Diệp Lâm lén liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch một chút, phát hiện tên này vẫn bày ra dáng vẻ đứng đắn.
Quả nhiên anh Tiểu Bạch vẫn thẳng như vậy, tức không chịu nổi, xem ra bổn tiểu thư phải chủ động một chút.
Diệp Lâm vùi đầu vào vai Hạ Tiểu Bạch rồi kéo tay anh đặt lên ngực mình.
Hạ Tiểu Bạch cảm nhận được Diệp Lâm đang ôm mình, không nhịn được mà nghiêng đầu nhìn thoáng qua, con nhóc này cứ vậy mà ngồi bên cạnh mình không chút phòng bị nào à.
mỗi màl không tmộ gnủ, ệDip chhín mê hểt hcoặ Điều ạH cạBh Lâm ờgniư hỉc người hnịn htể àlm nhịn mặc váy đcượ osa ta đyâ. cếchi chết iổn àl này óc uTểi
yvậ .ùggnn im ôm nlặg tiên lnầ rntê như nnưggợ cứ g,ờưgin ầđu yhtấ Hai ở anuh ưnờgi cảm
nógn bpắ như thon bàn êuy ânch ôđi nsơ àmu ncâh càng gmnó gcn,ọ trắng ôkhng âcnh tay gman n.ơh y,igà anhht dài ồghn nõn đáng út ộtM
ngũc hnắn liếm ỏhi hay ngô có hhníc onà này kia óđng ònC ửgi một ễnid la aiv rối mà kẻ cỉh ôg.nkh ta àl muốn êtn ạdo thôi, ahn tênr wxniie ạđo tin quấy
ncũg này thể vẩn. mày không liạ xuấ mLâ ổh Lâm, oas hnư là qáu lý biết iơ ,ậyv óc do là vớ ệiDp pệDi
ằnm ìht dù được óđ nũcg ngtr,ọ ođạ óc “Sau cười mơ lớn tỉnh.” emx diễn
sợ đnế ngủ ức phòng như đi”. hna ìth tối, “Nếu
ỉhc có uấđ àyd Hạ sau ntih thần, thể ộmt gnũc mặt hiồ Bạch .inó tranh ểiuT
ọggin ăchn iDệp ayT chặt mnắ hỏi. nhỏ hcicế mLâ ủac
ngũc có ếibt ghknô căng àov yta để chút bối irố, Anh gnthẳ đâu.
ità nước àđn y“aNg nngă rongt cô cả tranh knhe iđạ ”.yấ caủ giợn những sư ảpih cũgn
đã? nay đêm mà ớvi óni chế kểui chịu Hay àcgn này Tiểu ,hơn khống là hco Đối chơi ạH ạchB ókh
óc lại ma ếgit oàv .yấ u.”ậh àny rơi nịnh tự âphn để inó anm không àl vì đã ìv nữ eNgh“ aửs tếk cảnh đầu ãđ âđm hịkc uiốc gncù hgưnn àm ễdni bản htoe àđhn ạđo ỷt chính hnchí cô ban ênn chnhí ccụ lgòn ưs auđ nàhht Thế yat đạo
ợcưđ ôm có hay hn“A em không?”
cười êinhn có c,ựl caúh caủ tiểu Hạ ôncg thể, anh.” ưg“ơnĐ tbấ Bhạc Tuểi
â,mL tay via ilạ ngcô nòlg nưh tmộ tay vòng Diệp ộtm giống vòng ệDpi mâL, cô của uqa đùi àngn ncò ôm hú.ac Anh aqu vào
Lâm Hạ Dệip mô cặht hết nlgò ôv Tiểu gùnc uấx cứ ạch,B ổ.h gonrt mà lấy
của kiệt icuố cục y”hầt. ngùc thể kết ộb có bậc tác có Anh“ ihmp hanrt yâđ iớm xem tộm cảnh không, là cô xem yấ àđn ónđg caủ kia
Dipệ một ta có đàn ưT àl ỹk đứng n“Ah nữ ưT ión khoác năng cười người ốucq à, đuầ dân thần .ấ”đy phụt nA tiếng: đnag Lâm
nếđ ng.òph ềV
––––––
,đầu ớiv ậgt “Vẫn ẻv anh là nhất.” iuv ạhBc Lâm em iểuT Diệp tốt
vật ohc may ccụ ữn hnân miọ íhnc.”h “Tất í,nhhc irơ kết ủca cả àyn chính cuối cùng ãđ nữ tha tưrcớ nam cảnh lệ nắm ềuđ iườgn thứ
Diệp Hạ iôđ mảc Càng caủ ngàc htì ùggnn, hơn. tay mô yhất ngượng Tểui htặc hBạc âmL
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netàl iồr. àny Ám cũng quá rõ rngà tịh
sợ ốt,i iớv hna có “Em iđ n?”gkhô em tểh
trình đang tivi chương nA phtá Tư. Tư Trên của
em anh dạy thích àl “Diệp ànđ tranh Lâm hay ,à nhé?” đàn
em còn An ờưci nghe, han ạyd ưT đẹp: đ”ấ?y nxhi nữa Hạ hcạB inó hoc nở ngtừ Tiểu Tư nụ “nAh
khi nếđ ogxn giiả mười iờg một átph gũnc trí rtnhì ìht hnươcg đêm. ãđ auS
giác. rit Bất bất
đầu Bạch: âmL ”osa? ếtib lên nhìn đàn Hạ n“Ah thật ẩnngg ểiTu ệipD
nhàn xinh voe êln đỏ nêTr ngưgơ ẻv đpẹ mặt tnorg ửng hệni htn.ạ
thân ta đây hay ýl ,ơhn tộm hco hpải ưgiờn Nnê aos. od ủđ là nmhì yầđ ràng emđ gntặ ảnb rõ ôgkhn tìm
em sợ ahy nhA“ lớn ahn òcn nihếk như piảh riồ mtộ cứph có ấyth cmả gnủ phiền yậv mình.” ô,ghnk ,hcBạ uiTể
sờ uầđ cBhạ gnủ ểuiT Lâm, lên dò: đ”.i phòng pệDi “ềV ỏhi ạH
chắc tưgnờh cô ginườ os tiếng.” cnghú ta sánh ạđi như dạy được, sư với có thể ấy có àl “Sao chắn người hbìn
∑(?Д Hạ “Cái….cái này.” ểuTi ạBhc,
mắt inhệ nẩ nrtò uyttế Cổ nưh iơh tròn ậ.ởtm...v.. trcướ áo cứ cứ trắng hn.a
h.ỏi ôc ạH gũcn Bạch mâL hôn cúh òngl Diệp nlê vẻ tìh àm átnr gôknh của kiềm ngdá ểuTi ượcđ mhcă tyhấ
àit tốt Nếu“ ưnh ếbti me ểiTu Tư mLâ đa cũng thể .ấ”my cọ Diệp ạ:Bch có thì mặt Hạ ađ ưT nA nghệ lên hnư
ựs hnận cái. gonà ầđu một ậtg mềm trnê án,tr iạm ipDệ mLâ cảm ượcđ tgọn
ũngc có nhẹ, Bạch ếb là nyà lực ềh htúc cgũn ôC Hạ áp ểuTi bé không khá lên .noà
cô ấy.” bạn chứ, mấy lớp em thích íT“hhc uềđ học rngot
Hạ “ợĐcư ờcưi Bạch, thôi.” glun khách: nỏh Dệip oeht aủc Lmâ Tiểu nulg trò khanh hâcn ađù ùha gnũc
“Em chhít Tư Tư?” nA
MHMB :Dhịc tseaTnrla
tìh N“ếu ưT gọi nit em dạo cho ăn phố cmơ ra tượng.” hna ầhnt em nA iớv ẽs kônhg Tư
nốmu Thật cho igcá tmộ có nó nêl đùa e.nph at cảm cơih nthặ người ựs knếhi
Lâm magn ầuđ nịu. vào óni cọ, ngực eo irồ ẻv oeth cọ uvtố viù nhiên uTểi giọng Diệp tuốv Bạch, ôm nha Hạ đột nhỏ nũng htcặ
ohné cứt aưđ tin tya Lâm ệpDi nêl ,ìnmh hơi han cô. ủca có Bạch mũi Tểiu ỏnh mngợ icá ịncghh vì Hạ kgôhn ậnig
ađgn trình cùng ờnưig mặt là ở nmìh. iDệp gđna tiếc rcưtớ cuối thtậ ểiTu ágsn ấy Hạ không iđô chnạ óđ hạBc ra biết ôc mắt của ễnid nhìn aỏt âmL, gcnũ kchú
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.