Lão giả hơi lắc đầu, nói: “Đáng tiếc là, một vạn công đức quá khó, cần phải phá hủy Một Hà cấp U Đô mười lần, chỉ có Trấn Đông là Thái Bình đạo cảnh, nếu không thì căn bản không thể hoàn thành.”
“Hay là trước tiên nói về chuyện Một Hà ở Long thành, Lương Châu đi.”
Người trung niên có khuôn mặt uy nghiêm nói: “Nhi lang kia của Lý gia dẫn ba yêu vương đến Một Hà ở Long thành đó, hẳn là định cùng bọn chúng đồng quy vu tận trong Một Hà.”
“Một Hà đó vô cùng nguy hiểm, so với những Một Hà cấp U Đô khác còn khó giải quyết hơn, có thể xếp vào hàng đầu trong những Một Hà cấp U Đô.”
…
gkôhn plậ từr ásu Lý ít ynà pảhi uyê nbọ ôhK“gn plậ agi gyầ cũgn ănm được igếnt nhi Vương chết as,o ệh họ ầgn i:ón ệphnig, đã ghưnn mặc ớvi hkỏi yêu agi những úgchn ồir quan gò thoát dù ờưiNg người aki ênin ũcgn nrgut những trung tận tận sốt, ma gnsử âđy ioc như công hm“tơ! ,ửt ỏhik nhất ảmrt ma, at hártc
sức ta nơS ằnbg kỳ gnờưhn sua hổk. ưhgKơn hpiả yunhh ámd dốc nịn,h “Hoàng ãđ vnẫ iờưng, oca ghnkô yunlệ ưicờ ậpt ta hết nào ềv n“hơ. siêu, ghnnư hnTah nghệ ềiunh
ttậh sa“o? iđ ưgơni muốn “Thúc, sự
liạ thắng rồi.” inươg oHn“àg hnh,yu
nói: đó Lão heng lời gặnl iơh im đầu hnắ, mới aus động giả ,hnắ gnngẩ một kíhc ú,hct acủ hnnì
đyâ ổhk huynh iàh gnũc sao ?“gnằb ivà ẫvn ảc Kỳ at một ểTui hụcn nghào lmà là gbnằ uty có ôknhg có ớvi ưhgơKn tử nhệg ó:in kỳ tểh thể ngay uấđ ưgnhn hôkng ta ahhTn sốt, Thánh ưciờ caủ uyhnh Sơn so ngửs “Hoàng ,rồi hu,êci
đáng.” “Ta gkônh hyất
ta ta sẽ úhngc “Chúng Hà?” púig Mtộ họ, trừ ia bọn ipúg
ynà Yêu lực ànng cảnh, ắbt đi chắn áp ựlc ohc nề, ỉnđh ngũ cảnh Hư rùa háiT mnă iơr cao, để gành là trong Trấn tổn Thái ừ,grtn một it ơc đúng thanh ắchc tể miảg ẽs gi.ớ“i êbin thcế thế óc bớt ầ“Ln nặgn hikỏ có ủch áiph người htể ộhi umh,c để ếgti bị ưH htất
Vũ ờiưc hoàng nngườh đánh anữ“. ươgNi“ nghĩa ulnô h:ẹn ờc ẽs h,nịn ậyv như còn không ý
iốuc ẩ,ry n.ữa gò run mắt náh nôhgk mignệ gầy óehk nêik ịđnh urtng tấhy gì khỏi ênin hắn, hkngô ơih ửsng óni sốt, ìnnh iNờgư của cùng
ểrtin chưa hểt ếhytu nữgnh có ýL mạch gia, chắc được ănm mbẩ thế, lớn, gần lnầ hgnôk ãđ niết thu kia “Lý có nshi Têui âđy ưu ênNih nyà ohhạc có gì đã ngũc g.“ì óc cũng
của này, ghán gia, nVgươ tâm của trách giả!” ảhip àl nmhệi lần không võ Ta“ àm một vác gơlưn đi
ắHn Lưgnơ nhẹ quân ,tay Châu chưa, có uhy“Cện nkô“g?h nươgi in:ó giọng cờ gì tnorg hđnị biết dự ở đã dgnừ
oảb hnìh, tmộ ngơi ônĐg nrTấ “u.as khỏi nếđ đích cyu,nhế ẽs hnắ Một “Ta inươg nđế htân xem iđ đó đợi ướctr tiên yãh cần ờri éxt ,Hà thìn tiếht unế rt,ưcớ thì gnhỉ
man ặgnl iNườg giả cúl yu âul híap ãol về n:ió uas tử một không mi nhìn ,nói ãlo gả,i nghiêm mới
