lẽ là vẫn chưa ra ngoài.”
Cùng lúc đó.
Nơi sâu trong bí cảnh.
Một bóng người mạnh mẽ xuyên thẳng qua rừng rậm.
u,đầ hknhi ậtg chBạ một ra nrtog mắt nhệi tia hnẹ oãl thường. nnưgh
ha“! Lâm aH Snơ nữ ah nxgứ imớ “iạLo nânh ớiv ta! yàn
nhắ ạil. ùtrm htân Nagy của quang hcạb ộtm ếipt đ,ó ựcrt ạođ bao sau thể
ádgn tuổi ếyu, hình lão scứ già nhìn Hư qua ôv tmộ là óc cao. nảh già cgnù iổut
độ ctố thành n!Sơ ựcc kỳ tìr ảuq gtnrưở Đyâ àl thực ủac nhão Lâm
ý nũcg ểđ không này. ắhn Nhưng thèm nuệhcy
atnhh oạđ ràgn nêin nhả kia. trữ rõ ra rntog ậvt ưh của nẫhn tộM hiện
átm tức nrtgo ảnt vô đậm! ra ạLi àM Vgươn .yàn.. cgnu íhk đinệ cùng hcnả nngồ
hut là Bạch nha!” quả mắn đi y,àn chản vì có ưgntơ yma lão bí ngài, đối ựs chhạo hậtt “thậT unếchy khá àl
iạl này, cao. lhnĩ cnượg nhiều, Snơ ánh tắm hká Lâm bản không
mục ngoHà !ự“cv là Hoang nhtấ ta mỹ vạn “Thanh ủca đệ Âm hnnâ hchín ư, gônĐ acủ cvự êiut
,nTrầ “Đến dễ bàn như việt cúl êusi Lmâ !“aty đ.ó.. ởrt
kỳ ncũg giận. lão êhnni cực iểnh Bạch ứct
ắgnn ở ặmt ra kia gtonr lộ .tirờ áhn ónBg dáng
“Ynê đi cách S,ơn tâm không khoảng đã mâL xa.”
oas? V“ì “
Knôhg âmL ợđi àv Bạch pkị Sơn ng.ứ phnả lão
mạch. hinệ ậcn ở đã nSơ xấtu Lâm hụp Tnhêi nơs ahTnh
chníh đây mà lại vị là Vương trí târn Rtấ iảg ãl!o cường Bạch ngrot hiển chnả ênin,h bảo lưu ơin mệgin
có cái gncũ nìhK “aT páhT đó!” vì nà,y ghknô duyên cơ Thiên gôxn àov iđ
cảnh phá, ảc dẫn khiến tđộ đgan hpiả cho ưcỡng lôi p,kếi ườign bí utyrnề tống Hắc tất động ép ụcNg “.nigào ó“C ọmi ra người
àyb ar cảnh hnmì. bảo số trcớư gưnơv bối ôV mặt
ảyx a!“?r gì huCệy“n
Sơn cuồng .hả ha Lâm điên ườic
ạchB nêl mhậc âm irã rtgon nhTah agnv lão đầu của .hnắ
a!“r truyền ntgố ilạ ịb at Vì“ sao
aủc ờhc ủhgkn nhìn đầu đagn nògl về Lâm ơnS ợđcư kia. chBạ kếpi gộn gnngẩ áhtp eNhg lôi cũng lão, csứ bố têrn có ión ậnv orgnt động píha itờr điều ra, ubầ lời
có ngòl ngươi “Ừm, .ợưc“đ là
ước một hai ờưgni nêin mươi thanh Là tuổi. nhgừc
ngcu ánh ơSn mang Lmâ teho mắt Trong ín.hk
có của bảo cảnh!” nòc có lại ểht nưgVơ hmêt ưginơ ùnvg nhnì rntâ onạđ iảg ngờưc một ộmt htí,c tsó ếhp “áhCc .đ.ó. thấy inơ aữn,
nhắ Chuyện nihkế này chấp nào được! cách nnậh hkngô
ìth hhtàn Cửu ờhc haTnh àl Vân ỹm cựv mlếi nhiên, trưởng ảphi ngươi!” dù “Ha ha, giươn của – điều quỳ imếl ệđ hniT nhất xuống hnnâ ttấ đyâ là ncũg
nào như bẩm, Là ớvi đang đó? thoại ờưign là gađn lẩm ngờDư nói!… ặcoh đối là
phục ưdới nhnâ óc ỹm ta! Ha uđề hnnữg “Còn ntầh chân ah nữa, “ah!
nhận gkhôn ta ượđc! Hắn phấc
gưnVơ nha!” của kiếm ta “Linh ấpc
và mang hỉ này, htpú mtặ hcờ iờG nêtr khni mg.no ắhn theo
Lmâ úlc đó… “ếnĐ Tầnr, ytù !ết“ch giẫm ý
nộ. Lâm hNge nđế Snơ caủ mtâ phnẫ đó, êhmt thìn liền nàcg
ra ướcrt ịb ngàr nucg nệhi một phá. nàt mắt iệnđ Rõ
chiử Lmâ lên. nơS mầ
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netivu lắm, nSơ gCũn ắtm gkhnô ánh yđầ lâu gotrn mừng. tràn Lâm
ongx, về nàot vtú lao Nói lcự ơSn Lâm r.ưcớt hípa
sao?” iôl oàv cảnh ốb nưh nêb xuất phpé phải ờưgnc Hóa ôghkn lại íb cho tiến giả cảnh ikpế gnort L“mà Vũ hiện yàn soa vậy? nói knhgủ Khgnô
êku ưnh ht.ế hnắ to không, hcnắ ônghk ámd cũng Nếu chắc
lôi cảnh Sihn có nôhgk yĐâ thể ut dưới ĩs dẫn phải Tử àl động! mà ếpik
gnẳđ pcấ dgnà cơ ưnh này nyudê muốn loại ễd vyậ òCn hoạch kghnô i!ồr uht đã
Khi ời.l ắhn ừav dứt
gnũc gnort hbnì pkếi Lmâ gủhkn chút ,aki nhìn gộđn. ilạ hntĩ ôil uas có hik gunr nlgò nơS bố
Giờ ynà. pthú
hhntà nhanh ẽs hnơ!“ “uếN có ngày nởtrgư ạđt càng nơgiư như thể càng nó, ưđợc
phương nêb ềđu nsog mà ùD là ehot cầu mỗi hnu ô.iht oas giữa
hkẽ cười ãlo Hư hnả chbạ một nitg.ế
bên ra là trực nắH truyền bị íhcnh !àogni nốtg ipết
tận hựtc uảq gtán bối, được hại yấl ơgưnl ta “tmâ! mà không ế“hT ảob thể
ơnS âmL ctứ ếđn ậlp yn,à kích gneh iọg thêm htnah động. ênni Mà ợcđư càng là
ò“Cn “b!ối httậ ềnhiu có bảo
cả ynà ìv đột a,t !ttiệ tất p,áh oảb bởi gữnhn “Chết ếđn đều là ủca được!” dẫn bối nhắ Chhní ôgnhk thể lấy
Mẹ“ kiếp!”
ỉCh ớhcp ắm.t ntgro
cộuc a?i!“ àl “ốRt
vàng ayt ở ttấ vào imọ thu ôhgkn hứt cáhc óđ út.i cả trong Hắn vội ar ax
yậ.v Bảo bối ịb bị ạil ánđh ẩnchu ưnh tới aby yta
ờgi phút n.yà Mà
“Phát rồi!” ità
gưnờc giả có uqnah Vương hkông ũncg cảnh. Cungh
nơS Lâm lộ iđên. ẻv mừng vui hưn
“Ta hiểu rồi!”
tcứ a“i. iếtb đcợư t̉hê Lập“ là óc
“eXm iđ hnkgô cách vào .ar.. “na.ữ được nào
“?gì ra yuệhnc Xả“y
pki!ế“ “Mẹ
quả… kết lấ,y Hnắ còn kịp hacư
cỉh gncù ể,miđ ềđ lắm ta genh tnêr Hoang, vấn là chỉ đỉnh đứng tờih ngươi ha, H“a ain.“g cần ngĐô
.ổđ có Cảm Snơ ủca úthc cúx spụ mLâ
sẽ áhn ứct plậ ta cho đúc mtâ g,àni tir“!ờ trưởng ếđn liạ để nhtâ êYn“ hcờ iát iđ ểht ngài thành, mặt ilạ Bạch ệihn ikh lão,
gcườn ủac cảnh!” nugx óc bảo N“uế chnả, ểth tcố niSh sót giả nhanh hntấ at ngdù độ cnò Vương đcượ trân ạil kíhc Tử yấl
í,“zHz àl linh kiếm !nươgV“ pấc
tay. vào àov sắp nắh hưgnN ưcđợ aygn úcl
bớt ,iđ chuyện.” uMa“ nêl ờgnđư gyâ
“Bạch đó có ácx iưgnơ định cơ ndyêu iạđ lão, ơin ?“sao
iBở ió.n đã vì Bạch loã hưn
ỡr nàvg i.tớ gxnô iộv ắnH ngừm hnư đê,in
hơn! nhắ lòng khiến àncg àyn cảm tức otgrn giác Loại giận
ắhn ắnvg tại iốđ ịv ệhni ntươg may írt ũnCg vẻ. aủc
ẹtR!
ậpL ữd tặm đtấ urgn lên dội. t,ức
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.