1.
Hoạ quỷ sư hay gọi là thầy vẽ quỷ phân tranh làm ba loại: vẽ da, vẽ xương và vẽ hồn.
Vẽ da có thể cải thiện vận may, vẽ xương có thể thay đổi số mệnh và vẽ hồn có thể tiêu diệt tà ma.
Tôi là sinh viên Học viện Mỹ thuật Trung ương và cũng là thế hệ thầy vẽ quỷ thứ 73, Tần Miên.
Gần đây, việc thực hành vẽ hồn của tôi có dấu hiệu hơi đột phá nên tôi tranh thủ kỳ nghỉ hè để live-stream chân dung trên mạng nhằm tìm kiếm cơ hội đột phá.
2.
Nhờ mánh lới quảng cáo cái mác sinh viên Học viện Mỹ thuật Trung ương, phòng phát sóng trực tiếp của tôi đã thu hút một lượng truy cập nhỏ ngay khi bắt đầu phát sóng.
[Chủ phòng không hổ là sinh viên tài năng của Học viện Mỹ thuật Trung ương. Bức tranh vẽ con chim bói cá này thực sự sống động như thật, như thể nó còn sống vậy.]
[Một bức tranh có giá mười bản đồ kho báu, rõ ràng cô ấy có thể lấy thẳng tiền, nhưng lại tặng tôi bức tranh đó, tôi khóc chết luôn rồi!]
Tôi vẽ từng nét một trên đôi cánh của con chim bói cá. Không ai để ý rằng đôi mắt đen to bằng hạt đậu của con chim bói cá đang xoay chuyển.
Lúc này phòng phát sóng trực tiếp nhắc nhở rằng có người đã thưởng cho tôi.
[Thiên Lương Vương Phá tặng bạn mười bản đồ kho báu]
Sống lại rồi!
Tôi gác bức tranh chim bói cá còn dang dở sang một bên và nhấp vào kết nối phát sóng trực tiếp của Thiên Lương Vương Phá.
Đối diện màn hình là một anh chàng rất đẹp trai, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, nhưng giữa hai lông mày có một nét tà ác không khớp với gương mặt cho lắm.
“Người đẹp, tôi đã gửi bản đồ kho báu cho em rồi. Em hãy vẽ cho tôi một bức chân dung nhé.”
Ngay khi khuôn mặt của người đàn ông này xuất hiện, trận địa bắt đầu náo loạn.
[Mẹ kiếp, Thẩm Triết! Tôi thật sự đang ở cấp độ nào vậy? Có thể lướt chung phòng phát sóng trực tiếp với Thẩm Triết.]
[Thẩm Triết là ai?]
[Thẩm Triết mà cũng không biết à, anh ấy là con trai duy nhất của đại gia giàu nhất nước Thẩm Vạn Xuyên, danh xưng Thái tử của Bắc Kinh, cũng chính là người anh trai thất lạc từ lâu của tôi.]
[Đừng nhận bậy người thân, đó rõ ràng là anh trai tôi. Thẩm Triết, em là em trai thất lạc từ lâu của nhà họ Thẩm!]
Thái tử Bắc Kinh? Tên súc sinh này cũng được đấy chứ.
Tôi nhìn thấy một luồng khí đen dày đặc đọng lại giữa lông mày của Thẩm Triết, trong đó có một chút ánh vàng, nên tôi nở một nụ cười chói mắt.
“Tốt.”
Đây có thể một tên nhóc mang đến may mắn cho tôi, xem ra kỹ năng vẽ hồn của tôi sẽ có thể đột phá sớm thôi.
3.
Thẩm Triết ngồi đối diện nhìn vẻ mặt si mê của tôi, liền mập mờ trêu chọc: “Nếu em vẽ đẹp, tôi sẽ để em xử lý.”
Tôi ẩn ý nhìn hắn: “Đây là chính miệng anh nói đấy nhé, tuỳ tôi xử lý.”
Hắn nhướng mày: “Đương nhiên, đến lúc đấy em muốn chơi thế nào thì tôi đều sẽ thoả mãn em.”
[Ha ha, Thẩm Triết còn chịu chơi nữa, em sẽ chờ đến lúc anh xấu mặt.]
[Cô chủ nhà này có làn da trắng và đôi chân dài. Thẩm Triết rất thích tán những cô gái phong cách này.]
[Chủ nhà sẽ rất may mắn nếu Thẩm Triết thích cô ấy.]
Tôi phớt lờ những trò đùa khó chịu trên thanh bình luận.
Lấy ra hộp sơn chứa máu của tam sinh ngũ súc, và mực được nghiền từ bột đá đen, rồi bắt đầu vẽ những đường trên giấy bằng bút Tụ Linh.
Một khuôn mặt tròn với đôi tai nhọn, cặp mắt lô lố, cái miệng xẻ, chiếc mũi tẹt, cái đuôi dài và tứ chi chấm đất. Sau khi phác thảo đường viền bằng một vài nét, tôi tô màu bức chân dung bằng máu của tam sinh.
Trên trang xuất hiện hình ảnh một con ly miêu đầy máu và bị lột đi lớp da, đôi mắt tà ác và lạnh lẽo nhìn thẳng vào tôi.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetSau khi cất bút, tôi cầm bức tranh lên thổi một hơi rồi trưng ra trước màn hình.
[Chết tiệt, tại sao chủ phòng lại vẽ một con mèo chết vậy? Mắt con mèo này ác quá, nhìn chằm chằm khiến tôi lạnh cả người.]
