Tuy nhiên, sắc mặt hắn không thay đổi, vẫn lạnh lùng, không để đối phương nhìn ra tâm tư của mình, cũng không thể làm dao động lòng quân.
“Đại trưởng lão thì sao, đến cũng chết!” Hắn nói.
Lão giả yêu ma cười lớn: “Ngươi cũng xứng nói lời này sao? Nếu không phải ngươi ẩn giấu tu vi, tưởng rằng ngươi chỉ là một tên rác rưởi Tam Bất Hủ cảnh thì đại trưởng lão sao có thể không có hứng thú đến Đông cảnh?!”
“Nếu ngươi sớm bộc lộ tu vi thì bây giờ ngươi đã chết rồi!”
ixn .ậi“ng ôn Lo“ã nâhn Âm hắn về, urn nhanh nhìn yẩr là vặn ma, ạil phu Nưngh nân:h bò vẹo tbớ yêu nhận phạt, trở rất phu
ầmg nhân Âm ra nê,l cụt liên puh yta.
ta sẽ lý ềv “!gniơư “Chờ irồ ửx
ẻk nghĩ t?a aủc iag s?o“a ngươi iđ “Làm không yus có ợs chết, ,vậy nói aíhp hnư Lý Nam ởtgnư về ẽs at phiền ta
ihuệ Thái điố trong m uđầ lếic đã ặ,mt caủ loã là iạgon iổđ Lý hiơ nhận sắc nân.h uph gươnhp ,ar Cương ộmt êihTn mắt tiên ưH nưgởrt những àl cnảh,
grtno ắ“hn! kách để ủac ãol nêy nghe nữa nqau Nnưg“h tâm, phía nói hêinT nôM ihn môn nơi ở iếmk đại Ha ưiơgn niươg ãđ ở ăn đại tụ ửt tử và đi a,h oãl àđno tál sẽ grởntư ươgin ognL hin bụng riồ, N?am caủ gnưiơ tnởưrg
m“âC miệng!”
đây gưlợn pặ,g lánh cnảh tnởgrư nưvgơ êyu ănm lão iháT Hư nói gnnà không vị, năm hki vọt! có số tăgn điờ, giờ Nhge
người nùgc hơn hnư ạhmc yêu có mạhc Âm ộmt sợ. ctựr ếyhtu đáng nrêT cổ uytếh của là hiáT U cnò naữ vô dường ngơưv gnnà hệ, Hỳh,un aư,x
ra ingết Quý phụ phát tai. hióc ộmt éht
cũng ảcn ?a!“so ihTn rnậ,t mốnu tmộ ỉh“C Lục hnTầ at gnTượ
Vũ năm thái bị điều nvơgư báo ếnu nộgđ ma ầgn giả glnợư chín sự ncgộ tra đây, dù là ềitur ưH vị, thực àv cỉh phái ếgti thnah êinn hiáT gữnnh nnhưg được avừ ị!v yêu yêu nhả số cũng nhcả art bảy iĐạ của vệ tnầh Mặc luôn iđều thêm lão hìt vẫn và tình
chóng ilạ gcũn nhoaD nuph cnò sĩ umá tự voà, Hư một ovà, nguyệt ómnh ãng nahhn uêngNy enđ nòc tướng àum đâm ảhn đâm ónmh ilạ lượng ngux,ố ơ.tưi lần mỗi
có nhau, ởth ihơ có ám, hư trên tiớ có mỗi hnư niờưg ayb khác rcự tr,iờ óngb ôkhgn gờưni u ưhn ềđu đó, nh,ả thể Byả ỡr nhtâ thể iườgn mặt định. người giống ưigờn noáđ
óc àl yvậ một tắm htì giả nuế ứcth không ễd lão chúng sạch óni: ựcl của cần gtởnư ểth Hư rnằg ời,ht gnằr sự êmginh Ánh không niơ dữ chnả để gnươi chỉ ,iưrở ,àyn tnê Bn“a ú,ct dngà ta hỉc htể Thái quté đầu tưởng là thấy định am đcượ nợlưg có árc cỉh nưigơ ơnigư tợn, “ta! uyê thực
Lý hơn: mắt áhn lẽo gơưCn tử Thiên ,iạl co gnồĐ nạlh rtở ênn
cgnô mấy ny,à acủ Long đại hểt loã đòn ô!mn?“ ntrậ pháp nởưgtr Với“ tấn có ợđưc chnặ
bóng! hai yảb .ógn.b. ộMt ,óbgn gób,n ba
hẳn đây sợ ơvưgn uêy gánđ là, Học ơnh àl Càng cảnh! Tuyệt
khuôn hcmi pkắh này như Tiếng của ucqố đã tcứ tmặ bóp ykhuhn nõn lúc này ềunryt bị sự àgnn hhyknu giận nith méo. ắrgtn u,kê tiếng bnố nhàth hét pưhơng, xả,o
Phụt ụpht phụt!
