1.
“Ta và thái tử ca ca tình như thủ túc, lũ thấp hèn các ngươi, dám động đến một sợi tóc của ta, các ngươi cứ chờ chết đi!”
“Không phải có nữ nhân cho các ngươi ngủ sao, các ngươi đi ngủ với các nàng đi!”
Đích tỷ chật vật bảo vệ mình, sau đó lại điên cuồng chỉ vào những nữ nhân khác trong quân doanh, cố ý dẫn họa sang hướng khác.
Quân gia hung hăng khạc một bãi đờm đặc, hắn ném bình rượu vào đống cỏ dại rồi một tay vác đích tỷ lên, đè nàng lên bàn gỗ: “Lão tử chính là muốn ngủ với tiểu nương tử ngươi, vào quân doanh rồi mà ngươi còn tưởng mình là thiên kim tiểu thư sao?”
“Lão tử bắt ngươi quỳ xuống liếm giày, ngươi liền phải liếm. Các huynh đệ, lát nữa ta chơi xong, các ngươi tiếp tục, dạy cho tiểu nương tử này một bài học.”
Quân gia cầm đầu là bách phu trưởng, trong quân doanh có chút thế lực, hắn dùng một tay đè đích tỷ xuống, bắt đầu xé váy nàng.
Tỳ nữ của đích tỷ là A Lan tiến lên ôm lấy chân quân gia.
Nàng khóc lóc cầu xin cho đích tỷ: “Quân gia tha cho tiểu thư nhà ta đi! Nàng tuổi tác còn nhỏ, không hiểu chuyện… Các người đi tìm nhị tiểu thư được không? Nhị tiểu thư nàng ấy xinh đẹp hơn.”
Quân gia cười nhạo một tiếng, đá A Lan ra.
“Hôm nay lão tử chính là muốn ngủ với tiểu tiện nhân này.”
Đích tỷ hướng ánh mắt cầu cứu về phía ta, nàng vừa khóc nức nở vừa hứa hẹn với ta: “Thanh Nhi muội muội, muội mau cứu đích tỷ, sau này thái tử điện hạ cứu ta ra ngoài, ta sẽ để chàng cứu muội, còn cứu cả di nương của muội nữa.”
Ta cúi đầu giả vờ sợ sệt.
Kiếp trước, nàng cũng nói như vậy, ta tin.
Nhưng nàng đã trở thành phu nhân của tướng quân, ta quỳ xuống cầu xin nàng, nàng không những không cứu ta, còn vu oan ta với tướng quân, khiến ta chết thảm, sống lại một lần nữa ta sẽ không bao giờ tin lời ma quỷ của nàng nữa.
2.
Kiếp trước, đại thọ của Hoàng Đế mời gia quyến của các quan viên tiến cung tham gia thọ yến, phụ thân là lễ bộ thị lang, đích tỷ Lâm Duyệt và ta vì thế được mời vào cung.
Trong tiệc mừng thọ, bệ hạ uống rượu say.
Đích tỷ và lục vương gia tuổi tác tương đương, bệ hạ liền nhân lúc say rượu ban hôn cho đích tỷ và lục vương gia, nhưng đích tỷ đã sớm có ý trung nhân.
Nàng không màng đến sự ngăn cản của phụ thân, dựa vào lí lẽ biện luận: “Bệ hạ, người ngoại quốc sùng bái một đời một thế một đôi nhân, bọn hắn tôn trọng tự do yêu đương. Ta và lục hoàng tử không có giao tình, bệ hạ quả thực là loạn điểm uyên ương phổ.”
Đích tỷ lời nói lại đột ngột chuyển hướng, trong ánh mắt mang theo sự e lệ thẹn thùng của nữ nhi, nàng nhìn thái tử điện hạ, chu môi nói: “Hồng tường tiêu điều, tình ý miên miên, thái tử điện hạ đã sớm ngầm thương lượng với phụ thân ta, muốn cưới ta làm thái tử phi.”
Bệ hạ nghe xong mặt đen như đít nồi.
Thái tử ca ca của đích tỷ cũng bị tức giận đến sắc mặt xanh lét.
Phụ thân ta tát một cái vào mặt đích tỷ, sau đó tháo mũ ô sa xuống tạ tội với bệ hạ: “Con không dạy, là lỗi của cha. Duyệt nhi bị thần chiều hư, thần tạ bệ hạ ban hôn.”
Đích tỷ trợn tròn mắt, nàng khổ sở chu chu mỏ.
“Phụ thân, rõ ràng người đã nói tốt với thái tử ca ca, tại sao lại ép con gả cho người con không yêu. Đã như vậy, phụ thân đừng trách con làm mất mặt người.”
“Ta không phải Thái tử ca ca sẽ không gả.”
Đích tỷ nói xong.
Nàng liền chạy đến trước mặt bệ hạ, đột nhiên một tràng tiếng đánh rắm vang lên, mùi hôi thối nhanh chóng lan tỏa, bệ hạ tức đến trợn trắng mắt.
“Lâm gia khinh thường hoàng ân, xét nhà lưu đày.”
“Nữ tử dưới mười sáu tuổi bị đưa vào quân doanh, những người còn lại toàn bộ lưu đày biên cương.”
Lâm gia bị đích tỷ hại đến mức bị xét nhà.
Ngày bị xét nhà nàng còn mong thái tử đến cứu nàng.
Ta nhắc nhở nàng thu dọn chút ít đồ đạc, sau này dễ dàng đút lót cho người xung quanh, đích tỷ chu chu mỏ, ghét bỏ nhìn về phía ta: “Thứ nữ chính là thứ nữ, cả người chỉ toàn mùi tiền, thái tử ca ca sẽ đến cứu ta.”
Thực ra không lâu sau khi Lâm phủ bị sao nhà, thái tử liền bị luận tội cấu kết với triều thần, hoàng đế tức giận tước quyền thái tử, giam lỏng trong thâm cung.
Cho đến khi chúng ta bị đưa vào quân doanh.
Đích tỷ cũng không đợi được thái tử ca ca của nàng.
3.
Sau khi vào quân doanh, mới đầu những cô nương khác trong quân doanh rất chăm sóc ta và đích tỷ, bởi vì phần lớn bọn họ cũng là người bị liên lụy mà lưu lạc đến đây, đều là những người đáng thương.
Nhưng đích tỷ lại coi thường bọn họ.
Coi các nàng như nha hoàn mà sai bảo, vừa bắt các nàng giặt quần áo gấp chăn, vừa bắt bưng trà rót nước, các tỷ tỷ nghĩ đến đích tỷ tuổi còn nhỏ, đột nhiên gặp chuyện không may, mọi người đều nhường nhịn nàng, chiều chuộng nàng.
Cho đến khi, nhóm quân gia đánh thắng trận để các tỷ tỷ khao thưởng cho bọn họ, đích tỷ liền không vui, nàng chỉ vào những tỷ tỷ hầu hạ kia mà mắng lớn.
“Các ngươi thật sự là làm mất mặt người nhà, nô nhan uốn gối hầu hạ những kẻ hạ đẳng bẩn thỉu này, các ngươi quên mình vẫn là danh môn quý nữ sao?”
“Nếu là ta, ta thà chết cũng không hầu hạ những kẻ hạ đẳng này, ngay cả xách giày cho ta cũng không xứng, các ngươi thật sự là bẩn chết đi được.”
Một tràng lời của đích tỷ, không những hoàn toàn làm tổn thương các tỷ tỷ, mà còn chọc giận quân gia trong quân doanh, bọn họ liều mạng bảo vệ gia quốc.
Vậy mà còn bị đích tỷ sỉ nhục như vậy.
Bách phu trưởng cầm đầu liền muốn dạy cho đích tỷ một bài học.
Đích tỷ đưa ra thái tử điện hạ, cố ý uy hiếp bọn họ không được đến gần, bọn họ vốn là những kẻ liếm máu trên mũi dao, càng không cho làm thì càng muốn làm.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetKhi bách phu trưởng muốn khi dễ đích tỷ, nha hoàn của nàng là A Lan liền cố ý để ta ra ngoài thay đích tỷ chịu phạt.
Đích tỷ lời thề son sắt hứa hẹn với ta, nhất định sẽ cứu mẫu thân ta, ta tin, đêm hôm đó bách phu trưởng bọn họ đều cười.
Bọn họ cười ta ngu ngốc.
Đích tỷ được A Lan bảo vệ ở phía sau: “Tiểu thư đừng nghe, lời nói bẩn thỉu thật khiến người ta buồn nôn, nếu ta là nhị tiểu thư, ta đã sớm cắn lưỡi tự vẫn rồi.”
Ta đều nhìn thấy hết mọi chuyện.
Đêm hôm đó ta bị thương khắp người.
Đích tỷ đến bên giường ta, nàng chu chu mỏ, nhàn nhạt nói: “Ngươi đã không còn trong sạch, về sau bọn hắn muốn đối ta mưu đồ làm loạn, ngươi liền phải thay ta. Nếu không, di nương của ngươi cũng đừng hòng sống.”
A Lan chán ghét tiến lên ngăn cách ta và đích tỷ.
“Tiểu thư, nương của nhị tiểu thư vốn là kỹ nữ, nói không chừng bà ta còn thích thú đâu, vẫn là tiểu thư lương thiện.”
“Nếu ta có một muội muội không biết liêm sỉ như vậy, ta nhất định phải bóp chết nàng.”
Ta cắn môi, không dám phản kháng.
A Lan đang giơ cánh tay lên, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể đánh ta.
4.
Về sau đích tỷ đắc tội với người khác, nàng liền đẩy ta ra.
Nàng được ta và A Lan bảo vệ, thực sự gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, sống trong quân doanh như một đứa trẻ.
Đích tỷ trong đêm muốn trốn ra khỏi quân doanh.
Nhưng nàng lại tình cờ gặp đại tướng quân trở về doanh trại.
Đại tướng quân quỳ xuống dưới váy của đích tỷ, phát hiện nàng vẫn còn là xử nữ, vui mừng muốn cưới đích tỷ làm chính thê.
Ta vì đích tỷ tự ý bỏ trốn mà bị phạt roi.
Các tỷ tỷ trong doanh trướng nói với ta, đích tỷ sắp được nghênh đón làm chính thê của tướng quân, bảo ta đi cầu xin đích tỷ, dù sao ta cũng đã bảo vệ nàng nhiều lần như vậy.
Về tình về lý mà nói, đích tỷ đều nên ra tay cứu giúp.
Nhưng các tỷ tỷ trong doanh trại đã nghĩ sai, ta cũng nghĩ sai.
Khi ta khắp mình đầy thương tích quỳ dưới chân đích tỷ, cầu xin nàng thương xót ta, cứu ta.
Đích tỷ lương thiện của ta.
Nàng cau mày, khó xử chu chu mỏ: ” Bọn hắn thích tra tấn ngươi, nhất định sẽ không để ngươi hương tiêu ngọc vẫn. Ngươi bảo ta cứu ngươi, ngươi là muốn hủy hoại danh tiếng của ta sao?”
Đại tướng quân nghe thấy tiếng động bên ngoài doanh trướng.
Hắn đi ra hỏi đích tỷ, ta đến làm gì.
A Lan liền giơ tay lên đánh ta ngất xỉu.
Trước khi hôn mê, ta nghe thấy đích tỷ thấp giọng nức nở nói: “Muội muội đã không còn trong sạch, nàng còn muốn làm thiếp của tướng quân, ta thực sự khó xử. Tướng quân khí vũ hiên ngang, muội muội sao có thể xứng?”
Đại tướng quân để trút giận cho đích tỷ.
Hắn phái người làm nhục ta đến chết.
Khi ta bị lính kéo ra khỏi doanh trướng, A Lan che chở cho đích tỷ đang mặc hồng trang, vẻ mặt chán ghét nói: “Đồ nữ nhân bẩn thỉu muốn trèo cao, lòng cao hơn trời, mạng thì mỏng hơn giấy. Nhất định phải chết vào ngày đại hỉ của tiểu thư, thật là xui xẻo.”
Đích tỷ đeo hộ giáp, dối trá lau nước mắt: “Nàng bị người làm nhục khiến gia tộc chịu nhiều xấu hổ, thứ muội chết cũng coi như là chuộc tội.”
Ta chết không nhắm mắt.
Một đời này, ta sống thì nàng phải chết, thề không đội trời chung.
5.
“Ngươi mau cứu tiểu thư nhà ta đi, nhị tiểu thư ngươi là thân muội muội cùng cha khác mẹ của tiểu thư, sao ngươi có thể khoanh tay đứng nhìn, ngươi muốn hại chết tiểu thư nhà ta sao?”
A Lan không ngăn được quân gia, nàng thấy ta trốn tránh không lên tiếng, tức giận đi về phía ta, dùng tay hung hăng vặn vào cánh tay ta.
Ta đau đớn thở dốc, nước mắt lưng tròng nhìn A Lan: “Ta đang cầu phúc cho đích tỷ, đích tỷ người tốt sẽ được báo đáp, quân gia bọn họ chắc chắn sẽ không làm khó đích tỷ, huống hồ quân gia bọn họ chỉ muốn dạy dỗ đích tỷ một bài học, lại không chết được.”
“A Lan tỷ tỷ, ngươi cũng đến cầu phúc cùng ta đi!”
A Lan tức giận muốn tát ta một cái, ta lùi lại phía sau vừa vặn tránh được, trong lúc nàng đang trừng mắt nhìn ta, quân gia đã cởi váy của đích tỷ.
“Lão tử ghét nhất là đám tiểu nương tử giả tạo thanh cao các ngươi”, quân gia cười dữ tợn động thân, khuôn mặt nhỏ của đích tỷ lập tức trở nên tái nhợt.
Những người xung quanh đều cười, chỉ có A Lan và đích tỷ đang khóc, các nàng muốn tìm đường chết, A Lan muốn tiến lên ngăn cản thì bị quân gia bạo loạn bắt lấy, đối xử với nàng như đối xử với đích tỷ.
Ta cười lạnh đứng ngoài quan sát.
Chỉ như vậy đã chịu không nổi, lúc trước ta còn thảm hơn bọn họ gấp ngàn vạn lần.
Đích tỷ thật sự quá không phối hợp, quân gia đau đớn tát đích tỷ một cái, tát cho đích tỷ ngất đi: “Đồ dưa non vô dụng.”
A Lan ghen ghét nhìn ta, nàng lớn tiếng la hét: “Nhị tiểu thư nhà chúng ta chính là tuyệt sắc giai nhân, quân gia các người đừng quên nhị tiểu thư nhà chúng ta.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.