con thế gưnhn không tuy at ậvy biết ế,tbi ôngC“ hạ biết, ghi iag nhân ủ“đ! gnúhc ờrit nhớ, ấtđ áuch nâhu acủ àl ag,i Vnươg gVơnư b,ếit bệ
Châu, rcụ công mnô ácc rịc,h khác phân n“ợưlg. cựl ngươL oàv knhôg cũng uhcâ ccá knếhi nát khác, lcự Thái Long cung, quá iềhun nhắm yêu kách ưH cảnh và ucâh ếth ấnt ccá am h“Táhn thể đang
yết tay dĩ Khương n,ảhm từgn htấy ứđt ơnS nhcặ nói. hoàn chắp tmộ khổ hnlã của đen mình cắt cđắ àotn quân nhìn cười ắct ahThn hầu, ứđt giếnt, àhtnh tấb đường, địa
…
đi hỏi nđế Một ẽs âby ngưiờ ai ai cũng ,Hà nầhT là những ớhn xóa không? đức thế aig ưngời Vương gbản chết nghnữ ảc tên, cũgn yNga ncò hpủ ,nagi ngotr gcúnh như“Ng nhớ có giờ Vương aig công êtnr bị !?ưTớ“gn ta
niườg oha ehoT ngồi một ì,nhđ tan, gront rộ, ngotr niòg ởn nhàn náđh vệni tiếng nđhì cờ. ộđng bóng hai nãh àđo
nrotg sâu àngho ncug unh unyg ạiT tmộ .htú hđnì ng,a viện
nói: vui Vũ àhnn được tấr nụ cười nohàg nnhị ehgn nở yậv, miệng v,ẻ không óhke nhạt,
liu cnhgú hay ta nkhgô háit mặt, nên Nếu kịp ờhi“t. cũgn nuaq thúc àl cC“á loã đi? Đông ọnhc ,tâm at sẽ thấy rút gia aựl ra ấrTn mời gơnưi tự gnúhc ạH
gnũc nàb ctú Sơn ờ,c miêgnh aTnhh biện tấyh ưKgơhn y,vậ ndừg ncò không nói: ybà iạl
năm buồn bọn rõ, H,à ủđ vớ ọh ưicờ irồ, ãđ bây i:nó àl ưigNờ àH yầg ,ảqun ẳghnc innê ày,n ctúh những Đngô as?o“ ảv giữ óni vất hipả untrg muốn ncò òg ìv phiả của đã nrấT“ ọnd Một bêni ta quản ta chuyện Một họ tvấ cương, pẹd ncũg vả bnọ iờg chúng nvẩ khi ệhnyuc gcnúh đó
hoàng ảc lngư .cạb long gia, cung htánh ích cặm hcữ hThna phận, nệid uqý hnoà,g bào Khương thắt Tnhah lại tmộ Một trong .ơSn thành có người hoàng ờngưi mươi này cỉh bốn ág,i tiế,b nhưgn thắt lưng aủc tâhn àiv miọ gnoảkh ũV cót còn ắhn iam đô tuổi nêTr khắc người tmộ ãđ tmhậ “Thanh”, đều siợ đại ngươv là hco
ốnsg “Người không của riờt uyê a,t unế ,unghc nhgúc nghĩa Đoạ gnệh àm Võ là õv võ ỉch trừ otrgn am, ậdt mục am nẩ thì hpồn êuy iảg tộm iạl và nhốc ý gì?” tiêu có aoh ảtmr có đội thân
tnáhh ũV âh,cu thhnà đô. Đại hoàng
ữngnh áonđ úcgnh ắhcc đó ar hết nổ ,nhìn ộ,ngđ hểt àv lúc sẽ cnh.“iế môn ôgknh óc ợđưc dự chnắ at gđnứ đến gcnũ có đại hnNgư“ hhnà khác như sẽ sẽ Long náhTh gnuc lực
phục, nắh cười thấy hngkô cây niên uếthi cười nụ Vũ ếđn ờicư, phóng uht liễu, lại, iớưd gĩnh gkhôn gánohk gốc gì. àonhg ạil inó
Chcạ!
Ở ingoà bên Sơn ộtm gưxn đạo c!hủ h,ồ miếu hákc, có còn nadh giang ắnh ngờưđ Thanh
,nằbg rồi, giiỏ àl chục cho nigơư ủca đến agyn o.“àn ộmt tử nhgôk ênn ầnc thủ ỳ“K ốt,t mtộ ghknô ệngh gnân cũng ảc caủ ìtm tiến bộ hài ậhtt iồb ảpih măn nươi,g luyện phủ o,ca ngươi ấym đúng chút kỳ
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.