Giọng nói lạnh như băng của Hắc Nguyên thần chủ rõ ràng truyền khắp tứ phương.
Trong nháy mắt, vô số người đều ngẩng đầu ngước nhìn.
Một đám Thánh cảnh Thần triều càng là mặt mũi tràn đầy kinh hỉ.
“Thần chủ bệ hạ tự mình xuất thủ!”
ngươi bản C“ó hpải ?kôghn“ ồir coi áqu tnrgọ hâtn
tạo hểt kỳ násg ốC gơưDn còn óc sao? tích
Vô số onah hnao iảg đại unyHề ụlc
à.di ihnM thở ờưngc
ầnTh !d“õi ũngc ohet nuhCẩ ịb hgpươn “Cố Dươgn đối ủca
gọn.v Thiên nÁh ộl tuytệ mắt nềHuy chÁ ra
Dù sao…
ạ.li hnêTi chÁ khép Huyền đã khẽ hấp ố,hi miệng
bcứ ,ha ha à?“ đang agntr ha hCủ hắn “Ha Thần cùng
agny iớm vật còn Nhưng lâu mhnì là là cả thủ! đối khủng íhchn âhnn bố
mình hạ cnũg tự nhtầ C“ốiu ar củh !ya“t bệ ùcng
gntườ àM thế bức đổ! đã này ingễhm sụp úcl giới, pắs nhiên
trang Dương ynà nmốu gốunh bức rồi, hìtn ốC mà òcn thế “Đã oa“?s oilạ là
Cố ehp chết Mnih vì cần sẽ Dgơnư nuềHy ỉch hnôgk lục iBở ạđi còn cựl gcốhn lượng ự!c
âm đạm ủac ốC Thanh nàgr rõ .xốugn mạc Dương rơi
ẽs iềrtu cgũn Mà uHềyn âmx pé hắn, đại Minh Tầnh bọn để thhàn công ụl!c lấn ềignnh iệtrt
này ếht oàn och ?phi“ả nên mlà uhy“Cnệ
nhưng… hệtgni dù Mặc đến êuy ựcc ốC gơDnư ,ểiđm
chắc rồ!i“ nươgD ốC“ hcết
đó, lúc clụ cảnh rtở nCùg Huyền ênn hháTn kóh ựcc inMh kỳ ạiđ ặtm đám ủac sắc coi.
yđâ ..c.ụl ao“s? điạ yHu“nề hMin ừgdn rồi ở
gcờnư áqu sao nầTh ũgnc cờgnư ảgi ẩCuhn Dù đại. cmứ
úhc Đơưng bọn thời đã gũcn nđế nhiên bảo on!tà bnọ ốC nbả ìv hưn có ờưngd htnâ ý ọh óhk ởbi ưn,gDơ knghô họ bây gian ờig
tràn mũi là lục ốs Huyền tutệy cờưng mặt hPaí Mhni vọng. yầđ đại ưiớd igả vô
“ha! “Ha ha
gưtnợ điố E“ tìm rồi!” nhầm rằng
áuQ“ rồi!” ốtt
này cường ếht nghưtơ với bực là ụpc.h có cách ảgi ắnh Chuẩn grằn Tnhầ, ựt ưt iồh thể Tuy
h,Cnả xa hầnT lgưnợ uhnCẩ ảhcn ởiB áshn ểth so nổi. lực hai trnê cả ớgii ìv ợtvư còn nkghô Thánh
quá ncà nả,ch khỏi àl “Chỉ rỡ cgnũ Vũ kgônh i“rồ! óHa
này… đang áci Tiể“u tử nói “ìg?
ểth không uNyêgn hhnáT hưởng Tnhầ éh,tg bị ạoĐ Chủ.” ặ,nng êinhT hản có “áĐng ắHc ếun nhơgưt ủhC ớti
tại ốs .ắmt hia lời hnắ vô ctứ igả rnòt những plậ Mà ủac ynà âđy nợtr cnưgờ khiến
cnảh itgế ọbn gnohà tử ềriut gnờcư không riồ của nThầ vừa điạ ơưnDg Cố còn Tầnh ếitg n,ói ảig áTnhh triều! hắn iha của
náhhT tsá tảr có viớ hểt ảnC,h kỳ thực mặt ưgDơn ốC cMặ nhưng ựcl thì lực tnấr n!oà dù chống bất không Tnầh sức ẩnhuC iốđ có
ẽs ktế quả cùng sinh sao… cuối N“ói biến ũcng dù ,iđ táhp gkhôn “ó.ha
Nghư.n
ahíp Hắn khỏi Dương. Cố không nnìh về
ài.d ar Phtá hởt tiếng ộmt
ttố “Quá ồ!“ri
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netlát hántog htở i.hôt một ụlc ,Mà hoc mà iđạ Huyền cũng chỉ để cốd Minh
áhhnT cười triều hncả tầhn ờhit, t.o chúng ỉh cuồng Nấht
tcắ nmắ hco “sa?o hếtc cđịh gnụy lực ángđ ằgrn mình được chi giữ ênT“ thiên ưNơgi vô inlề hạ !àyn pphá
sâu song đã là ưpơgnh tùh như Giữa biển.
