Thanh Phong Thánh Tôn vừa mở miệng đã tán dương Cố Dương.
“Luận thiên tư, lấy kiến thức bản thánh chứng kiến… Ngươi được cho là Đông Hoang độc nhất vô nhị!”
“Bàn về ngộ tính, sự yêu nghiệt của ngươi càng khiến bản thánh không thể không phục!”
“Mới vừa vào mười tám tuổi, lại có thể lĩnh ngộ được sức mạnh của lĩnh vực này, hơn nữa… dường như còn không chỉ là một lĩnh vực, rung động đến cỡ nào chứ!”
ệynuch Phong Dương Cthợ nió Thánh Thanh ớiv Cố nT.ô
nnghẹ nên Dương kngôh ión họng ờil. ốC
óni ốbi xin tiền Pgonh nThha h“íKn rõ.”
oàn sử ẳgh“nC cách ưgiơn dụng.” không knghẳ iạt qau hđịn hiện
ghônk tểh Tình hnìn ốnguh cụ là ra được!
ônghk cũgn hià ongTr óc túch .glnò lòng
áTnhh hnôuk rãnh àrtn ar hoPgn ehk cmả một Thhan Trên mặt già ủac sợ ôTn tai ãih ngập khái cùng hiện thán. lại nua tná
thcú gcũn kỳ gơnDư qái.u Cố óc
à? êm hocặ ta lời người Nói
ốC Dương ngay cúl hngĩ đ.ây nđế Mà
áhhTn nơưgD ôTn rất Tnhah ừt hiỏ. cngũ bỏ, ogPnh óc thể Cố ắđc hỉc ìhnn dĩ, ấbt
có n“Đgươ nhiên là ồri“.
nếđ đây. Nghe
ơ“giNư ênt không?” nơưDg đúng Cố
Nuế hưn ámhk ắhn ntậh ngày hắn, bià nảhc nháhT có ưncgờ nơh. aus thì ủac ảiph ểth giả hcủ tá phá ncẩ
vậy. ìhnN ythấ
ngươi đyâ m,lắ áKh là suy !đáno
ugnv yat nHắ .lên áo
của át htể ềpinh dễ chủ n,ắh có nhuốg iàb àgnd ùngc nhìn sẽ ấuth Nếu Tháhn cảnh vậy vô ìtnh áoi.t
thêm Cố ếbti không Dơgnư inó càng gì.
áo ưnh taự vực ĩhnL“ ha,ĩgn đom àv óđm ặmt àv “ờrit.
hhnáT vcự nnhậ ìnhm lnĩh hThná Phong như ra nhắ hảnc gộn Thanh hểt có chỉ áchc ô,Tn oeht ực.l ich nió ủac nlĩh Dựa
yàn? coh gì uyểhcn đnế iCá mà mang cơ htế giới
ưđcợ Có ộtm nnh...ưg nhnậ “Đương chút nnihê tấy,h ảmc gônhk hcák thể là nhìn biệt.”
phá “Chờ óc sẽ đột ngươi ngộ.” g,ơVnư thàhn minh thể
ộmt ểth ôKgnh nuổg cyếunh đi công!
đom đóm, ốs của cgũn ơngVư“ kôghn nlhĩ ảcnh ciág cigá thể nhnưg vực.” đcượ sự htáp ồtn cảnh, lẽ tí ềhinu hoặc cảm àl óc Hngoà tại tộm ượđc có
bên bản nói hnư trong.” ghknô ềđui rõ ậvy, cảm “Có đoán giác syu nr,àg cgũn nthhá thánh nigươ yên htcú aủc bản ộtm sở dĩ ũgnc cũng ,âmt có
tchự Châu đ,i đợi “Thiên Ngươi lộ, ln,ê gơưin đi nàhth sẽ ếtti ugrTn ủac ờhc ngày clự bí không thể “h.ạ .ưngVơ.. sau niềl êithn ơc ươgin ăgnt ượđc tmậ tbiế
đưc!ợ ngKôh
ứC như htnầ bí ậvy.
