Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

7:14 sáng – 29/10/2024

1.

Chỉ còn 1 năm nữa là Trình Dương sẽ thi đại học, nhưng thành tích học tập của nó không được tốt cho lắm, tôi chạy đôn chạy đáo cầu người nhét bao thư mãi mới giúp nó có cơ hội tham gia trại hè này.

Kiếp trước Trình Dương nổi giận không chịu đi, tôi khuyên can mãi, chuyển cho nó mười vạn tiền tiêu vặt, nó mới chịu đi Bắc Kinh.

Nhưng Trình Dương vừa đến Bắc Kinh thì lập tức đến đoàn tụ với ba mẹ ruột của nó.

Còn đắc ý tự hào nói: “Bà ta giống như người hầu vậy, dù bị mắng mỏ nhưng vẫn phải chiều lòng con.”

Nghĩ đến đây, tôi nắm chặt bàn tay, quay đầu ra khỏi phòng.

“Không đi thì thôi, học phí 50 vạn cũng rất đắt, mẹ sẽ sắp xếp người yêu cầu hoàn trả.”

Trình Dương không ngờ tới tôi sẽ làm như vậy, nó sững sờ, ngơ ngác nhìn tôi rời đi.

Mãi cho đến khi thấy tôi thật sự gọi điện thoại bảo trợ lý làm thủ tục hoàn trả, Trình Dương mới luống cuống ra khỏi phòng đến tìm tôi:

“Mẹ, mẹ, mẹ hủy thật sao?”

Tôi mỉm cười đặt điện thoại di động xuống: “Không muốn học thì không học, bây giờ mẹ cảm thấy, với thành tích trước đây của con, học cao đẳng trước cũng khá tốt.”

Trình Dương trợn tròn hai mắt: “Như vậy sao được? Mẹ đã nói là sau này sẽ cho con đi du học mà, nếu học cao đẳng trước, chẳng phải tương lai của con sẽ bị hủy hoại rồi sao?!”

Đâu chỉ vậy.

Không những tao muốn hủy hoại tương lai của mày, tao còn muốn hủy diệt cuộc sống mà mày lừa từ chỗ tao.

Hủy diệt, toàn bộ gia đình ba người các người.

2.

Trưa hôm nay tôi ở lại công ty tăng ca, nghe người hầu nói, ở biệt thự, Trình Dương đã đập bể rất nhiều đồ vật, phát tiết cơn bất mãn của mình.

Tôi biết, nó làm như vậy là để cho tôi xem.

Kiếp trước, mỗi khi nghĩ rằng đây là đứa con trai duy nhất mà tôi vất vả hạ sinh, tôi sẽ lựa chọn nhân nhượng, dùng tình thương để khuyên bảo, cảm hóa nó.

Nhưng tôi không biết, năm đó tôi khó sinh lại bị băng huyết, đứa con ruột của tôi đã chết khi vừa chào đời.

Nhân cơ hội đó, chồng trước đã ôm con của tiểu tam sang để gạt tôi, làm tôi tốn bao tâm sức nuôi con cho bọn họ.

Còn Trình Dương, không biết nó đã sớm biết thân phận thật sự của mình từ khi nào, nhiều năm như vậy, vẫn ôm hận ở cạnh bên tôi.

Giờ phút này, nghe thấy tiếng la hét đập phá của Trình Dương từ trong video điện thoại, tôi dứt khoát ra lệnh:

“Đầu tiên, tính toán giá trị của tất cả những thứ mà nó đã đập vỡ rồi trừ vào tài khoản cá nhân của nó, đồng thời cắt đứt chi phí sinh hoạt của nó.”

Nếu đã không phải là con trai của tôi, vậy thì đừng hòng dùng của tôi một xu nào.

“Thứ hai, dừng bữa trưa của nó lại, ngay cả đồ ăn vặt cũng không cho nó ăn, không nhận sai thì cứ để nó đói.”

“Ngoài ra, bắt đầu từ ngày hôm nay, tất cả mọi người đều không được dung túng Trình Dương vô điều kiện nữa. Nếu nó lại vô cớ gây sự thì hãy trừng phạt nó thật nghiêm, nếu nó dám đánh trả thì đuổi nó ra khỏi biệt thự cho tôi!”

