Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 3

7:18 sáng – 29/10/2024

9.

Trong video, toàn bộ cơ thể của Trình Dương đang đè nặng lên trên người Trương Lâm.

Động tác không những vô cùng mạnh bạo mà bên cạnh còn có rất nhiều loại thuốc trợ hứng rải rác xung quanh.

Càng khiến người ta chấn động chính là, vị thành niên như Trình Dương không những không chi ăn vụng trái cấm, mà còn chơi một số trò chơi quá cấm kỵ.

Bây giờ, tất cả khách khứa đều đã hiểu rõ vì sao tôi lại sắp xếp cho Trình Dương một cuộc hôn nhân như vậy rồi.

Thậm chí bọn họ còn cảm thấy, Trình Dương là một tên khốn nạn, một tên cầm thú!

Tôi nhìn cậu thanh niên bị đánh ngất xỉu trong phòng nghỉ, cười lạnh một tiếng, cầm điện thoại gọi cho cảnh sát.

Lúc này, bên ngoài hỗn loạn như nồi cháo heo.

“Mau, mau tắt video đi! Tắt mau!”

Hứa Hân gần như muốn ngất đi.

Trình Hàn nhào lên tắt máy tính, miệng còn hô to: “Tất cả đều là bôi nhọ!”

Trình Dương càng nổi trận lôi đình, chỉ vào màn hình lớn hô to “Cái này không phải nên là ——” lại bị Trình Hàn bịt chặt miệng lại.

Mọi người trong hội trường sôi nổi bàn tán.

“Má ơi, trẻ con bây giờ chơi đến mức độ này luôn sao?”

“Hèn gì tổng giám đốc Tần lại vội vã sắp xếp hôn sự cho Trình Dương như thế!”

“Tên Trình Dương này đúng là một tên cặn bã, làm mẹ của hắn đúng là mất mặt quá đi!”

“Lễ trưởng thành gì chứ, hôm nay là bữa tiệc cho thiên hạ cười thì đúng hơn.”

“Tiêu đề trên các tờ báo ngày mai sẽ là……”

Giữa hàng nghìn lời bình luận, tôi đau lòng xuất hiện trước mặt mọi người.

“Trời ạ, mẹ mới đi thay quần áo có một chút thôi…… Dương Dương, sao lại thành ra thế này?”

Trình Dương nhìn thấy tôi không bị gì mà đi ra ngoài, lập tức ngẩn ngơ, hai mắt trợn to, không nói nên lời.

Trình Hàn là người đầu tiên phản ứng lại, ông ta xông lên, hung hăng bắt lấy cổ tay của tôi, nổi giận nói:

“Tần Du, bà nói cho tôi biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra đây? Video này là do bà chuẩn bị đúng không? Có phải là bà cố ý muốn huỷ hoại Dương Dương đúng không?!”

Tôi đã đoán trước được ông ta sẽ nói như thế.

Tôi tát Trình Hàn một cái thật mạnh, nhân lúc ông ta sửng sốt, tôi xông lên sân khấu, cầm lấy microphone lớn tiếng nói:

“Vốn dĩ nội dung video sẽ được trình chiếu là hình ảnh trưởng thành qua từng năm của con trai yêu quý của tôi. Đó là những thước phim do chính tay tôi ghi lại và cũng tự tôi mang đến đây, không ngờ lại bị kẻ xấu xa nào đổi thành…… thứ khó coi này.”

“Nhưng mà mọi người hãy yên tâm, tôi đã sai người đi lấy video của camera giám sát, tin rằng sẽ sớm tìm được manh mối là ai đã bày ra trò này.”

Người ở phía dưới đều trầm trồ khen ngợi, nói sẽ chờ chân tướng sự việc, còn đám người Trình Hàn lại ngẩn ngơ.

Trương Lâm luống cuống, lập tức bỏ chạy, nhưng đã bị người mà tôi sắp xếp từ trước chặn lại.

Kiếp trước, khi cô ta bỏ thuốc vào đồ ăn muốn giết tôi cũng không phải là bộ dạng nhát gan như vậy đâu.

“Dù sao chuyện như thế này cũng không đẹp mặt cho lắm, lại liên quan đến Dương Dương, em nghĩ hay là chúng ta đừng làm lớn chuyện, trích camera cũng không phải là chuyện dễ dàng……” Hứa Hân hoảng loạn khuyên nhủ.

Tôi nghiêm túc nói với cô ta: “Chính là vì liên quan đến Dương Dương cho nên chị mới phải càng nên điều tra rõ ràng. Hứa Hân, em không phải là mẹ của Trình Dương, em sẽ không hiểu cảm giác lúc này trong lòng chị đâu.”

