“Cái gì!? Mọi người đang ở đâu?”
Nghe mẫu thân nói xong, Dương Căn Thạc lập tức lo lắng.
“Vừa mới đưa đến Trung Y Viện huyện, đang chuẩn bị phẫu thuật, con mau về đi Thạc.”
“Ngã chỗ nào? Có nguy hiểm đến tính mạng không?”
Thạc thương caủ iđ không không ắnh ấly riát nắm ộiv yta Dương nCă bhệ,n trước tiớ bị Ha.o nưiggờ Dương bàn xem, Quốc
ibtế rồi.” noc aTm “n,gVâ thúc,
Tngur nuhyệ đến hai Vinệ iềln Bnìh Y gời anhc ex Chạy Trạch.
ciuố iảph hi,tô ếpx ami ký onc “Thạc, ợcưđ ta cùng mớs hccắ thu ẫhup hìt mau ưđợc ký đã ểht ,gàhn ngày sĩ đi y ión hngúc cgnũ xếp “.đâu ắps òcn s,mớ acưh iớt, có pxế đã thuật
acủ nhưng vẻ Cnă Quốc Dương ỗ,l nă con nên đnớ Căn như nay đau óc Tú làm nmă mới ýL hcTạ nghiệp. rởt trong chút. thua lòng là mắt iôđ đốt, êny arit H,oa gnád iđạ nhVi nvẫ Dương Myấ làm tâm ểht lửa Thạc về ngưiờ thấy người ,ẹm hnìn gơưnD
nườgi tiệm ành iuv nói là ơgưnD óđ caủ rtngo phá thì Nếu àl ắhn mừng Lô.i íhnch sản, khi hnất ai
03.5 chTạ nlê khoa khpớ, đi pnhòg ưgơDn ba, nxơưg ẳgnth năC lầu
ếbti ký onc mtắ đang ta chuyện tânh bảo niườg uểih cúngh iđạ onC“ ênt, ònc ũcng chắc?” cgũn được, ký nhắm ta đợ,i muẫ mau ta nờgiư àyn điạ puh phu hơn
thôi, nhđ..“ị. uđâ chứ ọda năgn có ấtnh “zziH!a noc phải khả Đó àl
tcốuh ném ngơDư nyeBtle. ộtm mễ utéq tmộ sh,ác lhin iỏkh giá nCă vào ex cốp đống xuống cạTh iút
một ihkỏ lao ra s.ân ế,gtni Vù
ữuh ni“êT ngươi nađ, ấhnt dụng!” hđịn ảihp
inơưg ỉch ayn phụ đi aTm iphả uiTể hânt gnas uềđ nàh scó vào ,lmắ tốt.” óni ìhnm ơinưg ,ạThc tnrôg mà… ión khó ngươi iảph c:Thạ hoc gnũc gôn hútc ảc iưgơ,n Căn hgN“ưn cămh cậy uyqa óc nói ynàg cịhu gnô lại, liạ ưgniơ, ấy mấy ấy ớvi Dơưng
mẫu ,c“ợưĐ noc về lắng được, i!ón Đợi Đợi thân! riồ ,đcợư no!c“ trở đừng ol
ký ũgnc nhgkô yt,a ểđ id inó ta “Nãg ạg,nm imểh tên, là nhưng gãy gkônh ầuc gì có dám uyê ó,đ nếđ thể hncứg iạl gnyu htín iạđ uhp ký.”
,nco ,mât aưđ ữna uMẫ“ xem cho rồi, nco có yên cno cứ nườig átl .u“aq ở nâth iác yàn yđâ
aHo nhất lực tânh những àv lcú ntorg người là àny Dưgơn ngẳhc mà âuđ chào nh,à ìhtn khác. cnò sức cũng ệhtin nhgiêm iỏh thích Quốc ờưgin vnố uy
ihỏk phòng chen Hắn vừa ệbh.n lải nhải ar vừa
Phụ huác gọntr ờưing cho ar tỷ đời đệ uđề hnà nui,ềh ốnsg nên hynucệ ềđu xyả rất cơ đến. Dơgưn nđà ộumi thân nyà đống, nhiều àl cio umẫ gùcn huynh nCă ạhcT ênn ,nthô ườngi vừa tmộ trong gront rất bản ocn cho
hạTc Dương mở Hoa nhìn uốQc Căn khẽ. i,ác Dơngư rên một tiếng ngừng mắt,
bộ anữ Hoa, ta angv ỹk Lượng lmà lên:
“Các myấ mồ mệđ đi, ọingg gủn ểuiT việc liạ sẽ gniươ ayn n,ồgđ khoác ậnb thì tál Quốc Dương nom ànyg mang iổub glnặ at y mồ ai tầrm rtnê tí ẽs đây phục gtônr gì đi Lập tối uốQc làm ctúh cũ ión, mnìh tới.” nchă bảo iạĐ
gchnó bình tore Dơưgn trên nahnh gọcn cổ, cếcih Thạc Căn đờgưn một ờs oal .đi
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netnói ệnbh hai thể họ chật ókh đặc cỗh ọnb àl đây ngay òcn ùmi vị óc gưinờ vì phòng tìm, hpụ người, iệtb Bởi ba ôhnkg hânt ỏnh cả nhắ, nnhâ ặđt ncùg nnê thhàn ạogni ộchi, hnà rừt cũng chân ệhbn .ilờ càgn ủac och hpògn
nnìh ươDgn không ,iác Thạc nió Liô ilếc tmộ Căn ìg. Dương
êln gằĐn mịt. sau ụbi mù xe ncốu một mđá
úc.“th con ữuc, để tcú,h áb, ịnh Đạ“i tam ộtm voà
nhân là ãđ nkêi caử oảb viên nặc, vẻ tyấh mtặ gnnâ nnừgg ồngn già óc hiểm. lêni sử phân không ờnigư ếhiut cách iđ ,igà giưnờ mtộ ẻht anử nhbệ nhân uht ngửi htốuc iùm ạđi gtnor dụng sảhn ,ạli nhẫn bcắ nơh ụtc àov Vaừ yạd
Con ề!v“ ởrt ãđ “Pụh thân!
nói: là me Dgơnư không nimgệ hỏn ăCn ,ìg cúht một Dương họ ạhcT sau, iL,ô ộtm lưỡi nơh nể íaPh gờiưn kiêng
đnế? ấy.đ“ đã ex áli Cũng hannh “Thạc ềv,
giường gơDưn via ct,hặ gnươD đang ụph băng ngụm cLú phải chán ,ặcđ ucốQ là bả àyd vô ủca này, ệnb,h bị ănC ntêr từ ngừng nàb yta cựl ạchT không gcạ ỏhn chiếc ntgừ gõhtn pủh hkí bé, hít quấn ềuđ tay Hoa iởb nật ịb oab thân êtnr ôgbnu nằm bệnh hnạl. mệign ờniggư vào đnế lpớ
con aMu“ phụ .đi“ đi thân mxe
ta cgũn ọig v,ề naữ ẫhPu th,ôi bận gôhkn cứ là ta về như ált ntgáh vậy, nă ocn go,nx ión đòi noà con rộn yhã nkhgô trở chỉ hết là Ừ“m gyã Thạc, bó .ưgơ.nx. ộtm ncặ tộb gnnằ noC khỏi “đi. sao, eg.nh mẹ làm thuật
ếđn .iđ khẽ nưgơD đ,yâ uyqa ầuđ Hoa Nió Quốc
ab có i,nuhê imkế có ở nữa, ca đều psậ rộn ygàn ịNh“ ca!” ac còn hạcT ạli ico ymấ hạcT ểđ cửa gì tiệm ngiờư, rồi, tiệm ưđợc cứ của nậb iếuh, bao chmă àml cũng hảpi Thạc tnậ ,bá như htmê chẳng hgnôk sóc
Đi táuq inơgư ơgưDn ăCn Tạhc bá lớn. ar ohc Tma Dương mơc lên nuQâ gơiưn đi!” sao? thcú ngoài của là của lượt Quốc tiếng Nhị aum “Đnế
khóc. ắsp Phụng ión âyđ nũgc úT Lý đnế
nạgrt nấth ếnđ tí phụ nhìn ấtm ,nthâ là nũgc hytấ ầhnp níth bộ ,àon ,ạmgn à,ny no.à của glòn yung gnkôh ihmể mtâ tình tgnor ắhn nũcg Lúc an tuếhi phận không
gắgn không vẻ hề ốc tỏ ra Ôgn hnấ nmhì ì.g
ytấh quanh. ửca mđá vây oàv một đã người ừVa
nhà, tờ nắm Tú Vnih người tặch đồng đổ ý i.hô đến ứmc caủ mồ cả igyấ ýL
hnìn ovà, .ymà ònhp,g Thạc ơgnDư ấthy toàn ecnh Căn hnuí cảnh bhnệ
gtậ Dươgn Mấy cThạ aox lần ợtlư ọh bnà ngcũ àngh đầ.u át,n nCă ưniờg xnô hcák
ca bảo câu chẳng Nió thật aT ai hạcT hneg! sia myấ thèm hiếu ngươi !mxe là so?”a ậtn cngũ ògln “Các
imếk Trì ốct nưDgơ thuốc nanhh gnốu clú nmìh bắp thương này tếh rcưtớ đao vấn ầyđ thể có hgnkô xương caủ có ìB Púch gì ũcng thương ếht ốcQu sau hnơ Bì hẹn thương, khi với Hạng hpụ,c chóng Thương ihồ và so ấtr rìT ớl.n hnẳ đề .nnghềạiuH
này, cơ ềđu
aty o!sa cũng tcụ có động!” ữcha iỏhk ấux Y nôghk tờ óni ĩs đơn êrnT hợp rnờưgt ..h.ig Dù này phải óc thể là chi! thì óni cắt htấn không cử nchá “Còn
nBhì ở dặm, 020 huyện nthí của ơnh Thhcạ .ax Dương quá cũ ,hTạcr ịht àl cách ônM ăCn không cThạ àhN
uềnih ởm kiếm thấy đến lại ạ.h i,cvệ hắn cửa đầu vừa nghĩ ở nắh ủđ ônM Lôi t,ềin đã ikếm i.ốch nhnâ inềt hnàn lý ảu,q để do hnắ àlm ylấ ivnê từ hcThạ chỗ ar được lại Dương ệmti Thị bna nừgt Kết
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.