Lúc đầu, tất cả mọi người đều rất sửng sốt, ngay sau đó, ai ai cũng hưng phấn đồng ý.

Thật ra, tôi vẫn luôn đều biết, mấy năm nay, Trình Dương đã tra tấn những người hầu cũ này rất nặng.

Rất nhiều người giận đến nỗi nói đứa trẻ này không nên được sinh ra bởi tôi. Nể mặt tôi họ mới chịu nhẫn nhịn.

Lần này bọn họ xúc động không thôi, cuối cùng tôi đã không mềm lòng nuông chiều theo.

Nhưng chỉ có duy nhất một người hầu trẻ tuổi, khi nghe thấy tối nói sẽ “cắt đứt chi phí sinh hoạt của nó”, mặt lại biến sắc.

Cô ta chính là người hầu đã yêu đương vụng trộm với Trình Dương nhưng lại bị tôi phát hiện, chia rẽ. Cuối cùng cô ta trả thù tôi bằng cách bỏ thuốc vào đồ ăn của tôi.

Cô ta tên là Trương Lâm.

3.

Trình Dương đặc biệt chọn lựa những bình hoa quý giá và bộ sưu tập yêu quý của tôi để đập nát, giá trị lên đến gần tám con số.

Trình Dương đập như thế, chẳng mấy chốc, số tiền mấy năm nay trong tài khoản của nó đã bị trừ hết.

Nhìn thông báo trừ tiền không ngừng nhảy ra trên điện thoại di động, Trình Dương tức điên, nó bắt đầu ồn ào muốn tự sát.

Còn không ngừng gọi điện thoại cho tôi.

Nhưng tôi biết, nó sẽ không thật sự tự sát.

Một người ích kỷ như thế, sao có thể dễ dàng từ bỏ sinh mệnh của bản thân?

Đến buổi tối, sau khi xử lý tất cả công việc ở công ty xong, tôi ra ngoài ăn cơm tối, tự đãi bản thân một bữa thịnh soạn.

Đã lâu lắm rồi tôi mới được thưởng thức bữa tối thịnh soạn như vậy một mình, uống vài ly rượu vang đỏ, tinh thần và thể xác đều vô cùng sảng khoái.

Đến khi tôi về đến nhà, lại phát hiện Trình Dương đang ôm hôn Trương Lâm ngay trước cầu thang.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“A, phu nhân đã trở về.”

Trương Lâm thấy tôi thì rất hoảng sợ, vẻ mặt khiếp đảm.

Nhưng kiếp trước, chính người nhìn như nhát gan sợ phiền phức này lại kiên trì bỏ thuốc vào đồ ăn của tôi ba tháng trời.

“Em sợ cái gì?”

Trình Dương nhìn Trương Lâm, nhưng lời nói lại nhằm vào tôi: “Chuyện của hai người chúng ta, để anh xem là ai không có mắt mà dám ngăn cản.”

Buồn cười chết đi được, chắc là Trình Dương cảm thấy có lẽ sẽ làm tôi tức điên nếu bản thân đắm mình trụy lạc.

Nhưng trên thế giới này, ngoại trừ người thân, người thật sự yêu thương mình ra, ai sẽ quan tâm đến ngươi kia chứ?

Tôi mỉm cười bước tới, vỗ vai Trình Dương: “Lúc trước là mẹ không đúng, không nên cản trở chuyện của hai người các con.” Lời này vừa ra, không chỉ có Trương Lâm tỏ ra vui sướng, Trình Dương cũng trợn mắt không thể tin được nhìn tôi.

“Hừ.” Nó khịt mũi hừ lạnh một tiếng, hất cằm khinh thường.

Ngay sau đó, tôi tươi cười thân thiết nói với Trương Lâm:

“Hay là như vậy đi, dì quyết định cho hai đứa đính ước với nhau, khi nào Trình Dương đủ tuổi sẽ để nó cưới con.”

Tôi vừa dứt lời, Trương Lâm vô cùng hưng phấn, còn mặt Trình Dương lại lập tức trở nên trắng bệch.

