Skip to main content

Chương 199: Manh Mối

9:39 sáng – 01/03/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Chương 199: Manh Mối

“Dừng ở đây đi.”

Tần Giác ngón tay khẽ nhúc nhích, bóp nát công kích của hai bên, đứng ở chính giữa, ngữ khí hờ hững nói.

Thấy thế, viện trưởng Thiên Vị Học Viện cùng cường giả Tu La giới đều sững sờ, lộ ra vẻ mặt mờ mịt, không biết Tần Giác nhảy ra từ đâu.

Nhưng hai người đều có chút kiêng kị.

Dù sao người này có thể nhẹ nhõm đón lấy công kích của bọn hắn như thế, há sẽ là người bình thường?

Thế là hai người vô thức hỏi:

“Ngươi là ai?”

Lời vừa nói ra, hai người lập tức càng thêm mù mịt, tình huống gì vậy?

Không phải trợ lực của đối phương?

Tần Giác chắp hai tay ra sau lưng, thản nhiên nói:

“Ngươi hẳn là người mạnh nhất được Tu La giới phái tới lần này a?”

Nghe vậy, La Kiệt khẽ nhíu mày, lập tức ý thức được đối phương đang nhằm vào hắn, vẻ mặt cảnh giác.

Hắn đúng là người mạnh nhất xâm lấn Huyền Cơ giới lần này, nhưng Huyền Cơ giới không phải chỉ có một vị Thái Hư cảnh thôi sao?

Hiện tại là chuyện gì vậy chứ?

Cùng lúc đó, viện trưởng Thiên Vị Học Viện nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không phải trợ lực của đối phương thì tốt.

“Hửm? La Uyên bọn hắn đâu.”

Cho tới giờ khắc này, La Kiệt mới chú ý tới, mấy người cùng hắn đến đây lại không thấy đâu.

“Không cần tìm, bọn hắn đã chết rồi.”

Tần Giác lơ đãng nói.

“Cái gì?”

La Kiệt kinh hãi, lập tức tản ra linh thức, có ý muốn tìm kiếm, đáng tiếc cái gì cũng không có.

Những cường giả kia đều là Đại Thánh cảnh, thế mà trong thời gian ngắn như vậy đã bị giết chết rồi? La Kiệt có chút khó tin.

Đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, trong đó có một người là đệ đệ của La Kiệt!

“Là ngươi làm?”

La Kiệt ở dưới lớp khôi giáp chất vấn.

“Đúng vậy.”

Tần Giác nhẹ gật đầu, không che giấu chút nào.

“Muốn chết!”

La Kiệt giận không kềm được, linh lực cuồn cuộn, trong lúc nhất thời đủ loại sắc thái!

Răng rắc!

La Kiệt phóng thích toàn bộ linh lực, khôi giáp bao trùm ở trên người hắn lập tức không chịu nổi mà vỡ ra lít nha lít nhít đường kẻ, lập tức tróc ra từng mảnh , lộ ra thân thể to con bên trong.

Giờ khắc này, La Kiệt đúng là cưỡng ép đột phá Thái Hư đệ nhất cảnh, bước vào đệ nhị cảnh!

Nhìn thấy cảnh tượng này, viện trưởng Thiên Vị Học Viện sắc mặt hơi biến, thì ra từ đầu đến cuối La Kiệt vẫn ẩn giấu thực lực!

“Tất cả các ngươi đều phải chết.”

La Kiệt lạnh lùng nói.

“Đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao?”

Tần Giác chẳng thèm nghĩ gì nữa, thậm chí có vẻ hơi thất vọng.

Ngay cả Thái Hư đệ ngũ cảnh Vĩnh Dạ đại đế hắn đều có thể miểu sát, huống chi chỉ là Thái Hư đệ nhị cảnh?

Với lại Vĩnh Dạ đại đế nắm giữ hai loại linh lực, cũng không phải là Thái Hư đệ ngũ cảnh bình thường, so ra thì La Kiệt quả thực không đáng nhắc tới.

“Hừ, Cố Lộng Huyền Hư.”

La Kiệt lập tức thôi động linh lực, phóng tới Tần Giác.

Hắn muốn để tên thiếu niên trơ tráo này trả giá đắt!

Nhưng mà La Kiệt vừa động, Tần Giác đã quỷ mị xuất hiện ở trước mặt hắn, năm ngón tay tinh tế trực tiếp xuyên qua tất cả phòng ngự, bắt lấy cổ của La Kiệt!

“A…. . .”

La Kiệt há to miệng, phát hiện mình không có cách nào động đậy, ngay cả linh lực cũng không thể dùng được, giống như bị phong bế kinh mạch toàn thân, căn bản là không có cách sử dụng.

Sao có thể như vậy?

Cho dù là Thái Hư đệ tam cảnh, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn phong kín kinh mạch toàn thân hắn nhanh như vậy a?

Chẳng lẽ, người thiếu niên trước mắt này là Thái Hư đệ tứ cảnh, thậm chí cường giả đệ ngũ cảnh?

“Không gì hơn cái này.”

Tần Giác nhếch miệng, cười nhạo nói.

La Kiệt: “. . .”

Trước mặt La Kiệt, Tần Giác lộ ra dáng vẻ gầy yếu, giống như chỉ cần một quyền thì có thể đánh ngã, nhưng giờ phút này, ngược lại là La Kiệt bị một chiêu chế trụ, quả thực không thể tưởng tượng được.

Một bên khác, viện trưởng Thiên Vị Học Viện đã trợn mắt hốc mồm từ lâu, dường như không dám tin vào mắt mình.

Từ đầu đến cuối, nàng đều không thấy rõ động tác của Tần Giác, sau đó Tần Giác cứ không hiểu sao mà khống chế được La Kiệt như thế.

Đây quả thật là cường giả Tu La giới đã khiến nàng gặp khó khắn vừa rồi kia sao? Có phải lầm ở đâu rồi không?

“Ngươi biết Linh Ương giới không?”

Tần Giác cũng không có vội gì mà giết chết La Kiệt, chỉ là mở miệng hỏi.

“Linh Ương giới?”

La Kiệt sững sờ, lộ ra thần sắc mờ mịt, hình như không biết Tần Giác đang nói cái gì.

Tần Giác nhíu mày, lập tức không chút do dự thi triển sưu hồn thuật, hắn cũng không có hứng thú nói nhảm cùng La Kiệt.

Một lúc lâu sau Tần Giác tiện tay vứt bỏ nguyên hồn trọng thương của La Kiệt, như có điều suy nghĩ.

Trên thực tế, La Kiệt xác thực không biết Linh Ương giới.

Bất quá từ trong trí nhớ của La Kiệt Tần Giác biết được, cường giả Tu La giới nhiều vô số, chia làm mười mấy nhánh quân đội, mỗi nhánh quân đội phụ trách thế giới khác biệt, La Kiệt không biết một cái thế giới bị xâm lược thất bại ở mấy ngàn năm trước cũng là bình thường.

Xem ra, chỉ có thể tự mình đi Tu La giới một chuyến.

Tần Giác lâm vào trầm ngâm.

Trước mắt, Tu La giới hẳn là nơi duy nhất biết Linh Ương giới có vị trí cụ thể ở đâu, Tần Giác cũng không muốn ở lại cái thế giới nam ti nữ tôn này đâu.

Mặc dù thế giới này quy tắc căn bản sẽ không ảnh hưởng gì đến hắn, nhưng hắn ở Linh Ương giới đã mười năm, nơi đó có sư huynh của hắn, đồ đệ cùng sủng vật, làm sao có thể buông tay mặc kệ.

“Cái kia. . . Tiền bối. . .”

Lúc này, viện trưởng Thiên Vị Học Viện do dự một chút, cẩn thận tiến lên, sợ không cẩn thận chọc giận Tần Giác, sau đó giống như La Kiệt.

“Sao?”

Tần Giác nhíu mày.

“Ta có thể giết chết hắn không?”

Viện trưởng Thiên Vị Học Viện chỉ vào La Kiệt đã hôn mê nói.

Giờ phút này nguyên hồn La Kiệt bị trọng thương, chính là thời cơ giết hắn tốt nhất, bằng không đợi La Kiệt tỉnh táo lại, viện trưởng Thiên Vị Học Viện cũng không có lòng tin có thể chiến thắng.

Nếu không phải ngại Tần Giác, nàng đã sớm động thủ.

Tần Giác: “. . .”

“Có thể.”

Dù sao Tần Giác đã tìm ra linh hồn, gia hỏa này cũng mất đi tác dụng.

“Đa tạ.”

Nghe vậy, viện trưởng Thiên Vị Học Viện vui vẻ, lập tức dựng thẳng kiếm, chém trên đầu La Kiệt.

Chỉ nghe “Phốc” một tiếng, nguyên hồn bị trọng thương của La Kiệt trực tiếp bị chém đứt đầu, lập tức linh lực khẽ động, xoắn nát nguyên hồn.

Cho dù đến chết La Kiệt có thể cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Làm xong những thứ này, viện trưởng Thiên Vị Học Viện lần nữa khom người nói:

“Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp.”

Nếu như không có Tần Giác, một khi La Kiệt sử dụng thực lực chân chính, như vậy chính là đại nạn đối với toàn bộ Huyền Cơ giới, mà nàng khẳng định là đứng mũi chịu sào, thân tử đạo tiêu.

Mặc dù Tần Giác là nam nhân, nhưng có thực lực thế này, cho dù là nam nhân thì có làm sao?

Chỉ là, viện trưởng Thiên Vị Học Viện không rõ, Huyền Cơ giới từ khi nào xuất hiện một vị cường đại như thế, nàng lại không biết Tần Giác căn bản không thuộc về nơi này.

“Ừm.”

Nhẹ gật đầu, Tần Giác không nhiều lời, đưa tay xé mở không gian, phi thân đi.

Đám người hai mặt nhìn nhau, vội vàng theo sát phía sau, căn bản không dám nói lời nào.

Biểu hiện vừa rồi của Tần Giác đã triệt để chinh phục các nàng, nói một cách khác, giống như một tuyệt thế mỹ nữ đứng trước một đám nam nhân thể hiện ra mị lực không ai sánh bằng vậy, cho dù bọn nam nhân này vừa bình thường lại kiêu ngạo, giờ phút này cũng không nhịn được quỳ dưới váy, chỉ bất quá giới tính trao đổi mà thôi.

Khi bọn người Tần Giác ra là lúc chiến tranh phía dưới cơ bản đã kết thúc, mất đi cường giả Thánh Cảnh, quân đội còn lại bất quá là chỉ ít ỏi mà thôi.

Mà lại tận mắt nhìn thấy Tần Giác đánh ra một quyền, những chiến sĩ Tu La giới kia nơi nào còn có tâm tình tiếp tục đánh nữa, không có đào mệnh thì xong chắc luôn.

Bình luận

Để lại một bình luận