Bức tượng của Thông Thiên Giáo Chủ xung quanh có bốn cái khe, điều này khiến Lăng Phong không khỏi nảy ra một ý tưởng.
Hắn từ từ rút bốn thanh tiểu kiếm trên thi thể, chậm rãi cắm vào trong các khe đó.
Ầm!
Chỉ nghe thấy một tiếng vang, như thể có hàng ngàn hàng vạn bánh răng cùng lúc chuyển động.
,honPg có uầđ cao là Lăng người cách gưnời êtin lực ấhnt à,yn xuống. tư àl iếchn iơn nhảy ớiv
Lăng cthú nhận ộmt uy ếp.ih nPgho gnnă bản mảc ợđưc
ếgint có nođá âhpn iếkm ckáhh mù iđố yếu gnhe độ thể ịv biệt ađo yảB được lực của mạnh hmật phán chí ,rít ươ.phgn
kếim Byả“ tên ”?mù hkchá
liạ “ưNgnh ta kôngh chết!” ốnum
ón.i hìbn Giang thần tĩnh nBhì sắc
ợgnưl là cnặh uáb và vàng công hcníh miớ bí àl võ cấm gănn phmạ ốtn ữhngn ckhá tệtyu đcượ, uitê âmx ìĐhn Nguyên mời thế đã àm Họ kíp câuh địa. oca ờngưi thủ nLgo ớln để mtộ bcạ
coi bảy là bất tcựh ậhnn ,àyn buộc số hểt của có ưđợc họ thừa ngưiờ mếki đuề Lgnă clự ảphi ckhhá gPohn nỉhđ ai pc.ấ ỳk trnog
ủac đất đã người gòln ưđcợ thế maT hhaTn giới Mọi Đn.iệ nếđ ưidớ
một trước! ướbc ,lý ợph ùli ệv cách iLnh vài uTâr ở ắHn aíph lại bảo
có ônghk tiếc.” t,a ủac biết ãĐ“ ếcht ơnưgi àm ácc ânht hối ểht cnũg chúng ậnhp
Mnô của Đạo gnya thiên tài tnê aB sau sau liạ heot óđ. ònc
mười ấtuX Kiếm nay, ar Tử bị của bnih cgũn chết n,àt ý hôm ghnkô thì ayn hai aM không bại. gừnt m,ốnu nhắ, nhđá ihp đao ngờ Thất chưa xảy gionà năm ạli
ờư“Nig àl ”ai! đến
ớiưd hTtấ “Dù mKiế aty ,soa tchế Ma không hết Tử, êtnr đời một sngố ugổn này!” nũgc gain
“Chuyện vậy?” gì
lập nìBh và Lhni ginaG Trâu tức ại.l hnnì
hồ tcộ ẽs ấnh,t hnạ ớiv ngư“Nh kiếm ccá đạo tnorg vì híhnc hhtcá àlm áihp ođạ gia ,àny mếki tu ếtig,n ểđ bàn mtăr yâT đấu ănm ếhct kiếm iKmế thường ựcc đạp yệuln giang nổi .aG”i ọh có mhnì, trăm này năm hppá tộc gia mnô hhkcá ếTh ákchh yv,ậ ba qau, Ma tay trong coi là hơn cho nhcíh ít nấth Nma
khgnô cần ngôx là Tử tay. nêl không iếKm ngăn cnầ cũng ra ngay ảcn sư, ựt bản aob phải hLni phải tiểu có tgôn ,ọh thì gcnũ lĩnh, uiểt đợcư aM cả Lăng tThấ nhiêu gnhnư như ncũg nghoP uty xem unế này óc ức tểh mình ệ,đ rTâu
tộ“B ”ớ?t
có trong hẳn đã ptáh đã bên ộđgn ở auqn úcth hnúcg at hiện ,là nhĩt cíkh “Chỉ r”a. ,âđy hạot inưgờ cơ lớn, àl
Y ạil ạđo Vệ ntê hôK“gn gờn tháp thtậ ar ẩmC as?o” ihện tậm nyà
hmầ ám ưgtờn ngưđờ có ”hk!í ũgcn Tên“r
gyan cgnũ nCảh, mâT phó.” cao đều là ủth khó iKếm cả ta inờgư yB“ả đối
yà.n Lúc
ờưgi,n ra rưtcớ iđ ỏ.hn mọi Turâ ầuc tắs uảq một cnựg ra hiLn nrtog ừt lấy tmặ
dưới n“Chgú xuống thôi.” at
ênrt lại “ũgnC cmả thường ,iảph ở tường gnrút ôthi, bình oàv ỉch không bằng ạmhc phóng xót, ,tnê cần ra ngốs iha ớt còn ênb ộbt miũ cigá ,ynà chết.” chua
“Ngươi nghkô sao?” hcết thì không chết óc mnốu ểth
ời,l pậl dtứ những của bắn scắ ra gnlồu àl ghàn tên nhọn. ànng Hắn auqgn, rtnê ctứ mũi đường vaừ hàn ưngtờ vạn ầmh nhàg
kiếm ốmun, ý ngoài Lăng hnìn Phong ầcm t.ngườh thấy ôgnhk tư gnưh,pơ đối có của ẻv cúth có htế tmầ
gian không yuấq ngưnh tnợgư tvậ untrg ếKmi cũgn vạn Kmiế đã có tuổi ềđu họ nkiếh người ,ùm mtộ tu họ bị Chả.”n tểh duệ mTâ “huK có ra Đạo hai ộct này y,ầr có imếK iuqá ptậ ít nơ,h hết ủac vực ovà mươi npầh gia uậh lynệu là Ma, uềđi kgôhn Lĩnh ,aNm nớl
không naqu gì có .gh”kôn áq,u “Đường ếbti rập ẫyb cơ ầmh dài
ắnm ngay uềli là tại cnúgh yma yàn chcắ cho nTê ức igọ ụcL àl cộđ, sẽ Lý .ỗhc uến rồi, coh chạy ãđ ỏb nhgôk hnắc tộm ãoL
pụb Bụp ụpb!
hưn đnế Trung Cảnh, ấcp. với có thủ đấu chiến cao mTâ đột Kiếm chỉ oĐa Cảhn áB tự đy,â cùng thể tương áph có imớ
rttượ đây người ử,T àl gotrn không táph aTm mà hắn inĐệ, Môn cựl rềtuny oàn, Dù hPi thếc trước bao coa trấn giữ nhTah ,osa ĩs Tma ấnht ừ,aht Đạo chhín có nầhT hnắ đánh Đạo nôhkg iếhnc hay gời đoạ là tibế. bị ai oĐa
Trong áyhn m.ắt
lớn tnrgọ cgnũ cần ế.ht yâĐ ổiđ iảph hgkôn đoa ônkgh ốđi thay nhất caủ viớ urâT thì ôtn phi L,hin ựs ếun àl
nKgha này, do là Kếmi ầLn ếĐ chhní hưgợTn ,ehto tngư!ởh áihT gPơnưh mnag ban Bảo nắh
Kmếi “Họ ở tTấh Ma Tử Nam!” nhĩL àl
htCế“ iđ”!
ểth nhnậ àl íkh kiếm ph,át cbộ có mtộ Chỉ đạo của đợư.c ảmc ốđi hơgpưn đã nhắ
Vù!
cđộ aos ưgniờ làm ,irồ “Hắn ta êtrn thcế ?ưcđợ” hcgnú giải
,hưn at iồr.” ar ihảp ẻv yat “óC
hnhtà mẽ Chỉ cực đoa ngược, ỡilư mhnạ óc uy mếik ạli ihp mù n.mhạ cựl cầm khách óah mikế kiếm nặch tyấh
cay óC híkc tộm ihơ nồgul thích. ồgnn
vì Biở Y Thanh đối caủ gai rtnê tgran hơưpng ặmc ạchB tộc phục người onaL iKếm .aM
về caủ đầu Quả ứtc đường bay phía ầ.mh lập hnỏ sắt kia êbn cầu
như có lại đồng nthầ khchá ,mcả nathh giao ếikm ảBy mù chcá .nió
ốgu,nx tmầr lngò chtú lc.ự Trâu btấ nLhi óc otrgn
ithn thần độ V“ừa athnh kếmi Qcuố ửht Ly lúc xme tấnh à”!ny caủ ảxo ứht
Lý tức Lão lên ì.hnm tnár plậ vỗ átB vỗ
hcạb ớ.ti aol chkhá bảy vị ngTro đã kiếm ,tmắ y yáhn tắm bịt
táB .ờicư phụ ýL ọha àny lúc cũng oãL
bảy ra ruTâ như orngt lần. ạh,cth hỏa đao của Pih bắn ugaqn êinl nháy iđnệ ếpti hiLn mtắ
ôgcn ếth ớti i,ổđ qaugn ếKim đtộ tếh ọ,h chém t!ủh đang ênhin của ốnv thành inếb từ nucểhy
lcịh ”?gì óC“ ial
giiả chút. gianG ơđn iảgn thích ộtm hnìB
êln Như mọc sông núi đất! mtặ mtộ từ gnnọ
ẳghtn tọV xanh. ậtn mây ênl
ìnhB mắt Giang .hitn
ảBy khách kiếm đồng óni. thanh mù
tớcrư ưniơg thgé!” đi, gúđn giết nắh đú,ng gĐú“n đnág nắh là ậhtt ccá
đyâ oas không auqn nihk n.igờư ayt, chết, hptá thì ùd kẻ nbgù ấtt ữnhng mù ẽs ra Byả tâm phạm mâx ảc hhkác iảhp kiếm ọh ra công ihknh ia cứt lpậ uđề ở
ưhpơng ừav mặt ểht ngdà tức, gãi ưnh páht vậy, nói iđố qảu để dễ ầđu, gãi có ùnn.gg ịb àl Lý chút ayng ginạ Bát nyã Lão là vả lập hắn ếkt iệnh còn không
ư“Đ”ợc.
“Thất… ạbi rồi.”
“Kiếm Tâm Cảnh!”
mcặ yảb nLoa n,ày Y, âđy trong Thất Bạch chỉ haThn àyn!” gtnầ có Kiếm Ma, miếK plớ gia ửT trước duấ ưigờn Ma Mà“ là iệhu mắt của oca ctộ
“óC ám khí!”
gúhnc tựhc ựlc btếi hìt vậy đ”!i đầu “Ngươi từ ềv ngươi gì ngôkh của ta, bắt
!ùv ùv ùV
,lnê ghnữn này. hgknô sợ gnoPh lóe Ánh cũgn ăLng mắt kẻ
ộmt Bá ủca ar nhnâ ònc Cảnh.” tiếc, ạĐo Tìh“ huậ nơigư hcút so ,hTnầ là đnág ékm ớvi Đao Tnrug
ảxy ycnu!hể tợgưn của Tênih hnôTg hcdị ar đã Goái Bức Chủ
.tlá hCỉ trogn chcố
gắgn oảb gnứđ ạđi ốc nhân, vệ usa o”!nàt na ihLn“ ưnơig ẽs nưigơ at ta,
một nôghk khỏi ýL tBá htí ,uađ hiơ cũng ạlnh. Lão thấy nghĩ
“”… h:Pngo ăngL
dù hnPog đối Kiếm iigớ vẫn ba iếmk tủh Tâm, ivớ ậnhn cao ầtng đnế nmhạ ođạ cùng nylệu mẽ. thcứ óc àyn rtấ ut ũgcn cảnh úcl ngăL aos
ứgđn hcỉ đưgnơ ếkim H“ọ điạ!” ma sua
uaqn cơ bánh răng hiện rêTn iếgnt tường động. txấu hncyểu ủac
đà!ngo Đoàng gđoàn
!ùV
thầm Phong ỏihk nghĩ gònl. không rgotn Lăng
nLăg ngẩn ghPno ar.
Môn âtm ità tên để ạĐo ạil .ắml thiên òcn thì aB không
”ri.ồ “gnúĐ
énm ,lực mhnạ vnậ đ.i mẽ niộ ắnH
Vù vù v!ù
luyện hội tu hTtấ ,tós sua Ma ơc iếkp hãy at chúng ươign đi ếmiK không “nNưgh sống cho đi.” sẽ Tử à,m
ta!” aođ “Phi của
tấr niLh nhiệm. nvẫ chrtá urâT có
ùm ỏihk hchák v,ậy mắt ảby gehn này. ôkgnh hứct trước kiếm êtmh óc về ềhniu ăngL ậnhn ghoPn
uTâr lạnh. hơi csắ thần inLh
ngôkh ỏkhi tò hnPgo ngăL mò.
ộmt ữnghN ếht bên Lngă ydà trong, kghôn êtn gnôc hnhàt amy .hỗc ạnmg ếun nờgưi không là tại oghPn mũi otạ tniế này usâ rằng và vào đặc, sẽ iọm ắmn mất e
dữ ếKim ậlp ớti. aM giận Tử xông đi, bay Thất vtọ tức
Bát nhắc nờ.ưgi mọi oLã ởhn Lý
anigG .ra ãđ tmắ nnhậ ìhnB ilcế
.xgnuố Cỉh irơ nghàn yấth ụib ỏđ phấn ẹnh mtộ
đường chân đã áp.g có tingế hầm rgTon gấp bước usâ
đặt nlê ếikm yat năgL tthắ ảbo ở gnhPo ừt ừt nl.ưg
uxất ấtđ ớiưd xuống ạođ lògn tmặ rớtcư dnẫ iọm hniệ người. tgnhô Một
,đao ít, Kmếi cường tệtuy nmă ccự đao còn hTniê đã phi hcọ àyn đó ,nảhC không rưcớt lợi hạn nhơ phi ớl”n. Đạo nđhá yttệu giới nhờ gehn ạib ợưđc “Tên ỹk giả hại có hTần vào ión àny
lgnù y lạnh óin. iđ cháhk miKế đuầ bcạh
Kmiế lạnh, àm cnắ agqun hơi nờgưi họcn éx.
Ma lóe nihL tchú uểih ayn lúc uârT ảnc nhnưg ênl ở lnòg, nắh Thất mắt yut mhô tểh ànt hgnôk iếmK loạn Tử ,nẫnh .áts đây mca năng đưcợ hnkgô àny ãđ trgno n,ằrg
các ôiT“ biết ra.” nơiưg xme anyg, ửth táhnr sẽ
âxm a!Qnu” địa mDá“ hmạp Vnâ mcấ ạchB
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.