ạli óc ưul ộtm ệiuh một usa có ít Đ“ây liạ có caủ vnêi đồ ngược hnáhT đoe trong là thạch luôn một gưni,ờ êrtn bản nào kih phá bản “t.ốt thánh đuềi quả ộđt cnhả vẫn gnhôk yutrnề ngọc àny cgùn tahừ tháhn tí k,chá
sai.” “nKghô
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netệunhcy tộm hik iồ.h trò Sua
iCá lắm. àny trọng quan
vị iđuề ởmt. thú ngđú hêg Thứ là đó
Dgơnư ếnđ híun nhnị ,đyâ htời nghe ượđc không htấn ốC .mày
có gàrn ủca ồnt cgái “vực. êinnh đối õr ,hncả ểht sự là nhlĩ ivớ gnđươ tiạ ảcm àM“ nhhTá
aTnhh onPhg lóe nhTáh ờc.ưi lên nTô mắt ý Ánh
hắn Cảm liền ràng, cũng igcá nhgôk õr yên .âmt
tmấ nữ.a ãđ ưH nhả trước biến oPghn uâđ ônT thấy của Thanh tmặ ánThh hôngk
ra hiểu ộl mảc ngươi ogrnT ắtm ònc ểuib mà. ánh
ghoPn hhTna àyn ờgn ngdụ uữh íkn là hnkôg Ai câu miệng gđún cho! tin Thánh ồmm tức không tmộ hở, kẽ Tôn cũng
Tnô óNi Phong ủca lên. eól ầuđ ưh nThha náhhT bắt nhả xong,
lhnĩ ar còn tniề ựcv thể a?s“o ốib nlhĩ hìnn hgnoP có “Thanh gộn ta mà
.ờil htế cnò tKế ảuq chưa nói
tmấ nếKih ta n!ứhg ờingư
ngữ Cố nhìn mchậ Tnhha nôgn Thánh nơgưD. hognP rognt nói, lá gảnph Tôn bài ủca ấtuh tyẩ ưnh phất riã
.ha“ aH“
ó,đ pchắ ạil. ,yta gnhkô gnôl Cố đnế hơi yàm ỏhik ncgũ Dương uac engh
ấBt ihỏ lunậ ngơưD .ìg cái ốC
hhánT .hkẽ đuầ Nghe Phong Tôn lại nahTh ưicờ ,vậy lắc
giả mình! ùD nịhđ oas òcn được nhềiu nấth hảCn biết àl ơhn ngcũ là ,gsnố cường Thánh
lòng ứsc htế ốC rgotn im Khiến Dương ngặl.
hegN im đến ờith nhtấ Cố .gặln đâ,y gươDn
người này nẩ hữu tên ngiờư tcứ tộm nti ntrê íb từ Định ra đào hútc ụgn.d
nói. không co Dương ốC lgòn quanh gv̀no
ếitp. Trực không iptế nói
ohc một hết thiên ,mik aủc nđế nyhểuc ơc óc dội óc ớiig yn!à“ lẽ ươgin tính lai púh gavn “Cố cổ tương mgna thể ơ,ưgDn iat ngộ ngươi,
hạtch đến ngọc. lúc ốC hnnậ gnơDư tiếp Đợi
htể ênl Ta“ có đỉnh ùd lắm miớ ấtv ncgũ chtú vả och đồ c“?ứh ihpả tháp, osa oel ta
mhtă Cố cdố Kết gnhưpơ đề toàn qảu imọ ạoil nvấ ũncg Dương hết ùd mặc ủđ đã di.nệ hiỏ cự,l scắ, ủđ màu
“Hả?”
Vương có Trung lẽ…” ớhn nThàh khi âuh,C asu đi ươgDn C“ố
c.ờưi óin ưDgơn ốC Phong khẽ ấhty mỉm Nghe Thanh áTnhh ậ,vy Tôn
tiếng kôgnh nhịn cđợư Cố iỏh. nươgD lên
như gì… gẳnhC hnìK êinTh nhtưởg nekh hnThá ùth đăng ảig âtgn đặc mhìn óc thì nhau óNi ngũc àv ưhnởtg nói có nờcgư cbố sao? là ềihun Thánh cảnh chỉ vy,ậ như hnhaT lẽ nườdg tểh nba tháp hđnỉ nôghk ônT lác, ngPho hcoák
óc Tôn đều hnhTa Phong cơ lệ. lộ để dùng nihêt ohc ttếi Tháhn loa qua cuâ gnkôh tểh
icuố inbế khi lại ảnh hoàn ncùg. qau ắhn hư Cẳghn câu aủc lưu ớtưcr một mất, ònc toàn
tặm ,mtắ trước rơi hnư irã Trong Dương. htchạ kíh uốgxn đang hhàon nháy ntg,rá tmộ ếth chậm núi ầrtm ngốgi ikốh Cố cao cgnọ rọntg
ỉđh,n ố.đ tộm quả ắml khăn ta ưađ đăng at lại ngươi imớ cho cuâ Kóh ktế
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.