[Chủ phòng điên rồi, người ta bảo cổ vẽ chân dung mà cổ lại vẽ con mèo chết để dọa người.]
[Tôi vô tình nhìn thấy… Xuỳ… xui xẻo mau biến đi… xuỳ… quấy rầy… xuỳ… đi thôi.]
Thẩm Triết phía đối diện âm trầm nhìn bức tranh, thật lâu sau mới nở nụ cười nham hiểm: “Đây là ý gì?”
Tôi dùng ánh mắt sắc lẹm nhìn hắn: “Anh đã bao giờ nghe chuyện ly miêu đổi Thái tử chưa? Hai phi tử của Tống Chân Tông mang thai cùng lúc. Để trở thành Hoàng hậu, Lưu phi đã dùng một con ly miêu lột da đổi lấy hoàng tử của Lý phi. Về sau Lý phi bị đày vào lãnh cung, con ly miêu bị lột da oán hận không tiêu tan nên biến thành quỷ, chuyên môn lợi dụng lúc phụ nữ sinh đẻ để thay thế con của người khác, mượn vận may giúp nó tu luyện.”
Thẩm Triết nghe vậy vỗ tay cười lớn: “Thật tuyệt vời! Thật tuyệt vời! Lúc em vẽ bức tranh này, không phải đang nghĩ rằng tôi là con ly miêu đó chứ?”
[Đây là thế kỷ 21, chủ phòng còn làm ra dáng vẻ mê tín dị đoan, đúng là để nổi tiếng thì cái gì cũng dám nói.]
[Cười chết mất, thái tử Thẩm là con ly miêu thì tôi đây chính là con chuột.]
[Cô bé nhìn cũng khá xinh đẹp cớ sao lại là một đứa ngốc vậy chứ?]
4.
Con thú này khá bướng bỉnh, có vẻ nếu không hiện nguyên hình thì nó sẽ không thừa nhận.
“Phải hay không thì chúng ta chờ lát nữa sẽ biết.”
Tôi lấy vài giọt máu trên tay, nhúng bút Tụ Linh vào máu và viết chữ “Ngự” lên trán và tứ chi của con ly miêu.
Thẩm Triết vừa nãy còn không thèm để ý đột nhiên tái mặt, ngã xuống đất co giật. Khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo, lăn qua lăn lại đầy đau đớn, có thể lờ mờ nhìn thấy bóng dáng của một con ly miêu.
Nó nghiến răng giơ tay lên, cố gắng hết sức bóp cái chú giữa hai lông mày, dần dần cơ thể ngừng co giật.
“Con thú này sau khi lấy vận đạo quả thật đã trở nên khác biệt, bây giờ có thể phá thuật pháp của tôi.”
Tôi ngoài miệng nói đùa nhưng trong lòng lại nghiêm túc hơn.
“Khà, khà, khà, không ngờ cô lại là thuật sĩ, có điều gặp được ta thì chỉ có thể trách cô học nghệ không tinh. Hôm nay chính là ngày chết của cô.”
Thẩm Triết cười quái dị, lộ ra răng nanh sắc nhọn.
Nó quỳ bốn chân xuống đất, khí đen đằng sau lưng ngưng tụ thành một cái đuôi dựng thẳng tắp, sống lưng cong lên trong tư thế tấn công, đôi mắt cũng biến thành màu xanh, đồng tử hẹp lại.
Con ly miêu này có đạo hạnh ngàn năm, mượn vận may của rất nhiều con nhà giàu có nên sắp đột phá, nếu không có bút Tụ Linh thật sự là không thể làm gì được nó.
Tôi lấy mực linh hồn ra và dùng bút Tụ Linh viết một đoạn chú ngữ lên bức tranh. Cả người Thẩm Triết bị bao quanh bởi những lá bùa màu vàng.
Nó bay lên để thoát khỏi pháp trận, nhưng bị chặn lại. Chú ngữ quay ngày càng nhanh, co lại ngày càng chặt hơn.
Thẩm Triết ở bên trong phát ra một tiếng kêu chói tai, sau đó hóa thành một làn khói đen chậm rồi rãi tiêu tán.
Con ly miêu tôi vẽ trên giấy sống động hơn một chút.
[Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Phim viễn tưởng à? Có lẽ tôi đã đi ngủ quá muộn và bị ảo giác.]
[Hóa ra tôi đã xem nhầm kênh. Đây không phải là về khoa học mà là một bộ phim siêu nhiên.]
[Khổ nỗi tôi là người thất học nên chỉ có thể bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình đối với chủ phòng, à không, là ngưỡng mộ đối với đại tiên.]
[Ban đêm tôi sợ đến nỗi không dám ngủ, vừa vén chăn lên liền nhìn thấy Thẩm Triết, ôi không, là con ly miêu.]
Sau khi hàn phục được mèo tinh, tôi hơi mệt nên tắt phát sóng trực tiếp.
Khi tôi vừa nghỉ thì có một người tên là Ngôi Sao Siêu May Mắn đã gửi tin nhắn cho tôi.
Nhưng hồn lực của tôi còn lại rất ít nên tôi không để ý đến nó.
Hơn nữa, sát khí của con ly miêu này rất mạnh, tôi cần phải luyện chế nó rất nhiều mới có thể hấp thụ tu vi của nó.
Cùng lúc đó, bài viết về ly miêu đổi thái tử lặng lẽ xuất hiện trên hot search.
Bình luận hot số một là: “Không biết kẻ xui xẻo nào đã bị thay thế cuộc sống phú nhị đại?”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.