Hắn ta chỉ muốn chơi đùa với Trương Lâm thanh xuân xinh đẹp mà thôi, chơi xong cũng không muốn phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào.

Dưới sự giáo dục của tra nam cùng tiểu tam, trong lòng Trình Dương hiểu rất rõ, nếu kết hôn thì nhất định phải tìm một người có thể giúp ích cho sự nghiệp sau này của hắn ta.

“Trương Lâm, ngày mai cháu bảo ba mẹ của cháu đến đây một chuyến, chúng ta sẽ từ từ bàn bạc chuyện của hai đứa.”

“Dựa vào đâu?!”

Trình Dương giận dữ buột miệng thốt lên: “Dựa vào gì mà bà có thể thay tôi quyết định chuyện của tôi?”

Tôi chỉ là mỉm cười nhìn nó:

“Chỉ dựa vào mẹ là mẹ của con.”

4.

Đây là lần đầu tiên tôi lấy thân phận là mẹ ra gây áp lực với Trình Dương.

Trước đây, cho dù nó phạm phải sai lầm lớn đến đâu, tôi đều sẽ nghĩ đến cảm nhận của nó, dùng thân phận là bạn bè để khuyên can hay nói chuyện với nó.

Mặc dù đến cuối cùng tôi luôn là người trằn trọc suốt đêm bởi những lời nói tổn thương của nó, nhưng tôi chưa bao giờ nặng lời với nó cả.

Giờ phút này, nó đang nhìn tôi với ánh mắt oán hận, nhưng chỉ có thể ôm cơn tức vào người, không thể bộc lộ ra ngoài.

Một lúc lâu sau, nó tức tối nói ra sự thật: “Bà mới không phải là mẹ của tôi.”

Tôi mỉm cười dịu dàng, đầy ẩn ý:

“Nhưng con là con trai ngoan của mẹ.”

Ngày tiếp theo, tôi nhanh chóng thương lượng việc đính hôn với ba mẹ của Trương Lâm, sau đó, công bố quan hệ của bọn họ trước mặt tất cả mọi người.

Lần này, Trình Dương rất mất mặt.

Trước đây, Trình Dương luôn ỷ việc trong nhà có tiền mà gây rối trong trường học, còn thu nạp không ít đàn em. Chuyện này vừa truyền ra, tất cả mọi người đều biết Trình Dương yêu sớm, còn lêu lổng với người giúp việc trong nhà.

Trong lúc nhất thời, không chỉ có bạn cùng trường cười nhạo cô lập Trình Dương, mà toàn bộ phú nhị đại của tầng lớp thượng lưu đều khinh thường nó.

“Tôi không yêu đương nữa, tôi sẽ học hành, tôi học hành, được chưa?!”

Nó lại bắt đầu gào thét với tôi: “Bà nhanh chóng đăng ký lại trại hè kia cho tôi đi, tôi sẽ đi!”

Nhưng sao tôi có thể tiếp tục cho nó cơ hội này?

Tôi ôn hòa trả lời: “Không cần đâu con trai, bây giờ là thời buổi nào rồi, mẹ ủng hộ con tự do yêu đương.”

“Tháng sau là lễ trưởng thành của con, mẹ phải chuẩn bị thật tốt, để con có một buổi tiệc sinh nhật mãi mãi không thể nào quên.”

Trình Dương tức giận đóng sầm cửa, chạy ra khỏi nhà.

Buổi tối, nó trở về với đôi mắt đỏ bừng, cơm cũng không thèm ăn, về phòng lập tức gọi điện thoại cả đêm.

Tôi nhìn bảng ghi cuộc trò chuyện của Trình Dương trên màn hình, khóe môi cong lên.

Cuối cùng cũng không nhịn được mà gọi điện thoại méc ba mẹ ruột rồi sao?

Tôi cũng rất chờ mong có thể gặp lại người chồng cũ đã xa cách nhiều năm và người vợ tuyệt vời của ông ta.

Quả nhiên, một tuần sau, tôi gặp được mẹ đẻ Trình Dương – tiểu tam Hứa Hân ở phía dưới công ty.

 


Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã 30/150k 60/300k 60/200k 100/150k, mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘
👉 https://zalo.me/g/oegfon933

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận