Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 5

9:41 sáng – 15/11/2024

20
Khi tôi về đến nơi, chỉ thấy một mớ hỗn độn.

Thiên thần sa ngã từng có đôi cánh trắng muốt nay đã hoàn toàn đen tuyền, co quắp dưới gầm giường. Đôi cánh khổng lồ quấn quanh hắn như kén tằm.

Tôi nhíu mày, quay đầu nhìn Asmodeus, không chắc chắn hỏi: “Mewlo?”

“Như cô thấy đấy.”

Asmodeus gật đầu, dập tắt hy vọng cuối cùng của tôi.

Tôi đành bất lực, nửa ngồi xuống, chạm vào đám lông vũ: “Mewlo?”

“Ừm?”

Đám lông vũ đen tuyền khẽ run rẩy, để lộ ra đôi mắt rưng rưng ngấn lệ.

Chưa kịp trêu ghẹo gì, ngay giây tiếp theo, tôi đã bị hắn đè xuống đất.

“Ta cứ tưởng em sẽ không quay về nữa.”
Mewlo khẽ rủ mắt, nước mắt lăn dài.

Asmodeus chen vào: “Nói thật, nhìn cậu ta thếtôia cũng thấy áy náy.”

Tôi: “…”

Tôi lườm thiên thần sa ngã có mái tóc tóc đỏ đang ra vẻ vô tội, rồi nhẹ nhàng dỗ dành Mewlo vừa lạii bắt đầu khóc.

Asmodeus đưa tôi một chai nước: “Cho cậu ấy uống chút đi, không khéo lại thành cái xác khô mất. Ta không thể lại gần, cậu ta không đồng ý.”

Không còn cách nào khác, tôi nhận lấy chai nước, dỗ hắn uống.

Không rõ lý do vì sao, nhưng lúc này Mewlo lại trở nên cố chấp đến vậy. Đôi cánh của hắn luôn muốn quấn lấy tôi, mỗi khi không nhìn thấy tôi, hắn lại bắt đầu gọi tên tôi. Rõ ràng là tôi đâu có rời xa bao lâu, nhưng hắn lại phản ứng như thể gặp phải điều gì kích động.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Cuối cùng, khi Mewlo đã ngủ say, tôi cầm kiếm bước đến hỏi Asmodeus.

Anh ta im lặng một lúc: “Thiên thần sa ngã, sẽ bị đần mất ba năm. Từ Thiên đàng rơi xuống địa ngục, quá trình chuyển đổi sức mạnh sẽ tạm thời ảnh hưởng đến tinh thần.”

Tôi: “Thật thú vị.”

Asmodeus: “Cô phải chịu trách nhiệm.”

Tôi phát điên: “Tại sao lại là tôi?!”

Anh ta: “Bởi vì nếu không thì chỉ có một trong hai chúng ta sống sót.”

Tôi đề nghị: “Hay ngài chết thử xem?”

Anh ta: “Hay lắm.”

Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên. Mewlo loạng choạng bay tới, mặt lạnh như băng, chắn trước mặt tôi, tay giơ lên tạo ra một pháp trận đen tối.

Tôi vội vã ngăn cản: “Mewlo! Mewlo! Ngài nghe thấy tôi nói không? Dừng lại, mau dừng lại!”

“Em sẽ đi với hắn ta sao?”

Mewlo hỏi, đôi mắt xanh như ngọc dần trở nên mờ mịt.

Mái tóc trắng tinh khôi của hắn đã bắt đầu chuyển sang màu đen.

Hắn thực sự đã hoàn toàn sa ngã.

Tôi vội vã giải thích: “Không quen, tôi với hắn không quen biết. dù ngài có giết hắn thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi, nhưng đừng làm bẩn tay mình, đúng không? Đi nào, về nghỉ ngơi thôi, nghỉ ngơi.”

Asmodeus mặt mày nhăn nhó như vừa nuốt phải thứ gì khó chịu: “Sinh mạng của thất tông tội cũng là sinh mạng.”

21

Kể từ khi Mewlo trở thành một trong những Thiên thần sa ngã, phòng của tôi trở nên náo nhiệt hơn nhiều. Bởi vì ngày nào cũng có cãi vã, Mewlo không cho Asmodius vào phòng tôi.

“Chúng ta từng ăn cơm cùng nhau mỗi ngày!!”

Thiên thần sa ngã tóc đỏ tức đến phát nổ.

Mewlo: “Ừ, rồi sao?”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Vậy sao giờ cậu lại không cho tôi vào!”

Mewlo: “Không cho.”

“Tại sao?!”

“Chỉ là không cho.”

Thật sự chẳng khác gì hai đứa trẻ con cãi nhau. Tôi ôm chồng tài liệu nhìn hai người họ, không khỏi cảm thấy đau đầu.

“Thôi, đừng cãi nhau nữa. Đoàn điều tra về buôn lậu xuyên quốc gia cần Mewlo ngài, để hỗ trợ điều tra. Vụ án cha ngài thờ phụng tà linh, làm hại người phàm cũng sắp tuyên án rồi. Ngài cần phải đi một chuyến. Còn ngài nữa, Lucifer có chuyện muốn gặp ngài. Hai người đừng đứng chắn cửa tôi nữa, ai phải làm gì thì làm đi.”

Asmodius trợn mắt: “Biết rồi, tôi hiểu rồi.”

Mewlo nhẹ nhàng kéo tay áo tôi, hỏi: “Em sẽ đợi tôi chứ?”

Nhìn vào ánh mắt khẩn thiết của hắn, tôi thở dài: “Thôi được rồi, đúng lúc tôi cũng có tài liệu cần gửi, chúng ta cùng đi.”

Asmodius cau mày, hét lên: “Thiên vị, thiên vị!”

Chàng trai tóc bạc im lặng, dang tay ra, một ma trận màu đen dần thành hình .

“Này, thật sự tưởng tôi không đánh lại cậu sao?”

Thiên thần sa ngã cũng phô trương xòe cánh ra.
Tôi có chút sụp đổ: “Đừng đánh! Đừng đánh ngay trước cửa phòng tôi mà!!”

22

Chúng tôi vất vả một thời gian dài, cuối cùng mọi chuyện cũng đã được giải quyết.

Tập đoàn tội phạm đã bị bắt, cha hắn cũng bị xét xử.
Tôi từng hỏi hắn về chuyện này.

Mewlo im lặng một lúc lâu, nắm chặt tay tôi: “Mẹ ta là một người vì tình yêu mà sẵn sàng đánh đổi tất cả. Vì vậy, khi thấy cha ta sa vào vũng bùn, bà vẫn kiên quyết ở bên ông. Nếu mẹ ta còn sống, có lẽ bà sẽ tha thứ cho ông. Nhưng ta thì không, và những sinh mạng vô tội đã chết cũng sẽ không tha thứ. Ta đã tìm kiếm suốt nhiều năm như vậy, chỉ mong ông ta phải trả giá, chuộc tội cho những linh hồn vô tội đó.”

Ngừng một lúc, hắn lắc đầu, nở một nụ cười nhè nhẹ, đôi mắt hơi đỏ lên: “Mọi chuyện đã qua rồi, không nhắc nữa.”

Tôi gật đầu đồng ý.

“Bây giờ chúng ta là gì?”

“Ngài nghĩ sao?”

Tôi nằm nghiêng người nhìn hắn. Đôi cánh của hắn nhẹ nhàng phủ lên tôi, mùi hương ấm áp như mặt trời bao bọc lấy tôi. Kể từ khi tôi nói thích đôi cánh ấm áp của hắn, mỗi khi đi ngủ, hắn đều bay xa hàng nghìn dặm rời khỏi địa ngục để phơi nắng, làm cho đám lông vũ trở nên mềm mại và ấm áp.

“Người bên cạnh ta mãi mãi, người yêu.” giọng hắn trầm thấp, “Ta không quan tâm Michael nói gì, ta vẫn muốn đi theo em trở về. Xin visa xuống địa ngục khó quá, em phải đợi ta.”

Tôi cười: “Không cần vội, sếp của tôi nói tôi đã khiến một Thiên thần sa ngã, không những phải viết bản kiểm điểm, mà thời gian công tác cũng bị kéo dài. À này, sao lông vũ của ngài rụng nhiều vậy?”

Mewlo chớp mắt: “Em thích lông vũ của ta mà.”

Tôi: “Ừm?”

Chàng trai tóc bạc có chút ngượng ngùng: “Ta muốn dùng lông vũ để may áo cho em.”

Tôi: “….”

Tôi: “Hay là thôi…”

Hắn chớp mắt nhìn tôi, đôi mắt xanh biếc dần ngấn lệ.

Có lẽ vì thấy cha hắn cuối cùng cũng nhận sự trừng phạt xứng đáng, hắn cũng đã dần giải tỏa được khúc mắc trong lòng, từ một tảng băng trở thành một kẻ mít ướt, càng ngày càng giống cậu bé thuở nhỏ.

Cũng tốt.

Tôi đành nhượng bộ: “Muốn muốn muốn, rất thích, tôi sẽ mặc!!”

“Em sẽ được mặc nó sớm thôi.” Mewlo cuối cùng cũng vui vẻ, kéo tôi vào lòng, khẽ hứa hẹn.

Tôi cười không được khóc không xong.

Ai đó cứu tôi với!!

– Hết –

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận