“Bình thường hắn không huấn luyện các ngươi sao, không có chút phép tắc nào, nếu các ngươi ra chiến trường, còn có kỷ luật gì, một đám ô hợp!”
Hai người căng thẳng cúi đầu, một người nhỏ giọng nói:
“Hạo Thiên tướng quân đã nói, nếu có ngài ấy ở đây, chúng ta không cần ra chiến trường, hơn nữa chúng ta đã được huấn luyện nghiêm ngặt, bình thường sẽ không xảy ra sai sót, trừ khi có chuyện ngoài ý muốn.”
Lý Thiên Cương không khỏi cười lạnh: “Khẩu khí thật lớn, nếu cái gì cũng do hắn ra mặt thì cần các ngươi làm gì, hắn tưởng mình là ai, có mấy cái mạng?”
g?“ì hứng ,thú leó ásgn “Hứng ita Tiêhn lên ng,ịh mắt Cưnơg mghnêi gTnro úth ýL óin:
ắnh ciả đ,yâ ệh uanq ngcũ Hnơ àyn bỉnh, tử. ắnh tử bướng mối ếitb pụh hnắ hínt nđế hntiệ hài umnố hìtn ,ữna ầnl đó
vệ hànht ệnlh .Niah ệhnm cho oảb Hạo ưhngơT má àl ýL nidệ htề lại chtế ểđ
lại haó thân nắh nhngư ncgũ pháp oĐạ Võ Nhưng chtú ggưnn thu mnắ về acu hiệu khó muốn ntâh hưnng igoạn pâhn óc lại gưnCơ yut biết, quả ,âtnh Lý hiểu rất ưth.gờn ốiuc hêiTn giữ àmy, cộtuh iếmh công bhìn rất tụ được cùgn
ộđ mấy ,hkcá luyện nòC tu hnngữ ậvy ênl ự,t gấp cgũn pâhn lực tểh có riồ! aủc nầl khó một nầhp đã ba, ngươi nơgtư páhp hcựt gôcn ânht nưh nătg
Cương ihơ thya .ổđi Scắ Thiên ặtm Lý
acủ ynag mức đến ađgn muốn hấyt thanr, oHạ iỏkh qảu ườic, âtnh íhtn vẽ ngũc tbậ nhiên âphn ânph cứt sao? ýL Lý ôhgkn gCnươ htân nêhiT này đức có cả
ihênT tn,har ịb gnhờưt tđộ ngtớư thích ặhco quân ,cờ vẽ ngủ chơi “Hạo ấqyu ngột…” ếun yầr trưa,
lnùg i,a Lý nói. nlạh âđy yuq t!“a Ám ểk đều ở ủca indệ pihả “Bất củ aủc Hạo oeth âtun là
này!” tử “Tuểi
“áCi “đ...ó
hít Lý hắn ếitg Lý cếinh íthc dần hệni tại, hngữn vừa phòng nậgi yếutn ,Hoạ đến nùcg một chệnyu ònlg ơhi, suâ Tinhê ơnc của dâng tan Cgơnư ớrtưc ưngơL thủ, với nghĩ liạ ênl huâC i.ếnb ognrt chóc
động .híhcn lực ờ,đ tiếp màl canh htể nàto nhtâ ựctr gác hngkô i,ãh ườgin ncứg húnc ảc nhồ người ếkhni hai kinh cnhấ phách, yU
yấht hêTin ẻv ắcs Hnắ cngũ nình mặt Lý u Cngơ,ư ủca ênhiT ám. mtặ trở ênn ,hnắ Cương ýL
uâqn gađn ạo“H nh.“tra tướng vẽ hTiên
ncếih lực Lý ôMn ệl, hành vốn địa niThê kinh nqau êihtn tưởng khổ do độgn vi rgằn ợưđc ở ưhn yệnul và àl tu cíhkh có Hắn y,ậv ny.à ạHo ut ắhn
ia là “Đyâ hco ngươi tướng ôxng phủ, ppéh oà!“v
đnứg ra ẻv gánd Cương, sửng nói: àgnv tức một Lý sốt áB“ Thiên vội Nhậm của ihnêT chút, nhnậ ậlp Thiên phụ.” dậy
cnò ciá là osa“! ệkit ar rnhat htế nốmu ,gì hnki ẽv “Vẽ tác â,nqu gưtớn
ộ.gn tộm otgrn có hâ,nc nhắm nsâ gờiưn hai ộmt thấy anggn nbgó tđặ àhnn hỉC ncâh đang nhaht mắt nờưig ãnh đang ngi,ồ ếimk, hamt nhkoah hai
at lạnh .iỏh ai àl “Biết mặt nHắ không?”
ckhá,h Thniê nió ignà gác ânqu obả không gẳthn ớưtgn “Hạo năcg anch tiếp về :ión .“iđ ờgiNư
nnhà Thật“ nhã!”
ilền trước…” ộvi Thiên cág một uânq gtnướ ừav niờgư ta báo ovà iáso tộM g“nyêuN hưn nâs. áx cđợư hcna uaqy ẩbm chút, ,óin ión đi hờc nờigư nàgv Hạo iđạ hạyc ừav
danh ônkgh đã sao thành ntôg này gác giận, tểh vị canh nhềui cũng iổn gờiưN iờưc có ậnhn sư đành nói: là ar ă,nm osái này nguyên
ậng,i ,nió ntướg ônghk nigà bớt bất unâq Người ớiv soái vội bnê ủca ểk nhgỏ báo nàgv êNn“ugy hpiả đến sẽ iiảg nũcg ai gnhứ cíthh Cương: cnhgú páh ýL acnh acủ ãđ ấy.” nếu at ưtrcớ, thú gác nhTêi nchạ
ahty cũng tộm hôkng chút đổi, Hắn không iổđ! thay
phần hknôg i.ồr nượgl cngũ tểh ưnh như nbả ếk t,ểh lực óc mười thừa một osa tệ thân ợưcđ yậv nâhp của oic Dù hìt
tpiế Hnắ ửac âs,n trực đá ngtu đi bên àov trong.
ạh ậvy àl â,nth cửa ớrưct mà là thân giận, nóđg Lý thân Hạo ạil ?tipế ,iồr đíhc ảnb m,htă niTêh ìmnh hpụ gCơưn niổ ãđ không Lý đến
c.ựm cầm vẽ iờưng úbt ộtM đang cấhm ntr,ah
r,a bối nsâ và mặt ar ẳthng đi vẻ ưnngh liạ có người rối. ácg Lcú này, mở cnha sắc gcnă caử
gì. iểhn tiện ớVi hách cgũn hnắ ngôhk nói như vậy, nhuâ ngcô
nhìn này, vnụ hia bị ềv Lúc hkin cả phía đều vỡ lmà âns acử tiếng hêinT gơ.ưCn động, Lý
đấu. ặtM bút tặđ ,glnù gđnứ dậy, ýL nlạh ưt àyb ếcihn một sang nbê, Hạo hết ra ốti
tcứh giận này. đó đến nhtâ nơc Hạo, được àl mặ,t acủ aob inThê ểh,t èđ ủac Lý uhniê nghĩ cắhc kế đã bản phân thừa ý chưa Cơgnư lạnh nén ắhn Lý
ở ẫvn uvi ưởhgn thụ trước, .ciơh nhKôg gnờ như âđy
Tứ iThnê nữa, ơhi nhtâ tmèh cựrt thở ra, khôgn của tm,ắ cản, còn aỏt Lập ihơ cảnh. óin toàn ốđi hnắ iờgnư ăngn đyẩ trừng trước tặm unốm cág hnảm ýL ếtpi ưCgnơ phương achn ra
tử nữ Những là. hnữgn nhhỉt àl vóc cặm kuônh toghnả áhotgn mặt đều auq ấgm ụla
teho ùcgn ảnb năng, ặtm ôv tcưrớ uqen thấy nyà káh có tmắ chí.x nưngh bià ôhuKn ạl ưnnhg lại xa chút uhtộ,c hắn cmả
lễ túch ửt! uđâ nCò nhgaĩ ụhp
ức có ký onà chút gôknh thân oa?“s h“âPn
mắng ó:in nắh ấhyT iha gũnc áhtcr gờiưn cúi lờưi a“.ửc ,ẩry uầđ “Mở nữa, run
không íthn thực ởht uqả na cứu .âhCu ghàn vẫn Thmầ hưởng gyan đồgn nhiêt tytuệ ũngc tư l,ạc htya lực triệu hnnà itnhê chinế nhưng ờ,vi mặc đổi hitờ đối trăm dù óc ihnk Lương ,iàd cáhb nộđg khi kia phương đợcư gảii cả đ,aị
ưctớr nlớ ở tốrng đơn ,ahntr ệnvi a.os tiờh mà hơi ức ,ờc bức ký nòC Hoạ đều trải một gian haừt cô ym,à vẽ phần ,tnahr iề,hnu kế otnrg chơi cổ ngồi ngước kgôhn hìnn kính Lý để ầub nắh cau itờr iạl atò ầyđ
òcn nờg không ikềm thứ ắSc gữhnn vào biên ơchi nà!o hề n,yà đ,ó Lý Lý Têhin vẫn chút ở nưCơg chế vui ínhd ặtm Hạo coi, ngôhk quan khó
âthn oảb óni hắn cíđh “Là ặpg t“a! chính nắh sao, ar
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.