Nnêugy cũng đầu Chủ. Cố nDgơư nhìn Thần ắHc ggnnẩ
ánh mắt mhằc nháy bất hn,iệt roTng Thánh ìnhn nhao nảch chằm ầnht mắt, nhao Dương. tềuir Cố
ủhC Ha“ hnư gôkhn đạon hắn tếch htủ bệ o?a“s Còn hco hay yta thì orngt nào? phải thế ,ha hgôtn thiên caủ Thần dù ạh
Cố thấy ũcgn muốn vẫn ấtr nnhì lcạ! Dngơư ọnB tiếth bức nắh
điạ họcc sẽ ntoà ụcl chôn nậig phiả cn!g“ù Đợi“ nihM nThầ ạiđ ộb hủC hn,ân Hyunề
chỉ ả.chn Hóa nVưgơ ucghn àl htể caưh uqy ncò đột Hnắ áph ,cnhả Vũ
đây, lnòg gncà hêmt ghĩN hắn gđnắ đến trong chát.
hyuCn“ệ .àn..“y
hc?ứ“ nôgkh ấnv Dương gì àl yàn óc có sợ ầĐu“ ốC ềđ
cũng púth igờ àM chíhn này.
ểht iphả ốC hôkng nờ!g ẳnh ếtch ,Dgnơư ingh
ờnưig đem ầnhT đtặ ãđ tuiềr nêrt .ọh bnọ áhn tMộ đmá mắt cường áhTnh giả Chnả
trương cộng ỳk! hhnáT Cảnh và Thần Thánh ngùc iạl uhCẩn gphon ,hảnC ữgia áhThn ơnh hChên khoa cả clệh êcnhh ònc hnđỉ ơs Cnhả aigữ cệhl
cb,ứ cứb gar“Tn àum naữ đi! iợĐ biết igưnơ cụt tál xuất sẽ tự pếti Tầnh grant mlà ủCh ta“!y ,thủ
Điố ư..p.gnhơ
inệh ờgndư ưhn Trong ghĩn ý một ohnag gđờnư. uấtx đầu
kih ôkih ụcp.h thương Đợi ếnđ thế
thần tếh. đám ỉhc àl hhTná triều ọnb một àl họ, ảnhC ônKhg như nũgc
gnnă ảhk Có a?os
lại đối không ớvi còn mn!gạ mặt nưNgh ảhk óc là uCẩnh ầTnh gnăn
Hcắ bằng. bị Nguyên niMh tềuir đã ợs htnầ ụlc ớms sna ỉhC Hềuny iạđ
sao… Dù
uầ,đ oahng bỏ ắnH suy .àyn đường hgĩn clắ ứtv
!hầTn áhcc tắc àno ngưDơ hThná ốC không igữ nmắ hic ếhip nyụg hểt đến có uhCnẩ uy ,ncảh páhp lại uy nưgnh đến ựlc hiếp
àny trong ưhn ,ầuđ htcế nDgươ đầy tay cao ấthy ờcưgn nhTầ ritều àtnr hnTầ Cố kích mũi tận động, ptúh dường nhìn đám mtặ giả !ủhC igờ Một ngẩng numố tắm
ânn?h“ ủCh “Hắn ầThn xem điạ mà thường yvậ
từngr tiuể càn ũgcn “Tên phạt ốtr cucộ !ồ“ir ỡr ịb tử
úcl nĐế này…
nhgôk ợcưđ ôghKn n.êl nờgưc iớdư mầ nnhị ầhnt là ncgà bọn số ỉhc ôv iềtru giả đài ichử hắn,
tvợư àl Có ỳk đã cực ảhnc itgế chém cấp pgnoh thể đnhỉ ố.b hTnáh ngkhủ
hắn, pặg! Thần, hờtgnư ngờưc Chuẩn bnọ đầu êtin chuyện xem Liạo ũV hco cảhn mdá dù nlầ nac đảm àl là óHa cũng giả hưn
hán ,rgnă nBọ tràn ắhn gv.nọ ttệuy mtắ ắcn chặt gntro đầy
ạiđ ảc mtộ agyn hcỉ ênrt mtặ đmá htnầ ,ụcl quỷ ộl Minh cường uHềny gải ar dị. ờngcư giả nôKgh utri,ề ũgcn ẻv
à.yn iờG úhtp
áuq hậTt nói “Liờ càn .à.n.y sự “r!ỡ là
mới thôi.” ốC như gnưDơ ậvy Cũg“n có ádm mà nói chỉ
gọvn ccự ựt uêik tự tyhấ Cố iạl ảmc đến ngạo, cuồng ể!đim iđạ đuề inhnê Hiển nDgơư iukê
đổ gđốn n.át grnTo
cho ể“Đ tự “át?s at
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.