“Nếu để chị phát hiện ra là ai đang giở trò, chị nhất định sẽ dùng biện pháp khắc nghiệt nhất bắt người đó phải trả giá!”

Hứa Hân sửng sốt hồi lâu không nói nên lời.

10.

Rất nhanh sau đó, chân tướng đã được phơi bày.

Camera giám sát đã ghi lại rõ ràng chính Trương Lâm đã tráo đổi video. Nhân lúc không ai chú ý, cô ta bạn thực hiện điều đó vào trước khi video được chiếu.

“Được lắm, hóa ra là cô à Trương Lâm, thì ra cô muốn dùng thủ đoạn này trước đông đảo mọi người để buộc Dương Dương cưới cô!”

“Cô quá bỉ ổi rồi, hôm nay tôi phải thay chị Tần Du và Dương Dương dạy dỗ cô một bài học!”

Hứa Hân sợ Trương Lâm sẽ khai ra bọn họ, lập tức nhào đến nắm quần áo của cô ta, điên cuồng đánh đấm.

Trương Lâm bị đánh đến nỗi mặt mũi bầm dập, muốn nói chuyện nhưng cả mặt sưng húp, không nói nổi một chữ.

Tôi đứng một bên thờ ơ nhìn bọn họ, còn âm thầm đưa mắt ra hiệu cho bảo vệ ngăn cản đừng cho ba mẹ Trương Lâm đến gần.

Tôi muốn mượn cơ hội này để trả thù việc kiếp trước cô ta đã hạ độc tôi.

Cuối cùng khuôn mặt của Trương Lâm bị huỷ hoại, cô ta ngã nhào xuống đất như bùn lầy. Lúc này ba mẹ Trương Lâm mới gào khóc nhào đến bế cô ta đi và gọi 120*.

*Số điện thoại cứu thương ở Trung Quốc

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Nhưng việc này vẫn chưa xong đâu.

Ngay sau đó, tôi đau lòng tuyên bố trước mặt mọi người:

“Hành động của Trình Dương thật sự quá hoang đường, phụ lòng nuôi dạy bồi dưỡng của tôi, cũng để các vị chế giễu. Tần Du tôi không phải là người không biết phân biệt đúng sai, tại đây tôi xin tuyên bố, từ hôm nay trở đi, tất cả tài sản thuộc danh nghĩa của tôi, đều không liên quan gì đến Trình Dương!”

“Một lát nữa tôi sẽ mời luật sư đến lập giấy tờ văn kiện, cũng mời các vị chứng kiến việc này cùng với tôi.”

11.

Đối với ba người Trình Dương mà nói, chuyện này như sét đánh giữa trời quang.

Cuối ngày hôm đó, mặc kệ phía sau có ồn ào thế nào, tôi đều kiên quyết rời đi dưới sự hộ tống của vệ sĩ.

Vài ngày sau, cảnh sát liên lạc với tôi, báo cho tôi một số điều trong bản ghi cuộc thẩm vấn của cậu thanh niên đó.

Cảnh sát nói người nọ tên là Đoan Chính, là một tên côn đồ không học vấn không nghề nghiệp, cậu ta đã thú nhận tất cả mọi chuyện.

Đoan Chính khai rằng tất cả đều là do Trình Hàn và Hứa Hân xúi giục hắn ta, hai người bọn họ cho hắn ta 100 vạn, bảo hắn ta làm nhục tôi.

Cảnh sát nói còn phải thu thập một vài bằng chứng cụ thể về hành vi của hai người Trình Hứa, sau khi có chứng cứ đầy đủ nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

……

Lúc đó tôi đang xem thư mời đến dự một buổi tiệc.

Buổi tiệc này mời tất cả các đại diện công ty hàng đầu trong ngành, nếu có thể thành công đàm phán việc làm ăn ở đây, có thể nói hai mươi năm tiếp theo không cần phải lo lắng việc làm ăn nữa.

Nguyên nhân rất lớn khiến Trình Hàn và Hứa Hân đến Thượng Hải cũng là vì buổi tiệc này.

Việc làm ăn của công ty bọn họ đang gặp nhiều vấn đề, đối diện với nguy cơ rất lớn. Bọn họ rất cần một cuộc làm ăn trong buổi tiệc này hồi vốn.

Tôi mở thư mời ra, ánh mắt càng lúc càng sâu.

12.

Từ khi Trình Dương biết được tôi đã hủy bỏ quyền thừa kế của nó, dường như nó đã thay đổi thành một người khác chỉ trong một đêm.

