không?”
Lần này bảy vị tiên nữ suy nghĩ một chút rồi mới gật đầu: “Chúng con nghe theo mẫu hậu.”
“Được rồi.” Tôi cũng gật đầu.
Công việc tiến triển nhanh như vậy, tôi còn hơi không quen.
“Tiếp theo là yêu cầu công việc.
Tóm lại nhớ một nguyên tắc: Thất Tiên Nữ từ nay sẽ là một phàm nhân bình thường.
Không được tiết lộ thân phận thần tiên.
Không được sử dụng pháp thuật bảo bối.
Bất kỳ thần tiên yêu ma quỷ quái nào khác đều không được can thiệp vào Thất Tiên Nữ, cũng không được cung cấp sự giúp đỡ.
Mọi thứ đều phải dựa vào bản thân.
Con có làm được không, Tiểu Thất?”
5.
Thất Tiên Nữ đầu óc chỉ nghĩ đến việc xuống trần lấy Đổng Vĩnh, nên vội vàng đồng ý với phương án tôi đề xuất, còn thúc giục Đại Tiên Nữ tìm thân thể cho mình.
Đại Tiên Nữ và Thất Tiên Nữ tình chị em sâu đậm, hiệu quả cực cao.
Chỉ là vì gấp rút hoàn thành nhiệm vụ, thân thể tìm được này thực sự rất bình thường.
Diện mạo bình thường, vóc dáng bình thường, trang điểm một chút cũng chỉ có thể miễn cưỡng nói là nhan sắc trung bình.
Tôi rất hài lòng:
“Vẻ ngoài chỉ là vật ngoài thân, con không phải cũng nhìn trúng tấm lòng hiếu thuận nhân hậu của Đổng Vĩnh sao!
Như vậy mới xứng đôi với Đổng Vĩnh, phù hợp với phong tục nhân gian.”
Thất Tiên Nữ nghe xong, lập tức thu lại chút phản kháng trên mặt, kiên định nói:
“Mẫu hậu nói rất đúng, chàng Đổng nhất định sẽ không lấy mạo để xét người!”
Tôi thiết lập pháp trận trên thân thể phàm nhân đó, để có thể chịu được linh hồn của Thất Tiên Nữ, đồng thời cũng để lại cấm chế, khiến Thất Tiên Nữ không thể sử dụng pháp thuật thần tiên.
Sau khi nàng nhập thể, tôi đưa nàng đến dưới cây hòe lớn ngoài làng họ Đổng:
“Hôm nay Đổng Vĩnh sẽ đi qua nơi này, trên đường đến nhà Phó viên ngoại làm việc, con có thể đợi ở đây.
Tiểu Thất, ta sẽ đi ngay đây, con ở đây rèn luyện tốt nhé.
Nhớ kỹ yêu cầu công việc của chúng ta, chúng ta sẽ theo dõi con từ trên trời.”
Thất Tiên Nữ đắm chìm trong niềm vui sắp lấy được Đổng Vĩnh, nụ cười lan tỏa từ khóe mắt đến đuôi mày, che cũng che không nổi.
Tôi cũng không nói thêm nữa, về trời thôi!
6.
Trở lại Dao Trì, hội trường mới đã được bố trí theo yêu cầu của tôi.
Tất cả nữ tiên của Thiên Đình cũng đều có mặt.
Ngoại trừ Thất Tiên Nữ, hiệu suất làm việc của mấy vị còn lại đều không tệ!
Không nói nhiều, sau khi giới thiệu ngắn gọn về việc Thất Tiên Nữ xuống trần, tôi tuyên bố, hoạt động học tập lớn đầu tiên của nữ tiên Dao Trì chính thức bắt đầu!
Nội dung học tập đầu tiên chính là tập huấn tập trung.
Tập trung xem trực tiếp cuộc khảo sát từ tuyến đầu trần gian của Thất Tiên Nữ.
Mỗi ngày còn có bài tập trên lớp, cũng không nhiều, chỉ cần viết tâm đắc tư tưởng không dưới ba nghìn chữ là được.
Các nữ tiên nhìn chung có tố chất cực cao, dù không hiểu lắm cũng không trò chuyện riêng.
Lúc này trong gương nước huyễn hóa của Dao Trì, Thất Tiên Nữ đã đợi từ sáng đến tối, cuối cùng cũng đợi được Đổng Vĩnh đến muộn.
Chàng vác một gói đồ, mặc áo vải gai vá chằng vá đụp, từ hướng mặt trời lặn đi tới.
Thất Tiên Nữ đổi sang thân xác phàm nhân, đã đứng mỏi từ lâu, đang tựa vào cây hòe lớn nghỉ ngơi.
May mà từng là tiên nên ngũ quan nhạy bén.
Phát hiện Đổng Vĩnh đến từ xa, nàng lập tức vui mừng đứng thẳng người, bước nhanh hai bước, đón lên.
Bận rộn cả ngày, Đổng Vĩnh mệt mỏi rã rời, thêm vào đó tiền đồ ảm đạm, nên chỉ cúi đầu bước đi.
Thấy phía trước có người, cũng chỉ ngẩng mí mắt lên nhìn một cái.
Rồi bước sang một bước, đi vòng qua…
…
Thất Tiên Nữ bình thường từ đầu đến chân, đã bị Đổng Vĩnh lờ đi hoàn toàn.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.