Đỗ lão xoay cổ, sau đó đưa mắt nhìn về phía Tô Trần, “Hắn có thể đến từ Thượng Tiên Giới.”
Nghe vậy, La Hồn biến sắc, “Hắn đến từ Thượng Tiên Giới?”
Đỗ lão gật đầu: “Ừ.”
La Hồn trầm mặc, sắc mặt cũng trở nên âm trầm, một lát sau, hắn trầm giọng nói: “Sao ngươi biết hắn đến từ Thượng Tiên Giới?”
nchhí Tử ủac ?uny“êH àl “nHắ hânn amn
tmộ lạnh hnkôg Hồn La hừ ếing,t gưhnn động hủt.
cnảh xa sợ người. àny đã hapí ngây đến Tà U htyấ ở
Tần mọi ưTh àny hại, cBá ợli áp sự ềlni ttấ hcữ tmộ người.” “Tiểu ửt :nió ảc thật trấn
gKn“hô ởm U àT hạ :óin mrtầ, miệng các btiế là…?” mâ
lùng ạloi thường, lạnh này nhôgk không tâm gùln hbnì cứ glùn nyuchệ là nạlh aqnu mà gì. àl ảphi ioLạ nlạh ấbt ếđn
Đỗ ộl vẻ hối cũng lão .nậh
aln loã La Hồn Đỗ mảc ứcgn sợ hãi ờđ, cgiá àv tà.rn
Tgợưhn nên ừt iớ!iG Tiên Tnầr nhắ Coh iđố ếđn n,ịđh Tô tuyệt ẳhnkg
n.à..!y Cệuyhn
Giới? Tngợhư Tnêi
như âĐy thế làm tiạ ểht được? nồt nào àl óc mới
nđág sợ! Quá
íkh cực Đỗ ,yàn La ắtm .nHồ clú ctứ đáng hány khóa lồngu lão kỳ sợ ặhct tmộ Đúng àv
tin rỗi nBa ắnh ớiiG ôT là dù Tniê nhảR aủc Giới đnế ?ìg aủc đuầ inTê Tinê quá Hạ ?aso Giới, ưhTgợn không Trần àlm a,os iờgưn hTợnưg iờưgn
htế ốt“R là tất tgắrn ảc nnhũ, ộmt La mọi ao?s áp đến bệch, ánđg ềmm trấn ồnt ntoà nhCâ iênT sắc vậy s?ao“ mà cữh cuộc thân mới mặt có sợ ểht ânCh chỉ Tiên ,oàn ồHn Nhưng người, như iạt ựs bnằg tthậ
hiểm vì vẻ Trần! hắn đó hắn yấth yngu hnnậ gcùn, iognà iỏh đã hìnb thực lòng sao ,nhtĩ cmả ởib vì àl ỳk từ ưđợc ợs nừĐg vô hoảng ngrot ôT ,ư
óc Tô ịđn,h xúc có rTnầ Tô dám Hnắ nrầT ẳkngh cảm iếgt hoc hôgnk cngũ sẽ onà. tấb ắn,h dù kỳ
hầnt ctứ yv,ậ trọng. nên Nheg Tnầ Thời ngưng plậ rởt csắ
áuq ynà ứm!c Chuyện hậtt
iỗN vô tn!ậ hiã sợ
lên ngrto ý. leó La mt,ắ Hồn sát nheo mtắ
đến hók oa?“s rể ,oàn đầu htể nihk ạli có Thời ta ,nit ủghkn rỗng, “Không Tần con mặt đầy vẻ ậyv trống
một Tô nhàng chữ. tthố ar gệnmi rTnầ đó sau khẽ nhẹ phải ê,ln g,ốnux ậmch ayt nấ ngân ãri
tunô cứs gnáđ Trấn Tiên sợ. khoảnh mhạn Phù người cháy hinên cáB Đỗ h,Tiờ đột nTầ và ra hế,t Tần Trngo tộm khắc nrêt gnuồl ưhT lão
ỳuQ“.“
mâ Tiờh. Bác của này, nầT vào uềtrny iat Lúc nhhat Tần ưTh
mắt ẻv Tà nộuc ra U ợs lộ otrà, uầh ytế tgrno hãi.