Nó thu hồi tất cả mũi nhọn, bắt đầu ngoan ngoãn phục tùng tôi, cố gắng hết sức tỏ ra bản thân mình vô cùng hiếu thảo.

Cách vài ngày lại mua cho tôi một ít sản phẩm chăm sóc da đắt tiền và hàng xa xỉ.

Bởi vì tôi đã sớm không cho nó tiền tiêu vặt nên tôi biết số tiền này chắc chắn là do Trình Hàn và Hứa Hân cho nó.

Đương nhiên là tôi nhận lấy toàn bộ, coi như là tiền bồi thường Trình Dương đã lấy của tôi vào kiếp trước.

“Trình Dương à, con là con của mẹ, dù sao thì mẹ cũng có chút không đành lòng.”

Tôi nằm trên sô pha, nhìn Trình Dương đang quỳ dưới đất, cung kính đấm chân cho tôi.

Bây giờ Trình Dương cũng không dám kiêu ngạo nữa, nó khom lưng cúi đầu nói: “Mẹ, mẹ nói đúng lắm, hai chúng ta là mẹ con, giữa mẹ con nào có chuyện gì không qua được? Với lại con cũng sẽ sửa lại tính của mình, sau này mẹ nói cái gì con cũng nghe theo mẹ.”

“Vậy sao? Nếu con chỉ nghe mình mẹ, vậy thì hãy cắt đứt quan hệ với ba con đi.”

Tôi thản nhiên nói, không bỏ qua ánh mắt lạnh lùng chợt loé qua của Trình Dương.

Nó im lặng vài giây, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Đó là đương nhiên rồi, là mẹ đã nuôi nấng con khôn lớn, con nhất định sẽ đứng về phía mẹ rồi.”

Tôi tươi cười, đưa bàn tay về phía nó, Trình Dương vui mừng nghĩ rằng tôi sẽ tha thứ cho nó, nhanh chóng cầm lấy tay tôi rồi ngồi vào bên cạnh tôi.

“Nếu đã như vậy, vậy quà mà ba con tặng con vào lễ trưởng thành, con cũng giao cho mẹ đi.”

Tôi biết quà nhân lễ trưởng thành lần này mà Trình Hàn và Hứa Hân tặng cho Trình Dương là một cái đồng hồ đeo tay vô cùng quý báu, bên trên được khảm mấy chục viên kim cương, giá trị lên đến mấy chục triệu.

Tôi thật sự không ngờ hai người bọn họ liều mạng vì con trai đến vậy. Tôi đã điều tra tài sản của bọn họ, e rằng mấy chục triệu này đã là tất cả vốn lưu động của công ty bọn họ.

Trình Dương nghe vậy lập tức sủng số, vô thức nhíu mày lại, ngập ngừng nói: “Mẹ à, con rất thích cái đồng hồ này, dù sao đây cũng là một phần tấm lòng của ba……”

Mặt tôi trầm xuống: “Một phần tấm lòng của ba? Lúc trước ba con đã ngoại tình trong khi mẹ đang mang thai con. Mẹ khó sinh băng huyết rất vất vả mới sinh con ra, con còn dám nghĩ đến ông ta?!”

“Mẹ còn nghĩ mấy ngày nữa sẽ đi đặt mua mấy căn nhà cạnh bờ sông cho con, nhưng thì ra trong mắt con chỉ có tấm lòng của ba con thôi à?!”

Vừa nghe tôi nói như vậy, yết hầu của Trình Dương vô thức động động vài cái.

Cho dù cái đồng hồ này có quý báu hơn nữa, chắc chắn cũng không đáng giá bằng mấy căn nhà mà tôi mua cho nó, và cả quyền thừa kế tài sản của tôi.

“Mẹ, ý của mẹ là, sau này con vẫn có thể kế thừa……” Trình Dương thăm dò.

Tôi dứt khoát: “Vô nghĩa! Lúc ấy mẹ chỉ nói như vậy cho khách khứa xem thôi, mẹ sợ bọn họ sẽ nói xấu sau lưng. Mẹ chỉ có một đứa con trai là con, đồ của mẹ không thể cho con thì để cho ai?”

Đôi mắt của Trình Dương trở nên lấp lánh, nó lập tức tháo cái đồng hồ trên cổ tay xuống, đưa cho tôi.

13.

Theo thông tin mà tôi nghe được, không biết vì sao Trương Lâm lại bị té ngã trên cầu thang của bệnh viện, gãy chân.

Trực giác nói cho tôi biết đây là do Trình Hàn và Hứa Hân gây ra, mục đích là để đề phòng cô ta nói ra điều gì.

Đúng lúc tôi cũng thích nhìn thấy bọn họ chó cắn chó.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận