Skip to main content

Chương 276: Sắp đặt vị trí

10:15 chiều – 23/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Đồng dạng, phong cảnh mỹ nhân hấp dẫn loại hình thiếu gia ăn chơi trong vòng luẩn quẩn lớn đó.

Nhân số càng nhiều làm cho quy mô hội trao đổi lần này càng to lớn hơn.

Thế là lực ảnh hưởng của Diêu Nguyên thư hội cũng bởi vậy mà lần lượt mở rộng.

“Từ trên xuống dưới Đại Linh ta cực kỳ yêu thích các loại tụ hội. Tiệc rượu, tiệc trà xã giao, vũ hội, khúc hội, hội dọn nhà, hội đưa tiễn, ngày đẹp là triển khai tiệc, đi du học thì một tiệc, du học về thì thêm cái nữa… Ngoài ra còn có tiệc sinh nhật, tiệc xin lỗi, tiệc tạp kịch, tiệc bội thu…”

Bên cạnh quảng trường Minh Tâm, trong từng dãy trạch viện hình sợi dài.

Tôn Triều Nguyệt đang dẫn người tuần tra, nhóm hạ nhân chuẩn bị các loại tình huống trong hội trao đổi.

Rượu, đồ ăn, nhân thủ tiếp đãi, hộ vệ tuần tra, giao thiệp với bên ngoài, những chuyện này không thể chấp nhận có bất cứ một lỗ hổng nào.

Phải biết, nhiều người tụ tập cùng một nơi như vậy, trong đó lại có rất nhiều kẻ trong nhà phú quý.

Sức mạnh bọn họ hội tụ được, cho dù là Tôn Triều Nguyệt cũng không dám khinh thị lãnh đạm.

Lúc này nàng mặc một chiếc váy thủy lam liền thân, thân trên không tay, lộ ra hai cánh tay trắng tinh như củ sen, hai chân cũng lộ gần nửa đùi ra bên ngoài.

Thắt lưng bằng tơ lụa vàng đỏ thẫm nhẹ nhàng buộc lên chiếc eo xíu xiu.

Sau lưng, tóc dài tới eo, trên trán đeo một vòng trang sức bằng ngọc tím.

Trong lúc đi lại, những hạt châu bảy màu treo trên váy phản xạ dưới ánh nắng khiến nó trở nên chói sáng bắt mắt.

Lúc này nàng đang vừa tuần sát, vừa nói chuyện cùng một thanh niên thanh tú bên cạnh.

Thanh niên mặc áo trắng, lưng đeo hắc ngọc, hoa văn trên ống tay áo là âm dương ngư thái cực hắc bạch.

Khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt thanh tịnh, làn da còn trắng nõn tinh tế nhẵn nhụi hơn so với nữ tử.

Người này tên là Chung Ngụ Nhiên, là con trai của Cung chủ Thiên Toàn Cung, bây giờ mới hai mươi bốn tuổi đã bước vào tứ phẩm. Ở cả thành Đàm Dương cũng chỉ hơi yếu hơn một bậc so với Tôn Triều Nguyệt.

“Cái gọi là trên làm dưới theo, Linh đình thích tụ hội, chúng ta ở phía dưới tự nhiên cũng bắt chước theo, đột nhiên Triều Nguyệt nói cái này làm gì?”

“Chỉ là… Mấy ngày gần đây, năm ngày không thể không tham gia đến tận sáu hội, thật sự hơi mệt mỏi.” Lông mày Tôn Triều Nguyệt nhíu lại: “Vốn không muốn đi, nhưng lại không thể không đi.”

“Người sống một đời, dù sao cũng phải bận rộn trong mấy nghi thức xã giao không thú vị kia. Cho dù là Châu Đốc đại nhân, sư phụ ta là người ở vị trí cao như vậy cũng vẫn không thể ngoại lệ.” Chung Ngụ Nhiên gật đầu.

“Nếu đã mệt rồi, đợi lát nữa, ta với ngươi đi phủ thành giải sầu một chút được không?” Hắn thanh âm êm dịu nói.

“Quên đi. Bây giờ không thể chậm trễ ngươi tu hành.” Tôn Triều Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Hai người đi đến một góc, ở đây đang có mấy người sửa sang lại sổ sách.

Từng tên đều được ghi chép lại, theo thứ tự là người được lựa chọn tham dự lần này.

“Người thực sự tham dự để qua một bên, người mời để qua một bên. Một mình bên ngoài tới thì liệt ra đây.”

Một nam tử dáng vẻ chủ quản chỉ huy mấy người làm việc

Hắn thấy hai người Tôn Triều Nguyệt tới gần, nam tử tiến lên thi lễ.

“Tôn Lập bái kiến đại tiểu thư.”

“Thế nào?” Tôn Triều Nguyệt thuận miệng hỏi.

“Mọi thứ đều đã sắp xếp xong xuôi, chỉ là, đang thẩm tra đối chiếu thông tin bối cảnh một ít người tham dự trong danh sách lại lần nữa, trật tự vị trí không thể xếp sai.” Tôn Lập cung kính trả lời.

Thể hiện địa vị, cho dù trong trao đổi hội này thì cũng nhất định phải thể hiện.

Bằng không kẻ yếu bị sắp đặt vào vị trí cao lại đứng ngồi không yên.

Kẻ mạnh bị sắp đặt ở vị trí thấp, sẽ sinh bất mãn trong lòng.

Tất nhiên đến lúc đó sẽ đắc tội với người.

“Đưa ta xem danh sách một chút.” Tôn Triều Nguyệt đưa tay cầm danh sách qua, đọc từ trên xuống dưới một lần.

” Vị trí Tạ Triển Phi thấp rồi, ba ngày trước hắn đã chính thức nhận được cho phép nhập học của Ninh Đức học cung. Chuyển lên trên ba vị trí.”

“Vâng.”

” Vị trí Tuân Nặc bị cao, người này chỉ dựa vào thế lực nhà họ Hứa làm cáo mượn oai hùm, hạ xuống năm vị trí.”

“Lâm Kỳ Tiêu…?” Tôn Triều Nguyệt trầm ngâm: “Hạ xuống ba vị trí, nàng đã bị phế đi, cho dù về sau dưỡng thương thế tốt lên, cũng không cách nào tập võ. Còn có, phẩm hạnh người này không tốt, ta không thích.”

“… Như vậy, bên Thiên Tuyền cung Lâm gia…” Tôn Lập thấp giọng xin chỉ thị.

“Ai có vấn đề thì người đó tới tìm ta.” Tôn Triều Nguyệt thản nhiên nói.

“Vâng.”

Tôn Triều Nguyệt tiếp tục nhìn xuống dưới, điều chỉnh vị trí của từng người tham gia một.

Không lâu sau, nàng nhìn thấy một cái tên đáng để ý.

“Trương Ảnh…” Nghĩ đến bình Thần mê hương của Lý Hoắc Vân, nàng mím môi: “Bình điều đến vị trí gần lại bọn tỷ muội thư hội.”

Bình luận

Để lại một bình luận