hắn ạhln Tô sợ mtắ Trần orgnt ảcm ùnlg .ãih khiến Sự yhất
qỳu ôv một gưniờ ynà Trong xuống theo ạrp. số àm nảhhko chữ cắ,hk riơ
ếhct ợưcđ Một nếu niên ĩthn vẻ hnắ có nói hnkôg ,ậvy yNgụ ,gthnườ ốđi viớ ưhn nit! bình thể mặt ngưiờ ìhnb uithế Têin, lại giữ óc àl cngũ
àT mà trời. nTầr uầb trên nhìn lời ,U Tniê hùP paíh về trả Trấn mắt không ưđa ôT
mtặ U một vẻ ắm,t ngưng Ở êbn ôT àT nheo Trần. nọtgr nhìn c,hká
óc Hồn sợ úcL ió:n ý ạti lại hắn ,ynà ởm nné oas gornt La nhắ, ọhcc hãi trêu miệng òn,lg ốc kia, “Lão chú itớ không iàg ngũc ?a“t nỗi ta
Ba iuv lộ mn.ừg ưnigờ ẻv
nguxố? uỳq ứC mà như ậyv Cứ…
eNhg hắn hóa i:nó ,áđ àtn ưnh tmộ hnư ồHn ált tmặ us,a tor đánh, người aL cả bị sét .ồr“i máx “Xngo ,yvậ
thể lão không mắt ôkgnh trong cệ,hb ợs ggnừn nur ắcs hiã mặt tnhâ uấig. rẩy, ehc tểh ỗĐ grntắ nỗi
lòng. tràn rẩy ngọgi urn Tà ,cệhb “Ta… run nói: trắng inỗ ôT Ta…” mặt ợs ihã Hắn ìnnh U ầrT,n cắs trong gnpậ
!cữh một hỉC
ôT nhnì ,ý ằhcm tắm vnẫ aửl uến gđộn hngnư tất áts chú Đỗ ntrog lão, hnắ ộgđn rầTn mcằh sẽ gnunêy tại ứnđg chỗ, Hồn La th,ủ kếinh bởi ầđy àv ắgt oag tràn .ý biết, gniậ ,thủ không vì
!Hừ““
đã dọa bị ựs hắn Lúc àny, tthậ ávn.g choáng
Tình ìg huống âđy?
ikh àl iã!h Sau ườing, sợ chính ngây
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTô hcỉ tự gnôhk thể ar vẻ táot quan của bình thận hntĩ và và cẩn gnkôh ắhn gdnu này ạom tin. điều hưNgn cử ắhn sát tin, ếkhin ầrnT,
ãol tại nắh nào?” tồn run thế :óni ccuộ Rốt rẩy “Hắn… Đỗ là nưh
Bác với hT.ư“ àny “Vị ãlo hình của nữ có tôn vị iah như nước bọt, ầnT điạ hệ nuốt nuqa lão ỗĐ
tểh tin thTậ in!ổ nhkgô
không Thật đợưc! thể tin
!hữc ộMt
La ý nhíu Hnồ gì?” à,ym ươiN“g có
“cếth. ngươi nói: lại mau hcỉ “Nếu có Đỗ ônghk thì hạcy, loã hcờ
ra, đợcư nàb mắt ấxtu lúc hPù tgnor ắnH Tnrấ hyán mở rnTấ cníh Phù ãđ phải hiện cháy Têin hnpầ ynà tay ời.mư lòng tay, nTêi
ợS iã!h
ugyN irồ!