hư uàm là nượlg ệtygnu đ.en yâĐ một rõ ràng hản
clú y,àn ềuđ đến! cả ãđ Mà ấtt
đảo hápp òcn ppáh cựl ỏHa yUnê ngượl uCử chóng rtnậ thủ. là rtnậ trên ontà lại, íchk àm ngược, tnrậ công phòng âVn clự Ly thu nậtr n,ữa anhnh knhgô
sinh khác. yuê ơgưvn tmộ Một yêu vương, ra
đồng Lý nhìn, tử eohn tắm ênnhi Cương co Tniêh đột ạ.li
phụ ănm dáng óc aob đã tmộ ynlệu tu ýuq vyậ đợ,ưc nà,y sợ gcnũ thể vẻ tượng có ma ếbti nởưtg ếđn átgh!n nào, nhêui êyu uêy vương àl Như cmứ đáng
nigử ổgkhn ,óđ niên ặmt nh,hna yêu ơgnưv tnhha n,trậ hình. ith hơi ấhty páph lồ htể aủc cắs tức ưnh Rất ynungê lộ ềv đã aphí hnnì lpậ gì thấy ,iđổ hnìn gànn iùm
Uyên ýL ộvi lớn: Cu“nyểh Trong htu Hỏa nògl trận, lại!” téh tnrậ Cửu niThê Ly gưnơC ngưng vgàn rt,nọg
mạnh, ugnv ynệtug rnậ.t hăng hung ngàn úcL ưh màu gơi tay eđn này, hản pháp oàv ợưgln mđâ
ra loã bya ,ặdm hnơ uyê goàin lcắ ưl, ườmi .gãy ơngưx am htể Cơ giả đều cổ
đó, Yêu lại vương niên nàng! là hài ủac hnhta ửt
ảc gư!vơn! ềđu là yêu Tất
phu một mtặ ,hcgnởư nằh ếtgin m ânnh dội gnvu in ctứ nagv nậig nh.ắ trnê tát
ờcưi Hắn l.nớ
u!“ỳQ “mÂ
uyê ửt đều ihơ nói: pháp ma àyn hcủ iểut iếhut “Lão nàgv vào giả nô Lão tại mâ ừal ổiđ ibết áqu sắc, ộvi t“n.rậ hiểm, t,ội tgorn
nhiên àgnn ciá hpu ộmt tn,igế đen. gnbù Âm ốh yat nêl ónng sau như một lưng mười nổ, inhệ nhân xuất hét ộđt ógnb
iđ t“ấB u“hna. giưnơ ayh có ktế như hìt nũcg kghnô ểk qảu
“Phá ta!!” cho
ửt gtiế mdá ta!!” nhi ơưiNg“
nếđ uếith cạnh về tắm nhìn trận, váy ođả rntá ghn,ồ tảnh ià,d phía nhiên ắgnv ưiờng phpá cLú ụph một ặcm gải ánh ãđ uýq nàng acủ ý aoh ênb ,àyn lão hhnna ma. ,uqa chú đeo gbnó rtấ yêu
hnư gnậi uph Âm hài aso!“? vậy nhân tử nĐằ,g at ngươi “Doanh trông m.a tức ìnnh mon lão của yêu giả
ặnhc văn thần ênl ncấh đó ,ngđộ pPáh cưỡng ôv ổn bùgn tận, nêrt lại. ảnh, hư thành lóe iễnm nrật ầnht hà
nhắ lời ngtừ ớ.it bay asu hét nógb hú phía r,ờit ườign n,ió buầ eToh ở
lâu quá uy gian Hư hkông ãđ “mXe htế ibết ra, ahnd đến ta ảhcn r.iồ“ của Thái nyà
Thiên xinh đáng dữ gánđ iưgnơ đều clú àov chết!!” hpu agi nên Lý Âm ,óm tợn Ánh ẹpđ Cnơưg hppá ặmt ontgr tn,rậ ưgơi“N àyn đã méo rơi các ýL mắt uôkhn trở của inó: nnhâ lại cếth!
hnciế hkiếu chỗ, phun tư,iơ ,máu phần đã một óht.p lính ắtm nạv ar dã, như orntg ,ựt ĩs có binh óđ ahi umá hấtt pháp ắntrg mnă nầg gụmn cngù ạit Trong yNngêu xỉu anhDo lúc hyảc một nấtg hoit ba rtnậ,
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.