Thuyết Vệ Khí, Dinh Khí khiến Lý Khải ngơ ngác một phen.
Cái gì vậy chứ, nghe không hiểu nổi…
Chỉ nghe hiểu được đối phương nói tự hủy công thể, nên tu vi đều tiêu tán.
Khó trách lại yếu nhược như thế, nguyên lai là vì nguyên do này.
Bất quá, Thẩm Thủy Bích lại nhìn ra vẻ mờ mịt trong mắt Lý Khải, bèn giải thích: “Linh Xu Thiên có viết: ‘Thụ thủy cốc nhi hành hóa vật giả dã. Kỳ khí nội vu ngũ tạng, nhi ngoại lạc chi tiết. Kỳ phù khí chi bất tuần kinh giả, vi Vệ Khí; kỳ tinh khí chi hành vu kinh giả, vi Dinh Khí. Âm dương tương tùy, ngoại nội tương quán, như hoàn chi vô đoan. Đình đình thuần thuần hồ, thục năng cùng chi?’
“Ý tứ chính là, tinh vi vật chất do thức ăn nước uống hóa thành, nhập vào bên trong ngũ tạng, ra ngoài phân bố khắp các khớp xương tứ chi. Trong đó, thứ khí trôi nổi bên ngoài mà không vận hành trong kinh mạch là Vệ Khí; thứ tinh khí vận hành trong kinh mạch là Dinh Khí. Vệ Khí thuộc dương, Dinh Khí thuộc âm, nương theo lẫn nhau, trong ngoài liền nhau, vận hành trong cơ thể như vòng tròn không có điểm đầu cuối, tuần hoàn lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ.”
“Câu cuối cùng, ‘Đình đình thuần thuần hồ, thục năng cùng chi?’ chính là nói, tình trạng vận hành của Dinh Khí và Vệ Khí, rốt cuộc làm sao mới có thể hiểu rõ triệt để?”
“Y gia và Đạo Môn, đều không rõ quy luật vận hành của Dinh Khí và Vệ Khí, cho nên chỉ lưu lại một câu ‘Thục năng cùng chi?'” Thẩm Thủy Bích giải thích: “Bởi vậy, Vệ Khí của ta bị cấy vào, ngoài cách tự hủy công thể, kỳ thực không còn biện pháp nào khác.”
“Ta sợ bọn chúng tìm được ta, rồi từ chỗ ta tìm ra manh mối của nương nương, cho nên dứt khoát phế bỏ công thể, đem Dinh Vệ nhị khí bài trừ toàn bộ, cấu tạo lại tuần hoàn, như vậy mới ném những thứ kia ra ngoài.”
Nhưng, đúng lúc này, con thỏ kia đột nhiên vỗ đầu, tựa như được khai sáng, chợt nhớ tới một chuyện: “Đúng rồi! Sau đó, ta liền bị các ngươi bắt giữ! Tên Đại Chúc kia!”
Lý Khải ngây ra, không ngờ tới tình huống này.
Sao lúc này lại có thể để nàng nhớ ra chứ?!
“Nhưng, như vậy chẳng phải La Phù nương nương cũng an toàn rồi sao?” Lý Khải vội vàng nói.
“Vì sao?” Thẩm Thủy Bích lộ vẻ cảnh giác.
“Ngươi cũng biết, Vu Thần Sơn là kẻ thù của Đường Quốc, chúng ta chẳng lẽ lại bắt La Phù Nương Nương rồi dâng cho Đường Quốc? Ngược lại, La Phù Nương Nương rất thích hợp ẩn thân ở Vu Thần Sơn, Đường Quốc cũng không thể đánh tới Vu Thần Sơn được, đúng chứ?”
“Chúng ta đi tìm La Phù Nương Nương, như vậy, La Phù Nương Nương nhất định sẽ được an toàn!” Lý Khải nói: “Thẩm cô nương, ngươi thấy có đúng là đạo lý này không?”
“Có… Có vẻ như vậy.” Thẩm Thủy Bích ngẫm nghĩ một chút, có vẻ là có đạo lý.
“Cho nên, chúng ta nghỉ ngơi một đêm, rồi lên đường đi tìm La Phù Nương Nương, sớm một ngày tìm được nàng, thì sẽ sớm một ngày an toàn.” Lý Khải không ngừng rót vào tai Thẩm Thủy Bích điều này.
Sau cuộc trò chuyện trước đó, cộng thêm ấn tượng ban đầu, Thẩm Thủy Bích cũng bắt đầu dao động.
Lý Khải lập tức tiếp tục nói, tiếp tục huyên thuyên.
Thời gian chầm chậm trôi qua, trăng dần lên cao.
Tóm lại, khi trăng sắp treo trên đầu cành, Thẩm Thủy Bích cuối cùng cũng bị thuyết phục đồng ý cùng lên đường.
Con thỏ này, mặc dù học rộng, nhớ được rất nhiều thứ, nhưng vẫn rất ngốc, dễ bị dụ dỗ.
Hơn nữa, đối với Lý Khải, đây là một tin tốt.
Bởi vì Thẩm Thủy Bích thấy Lý Khải không có chỗ ngủ, nên đã dẫn hắn về khách điếm.
Lần đầu tiên trong đời Lý Khải được ở khách điếm.
Không thể không nói.
Thật là thoải mái.
——————————
Đến ngày thứ hai.
Trời còn chưa sáng, vẫn là một mảnh trời sao, Lý Khải đã tỉnh.
Không phải hắn vội vàng khởi hành hay đi ăn chực đồ ăn của Ba Khuê, mà là bởi vì, trong đầu hắn, 《 Chúc 》, cuốn sách ghi chép phương pháp tu hành của Chúc Nhân, cần phải tu hành vào thời điểm này mỗi ngày.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetCuốn sách này, thực sự chỉ là một cuốn sách trong đầu hắn, ngoài việc không cần cầm trên tay để đọc, cũng không cần lo lắng bị mất, thì những thứ khác thực sự giống hệt như một cuốn sách.
Không phải là ký ức, cũng không phải là loại tư liệu có chức năng tìm kiếm, mà là rất đơn thuần, rất bình thường, một cuốn sách.
Muốn biết tri thức bên trong sao?
Được thôi, vậy ngươi hãy tự mình mở ra, sau đó từ từ đọc, từ từ học thuộc.
Lý Khải cảm thấy, trong vòng năm năm tới, e rằng bản thân không thể xem hết được những thứ này.
Bất quá, có một điểm tốt là, phương pháp tu luyện ngược lại rất ngắn gọn, không có gì phức tạp, tóm lại là thu nạp các loại khí khác nhau của thiên địa, dung nhập vào tiểu thiên địa trong thân thể, nuôi dưỡng thân trung thần, sau đó tế tự chính mình.
Tùy theo lộ tuyến tu luyện khác nhau, phương hướng tế tự chủ yếu cũng khác nhau.
Vẫn là ba loại lớn đó, chính là Thiên Thần, Địa Kỳ, Nhân Quỷ, đây là ba hướng tế tự thân trung thần trong tiểu thiên địa của nhân thân khác nhau.
Bởi vì nguyên nhân của Chúc tiên sinh, Lý Khải tất nhiên bước vào một nhánh Địa Kỳ.
Bất quá, kỳ thực cũng chỉ là chú trọng mà thôi, trên thực tế vẫn phải tu hành cả ba nhánh, chẳng qua tinh lực đầu tư vào mỗi nhánh không giống nhau mà thôi.
Mà phương pháp tu luyện cũng rất huyền ảo.
Bởi vì lúc này là mùa xuân, cho nên lúc này nên tế tự Thương Long trong Nhị Thập Bát Tú.
“Nhị Thập Bát Tú”, theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc phân chia thành bốn nhóm lớn, sinh ra “Tứ Tượng”, tức là: Đông Phương Thương Long, Tây Phương Bạch Hổ, Nam Phương Chu Tước, Bắc Phương Huyền Vũ.
Bảy sao trong “Nhị Thập Bát Tú” là Giác, Cang, Đê, Phòng, Tâm, Vĩ, Cơ, tạo thành một long hình tinh tượng, người ta gọi nó là Đông Phương Thương Long, trong đó Giác Tú đại diện cho sừng rồng, Cang Tú đại diện cho yết hầu của rồng, Đê Tú đại diện cho móng vuốt rồng, Tâm Tú đại diện cho trái tim của rồng, Vĩ Tú và Cơ Tú đại diện cho đuôi rồng.
Theo ghi chép, rồng “có thể u, có thể minh, có thể nhỏ, có thể lớn, có thể ngắn, có thể dài, xuân phân thì lên trời, thu phân thì lặn vực”, trên thực tế là nói về sự biến hóa của tinh tượng Thương Long phương Đông.
Thương Long tinh tú mùa xuân từ bầu trời đêm phía Đông mọc lên, mùa thu từ phía Tây lặn xuống, chu kỳ xuất hiện và phương vị của nó trùng khớp với chu kỳ nông thời trong một năm. Mùa xuân bắt đầu canh tác, Thương Long tinh tú ở phía Đông bầu trời đêm bắt đầu mọc lên, lộ ra đầu rồng sáng rõ, mùa hè vạn vật sinh trưởng, Thương Long tinh tú treo ở bầu trời đêm phía Nam; mùa thu mùa màng bội thu, Thương Long tinh tú cũng bắt đầu lặn xuống ở phía Tây, mùa đông vạn vật ẩn tàng, Thương Long tinh tú cũng ẩn giấu ở dưới đường chân trời phía Bắc.
Vào thời khắc này, tiết trời giao thoa giữa xuân và đông, Thương Long tinh tú bắt đầu ló dạng từ phương đông, Giác Tú, đại diện cho sừng rồng, bắt đầu hiển hiện từ đường chân trời phía đông.
Đợi đến khi Thương Long tinh tú hoàn toàn xuất hiện trên bầu trời, chính là lúc canh tác vụ xuân chính thức bắt đầu.
Đây cũng chính là thời điểm “Nhị nguyệt nhị, Long đài đầu” trong dân gian.
Thời điểm này, chính là lúc tế tự một trong các thiên thần, “Đông Phương Thương Long”, hay còn gọi là Thanh Long.
“Trong các thiên thần, không ai quý hơn Thanh Long.” Bản thân Thương Long vốn đứng đầu tứ tượng, vào lúc này, tế tự Thương Long, có thể thu được linh khí phương đông, có thể bổ sung cho tiểu thiên địa trong nhân thân, lưu giữ nguyên thần trong thân thể.
Bởi vậy mà Lý Khải mới phải thức dậy từ lúc ba bốn giờ, từ trong chăn ấm gian nan bò ra.
Ngủ sao có thể sánh bằng tu luyện?
Đây chính là tu luyện a!
Là con đường để trở thành người đứng trên vạn người, không phải tiếp tục làm kẻ kéo thuyền nữa!
Cho nên, hắn lập tức bày trận thế, tế tự Thương Long.
Đây là tế tự thiên thần.
Sau đó, còn cần phải tế tự địa kỳ.
Đợi đến khi tất cả hoàn tất, việc tu luyện của ngày hôm nay mới xem như xong, hắn cũng chính thức bước vào hàng ngũ tu hành trung nhân rồi!
Rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nhìn thanh tiến độ của mình, nghĩ vậy.
Chỉ là, nhìn một hồi, Lý Khải đột nhiên ý thức được một chuyện.
Sau khi đã quen với việc thanh tiến độ tùy thời xuất hiện, dường như trên người Chúc công tử… chưa từng xuất hiện thanh tiến độ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.