ôV cưngờ đến urn ịb ,ậmt ảgi dọa rẩy! đã ốs ngừng này lcú vỡ thân ônkhg ểht
rnu ừt X“.o.g.n La sự Hnồ ớGii hắn nắh i,ớt rồi, Thượng lão ọiggn ý Xong inTê bị ạđi ới!“t là úhc nói: thật
đại !ãol ịv tộm Đây có htể là
cười! uảq àny thực nực Chuyện
hồn nặng, gũnc mà nthầ ịb kôghn thương hók cực đối Bnọ ỉhc nghiêm ậlp nụch otạ nâth thương, rịt, unế quá nhhtà lờg.ưn ịb trọng, ơnthgư ônkhg sẽ ahữc ctứ bị yuttệ hậu uqả ỳk hết họ
àv ư,dợc ưhT đó achữ đan sau nă ựd, nvàg Bác ư.nhgtơ một Thời ônkhg nầT viên ivộ Tần do
Ngụy ốs quỳ hắ,n ấtt hpải ảgi hgnk,ô nhàng và otgrn punh iTên liền ra ảc Đại Đế nhẹ hCỉ như ữh,c tộm một sân êTin vô hiếkn Ngụy xuống! cnờưg àl
tohe cứng guxnố. mồ chyả loã ártn adọ hlnạ ỗĐ ihô ânht àotn ịb đnế đ,ờ
cếhnh mà rời p,mé .đi yxao gì, ôhkgn ãlo ión ưnờig Đỗ
,nhiệ pá cứt cách cđợư ụchp ôkhi trên đã sợ ắnh đang ptáh hík ynà ưgờ.ni ựcht hco đáng Đỗ ỡđ gvọ,n ônghk dù bởi lão hgốcn àon vnẫ vì luồng đã yệttu clú lcự,
một vngọ Tô nình có óc ựs hnắ ngây thật óin: r,a “ộiMu hy ầTn,r nnhị Dao hôkng nnàg mệh.in“ thể được tácrh s,ua khgôn nTầ muội, muội hknếi átl cịuh
,ilờ nói hai ựd dám aL htm,ê od quay ỏb Hồn không chạy. gniờư hKgnô
phục! hTcự đã hôki lực
aưch tới Tô nậnh nưh bị òcn từ ngĩh rnTầ Bác ra. hắn đnế nói Tiên hợct Giới, óđ ắnh Thư Tần ậ,vy Trước Thượng mới
chút, không pảih c?“ứh Tợgnưh H“ắn êTni tộm từ đó ,xnog Nói iớGi nếđ hắn dừng aus i:ón
lẽ thật niTê “Tiểu ầtm mới thể ởm đnế ôgnkh Giới, n:ói ở ừt lâu nưTợgh Giới óc tnhâ hề nhơ ,uas yàn acủ Tiên ắnh nữa, Thượng gờnư!t“h ồHi óc hắn hpận sự tử ệimng
Ầm!
nắH .ếth đáng Trần ựs nĩhg đến tậht Tô ớit hngkô ilạ sợ
Dao Tần về! ừav Tnầ mới Boa ởtr hưT ảc ầnT và gmồ hiT,ờ ácB
“Đúng Tần .yv“ậ đáp: hTời
ết!hc uến rTần hnắ Bác ,Thư hnắ chắn hận ibết ãđ lné rướct Hắn ầnT ,nậh ảphi vì Thư, ánđh Bcá lén hiố đó đánh nTầ sự ôT hối ểđ ậtht hccắ
tai ựs ắnh Tô thấy ìv Nói mtặ ,àno nhắ ậy,v uểib nhnưg không ỉch ra Trần. mắt dám óin nãm hạnl ìnnh trên gùln một ộl tấb ortng tìh
ỉhC ộmt hc!ữ
ếđn ,ậvy chưa !ếht ưnh gntừ ắnH hiã lâu gốsn ợs
ậhTt !sợ sự uáq ngđá
ữan loại !ỳk còn là nugy ccự nơH miểh
nit ức “x.me oãl ádm ,ý sẽ tĩnh nắh ginươ thử ,ợs tủ,h ônkgh nikếh Đỗ “Nuế tất úch hề không bình hoảng inó: ơgnưi ộgđn
Tất ềđu r!a mọi ynà ngyâ ờigưn úlc ảc
gnằb lão tbiế.“ àno, ỗĐ phải Ta“ ếbti cnầ ngươi nlùg cách gnkôh á:đp ạnlh
ấtnr hắn! ộtm tiếp chữ Trực áp inềl
tất ảiph hCỉ một àm uq!ỳ chữ kếinh cả
n,ăgb m,nhì về nru iạl. ấhTy hầm vào U hấp àtno hípa ôT ,lên riơ tnâh ngừng Tà gcũn hưn người hô cả rầnT hnìn
chậm rãi píha U. chuyển ầrnT y,àn về Tô tắm Lcú ánh Tà
imọ ời!ưng cả tất Là
Tiên hồi rấnT chằm Trấn thời qua tgrno ũncg Tiên Phù cháy mằch ipnếh ,hùP nìhn thiên hết, trôi mà ,ulâ gani nát etho ịđa uitê ày.n Tô Trần nhìn
ayt ênTi ệihn aso gnotr xuất rấTn hắn? Phù iạl
có hbnì khí thường chất ờNưig óc này htể ?sao
ihkn achư tới Tô nkhủg hgĩn Hnắ Trần lại yv!ậ như gnừt
nhớ ar lại ádm ạnch thảo.” ngốu,x ta sầm tthậ tối hiếu ,iạl là ủac uđiề hnư hắn, hnắ ắcs ểđ àl quỳ ặtm uSa óđ hụp gì, hắn ờdưgn a“T
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.